Chương : 24
Sáng ra, Hưng nhờ kỹ năng Luyện Dược luyện ra một viên Dịch Dung Đan tỷ lệ 6 phần.
Ăn đan dược cải trang vào, Hưng lập tức rời khỏi khách điếm, đi tìm chi nhánh Dong Binh Công Hội kia. Ban đầu, hai mỹ nữ kia cũng muốn đi làm dong binh phụ giúp Hưng, nhưng mà làm như vậy dễ bị lộ, nên rốt cuộc cả hai quyết định ở nhà tu luyện, đánh vững tu vi, sẽ có lợi về sau.
Bản thân Hưng cũng cần phải ra ngoài ma luyện, đánh đấm với linh thú một chút, nếu không hắn sẽ không tăng tu vi đấu giả lên được. Ngoài ra, đi đánh nhau bên ngoài còn tạo điều kiện cho Hưng sử dụng Tà Đạo Thôn Phệ Thể, cắn nuốt thêm nhiều loại tinh hoa thảo dược và thú đan.
Thương Vân thành không phải là quá lớn, Hưng đi được một lát thì hỏi ra đường đến Dong Binh Công Hội. Tòa nhà này nằm ở gần trung tâm Thương Vân thành, là một căn nhà năm tầng rất lớn.
Vừa bước vào Dong Binh Công Hội, đập vào mắt Hưng là thật nhiều dong binh và tán tu, có người là pháp giả Hỏa hệ, có người là Đấu giả Phong hệ, cũng có pháp giả Trị Liệu, vân vân. Những người này đều là tu vi Pháp Giả tầng 3 trở lên, rất ít Pháp Đồ như Hưng.
Hưng rải bước đến một quầy tiếp tân, chọn chỗ có nhân viên tiếp tân là một thiếu nữ xinh đẹp.
“Ồ? Em là người mới hả? Chị chưa thấy mặt em bao giờ.”
Nữ tiếp tân nói.
“Dạ, đúng rồi, em mới tới hôm qua. Bữa nay em tới đăng ký gia nhập Công Hội.”
Hưng vui vẻ đáp. Nữ tiếp tân này dáng người cao thon, đồi núi chập chùng, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng lại không thiếu lực hấp dẫn, đặc biệt là đôi mắt vô cùng vũ mị kia.
“Vậy em nhỏ một giọt máu lên cái này.”
Nữ tiếp tân đưa ra một tấm thẻ bằng ngọc, ở trên còn có một cây kim để chọc máu, có điều kim này là hoàn toàn niêm phong trong bao bì, xem ra là không phải đồ tái sử dụng.
“Ồ, không ngờ thế giới này cũng có Thẻ Kiểm Định.”
Hưng thầm nghĩ.
Hắn mở bao bì cây kim ra, sau đó chọc ngón tay nhỏ máu lên Thẻ Kiểm Định. Nữ tiếp viên cẩn thận ném kim đã qua sử dụng vào thùng rác, sau đó mới mang Thẻ Kiểm Định vào bên trong.
“Em chờ chị chút.”
Hưng nhìn theo cái mông lắc lư của nữ tiếp viên mà khẽ cười mát mắt.
- Thông tin Tà Đạo: Nữ nhân này bị đau khớp thâm niên, kỹ năng [Luyện Dược Cấp 2] có thể giúp chủ nhân từ từ cảm hóa nàng.
“Chờ đã, ngươi nói là thâm niên?”
Hưng dùng suy nghĩ hỏi lại.
- Nàng chỉ nhỏ hơn mẹ ngươi mấy tuổi, do tu vi Pháp Sư cùng với chút đan dược đắt tiền nên mới bảo dưỡng được như vậy.
“Ặc, không lẽ số ta ấn định là lái máy bay...?”
- Chủ nhân làm mấy quả nhiệm vụ nổi tiến là có mỹ nữ tuổi teen liền.
“Tu vi Pháp Đồ tầng 6 làm được gì đây?”
- Đi Đấu Trường. Ở đó bán hành cho mấy tên đấu sĩ lập uy. Nếu được vào Kim Bảng thì lập tức nổi danh, có người theo đuổi. Thế giới này là như vậy, ai cũng muốn dựa dẫm vào kẻ mạnh.
“Nghe hấp dẫn đó, nhưng mà như vậy chẳng phải là không có ý nghĩa gì sao? Đám nữ nhân dựa hơi đào mỏ kia cũng không phải là ăn ngon miệng gì đâu.”
- Ta bảo chủ nhân đi chơi gái chứ không có bảo ngươi đi tìm tình nhân nha......
“Hả? Chơi làm méo gì? Ở nhà ta có hai người đẹp ăn không ngon hơn hay sao?”
- Chơi chủ yếu để tăng danh hiệu dâm lực. Pháp Hồn của ngươi là Hệ Thống Tà Đạo mà ngươi không tà thì sao đủ thành đạo? Người khác sợ dấn thân vào cám dỗ không dứt ra được, nhưng bản thân ngươi chính là một cái đại tà nhân, ngươi sợ cám dỗ sao?
“Ngươi nói ta mới nhận ra. Lẽ ra ta phải mê mệt Hương với Uyên mới đúng, nhưng mà lâu nay vẫn không có cảm giác là mình bị phụ thuộc vào sắc dục của hai nàng.”
- Có Hệ Thống Tà Đạo, chủ nhân ngươi liền không sợ bị khống chế tinh thần dưới mọi hình thức.
“Vậy ngon rồi. Từ giờ ta cứ đi đè nhiều nữ nhân ra là được chứ gì?”
- Chủ nhân càng xả ga, chứng tỏ càng dâm, càng dâm thì càng dễ có danh hiệu.
“Danh hiệu dâm lực cũng không phải là đi hút âm khí của người khác chứ hả?”
- Hoàn toàn không. Ngươi chỉ cần sắc dục để chứng tỏ độ dâm thôi.
Hưng nói chuyện với hệ thống vừa xong thì nữ tiếp tân cũng trở lại.
“Đây là Thẻ Dong Binh của em. Tại vì em mới gia nhập, nên bắt đầu từ cấp F, về sau sẽ còn các cấp cao hơn là E, D, C, B, A, S. Em phải làm nhiệm vụ nhiều vào, hoặc là đạt được thành tựu gì đó cao cả thì mới được xem xét tiến cấp. Công Hội sẽ trả lương cho em mỗi tháng, nhưng mà phải làm đủ số lượng nhiệm vụ, bằng không thì cứ thiếu bao nhiêu thì trừ bấy nhiêu lương.”
Nữ tiếp tân giải thích rõ ràng cho Hưng.
“Em hiểu rồi. Vậy còn tiền thưởng này kia thì sao?”
Hưng hỏi lại.
“Ngoài tiền lương hằng tháng ra, em làm xong mỗi nhiệm vụ thì được chia them 50% phần thưởng nhiệm vụ. Đây là dành cho cấp F, nếu em mà được cấp S thì 100% phần thưởng nhiệm vụ là thuộc về em, mà mức lương tháng cơ bản cũng hơn lương cấp F nhiều lắm.”
Dong Binh Công Hội có vốn đầu tư rất hùng hậu, dù là người mới gia nhập cũng là một tay bao lương, chỉ có điều thành viên phải hoàn thành đủ chỉ tiêu nhiệm vụ. Nếu nghỉ bệnh, ngày hôm sau cần phải mang Thẻ Dong Binh tới thông báo cho Công Hội.
Thẻ Dong Binh cũng là một loại Thẻ Kiểm Định, có thể theo dõi tình trạng sức khỏe của chủ nhân, đây là phòng trường hợp thành viên của Công Hội bị cướp bóc hay tội phạm đuổi giết, Công Hội sẽ dễ dàng phát hiện mà ứng cứu. Vì vậy mà Thẻ Dong Binh đồng thời cũng có thể làm chứng nhận cho thành viên nghỉ bệnh.
“À, em hiểu rồi.”
“Ngoài ra, em còn phải đọc qua nội quy của Công Hội trong này.”
Nữ tiếp tân đưa cho Hưng một cuốn sổ tay nho nhỏ, bên trong có ghi chi tiết quy định ứng xử đối với từng thành viên của Công Hội, từ dong binh tán tu cho tới các chức trách cao tầng.
“Giờ thì em đã trở thành một thanh viên của Công Hội, em có thể qua bên kia nhìn bảng nhiệm vụ. Nhớ chọn nhiệm vụ phù hợp sức lực của mình, nếu cố tình chọn nhiệm vụ sai cấp độ, tính mạng của em không do Công Hội chịu trách nhiệm.”
Nữ tiếp tân nghiêm mặt dặn dò.
“Dạ, cám ơn chị đã giải thích.”
Hưng nghe nữ tiếp giải thích xong, liền đi qua bên kia nhìn bảng nhiệm vụ một chút.
Đối với cấp F của hắn, chỉ có tò tè mấy loại nhiệm vụ cơ bản. Nào là hái thảo dược, giết Bạch Lang, tìm chó thất lạc, vân vân. Hưng tìm từ trên xuống dưới không có cái nào thú vị.
“Ồ, đây là......”
Ở dưới cuối bảng lại có một nhiệm vụ coi được hơn một chút.
Nhiệm vụ giết Bạch Lang đầu mục, mang về sừng Bạch Lang đầu mục. Phần thưởng: 12 đồng vàng. Có thể yêu cầu Công Hội tìm tổ đội. Thành viên tổ đội tự ăn chia.
Đây tuy là một nhiệm vụ cấp F, nhưng cũng không phải dễ dàng gì đối với những thành viên mới gia nhập giới dong binh, nên mới có thể hướng Công Hội nhờ giúp đỡ tìm tổ đội.
Còn đối với Hưng thì đây là chuyện ăn cháo uống nước, dễ như trở bàn tay. Cách đây không lâu hắn đã từng một mình giết Bạch Lang đầu mục, bây giờ hắn còn mạnh hơn hồi đó, làm gì có chuyện hắn làm thịt không nổi một con Bạch Lang đầu mục.
Hưng lập tức mang thẻ nhiệm vụ kia đến quầy tiếp tân, hỏi thăm tung tích Bạch Lang đầu mục.
Nữ tiếp tân tuy không có ngăn cản hắn, nhưng thái độ của nàng chính là tỏ ra muốn Hưng đi thất bại thử một lần sẽ biết tự lượng sức mình hơn, còn hắn chết thì nàng cũng không chịu trách nhiệm, bởi vì đây là hắn tự thân không yêu cầu tổ đội, một mình đi đánh một linh thú đầu mục.
Hưng cũng không quan tâm gì mấy thái độ của nữ tiếp tân, chỉ lẳng lặng rời khỏi tòa nhà Công Hội.
Ăn đan dược cải trang vào, Hưng lập tức rời khỏi khách điếm, đi tìm chi nhánh Dong Binh Công Hội kia. Ban đầu, hai mỹ nữ kia cũng muốn đi làm dong binh phụ giúp Hưng, nhưng mà làm như vậy dễ bị lộ, nên rốt cuộc cả hai quyết định ở nhà tu luyện, đánh vững tu vi, sẽ có lợi về sau.
Bản thân Hưng cũng cần phải ra ngoài ma luyện, đánh đấm với linh thú một chút, nếu không hắn sẽ không tăng tu vi đấu giả lên được. Ngoài ra, đi đánh nhau bên ngoài còn tạo điều kiện cho Hưng sử dụng Tà Đạo Thôn Phệ Thể, cắn nuốt thêm nhiều loại tinh hoa thảo dược và thú đan.
Thương Vân thành không phải là quá lớn, Hưng đi được một lát thì hỏi ra đường đến Dong Binh Công Hội. Tòa nhà này nằm ở gần trung tâm Thương Vân thành, là một căn nhà năm tầng rất lớn.
Vừa bước vào Dong Binh Công Hội, đập vào mắt Hưng là thật nhiều dong binh và tán tu, có người là pháp giả Hỏa hệ, có người là Đấu giả Phong hệ, cũng có pháp giả Trị Liệu, vân vân. Những người này đều là tu vi Pháp Giả tầng 3 trở lên, rất ít Pháp Đồ như Hưng.
Hưng rải bước đến một quầy tiếp tân, chọn chỗ có nhân viên tiếp tân là một thiếu nữ xinh đẹp.
“Ồ? Em là người mới hả? Chị chưa thấy mặt em bao giờ.”
Nữ tiếp tân nói.
“Dạ, đúng rồi, em mới tới hôm qua. Bữa nay em tới đăng ký gia nhập Công Hội.”
Hưng vui vẻ đáp. Nữ tiếp tân này dáng người cao thon, đồi núi chập chùng, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhưng lại không thiếu lực hấp dẫn, đặc biệt là đôi mắt vô cùng vũ mị kia.
“Vậy em nhỏ một giọt máu lên cái này.”
Nữ tiếp tân đưa ra một tấm thẻ bằng ngọc, ở trên còn có một cây kim để chọc máu, có điều kim này là hoàn toàn niêm phong trong bao bì, xem ra là không phải đồ tái sử dụng.
“Ồ, không ngờ thế giới này cũng có Thẻ Kiểm Định.”
Hưng thầm nghĩ.
Hắn mở bao bì cây kim ra, sau đó chọc ngón tay nhỏ máu lên Thẻ Kiểm Định. Nữ tiếp viên cẩn thận ném kim đã qua sử dụng vào thùng rác, sau đó mới mang Thẻ Kiểm Định vào bên trong.
“Em chờ chị chút.”
Hưng nhìn theo cái mông lắc lư của nữ tiếp viên mà khẽ cười mát mắt.
- Thông tin Tà Đạo: Nữ nhân này bị đau khớp thâm niên, kỹ năng [Luyện Dược Cấp 2] có thể giúp chủ nhân từ từ cảm hóa nàng.
“Chờ đã, ngươi nói là thâm niên?”
Hưng dùng suy nghĩ hỏi lại.
- Nàng chỉ nhỏ hơn mẹ ngươi mấy tuổi, do tu vi Pháp Sư cùng với chút đan dược đắt tiền nên mới bảo dưỡng được như vậy.
“Ặc, không lẽ số ta ấn định là lái máy bay...?”
- Chủ nhân làm mấy quả nhiệm vụ nổi tiến là có mỹ nữ tuổi teen liền.
“Tu vi Pháp Đồ tầng 6 làm được gì đây?”
- Đi Đấu Trường. Ở đó bán hành cho mấy tên đấu sĩ lập uy. Nếu được vào Kim Bảng thì lập tức nổi danh, có người theo đuổi. Thế giới này là như vậy, ai cũng muốn dựa dẫm vào kẻ mạnh.
“Nghe hấp dẫn đó, nhưng mà như vậy chẳng phải là không có ý nghĩa gì sao? Đám nữ nhân dựa hơi đào mỏ kia cũng không phải là ăn ngon miệng gì đâu.”
- Ta bảo chủ nhân đi chơi gái chứ không có bảo ngươi đi tìm tình nhân nha......
“Hả? Chơi làm méo gì? Ở nhà ta có hai người đẹp ăn không ngon hơn hay sao?”
- Chơi chủ yếu để tăng danh hiệu dâm lực. Pháp Hồn của ngươi là Hệ Thống Tà Đạo mà ngươi không tà thì sao đủ thành đạo? Người khác sợ dấn thân vào cám dỗ không dứt ra được, nhưng bản thân ngươi chính là một cái đại tà nhân, ngươi sợ cám dỗ sao?
“Ngươi nói ta mới nhận ra. Lẽ ra ta phải mê mệt Hương với Uyên mới đúng, nhưng mà lâu nay vẫn không có cảm giác là mình bị phụ thuộc vào sắc dục của hai nàng.”
- Có Hệ Thống Tà Đạo, chủ nhân ngươi liền không sợ bị khống chế tinh thần dưới mọi hình thức.
“Vậy ngon rồi. Từ giờ ta cứ đi đè nhiều nữ nhân ra là được chứ gì?”
- Chủ nhân càng xả ga, chứng tỏ càng dâm, càng dâm thì càng dễ có danh hiệu.
“Danh hiệu dâm lực cũng không phải là đi hút âm khí của người khác chứ hả?”
- Hoàn toàn không. Ngươi chỉ cần sắc dục để chứng tỏ độ dâm thôi.
Hưng nói chuyện với hệ thống vừa xong thì nữ tiếp tân cũng trở lại.
“Đây là Thẻ Dong Binh của em. Tại vì em mới gia nhập, nên bắt đầu từ cấp F, về sau sẽ còn các cấp cao hơn là E, D, C, B, A, S. Em phải làm nhiệm vụ nhiều vào, hoặc là đạt được thành tựu gì đó cao cả thì mới được xem xét tiến cấp. Công Hội sẽ trả lương cho em mỗi tháng, nhưng mà phải làm đủ số lượng nhiệm vụ, bằng không thì cứ thiếu bao nhiêu thì trừ bấy nhiêu lương.”
Nữ tiếp tân giải thích rõ ràng cho Hưng.
“Em hiểu rồi. Vậy còn tiền thưởng này kia thì sao?”
Hưng hỏi lại.
“Ngoài tiền lương hằng tháng ra, em làm xong mỗi nhiệm vụ thì được chia them 50% phần thưởng nhiệm vụ. Đây là dành cho cấp F, nếu em mà được cấp S thì 100% phần thưởng nhiệm vụ là thuộc về em, mà mức lương tháng cơ bản cũng hơn lương cấp F nhiều lắm.”
Dong Binh Công Hội có vốn đầu tư rất hùng hậu, dù là người mới gia nhập cũng là một tay bao lương, chỉ có điều thành viên phải hoàn thành đủ chỉ tiêu nhiệm vụ. Nếu nghỉ bệnh, ngày hôm sau cần phải mang Thẻ Dong Binh tới thông báo cho Công Hội.
Thẻ Dong Binh cũng là một loại Thẻ Kiểm Định, có thể theo dõi tình trạng sức khỏe của chủ nhân, đây là phòng trường hợp thành viên của Công Hội bị cướp bóc hay tội phạm đuổi giết, Công Hội sẽ dễ dàng phát hiện mà ứng cứu. Vì vậy mà Thẻ Dong Binh đồng thời cũng có thể làm chứng nhận cho thành viên nghỉ bệnh.
“À, em hiểu rồi.”
“Ngoài ra, em còn phải đọc qua nội quy của Công Hội trong này.”
Nữ tiếp tân đưa cho Hưng một cuốn sổ tay nho nhỏ, bên trong có ghi chi tiết quy định ứng xử đối với từng thành viên của Công Hội, từ dong binh tán tu cho tới các chức trách cao tầng.
“Giờ thì em đã trở thành một thanh viên của Công Hội, em có thể qua bên kia nhìn bảng nhiệm vụ. Nhớ chọn nhiệm vụ phù hợp sức lực của mình, nếu cố tình chọn nhiệm vụ sai cấp độ, tính mạng của em không do Công Hội chịu trách nhiệm.”
Nữ tiếp tân nghiêm mặt dặn dò.
“Dạ, cám ơn chị đã giải thích.”
Hưng nghe nữ tiếp giải thích xong, liền đi qua bên kia nhìn bảng nhiệm vụ một chút.
Đối với cấp F của hắn, chỉ có tò tè mấy loại nhiệm vụ cơ bản. Nào là hái thảo dược, giết Bạch Lang, tìm chó thất lạc, vân vân. Hưng tìm từ trên xuống dưới không có cái nào thú vị.
“Ồ, đây là......”
Ở dưới cuối bảng lại có một nhiệm vụ coi được hơn một chút.
Nhiệm vụ giết Bạch Lang đầu mục, mang về sừng Bạch Lang đầu mục. Phần thưởng: 12 đồng vàng. Có thể yêu cầu Công Hội tìm tổ đội. Thành viên tổ đội tự ăn chia.
Đây tuy là một nhiệm vụ cấp F, nhưng cũng không phải dễ dàng gì đối với những thành viên mới gia nhập giới dong binh, nên mới có thể hướng Công Hội nhờ giúp đỡ tìm tổ đội.
Còn đối với Hưng thì đây là chuyện ăn cháo uống nước, dễ như trở bàn tay. Cách đây không lâu hắn đã từng một mình giết Bạch Lang đầu mục, bây giờ hắn còn mạnh hơn hồi đó, làm gì có chuyện hắn làm thịt không nổi một con Bạch Lang đầu mục.
Hưng lập tức mang thẻ nhiệm vụ kia đến quầy tiếp tân, hỏi thăm tung tích Bạch Lang đầu mục.
Nữ tiếp tân tuy không có ngăn cản hắn, nhưng thái độ của nàng chính là tỏ ra muốn Hưng đi thất bại thử một lần sẽ biết tự lượng sức mình hơn, còn hắn chết thì nàng cũng không chịu trách nhiệm, bởi vì đây là hắn tự thân không yêu cầu tổ đội, một mình đi đánh một linh thú đầu mục.
Hưng cũng không quan tâm gì mấy thái độ của nữ tiếp tân, chỉ lẳng lặng rời khỏi tòa nhà Công Hội.