Chương 1137.1 : Chữa trị, thương pháp của Triệu Vô Cực
Triệu Vô Cực rất nhanh liền hoàn thành chiết xuất dược dịch, đem một đoàn này dược dịch dùng linh lực bao phủ lại, truyền tới trọng miệng Từ Lam.
Từ Lam nhẹ nhàng nuốt xuống một cái, dược dịch tràn đầy thảo dược mùi vị thơm ngát ở trong miệng nàng lan tỏa, sau đó ầm ầm bạo phát.
Trong nháy mắt cả người nàng liền xuất hiện vẻ ửng hồng lên.
Triệu Vô Cực biết thời cơ liền tới.
Hai tay hắn liên tục bấm quyết, 108 căn linh châm bỗng nhiên ong ong rung động, tỏa ra nhu hòa bạch quang, linh lực trong cơ thể tên này Thiên Nguyên Tông đệ tử cũng bị phân cách ngăn chặn.
Hắn đưa tay tới, một luồng kì dị hấp lực chợt sinh ra, tên Thiên Nguyên Tông đệ tử này tuy bị hôn mê, nhưng sắc mặt cũng xuất hiện đau đớn thần sắc, đủ thấy được Triệu Vô Cực môn châm pháp này cũng không nhẹ nhàng như cách Triệu Vô Cực thi triển.
Muốn có thể kéo tiên căn từu trong người đối phương ra cũng cần đặc thù pháp môn, không phải người khác xem một tí liền có thể bắt chước làm theo, như vậy Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm cũng không có gì đặc biệt.
Triệu Vô Cực rất nhanh liền kéo ra tiên căn của tên này nam tu, sau đó hướng về Từ Lam phương hướng đè ép tới.
“a ...”
Từ Lam khong nhịn được rên rỉ một tiếng, nàng cảm giác phần bụng của mình bỗng nhiên trở nên nóng ran cùng đau đớn, cảm giác vô cùng khó chịu!”
Triệu Vô Cực lập tức lên tiếng :
“ Từ Lam, không cần chống cự nó mà phải cùng nó hòa hợp, dẫn đạo tiên căn của ngươi đi hấp thu tiêu hóa nó, nhất là không thể ngất đi.
Như vậy mới có thể thành công được!”
Từ Lam gương mặt vốn đang vì dược lực phát tán mà ửng hồng lúc này cũng xuất hiện khó khăn thần sắc, nàng run giọng nói ra:
“ Vô Cực ca ca, làm sao để có thể cùng nó hòa hợp, hấp thu?”
Triệu Vô Cực nhíu mày :
“ ngươi không cảm giác được gì sao? Ví dụ như tiên căn của ngươi đang phản ứng?”
Từ Lam lắc đầu :
“ cảm giác thì đúng là có một chút, chỉ có điều phần bụng dưới nóng lên cùng đau thắt cảm giác càng mạnh đều sắp che lấp đi của ta đối với tiên căn cảm ứng rồi.
Tiên căn của ta phản ứng vô cùng yếu ớt, lúc có lúc không a!”
Triệu Vô Cực nhíu mày càng sâu, không ngờ Từ Lam bị thương lại nặng đến mức này, mới chỉ 3 ngày nàng đều nhanh không cảm giác được sự tồn tại của tiên căn.
Nếu để thêm mấy ngày , chỉ sợ tiên căn của nàng sẽ trực tiếp chết đi.
Hắn ra lệnh :
“ Từ Lam, ngươi hãy tưởng tượng ngươi đang rất đói, sau đó lại được gặp một món ăn thật ngon, vô cùng ngon, khiến ngươi không thể nào nhịn được trong bụng cồn cào, muốn ăn xuống nó, tiêu hóa nó.
Nhưng cảm giác này cũng không phải là dành cho dạ dày của ngươi, mà ngươi phải truyền đạt nó cho tiên căn của ngươi, ám chỉ nó đi hấp thu tiêu hóa cái kia tiên căn, tiên căn kia cũng sẽ như thức ăn đồng dạng, không hề phản kháng.
Cố lên, cơ hội cùng lựa chọn của ngươi đã không nhiều , không được buông xuôi!”
“vâng, ca ca!”
Từ Lam nhíu chặt mày, sau đó hoàn toàn nhắm mắt lại.
Như vậy nàng mới càng có thể tập trung, đi dùng tiềm thức liên hệ của mình tiên căn, kích thích nó, ám chỉ cho nó.
Quả nhiên nữ nhân đối với tâm lí tự lừa dối , ám chỉ các loại hành động luôn luôn so nam nhân mạnh.
Triệu Vô Cực có thể cảm giác được, hắn cưỡng ép giúp nàng dung hợp tiên căn đang dần dần bị Từ Lam ổn định trận thế, sau đó bào mòn hấp thu đối phương.
Tốc độ không quá nhanh, nhưng ít nhất cũng đã khởi sắc.
Triệu Vô Cực thở dài một hơi, xem ra có hi vọng.
Tiên căn của nàng bị thương quá nặng, bởi vậy tốc độ không nhanh, hắn duy trì cái này trạng thái cũng có chút tốn sức, nhưng không thể không làm.
May mắn, Từ Lam ý chí đối với tu luyện chấp nhất cũng đối với ca ca ngưỡng vọng so với hắn trong tưởng tượng càng cao, bởi vậy nửa giờ sau, hấp thu liền hoàn tất.
Triệu Vô Cực thở dài ra một hơi thu tay, Từ Lam trên mặt hồng sắc cũng rút đi, mà cả người nàng lúc này đã tắm trong mồ hôi.
Triệu Vô Cực vội vàng đi tới giúp nàng kiểm tra tình trạng thương thế, một luồng linh lực đi vào, hắn ánh mắt lập tức kinh hỉ lên.
Tiên căn của Từ Lam đã hoàn toàn hồi phục hình dáng cũ, nhưng so với trước đây nhỏ đi mấy lần , cùng nhất vạch thân hòa linh khí tiên căn không có gì khác biệt.
Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này không chút nào buồn , ngược lại càng kinh hỉ.
Hắn phán đoán là đúng.
Từ Lam bị thương tiên căn, hắn muốn sử dụng Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm một lần nữa cho nàng trọng tố tiên căn nhất định phải từ từ đi lên mà không phải một lần liền cho nàng phục hồi ngũ vạch tiên căn, như vậy nàng thất bại xác suất sẽ cực cao.
Một lần này hấp thu, chủ yếu chính là dùng ở khôi phục tiên căn trở lại như ban đầu, bởi vậy tiên căn cũng giống như Triệu Vô Cực suy diễn, trở về nhất vạch trạng thái.
Không sợ rơi xuống chỉ sợ không thể chữa, một khi đã có thể chữa trị, hắn liền có thể một lần nữa đem nàng tiên căn kéo trở về phẩm chất giống như xưa.
Từ Lam ánh mắt mê li nhìn lấy Triệu Vô Cực hỏi :
“ Vô Cực ca ca, ta thành công sao?”
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn nàng nói ra:
“ Từ Lam , ngươi làm rất tốt, ngươi đã lần nữa có được tu luyện thiên phú rồi!
Chúc mừng ngươi!”
Từ Lam ánh mắt bên trong tràn đầy kinh hỉ, nàng run giọng nói ra:
“ Vô Cực ca ca, cảm ơn ngươi!
nếu không có ngươi, Từ Lam chỉ sợ sẽ phải vĩnh viễn làm một cái phàm nhân vô năng!”
Triệu Vô Cực ha ha cười nói :
“ không cần xa lạ như vậy, ngươi là Từ Tiểu Bạch muội muội ,ta đương nhiên sẽ tận lực!
Được rồi, ngươi vừa trải qua một hồi mệt nhọc chiến đấu, trước nghỉ ngơi đi thôi.
Nhớ kĩ, trong thời gian này, nhất định không thể cùng người tranh đấu!”
“vâng!”
Từ Lam nói xong giống như trút được gánh nặng lập tức thiếp đi, mà Triệu Vô Cực thì nhìn về phía tên này Thiên Nguyên Tông đệ tử, nhẹ nhàng đem đối phương bẻ gãy cổ tại chỗ giết chết.
" đinh~ điểm tích lũy +3!”
Triệu Vô Cực nhẹ nhàng thu lại xác của đối phương, dùng linh lực nhẹ nhàng nâng lên Từ Lam đưa nàng di chuyển vào một phòng khác, sau đó đi ra ngoài.
Vừa đi ra phòng khách, hắn đã thấy Từ Tiểu Bạch một mặt lo lắng ngồi ở chỗ kia.
Từ Tiểu Bạch vừa thấy Triệu Vô Cực đã vội vàng xông tới :
“ Vô Cực, Từ Lam sao rồi?”
Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:
“ muội muội của ngươi đã có thể tu luyện rồi, ta thành công chữa trị cho nàng.
Có điều cũng không phải như vậy liền kết thúc, một tháng tới mỗi tuần ta đều sẽ cho nàng tiếp tục chữa trị, thẳng tới lúc nàng khôi phục lại như trước đây mới thôi
Cho nên một tháng sau ta mới có thể trả lại cho ngươi một cái nguyên vẹn muội muội, không cần vội vã a!”
Từ Tiểu Bạch nghe xong ngây ngươi một lát, sau đó mừng như điên :
“ quá tốt rồi, Vô Cực , cảm ơn ngươi.
Không ngờ nàng bị thương nặng như vậy ngươi cũng có thể chữa được, ta còn tưởng nàng kiếp này cũng không thể tu luyện được rồi đây.
Vô Cực , thật cảm ơn ngươi!”
Từ Tiểu Bạch vô cùng kích động cầm lấy Triệu Vô Cực hai vai lắc lắc , Triệu Vô Cực cũng không hề phản kháng, để hắn lắc lư một trận choáng váng.
Triệu Vô Cực bị Từ Tiểu Bạch hai tay nắm ở bên người lắc lư gỡ ra nói :
“ không cần lắc nữa, lắc nữa ta liền muốn choáng váng.
Chúng ta cũng không cần nói chuyện cảm tạ xa lạ như vậy.
À đúng rồi, lần này trở về ngươi nghe được tin tức gì sao? Tỉ như tông môn hướng gió?”