Chương 2: Vào màn
Những thứ quỷ dị này không biết phải giải thích thế nào, đầu óc trống rỗng của Thịnh Mộc Vũ đều loạn tung tùng phèo, dù vậy, Thịnh Mộc Vũ vẫn thành thật tìm hòm thuốc để xử lý vết thương, tuy có lẽ không có bao nhiêu tác dụng, nhưng có chút ít còn hơn không.
Sau khi khử trùng, không tìm thấy băng dán cá nhân cũng không tìm thấy băng vải, cậu cầm điện thoại di động lên nhìn, vừa lúc rạng sáng hai giờ rưỡi, cửa hàng tiện lợi ở dưới lầu chắc chắn chưa đóng cửa, suy nghĩ một chút, Thịnh Mộc Vũ quyết định đi xuống lầu mua rồi về.
Nhưng vừa mở cửa, cậu lập tức dại ra ngay tại chỗ.
[ hoan nghênh người chơi mới vào màn! ]
[ người chơi: Thịnh Mộc Vũ ]
[ số hiệu:745408]
[ tuổi tác:25]
[ chiều cao:183]
[ nhóm máu:A]
[ vòng eo:... ]
......
Một đống thông tin của cậu chuyển động trên màn hình lớn.
[ bản trò chơi tên là: Quy luật sinh tồn Loại hình: Kinh khủng / đáng sợ Người chơi cần tiến vào phó bản hoàn thành nhiệm vụ, đánh bại lệ quỷ, thu hoạch được chìa khóa qua cửa mới có thể quay trở lại đại sảnh của trò chơi, nếu không sẽ bị lệ quỷ mạt sát......
Nhắc nhở ấm áp: Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Hậu quả tự mình gánh lấy... Hậu quả tự mình gánh lấy]
Sau khi Thịnh Mộc Vũ hiểu hết thì điều chỉnh lại tâm tình của mình, bĩnh tĩnh giơ tay lên để sợi dây đỏ được quét bởi một cái máy quét bên cạnh cánh cửa kim loại màu trắng.
[ tích! Xác nhận thân phận, mời người chơi Thịnh Mộc Vũ vào màn... vào màn... Chúc ngài may mắn ]
Thịnh Mộc Vũ nhịn xuống cơn xúc động muốn trợn trắng mắt, đẩy cửa ra, còn may, nếu như thật sự may thì hiện tại cậu sẽ không ở chỗ này rồi, cmn chùa tồi, sớm biết vậy đã không đi rồi, gặp phải chuyện xui xẻo này, phiền chết đi được.
Ngoài cánh cửa trắng là đại sảnh của trò chơi, không chỉ là nơi vào màn trong trò chơi mà còn là nơi mọi người chơi tụ tập, rất lớn, cũng rất xa hoa, đèn thủy tinh đá cẩm thạch ly rượu đỏ, không biết còn tưởng rằng là tiệc rượu do phú hào nào làm.
Người ở đây không nhiều lắm, chỉ có chừng một trăm người, nhìn dáng vẻ hoang mang luống cuống của bọn họ thì chắc cũng là người mới giống cậu.
Thịnh Mộc Vũ bình tĩnh đi đến trước đài báo tên cùng số hiệu của mình, chị gái xinh đẹp trước đài lập tức nói số cửa cho cậu: "Số cửa của ngài là 004, phó bản kinh khủng cấp B, còn có hai phút là vào màn, mời ngài mau chóng vào màn, còn nữa, chúc ngài may mắn. "
"Cảm ơn. " Thịnh Mộc Vũ cười nhẹ rồi nói với cô gái, sau đó sải bước đi tìm cửa gỗ màu đen số 004.
Sau khi khử trùng, không tìm thấy băng dán cá nhân cũng không tìm thấy băng vải, cậu cầm điện thoại di động lên nhìn, vừa lúc rạng sáng hai giờ rưỡi, cửa hàng tiện lợi ở dưới lầu chắc chắn chưa đóng cửa, suy nghĩ một chút, Thịnh Mộc Vũ quyết định đi xuống lầu mua rồi về.
Nhưng vừa mở cửa, cậu lập tức dại ra ngay tại chỗ.
[ hoan nghênh người chơi mới vào màn! ]
[ người chơi: Thịnh Mộc Vũ ]
[ số hiệu:745408]
[ tuổi tác:25]
[ chiều cao:183]
[ nhóm máu:A]
[ vòng eo:... ]
......
Một đống thông tin của cậu chuyển động trên màn hình lớn.
[ bản trò chơi tên là: Quy luật sinh tồn Loại hình: Kinh khủng / đáng sợ Người chơi cần tiến vào phó bản hoàn thành nhiệm vụ, đánh bại lệ quỷ, thu hoạch được chìa khóa qua cửa mới có thể quay trở lại đại sảnh của trò chơi, nếu không sẽ bị lệ quỷ mạt sát......
Nhắc nhở ấm áp: Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Đừng trêu chọc NPC cấp cao! Hậu quả tự mình gánh lấy... Hậu quả tự mình gánh lấy]
Sau khi Thịnh Mộc Vũ hiểu hết thì điều chỉnh lại tâm tình của mình, bĩnh tĩnh giơ tay lên để sợi dây đỏ được quét bởi một cái máy quét bên cạnh cánh cửa kim loại màu trắng.
[ tích! Xác nhận thân phận, mời người chơi Thịnh Mộc Vũ vào màn... vào màn... Chúc ngài may mắn ]
Thịnh Mộc Vũ nhịn xuống cơn xúc động muốn trợn trắng mắt, đẩy cửa ra, còn may, nếu như thật sự may thì hiện tại cậu sẽ không ở chỗ này rồi, cmn chùa tồi, sớm biết vậy đã không đi rồi, gặp phải chuyện xui xẻo này, phiền chết đi được.
Ngoài cánh cửa trắng là đại sảnh của trò chơi, không chỉ là nơi vào màn trong trò chơi mà còn là nơi mọi người chơi tụ tập, rất lớn, cũng rất xa hoa, đèn thủy tinh đá cẩm thạch ly rượu đỏ, không biết còn tưởng rằng là tiệc rượu do phú hào nào làm.
Người ở đây không nhiều lắm, chỉ có chừng một trăm người, nhìn dáng vẻ hoang mang luống cuống của bọn họ thì chắc cũng là người mới giống cậu.
Thịnh Mộc Vũ bình tĩnh đi đến trước đài báo tên cùng số hiệu của mình, chị gái xinh đẹp trước đài lập tức nói số cửa cho cậu: "Số cửa của ngài là 004, phó bản kinh khủng cấp B, còn có hai phút là vào màn, mời ngài mau chóng vào màn, còn nữa, chúc ngài may mắn. "
"Cảm ơn. " Thịnh Mộc Vũ cười nhẹ rồi nói với cô gái, sau đó sải bước đi tìm cửa gỗ màu đen số 004.