Chương 37: 37: Không Phải Oan Gia Không Đụng Đầu
Lúc này lại có nhiệm vụ nhảy ra, thật đúng là quá thường xuyên.Phần thưởng có hơi bình thường, Dịch Thiên Vân có thể lý giải vì sao thưởng thấp như vậy.Bởi vì vài nhiệm vụ tương đối bình thường đều thuộc loại nhiệm vụ chi nhánh, điểm thưởng đương nhiên không cao.‘Khoan, còn có điểm nhân phẩm à?’Lúc này, hắn thoáng xem xét giao diện thuộc tính, nhất thời ngây ngẩn cả người.Trong giao diện thuộc tính của mình xuất hiện thêm ‘điểm nhân phẩm’!Vừa rồi hắn chỉ lo chú ý tới Lưu Lực kia, hoàn toàn không để ý cái này.Giờ mới phát hiện còn có điểm nhân phẩm nữa.[Người chơi: Dịch Thiên VânCấp bậc: Mười hai (Luyện Linh kỳ tầng hai)Điểm kinh nghiệm: 5820/50000Điểm Điên Cuồng: 670 điểmĐiểm nhân phẩm: 5Công pháp: Bắc Minh thần côngKỹ năng: Hấp Tinh đại pháp, Ưng Trảo công, Lạc Vũ kiếm pháp, Phiêu Vân bộVũ khí: Băng Sương QuyềnTrang bị phòng ngự: Giày chiến Tuyết Lang, hộ giáp Thiên ThầnThần kỹ: Trạng Thái Điên Cuồng, Quang Hoàn May MắnTinh thông: Thần văn, rèn, trận pháp, luyện đan.]Theo hắn thăm dò, hiệu quả điểm nhân phẩm đều hiện ra.[Điểm nhân phẩm: Gia tăng may mắn, nhân phẩm càng cao càng may mắn, có thể vận dụng ở bất cứ phương diện nào.]‘Xem ra làm việc thiện còn có thể tăng điểm nhân phẩm, chỉ là không biết mấy điểm nhân phẩm lẻ loi vậy có thể có bao nhiêu hiệu quả."Dịch Thiên Vân suy nghĩ, nếu dưới tình hình nhân phẩm không tồi lại dùng kết hợp với Quang Hoàn May Mắn thì chắc chắn hiệu quả gấp bội.‘Nhận nhiệm vụ!’ Dịch Thiên Vân lập tức tiếp nhiệm vụ này, lại quay sang nói với Cửu Lăng Quân: "Thế mang cả đệ đệ ngươi theo đi, Thiên Tuyền Cung chúng ta cũng có thể tuyển thêm hắn nữa."Hai người An Linh sửng sốt, nhưng cũng không nói thêm gì.Nhận thêm một hai người không phải chuyện gì to tát, dù sao cũng là thêm người làm việc vặt thôi."Thật sự được chứ?" Cửu Lăng Quân mừng rỡ."Được.Nhưng hiện tại chúng ta phải đi mua chút đồ trước." Dịch Thiên Vân trả lời."Vậy… ta chờ các ngài ở bên ngoài." Cửu Lăng Quân nói."Ta không thể đi vào, người trong khu bần dân… không thể vào nơi này."Thiên Phượng lâu không chào đón người của khu bần dân tiến vào, cư dân sống ở khu bần dân không có tiền, vào cũng chẳng mua đồ.Dù là người ta mang linh dược đến muốn bán thì Thiên Phượng lâu cũng không chào mừng bọn họ.Chủ yếu là thoạt nhìn bọn họ bẩn thỉu như vậy, có thể đưa tới cũng chỉ là linh dược hạng thường, đổi năm, mười lượng gì đó, không có gì đáng kể.Thế nên nếu bọn họ muốn vào thì nhất định phải thay một bộ quần áo tốt, hơi giả dạng một chút.Người như bọn họ sao có thể làm như vậy, quá sức chi tiêu của bọn họ, chỉ đành nhờ người ta giúp, sau đó chừa chút ngân lượng làm thù lao."Có ta ở đây, ngươi chính là khách nhân tôn quý nhất, không ai dám động ngươi!" Dịch Thiên Vân trầm giọng nói.Cửu Lăng Quân nhìn thẳng vào mắt hắn, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.Nàng chưa từng vào Thiên Phượng lâu, cũng rất muốn vào xem thử.Dịch Thiên Vân dẫn Cửu Lăng Quân đi vào Thiên Phượng lâu, vừa bước vào đã bị thủ vệ cạnh cửa bước tới cản, lạnh lùng nhìn bọn họ."Thật ngại quá, nơi này của chúng ta không chào đón người của khu bần dân tiến vào." Khí thế thủ vệ rất mạnh, tu vi khoảng Luyện Thể kỳ tầng năm gì đó.Như vậy mà chỉ làm thủ vệ ở đây có thể chứng minh nơi này bối cảnh không đơn giản."Nàng là người của ta, ta mang người vào có vấn đề sao?" Dịch Thiên Vân lạnh lùng trừng lại, khí thế cũng dâng trào.Đồng tử hai thủ vệ co rụt, bị bức cho không thể không lùi lại mấy bước, sống lưng rét lạnh.Khí thế người này mạnh hơn bọn họ nhiều."Không… không thành vấn đề, mời… mời vào…" Thủ vệ ứa mồ hôi lạnh đầy đầu, ý bảo Dịch Thiên Vân có thể đi vào.Có tu luyện giả mạnh như vậy đưa vào, bọn họ đương nhiên không dám ngăn trở thêm.Không cho người của khu bần dân vào chẳng qua cảm thấy bọn họ không thể tiêu phí cao như vậy thôi, cũng không phải cấm tuyệt đối.Hiện tại có tu luyện giả dẫn người vào, bọn họ đương nhiên không ngăn trở.Dù sao cũng có kim chủ đưa theo, tiền nong chắc chắn không phải vấn đề.Huống chi tuy Cửu Lăng Quân không có tiền, y phục cũng giản dị vô cùng nhưng được nàng xử lý gọn gàng sạch sẽ, chỉ là bị giặt đến hơi phai màu chứ không bẩn chút nào, thậm chí còn có mùi thơm thoang thoảng.Đây là mùi hoa dại bên ngoài, rõ ràng nàng có thêm hoa dại khi tắm."Đúng… đúng là vào được…" Cửu Lăng Quân khẩn trương không thôi.Đây là lần đầu tiên nàng tiến vào nơi này, nội tâm khẩn trương là đương nhiên.Quan trọng là thấp thỏm, sợ mình va hỏng cái gì thì toàn bộ gia sản của nàng cũng không bồi thường được."Ngươi muốn mua gì?" Dịch Thiên Vân dò hỏi."Ta không cần cái gì, vào xem là được rồi…"Nàng lắc đầu, đồ vật nơi này quá xa xỉ, giá cả ít nhất là trăm lượng trở lên, nàng thấy số tiền lớn nhất cũng chỉ có vài chục lượng bạc, nào đã gặp qua mấy trăm lượng bao giờ.Vừa thấy giá cả xung quanh là nàng đã nghẹn cả lời.Dịch Thiên Vân không nói gì, dẫn nàng vòng quanh nơi này một vòng cũng không nhìn thấy tài liệu gì tốt.Hắn lên lầu hai, lại dạo một vòng thì phát hiện Cửu Lăng Quân nhìn chằm chằm một lọ đan dược, mà khi nàng thấy yết giá thì hi vọng trong mắt chợt tắt, ánh mắt cũng ảm đạm xuống.Chi tiết này hoàn toàn lọt vào mắt Dịch Thiên Vân, hắn nhìn thoáng qua, lọ đan dược tên là ‘Khu độc đan’, danh như ý nghĩa, dùng để giải độc.Chẳng qua giá cả xa xỉ, những một ngàn lượng bạc.Chẳng trách nàng không dám hỏi ra miệng, giá này cũng đủ bình dân tiêu phí vài thập niên."Ngươi muốn thứ này sao?" Dịch Thiên Vân chỉ vào đan dược kia."Ta…" Nàng muốn nói lại thôi, sau đó cứ như hạ quyết tâm, gật đầu thật mạnh: "Ta… ta muốn đan dược này.Ta muốn mượn tiền mua…""Ngươi cần đan dược này làm gì?" Dịch Thiên Vân dò hỏi."Đệ đệ ta trúng độc, hai chân không cách nào nhúc nhích.Nghe nói khu độc đan có thể trị liệu cho hắn, ta muốn mua cho hắn dùng." Đôi mắt trong trẻo của nàng lóe lên tia sáng hi vọng, nàng một lòng lo cho đệ đệ của mình."Thế này đi, chờ lát nữa đưa ta đi gặp đệ đệ ngươi, ta giúp đệ đệ ngươi trị liệu.Nếu chỉ cần khu độc đan là được thì ta có thể trị cho đệ đệ ngươi." Dịch Thiên Vân cười nói."Thật sao!" Cửu Lăng Quân kích động không thôi..