Chương 12
Đây là lần đầu tiên đi thảm đỏ, nhưng anh không hề luống cuống, tôi ở trong cánh gà xem livestream.
Ting --
"Cô Lưu Tinh, tôi phải đi rồi. Mong cô giữ sức khỏe, có duyên gặp lại."
"Anh muốn đi đâu?"
"Tôi không biết, nhưng quả thực tôi phải đi rồi. Đừng nhớ tôi."
"Nhưng tôi vẫn chưa chào tạm biệt anh."
"Giờ tôi đang ở gần chỗ tiệc tối, cô tới đi, nhanh nhanh nha."
Lưu Tinh nghĩ nghĩ vẫn muốn gặp lại, luôn cảm thấy đây là lần cuối cùng trong đời này. Cô nhanh chóng xuyên qua đám người, nhìn thấy Hoàng Phủ Minh ở một con hẻm cách đó không xa. Tình trạng của anh ta không tốt lắm, cứ như giây tiếp theo sẽ ngã xuống ngay.
"Anh, anh không sao chứ? Sắc mặt của anh không tốt lắm, tôi đưa anh đến bệnh viện trước."
"Không cần, đã quá muộn rồi."
"Quả muộn cái gì cơ? Tôi không hiểu."
Nước mắt Lưu Tinh lăn dài trên má, khoảnh khắc Hoàng Phủ Minh sắp ngã xuống thì ôm lấy anh ta, hai tay anh ta che đi đôi mắt của Lưu Tinh.
"Một lát nữa tôi sẽ tan biến, cô đừng nhìn."
"Về phần tôi là ai, rồi sẽ có một ngày nào đó cô nhớ ra."
Lưu Tinh cố gắng nói với bản thân những gì vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ, nhưng những giọt nước mắt trên khuôn mặt và nỗi đau trong trái tim đã thực sự nói với cô đây không phải là mơ.
Hóa ra anh ta là nam chính trong bộ tiểu thuyết mà tôi luôn thích, chẳng trách tôi luôn có một cảm giác khó tả với anh ta. Không ngờ anh ta lại đến đây, gặp lại tôi. Nhưng tôi vẫn chưa kịp cảm ơn anh ta đàng hoàng, bởi vì anh ta đã cùng tôi đi qua tuổi thanh xuân.
"Cô gái, tôi biết cô đang bị mắc kẹt ở đây, vì vậy tôi đến để giúp cô trở về. Bây giờ tôi đã hoàn thành tâm nguyện của mình, tôi sẽ trở lại thế giới của mình. Tôi không muốn để người yêu của mình chờ đợi lâu, cô cũng đừng để người trong lòng cô đợi lâu. Tạm biệt, đừng nhớ tôi."
Gió đưa những lời thì thầm của anh ta vào tai tôi, đây cũng là câu trả lời.
Lúc trở lại cánh gà thì vừa vặn nghe thấy Giang Ly đang phát biểu cảm nghĩ đoạt giải.
"Đầu tiên, tôi xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người. Đặc biệt cảm ơn những người hâm mộ và các bạn mê âm nhạc đã dành tình cảm cho tôi. Tháng sau tôi sẽ tổ chức một concert ở Thành phố S, hy vọng các bạn sẽ ủng hộ nhiều hơn. Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn vợ chưa cưới của tôi, cám ơn cô ấy đã ở bên tôi suốt thời gian qua."
Không ngờ anh lại công khai vào ngày hôm nay, không biết có bị lên hot search không.
Top 3 hot search là #vợ chưa cưới của Giang Ly#, top 2 là #Concert Giang Ly#.
Không phải là chửi rủa như tôi đã tưởng, ngược lại là ủng hộ.
Chưa bao giờ anh hứa hẹn những điều lớn lao, nhưng chỉ cần anh nói là sẽ làm được.
Thực ra tôi đã từng hỏi anh, nếu fan của anh không ủng hộ anh thì anh sẽ làm gì? Anh ấy nói chỉ cần là chuyện anh đã quyết định thì có nghĩa là trong lòng an đã tưởng tượng ra vô số khả năng, chỉ cần đã xác định, cho dù kết quả ra sao thì anh cũng sẽ chấp nhận.
Một tháng tiếp theo, ngoại trừ ở trong phòng luyện tập thì Giang Ly chỉ làm việc. Tôi không muốn làm phiền anh. Nói chung là tôi mong anh không phụ lòng những người ủng hộ anh, dùng điều tốt nhất để đáp trả mọi người. Thỉnh thoảng tôi sẽ làm việc cùng anh.
Ting --
"Cô Lưu Tinh, tôi phải đi rồi. Mong cô giữ sức khỏe, có duyên gặp lại."
"Anh muốn đi đâu?"
"Tôi không biết, nhưng quả thực tôi phải đi rồi. Đừng nhớ tôi."
"Nhưng tôi vẫn chưa chào tạm biệt anh."
"Giờ tôi đang ở gần chỗ tiệc tối, cô tới đi, nhanh nhanh nha."
Lưu Tinh nghĩ nghĩ vẫn muốn gặp lại, luôn cảm thấy đây là lần cuối cùng trong đời này. Cô nhanh chóng xuyên qua đám người, nhìn thấy Hoàng Phủ Minh ở một con hẻm cách đó không xa. Tình trạng của anh ta không tốt lắm, cứ như giây tiếp theo sẽ ngã xuống ngay.
"Anh, anh không sao chứ? Sắc mặt của anh không tốt lắm, tôi đưa anh đến bệnh viện trước."
"Không cần, đã quá muộn rồi."
"Quả muộn cái gì cơ? Tôi không hiểu."
Nước mắt Lưu Tinh lăn dài trên má, khoảnh khắc Hoàng Phủ Minh sắp ngã xuống thì ôm lấy anh ta, hai tay anh ta che đi đôi mắt của Lưu Tinh.
"Một lát nữa tôi sẽ tan biến, cô đừng nhìn."
"Về phần tôi là ai, rồi sẽ có một ngày nào đó cô nhớ ra."
Lưu Tinh cố gắng nói với bản thân những gì vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ, nhưng những giọt nước mắt trên khuôn mặt và nỗi đau trong trái tim đã thực sự nói với cô đây không phải là mơ.
Hóa ra anh ta là nam chính trong bộ tiểu thuyết mà tôi luôn thích, chẳng trách tôi luôn có một cảm giác khó tả với anh ta. Không ngờ anh ta lại đến đây, gặp lại tôi. Nhưng tôi vẫn chưa kịp cảm ơn anh ta đàng hoàng, bởi vì anh ta đã cùng tôi đi qua tuổi thanh xuân.
"Cô gái, tôi biết cô đang bị mắc kẹt ở đây, vì vậy tôi đến để giúp cô trở về. Bây giờ tôi đã hoàn thành tâm nguyện của mình, tôi sẽ trở lại thế giới của mình. Tôi không muốn để người yêu của mình chờ đợi lâu, cô cũng đừng để người trong lòng cô đợi lâu. Tạm biệt, đừng nhớ tôi."
Gió đưa những lời thì thầm của anh ta vào tai tôi, đây cũng là câu trả lời.
Lúc trở lại cánh gà thì vừa vặn nghe thấy Giang Ly đang phát biểu cảm nghĩ đoạt giải.
"Đầu tiên, tôi xin cảm ơn sự ủng hộ của mọi người. Đặc biệt cảm ơn những người hâm mộ và các bạn mê âm nhạc đã dành tình cảm cho tôi. Tháng sau tôi sẽ tổ chức một concert ở Thành phố S, hy vọng các bạn sẽ ủng hộ nhiều hơn. Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn vợ chưa cưới của tôi, cám ơn cô ấy đã ở bên tôi suốt thời gian qua."
Không ngờ anh lại công khai vào ngày hôm nay, không biết có bị lên hot search không.
Top 3 hot search là #vợ chưa cưới của Giang Ly#, top 2 là #Concert Giang Ly#.
Không phải là chửi rủa như tôi đã tưởng, ngược lại là ủng hộ.
Chưa bao giờ anh hứa hẹn những điều lớn lao, nhưng chỉ cần anh nói là sẽ làm được.
Thực ra tôi đã từng hỏi anh, nếu fan của anh không ủng hộ anh thì anh sẽ làm gì? Anh ấy nói chỉ cần là chuyện anh đã quyết định thì có nghĩa là trong lòng an đã tưởng tượng ra vô số khả năng, chỉ cần đã xác định, cho dù kết quả ra sao thì anh cũng sẽ chấp nhận.
Một tháng tiếp theo, ngoại trừ ở trong phòng luyện tập thì Giang Ly chỉ làm việc. Tôi không muốn làm phiền anh. Nói chung là tôi mong anh không phụ lòng những người ủng hộ anh, dùng điều tốt nhất để đáp trả mọi người. Thỉnh thoảng tôi sẽ làm việc cùng anh.