Chương : 30
- Mọi người không sao chứ!
Hoàng Minh cất tiếng hỏi thăm, đi tới đỡ 3 tỉ đệ dậy.
- Cảm ơn ngươi đã cứu bọn ta!
Điêu thuyền nhỏ nhẹ cảm ơn. Bên này Tiểu ngư nhi thì sùng bái Hoàng Minh sát đất.
- Đại ca, huynh có yêu thú thật mạnh, đại ca là Thuần thú sư trong truyền thuyết sao?
Lệnh Hồ Xung cũng gật đầu, tỏ vẻ!
- Ta sao?
Hoàng Minh nghĩ nghĩ, hắn giờ cũng chưa biết mình là cái chức nghiệp gì. Chắc ở cái dị giới này, hắn là ngoại lệ chăng.
- Cứ coi là vậy đi.
Hắn cười xòa. Đoàn người dẫn nhau vào phòng, hitokage thì được Hoàng Minh cho ở ngoài, xử lí cái thi thể Diệp Sang, tất nhiên là hỏa thiêu rồi. Hoàng Minh tặc lưỡi. Ông bạn được hỏa thiêu là tốt nhất. Nếu không chôn cất mất thời gian lắm.
Vào trong thì 4 người ngồi vào cái bàn. Hoàng Minh mới bắt đầu hỏi thăm về lúc hắn bắt đầu hôn mê tới giờ. Sau đó mới biết là, hắn đã hôn mê đúng 29 ngày thật. Vậy mà 4 tỉ đệ họ chăm sóc hắn gần một tháng. Riêng phần Điêu Thuyền là người chủ động chăm hắn, đút cháo, đút nước cho hắn. hoàng Minh cảm động, thật sự cảm động. Thế nhưng lúc hắn hỏi tới tên tuổi thì Hoàng Minh như muốn có ý định tự tử.
- Ta là Điêu thuyền.
Điêu thuyền nhỏ nhẹ nói. Giọng nói thanh thúy
- Đệ, đệ là Tiểu Ngư Nhi. Đại ca gọi đệ là Tiểu Ngư được rồi!
Tiểu Ngư Nhi lanh chanh báo tên. Hoàng mInh chố mắt. Tiểu Ngư Nhi, ta kháo, Điêu Thuyền rồi tới Kiều Phong, bên này lại còn Tiểu Ngu Nhi. Thằng bé kia đừg nói là Hoa Vô Khuyết nhé.
- Đệ là Lệnh Hồ Xung. Đại ca gọi Xung nhi được rồi.
Đệchh, Hoàng Minh ngã ngửa lần 2. Mẹ nó, Toàn cái tên bá đạo vãi nồi. Đầu lá hắn như ù đi. 3tỉ đệ thấy hắn giật mình ngã ra thì lo lắng lắm, vội chạy tới đỡ.
Được đỡ dậy, Hoàng Minh không hề nghe thấy 3 tỉ đệ nói gì, vì hắn đã nghe được một âm thanh khác:
- Nhiệm Vụ Chính tuyến được kích Hoạt. Tên gọi: Đấu chiến Ma Vương.
Lãnh đạo Bát Hùng đại chiến Ma Vương.
Thời Gian 12 năm.
Ma Vương đang phá phong ấn, trong vòng mười năm sẽ hàng lâm, lãnh đạo ma giới xâm lấn thế giới. Hãy mau tập hợp, lãnh đạo bát hùng tiêu diệt hắn.
Nhiệm vỤ thành công, Ban thưởng Danh hiệu, Chiến Thần đại lục, Đạt được đại lục mới hoàn toàn.
Nhiệm vụ thất bại. Cấp bậc trở về 0. Đại lục bị phá hủy.
Hiện tại: Bát hùng tập hợp 2/8
Pokeball cấp 5 nhận được 2 trái.
Lưu ý: pokeball chỉ dành riêng cho mỗi bát hùng.
Pokeball cấp 5: Đạt được tối cao tinh hoa trời đất, xác xuất bắt yêu thú cấp 10 cao tới 80%
Nhiệm vụ chính tuyến bắt buộc, không thể hủy bỏ.
Hoàng Minh não bộ ong ong.
Trời đất quỷ thần ơi, cái gì lòi ra thế này. Hắn ngơ ngác tiêu hoa thông tin mới nhận.
Bên này 3 tỉ muội thì sợ hãi hơn. Không ngờ chỉ nói tên thôi mà hắn lại ngã ngửa ra rồi như người mất hồn thế này. Hay là tỉnh dậy đầu óc còn chưa tỉnh táo.
Hoàng Minh sau 3 phút thì mới thở dài cười khổ. Nhiệm vụ chính tuyến. Mẹ nó. Vậy là mười hai năm nữa. Mười hai năm nữa sẽ có cuộc chiến to lớn vĩ đại thế này đây. Tổ sư, bát hùng, 2/ 8 chắc là hai vị đệ đệ này. Hắn tặc lưỡi, còn có 12 năm, cũng đủ rồi. Hắn sợ ai chứ boss hắn cóc sợ. Cùng lắm xuyên phát nữa. Tự an ủi mình vậy, hắn bắt đầu bình thường trở lại.
- Đại ca, ngươi không sao rồi chứ!
- Ta không sao, có chút giật mình thôi!
Hoàng Minh đáp.
- Sao lại giật mình, tên bọn đệ làm đại ca giật mình.
Hoàng Minh cười khổ.
- Để lúc nào rảnh rỗi ta sẽ kể cho hai đệ nghe.
- Được rồi, đại ca còn chưa nói đại ca tên gì ở đâu này, sao mà lại bất tỉnh trong suối!
Hoàng Minh mới chợt nhớ ra. Bỏ mẹ, quên mất.
Hoàng Minh mới kể tên, gia đình, còn chuyện hắn bị ngất thì nói qua loa là bị yêu thú đánh ngất. Coi như qua chuyện. Không ngờ khi nghe qua tên hắn, Điêu Thuyền và 2 đệ đệ cũng giật mình không kém. Không ngờ hắn lại xuất thân ở Hoàng gia. Là một trong 7 bá chủ của vương quốc. Điêu Thuyền vội cúi người, giọng khẩn thiết:
- Không biết là Hoàng Thiếu, chúng ta thật thất lễ rồi!
Hoàng Minh ngạc nhiên, không phải chứ, có nhất thiết phải thi lễ như vậy không. Hắn là người ở nới khác, làm sao biết ở đây tầng lớp giàu nghèo phân biệt thế nào. Nhiều khi thất lễ với một tên nhà giàu thôi, hắn cũng có trăm cách để khi dễ ngươi.
- Không cần phải như thế, mau đứng dậy!
Hoàng Minh nâng 3 tỉ đệ dậy. Hắn hỏi:
Nơi này cách Thái Minh trấn có bao xa!
- Khoảng 2 ngày đường.
Điêu Thuyền đáp.
Hoàng Minh thở phào, lần này cơ lẽ là nên về nhà một chút.
- Các người theo ta về cùng được chứ.
Hoàng Minh nói ra ý của mình. Vừa có nhiệm vụ, hắn nên bắt đầu thực hiện thôi. Nếu không nhầm thì Kiều Phong kia chắc cũng là một trong Bát Hùng. Nên đưa về để bắt đầu gây dựng nhiệm vụ.
- Cái này, Thiếu gia đưa bọn ta về có ổn không?
Điêu Thuyền cắn răng. Một nhà 4 tỉ đệ toàn là trẻ con, sợ rằng chỉ là gánh nặng.
Hoàng Minh cười xòa.
- Yên tâm, chuyện này không có gì đáng lo. Đợi Kiều Phong về, sáng mai chúng ra bắt đầu xuống trấn.
Hoàng Minh mất một lúc lâu mới thuyết phục được 3 tỉ đệ. Hắn mở cờ trong bụng. Lừa mãi mới được mĩ nữ xuống cùng. Có chăng không biết Kiều Phong kia có phải bát hùng không!
Hoàng Minh cất tiếng hỏi thăm, đi tới đỡ 3 tỉ đệ dậy.
- Cảm ơn ngươi đã cứu bọn ta!
Điêu thuyền nhỏ nhẹ cảm ơn. Bên này Tiểu ngư nhi thì sùng bái Hoàng Minh sát đất.
- Đại ca, huynh có yêu thú thật mạnh, đại ca là Thuần thú sư trong truyền thuyết sao?
Lệnh Hồ Xung cũng gật đầu, tỏ vẻ!
- Ta sao?
Hoàng Minh nghĩ nghĩ, hắn giờ cũng chưa biết mình là cái chức nghiệp gì. Chắc ở cái dị giới này, hắn là ngoại lệ chăng.
- Cứ coi là vậy đi.
Hắn cười xòa. Đoàn người dẫn nhau vào phòng, hitokage thì được Hoàng Minh cho ở ngoài, xử lí cái thi thể Diệp Sang, tất nhiên là hỏa thiêu rồi. Hoàng Minh tặc lưỡi. Ông bạn được hỏa thiêu là tốt nhất. Nếu không chôn cất mất thời gian lắm.
Vào trong thì 4 người ngồi vào cái bàn. Hoàng Minh mới bắt đầu hỏi thăm về lúc hắn bắt đầu hôn mê tới giờ. Sau đó mới biết là, hắn đã hôn mê đúng 29 ngày thật. Vậy mà 4 tỉ đệ họ chăm sóc hắn gần một tháng. Riêng phần Điêu Thuyền là người chủ động chăm hắn, đút cháo, đút nước cho hắn. hoàng Minh cảm động, thật sự cảm động. Thế nhưng lúc hắn hỏi tới tên tuổi thì Hoàng Minh như muốn có ý định tự tử.
- Ta là Điêu thuyền.
Điêu thuyền nhỏ nhẹ nói. Giọng nói thanh thúy
- Đệ, đệ là Tiểu Ngư Nhi. Đại ca gọi đệ là Tiểu Ngư được rồi!
Tiểu Ngư Nhi lanh chanh báo tên. Hoàng mInh chố mắt. Tiểu Ngư Nhi, ta kháo, Điêu Thuyền rồi tới Kiều Phong, bên này lại còn Tiểu Ngu Nhi. Thằng bé kia đừg nói là Hoa Vô Khuyết nhé.
- Đệ là Lệnh Hồ Xung. Đại ca gọi Xung nhi được rồi.
Đệchh, Hoàng Minh ngã ngửa lần 2. Mẹ nó, Toàn cái tên bá đạo vãi nồi. Đầu lá hắn như ù đi. 3tỉ đệ thấy hắn giật mình ngã ra thì lo lắng lắm, vội chạy tới đỡ.
Được đỡ dậy, Hoàng Minh không hề nghe thấy 3 tỉ đệ nói gì, vì hắn đã nghe được một âm thanh khác:
- Nhiệm Vụ Chính tuyến được kích Hoạt. Tên gọi: Đấu chiến Ma Vương.
Lãnh đạo Bát Hùng đại chiến Ma Vương.
Thời Gian 12 năm.
Ma Vương đang phá phong ấn, trong vòng mười năm sẽ hàng lâm, lãnh đạo ma giới xâm lấn thế giới. Hãy mau tập hợp, lãnh đạo bát hùng tiêu diệt hắn.
Nhiệm vỤ thành công, Ban thưởng Danh hiệu, Chiến Thần đại lục, Đạt được đại lục mới hoàn toàn.
Nhiệm vụ thất bại. Cấp bậc trở về 0. Đại lục bị phá hủy.
Hiện tại: Bát hùng tập hợp 2/8
Pokeball cấp 5 nhận được 2 trái.
Lưu ý: pokeball chỉ dành riêng cho mỗi bát hùng.
Pokeball cấp 5: Đạt được tối cao tinh hoa trời đất, xác xuất bắt yêu thú cấp 10 cao tới 80%
Nhiệm vụ chính tuyến bắt buộc, không thể hủy bỏ.
Hoàng Minh não bộ ong ong.
Trời đất quỷ thần ơi, cái gì lòi ra thế này. Hắn ngơ ngác tiêu hoa thông tin mới nhận.
Bên này 3 tỉ muội thì sợ hãi hơn. Không ngờ chỉ nói tên thôi mà hắn lại ngã ngửa ra rồi như người mất hồn thế này. Hay là tỉnh dậy đầu óc còn chưa tỉnh táo.
Hoàng Minh sau 3 phút thì mới thở dài cười khổ. Nhiệm vụ chính tuyến. Mẹ nó. Vậy là mười hai năm nữa. Mười hai năm nữa sẽ có cuộc chiến to lớn vĩ đại thế này đây. Tổ sư, bát hùng, 2/ 8 chắc là hai vị đệ đệ này. Hắn tặc lưỡi, còn có 12 năm, cũng đủ rồi. Hắn sợ ai chứ boss hắn cóc sợ. Cùng lắm xuyên phát nữa. Tự an ủi mình vậy, hắn bắt đầu bình thường trở lại.
- Đại ca, ngươi không sao rồi chứ!
- Ta không sao, có chút giật mình thôi!
Hoàng Minh đáp.
- Sao lại giật mình, tên bọn đệ làm đại ca giật mình.
Hoàng Minh cười khổ.
- Để lúc nào rảnh rỗi ta sẽ kể cho hai đệ nghe.
- Được rồi, đại ca còn chưa nói đại ca tên gì ở đâu này, sao mà lại bất tỉnh trong suối!
Hoàng Minh mới chợt nhớ ra. Bỏ mẹ, quên mất.
Hoàng Minh mới kể tên, gia đình, còn chuyện hắn bị ngất thì nói qua loa là bị yêu thú đánh ngất. Coi như qua chuyện. Không ngờ khi nghe qua tên hắn, Điêu Thuyền và 2 đệ đệ cũng giật mình không kém. Không ngờ hắn lại xuất thân ở Hoàng gia. Là một trong 7 bá chủ của vương quốc. Điêu Thuyền vội cúi người, giọng khẩn thiết:
- Không biết là Hoàng Thiếu, chúng ta thật thất lễ rồi!
Hoàng Minh ngạc nhiên, không phải chứ, có nhất thiết phải thi lễ như vậy không. Hắn là người ở nới khác, làm sao biết ở đây tầng lớp giàu nghèo phân biệt thế nào. Nhiều khi thất lễ với một tên nhà giàu thôi, hắn cũng có trăm cách để khi dễ ngươi.
- Không cần phải như thế, mau đứng dậy!
Hoàng Minh nâng 3 tỉ đệ dậy. Hắn hỏi:
Nơi này cách Thái Minh trấn có bao xa!
- Khoảng 2 ngày đường.
Điêu Thuyền đáp.
Hoàng Minh thở phào, lần này cơ lẽ là nên về nhà một chút.
- Các người theo ta về cùng được chứ.
Hoàng Minh nói ra ý của mình. Vừa có nhiệm vụ, hắn nên bắt đầu thực hiện thôi. Nếu không nhầm thì Kiều Phong kia chắc cũng là một trong Bát Hùng. Nên đưa về để bắt đầu gây dựng nhiệm vụ.
- Cái này, Thiếu gia đưa bọn ta về có ổn không?
Điêu Thuyền cắn răng. Một nhà 4 tỉ đệ toàn là trẻ con, sợ rằng chỉ là gánh nặng.
Hoàng Minh cười xòa.
- Yên tâm, chuyện này không có gì đáng lo. Đợi Kiều Phong về, sáng mai chúng ra bắt đầu xuống trấn.
Hoàng Minh mất một lúc lâu mới thuyết phục được 3 tỉ đệ. Hắn mở cờ trong bụng. Lừa mãi mới được mĩ nữ xuống cùng. Có chăng không biết Kiều Phong kia có phải bát hùng không!