Chương 1136.2 : Từ Lam kì ngộ
“ bọn hắn đối với ta còn có chút tác dụng, trước hết giữ lại một cái mạng!
”
Từ Tiểu Bạch cũng không hỏi gì nhiều, mà lúc này Lam sư huynh lập tức cúi người chắp tay nói ra:
“ Lam Viễn ra mắt Triệu sư huynh, Từ sư huynh.
Đa tại hai vị sư huynh cứu mạng chi ân!
”
Triệu Vô Cực đối với tên này Lam Viễn thanh niên gật đầu một cái nói ra:
“ nhanh thu dọn của các ngươi chiến lợi phẩm đi , hoang vu dã ngoại chú ý một chút, đừng để lần sau lại có người ngư ông đắc lợi nữa rồi!
Đây là đối phương không thể nghiền ép chiến thắng các ngươi, nếu đụng phải cái khác có thẻ nghiền ép các ngươi, chỉ sợ các ngươi tính mạng cũng khó dữ!
”
“vâng, đa tạ sư huynh chỉ điểm!
”
mấy người lập tức cúi đầu thụ giáo, Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu một cái, linh lực phát động, đem mấy người Thiên Nguyên Tông đệ tử đều mang lên.
Trước đây hắn ở Thanh Vân Tông nổi tiếng là thiên tài luyện đan sư, cũng không mấy người đối với hắn cảm giác kính trọng, có chăng cũng chỉ là vì hắn thân phận luyện đan sư mà thôi
Nhưng Triệu Vô Cực dùng thực lực chứng mình cho bọn hắn thấy, hắn không chỉ là luyện đan sư thiên tài, mà còn là một cái cường giả.
Bởi vậy đám người này là thật sự kính trọng hắn, lại thêm cứu mạng chi ân, đối với Triệu Vô Cực càng là nói gì nghe nấy.
Thu thập năm người, Triệu Vô Cực lập tức cùng Từ Tiểu Bạch trở về Thanh Vân Tông.
Dọc đường hai người còn gặp hai lần Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông đệ tử giao chiến, đều là quy mô nhỏ tiểu đội chiến đấu, đủ thấy được Thanh Vân Tông cùng Thiên Nguyên Tông tình thế đã rất căng thẳng.
Đây là đệ tử ở giữa không hợp ý, thù hận cùng tham lam mà chiến đấu.
Chờ khi cao tầng 2 môn phái không giữ được bình tĩnh nữa mà tham gia đi vào, như vậy thì tông môn đại chiến thật sự có thể mở ra.
Hai người nhanh chóng trở lại luyện khí phong, đi tới nhà của Triệu Vô Cực.
Lúc này vừa vặn Triệu Tiếu Tiếu cũng từ bên ngoài trở về, ba người vừa vặn gặp nhau ở nhà của hắn.
Từ Tiểu Bạch lên tiếng :
“ Vô Cực, bây giờ ta cần phải làm gì?”
Triệu Vô Cực cho hắn một cái ánh mắt an tâm nói ra:
“ mấy ngày ra ngoài bôn ba còn chiến đấu ngươi cũng mệt rồi, không bằng về trước đi, để Từ Lam ở đây, ta sẽ chăm sóc cho nàng!
”
“nhưng mà ...”
Từ Tiểu Bạch có chút không nỡ, Triệu Vô Cực vỗ vai hắn nói ra:
“ ta cũng không phải là không biết chăm sóc người, hơn nữa còn có Tiếu Tiếu , ngươi không cần lo lắng.
Ta cũng không tin ta ở chỗ này còn có người dám đến đây gây sự với ta, cũng gây bất lợi cho muội muội của ngươi!
”
Từ Tiểu Bạch nghe vậy hơi yên lòng xuống, hắn cũng thật sự có chút mệt mỏi, bởi vậy gật đầu nói ra:
“ vậy ta trước tiên trở về nghỉ ngơi lại tới!
”
“ừm!
”
Từ Tiểu Bạch rời đi, Triệu Vô Cực nhìn nằm ở trên giường thiếp đi Từ Lam đối với Tiếu Tiếu nói ra:
“ ngươi cũng biết thân phận của nàng rồi a, thay ta chăm sóc nàng.
Các loại chữa thương đan cũng không cần tiếc dùng.
Chờ vài ngày nữa nàng thương ổn xuống, ta muốn thử nghiệm giúp nàng chữa thươn xem sao!
”
“ ta chăm sóc nàng, chàng có thể yên tâm!
”
“ ừm!
”
Triệu Vô Cực đối với Triệu Tiếu Tiếu gật đầu một cái lập tức rời đi , nữ nhân luôn luôn biết cách chăm sóc người khác hơn nam nhân.
Giao Từ Lam cho nàng, hắn cũng đặc biệt yên tâm.
Triệu Vô Cực đi vào trong phòng riêng của mình , mở lên trận pháp, sau đó híp mắt lại nhìn nằm là liệt trên đất 14 người.
Đây chính là dọc đường trở về hắn cùng Từ Tiểu Bạch bắt được Thiên Nguyên Tông đệ tử, đám người này chính là đang cùng Thanh Vân Tông đệ tử đánh hăng say, cuối cùng bị bọn hắn tập kích bất ngờ, không kịp trở tay.
Cho dù biết trước Triệu Vô Cực tập kích, bọn hắn cũng không thể làm được gì, bởi vì hắn cảnh giới quá nghiền ép.
Đám người này cảnh giới rất đa dạng, từ luyện khí kì đến trúc cơ kì lục trọng đều có cả.
Triệu Vô Cực cũng ở trong đám người này tìm đủ một bộ từ một vạch độ thân hòa linh khí đến ngũ vạch thân hòa linh khí .
Hắn cũng kiểm tra qua, Từ Lam tiên căn chính là ngũ vạch tiên căn.
Từ Lam bị Tư Thiên Hải cuối cùng trước lúc trận pháp bị phá tập kích khiến cho nàng tiên căn bị tổn thương.
Nếu là bình thường phương pháp chữa trị, Thanh Vân Tông thật sự chưa chắc có thể chữa trị được cho nàng, cho dù có, các trưởng lão cũng chưa chắc muốn bỏ ra đại giới này.
Bởi vậy hắn muốn thử nghiệm dùng Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm bên trong cướp đoạt của người khác tiên căn để thay thế cho Từ Lam, giúp nàng lại có thể tu luyện.
Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm chỉ có thể thay người đã có tiên căn cướp đoạt tiên căn của người khác mà không thể giúp người không có tiên căn cướp đoạt được tiên căn của người khác, bởi vậy Triệu Vô Cực cho dù nắm giữ cái này nghịch thiên châm pháp, cũng không thể đại lượng chế tạo một đám đệ tử cho Thanh Vân Tông .
Hơn nữa, hắn cũng không định dùng cái này châm pháp vào việc này.
Nghịch Thiên Cửu Bộ Châm tác dụng quả thật quá nghịch thiên, nếu để lộ ra ngoài cho quá nhiều người biết, như vậy hắn cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
ở trong Thanh Vân Tông thì không sao, nhưng ra ngoài chưa chắc có chuyện gì xảy ra.
Mấy cái kia lão quái vật không ít người đều có của mình hậu đại, nhưng bọn hắn hậu đại chưa chắc thiên phú tu luyện đã tốt.
Nếu có được cái này châm pháp tin tức, bọn hắn nhất định sẽ vì mình hậu đại mà động tâm, từ đó phục sát hắn, cướp đoạt cái này châm pháp.
Bởi vậy, châm pháp này Triệu Vô Cực vẫn là muốn giữ kín, chưa đến lúc hắn có được thực lực ngạo thị quần hùng, như vậy hắn còn chưa thể lộ ra.
Cho dù có được thực lực này, thế giới này cũng không thiếu kẻ mạnh, Đông vực mới chỉ là một trong ngũ vực mà thôi, không thiếu cường giả có thể để cho hắn “thất phu vô tội, hoài bích có tội”
Đám người này bên trong, ngoài Tư Thiên Hải, Triệu Vô Cực cũng không biết bất kì người nào.
Hắn cũng không muốn biết, bởi vì rất nhanh thôi, mấy tên này đều sẽ là một cái xác chết.
Kiểm tra mấy người một vòng, Triệu Vô Cực đem gia cố lên người bọn hắn mấy vòng cấm chế, đảm bảo bọn hắn sẽ không lật ra được cái gì bọt nước, Triệu Vô Cực lúc này mới yên tâm rời đi, tranh thủ nghỉ ngơi.
Hai ngày sau, dưới đan dược chữa thương cùng sự chăm sóc của Triệu Tiếu Tiếu, Từ Lam đã tỉnh lại, tinh thần cũng khá lên rất nhiều.
Cũng phải nói, Triệu Tiếu Tiếu đối với khuyên lơn cũng rất có một bộ.
Mất đi đan điền cùng tiên căn Từ Lam vậy mà trong hai ngày liền lấy lại được tinh thần, cũng không lộ ra cái gì suy sụp tinh thần trạng thái.
Từ Tiểu Bạch cũng đến thăm qua nàng, thấy nàng trạng thái ổn định mới an lòng rời đi.
Dù sao hắn cũng không thể cả ngày ở chỗ này nhìn nàng a, hắn cũng có việc cần làm, dù sao Triệu Vô Cực đã nhận chữa trị cho nàng rồi, hắn mù quan tâm cũng không thêm được ích lợi gì.
Triệu Vô Cực đi tới, Từ Lam ngoan ngoãn đứng lên chào :
“ Vô Cực ca ca, cảm ơn ngươi đã cứu ta!
”
Triệu Vô Cực vung tay lên, một cỗ nhu hòa lực lượng đem nàng đỡ ngồi trở lại ghế, hắn đi tới mỉm cười nói ra:
“ tiểu Lam, hai ngày nay ăn nghỉ tốt a!
Thân thể cảm giác thế nào?”
Từ Lam gật đầu :
“ nhờ có Tiếu Tiếu tỉ tỉ chăm sóc, ta đã khá rất nhiều rồi!
”
Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi :
“ ta cùng ca ca của ngươi là hảo bằng hữu, ta cũng không cùng ngươi lòng vòng.
Trước hết, nói cho ta biết, ngươi là là như thế nào có được tiên căn?”
Từ Lam nghĩ nghĩ, sau đó lắc đầu nói ra:
“ Vô Cực ca ca, ta cũng không biết làm sao bỗng nhiên lại có được tu luyện thiên phú.
Nếu ta trước đây có, hẳn ca ca của ta cũng phải sớm phát hiện ra a!
”
Triệu Vô Cực vuốt cằm một chút sau đó lại hỏi :
“ để ta đổi một cách nói, vậy mấy năm nay, hoặc gần nhất ngươi có gặp sự kiện gì kì lạ không? Giả như ăn nhầm thứ gì đó?”
Từ Lam hơi nhưng lại một chút , có chút hồi tưởng sau đó nói ra:
“ trước đây không lâu có một lần ta ở nhà buồn chán nên dẫn theo mấy tên hộ vệ đi vào rừng săn bắn một phen.
Lần đấy chúng ta thâm nhập không sâu liền gặp phải một đầu lão hổ đang ở bên cạnh một bụi hồng điềm quả.
Ta cũng không nghĩ sẽ ở chỗ này đụng phải loại này mãnh thú, bởi vậy cả nhóm người rất nhanh liền bị đầu này mãnh hổ phát hiện, cuối cùng không thể nào trốn tránh, chỉ có thể cùng nó một trận chiến.
May mắn lần kia ta mang đi tới sáu cái thân tín hộ vệ, mỗi người đều là Từ gia hộ vệ bên trong tinh anh hạng người, bởi vậy mới có thể ở dưới sắc bén hổ trảo của đối phương thành công phản sát nó.
Hôm đó ta cũng được một phen tử chiến hú hồn, may mắn chúng ta ở Từ gia thường xuyên cùng nhau tập luyện kiếm pháp nên cũng không ai bị thương quá nặng.
Sau đó chúng ta giết chết đầu kia lão hổ, tiện tay bên cạnh nó liền có một đám hồng điềm quả, chúng ta liền lấy bọn chúng ăn vào giải khát một phen.
Ta cùng đám hộ vệ đều là cùng một chỗ hái được hồng điềm quả, nhưng bọn hắn ăn cũng không có cái gì vấn đề, ta ăn xong sau ngược lại cả người nóng lên, sau đó tại chỗ ngất xỉu.
Cuối cùng ta được bọn hắn đưa về Từ gia, ốm suốt mấy ngày mới xuống được giường, làm phụ thân của ta cũng lo sốt vó.
Rõ ràng là chúng ta cùng ăn từ một cây hái xuống hồng điềm quả, vậy mà mấy tên hộ vệ của ta không sao, ta lại bị chóng mặt ngất đi.
Nếu như nói chuyện kì lạ, như vậy ta nghĩ cũng chỉ có sự tình này mà thôi!
”
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ , hắn cảm giác Từ Lam dạng này thiếu nữ, ở nhà cũng chỉ bận rộn tu luyện mà thôi, không có cái gì hùng tâm tráng chí xông pha giang hồ nếu như là gặp phải giang hồ bí sự, như vậy tỉ lệ gần như bằng không
Nàng kể ra sự tình kia, tỉ lệ rất cao liền là chính xác sự việc dẫn tới nàng bỗng nhiên có tiên căn sự tình.
Bởi vì trước đây Triệu Vô Cực xem qua cho nàng, nàng là không hề có tiên căn đấy.
Nhưng mà, Từ Lam một cái phàm nhân, ăn một viên Hồng điềm quả liền có tiên căn, cái này nghe quá vô lí a.
Triệu Vô Cực biết rõ, hồng điềm quả là một loại quả dại ở trong rừng, ăn vào khá là thanh mát, có tác dụng giải một chút khát nước mà thôi.
Để cho nó có thể giúp người tái tạo hoặc cưỡng ép đưa vào tiên căn, cái này không khả thi.
Nhưng mà hắn tỉ mỉ nghĩ lại một lần Từ Lam lời nói, lại cảm giác giống như có chút quen thuộc cũng có chỗ kì quái, đáng tiếc cái cảm giác này chợt thoáng qua, sau đó hắn cũng không bắt được một tia cảm giác kì quái kia.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực đối với cái này cảm giác kì quái như là linh quang chợt lóe, đã từng ở chỗ nào gặp qua lại không thể nào bắt được.
Đúng lúc này, hệ thống bỗng nhiên lên tiếng :
" đinh~ kí chủ, Từ Lam ăn không phải là Hồng điềm quả, mà là một loại thần quả, ngươi đã từng xem qua, chẳng lẽ ngươi quên sao?”