Chương 34
Diệp Quân khẽ nói: “Muội muốn hỏi gì, ta sẽ trả lời hết!”
Nạp Lan Ca nhìn thẳng Diệp Quân: “Huynh là kiếm tu à?”
Diệp Quân gật đầu.
Nạp Lan Ca trầm lặng một lúc rồi lại hỏi: “Gặp được kỳ duyên gì sao?”
Diệp Quân lại gật đầu.
Nạp Lan Ca gật đầu: “Hoá ra là ta trèo cao!”
Diệp Quân lắc đầu: “Sao muội lại nói vậy?”
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, hắn chân thành nói: “Lẽ nào giữa nam nữ không thể có sự yêu thích đơn thuần sao? Bất kể thân phận, gia thế hay tiền tài thế nào đi chăng nữa!”
Nạp Lan Ca khẽ nhếch môi: “Thế huynh thích gì ở ta?”
Diệp Quân thành thật trả lời: “Xinh đẹp!”
Nụ cười trên mặt Nạp Lan Ca dần tươi hơn.
Diệp Quân khẽ cười, nhét nhẫn không gian vào tay Nạp Lan Ca: “Cái này là phần của muội!”
Nạp Lan Ca không từ chối, nhận lấy nhẫn không gian.
Rồi như bỗng nhớ ra chuyện gì, cô nhìn hai thi thể ở đằng xa: “Tiếp theo phải làm thế nào?”
Diệp Quân im lặng.
Hai thiên tài hàng đầu của hai đại thế gia chết ở đây, đây là một chuyện lớn!
Lúc này, Tư Thanh đứng bên cạnh chợt lên tiếng: “Ta có thể nói bọn họ chết trong tay yêu thú trong này!”
Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn Tư Thanh, cô ấy trầm giọng nói: “Nếu có ta làm chứng, ngoài mặt hai nhà kia sẽ không có bất kỳ lý do gì để làm khó hai người. Nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua, ta có nhà họ Tư làm chỗ dựa nên không phải lo nghĩ gì, Nạp Lan Ca cô nương thì có Phí đạo sư chống lưng, cô ấy cũng sẽ không sao…”
Nói rồi cô ấy nhìn Diệp Quân: “Chắc chắn huynh sẽ gặp chuyện!”
Diệp Quân trầm lặng.
Rắc rối thật!
Tư Thanh lại nói: “Huynh có hai con đường để chọn. Thứ nhất, huynh là kiếm tu, chắc chắn sau lưng sẽ có thế lực hay cường giả nào đó, nếu bọn họ chịu ra tay trợ giúp thì chắc là huynh sẽ không sao!”
Diệp Quân vội thầm hỏi: “Tháp gia, ngươi sợ hai đại thế gia của Nam Châu không?”
Tiểu Tháp trả lời: “Sợ, sợ muốn chết đi được!”
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống: “Ta tưởng ngươi rất lợi hại cơ mà! Ngươi mà cũng biết sợ sao?”
Tiểu Tháp bình tĩnh trả lời: “Thì ta bị thương rồi mà!”
Diệp Quân khẽ than, sau đó nhìn Tư Thanh: “Nói con đường thứ hai đi!”
Tư Thanh nặng nề nói: “Gia nhập thư viện Quan Huyên để được thư viện che chở!”
Thư viện Quan Huyên!
Diệp Quân rơi vào trầm lặng.
Tư Thanh nói: “Với huynh thì gia nhập thư viện Quan Huyên là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng nhập học bình thường thì vẫn chưa được, huynh phải tìm được một đạo sư có cấp bậc như Phí đạo sư, chỉ có đạo sư ở cấp bậc đó mới không sợ nhà họ Nam và nhà họ Trịnh!”
Nạp Lan Ca nhìn thẳng Diệp Quân: “Huynh là kiếm tu à?”
Diệp Quân gật đầu.
Nạp Lan Ca trầm lặng một lúc rồi lại hỏi: “Gặp được kỳ duyên gì sao?”
Diệp Quân lại gật đầu.
Nạp Lan Ca gật đầu: “Hoá ra là ta trèo cao!”
Diệp Quân lắc đầu: “Sao muội lại nói vậy?”
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân, hắn chân thành nói: “Lẽ nào giữa nam nữ không thể có sự yêu thích đơn thuần sao? Bất kể thân phận, gia thế hay tiền tài thế nào đi chăng nữa!”
Nạp Lan Ca khẽ nhếch môi: “Thế huynh thích gì ở ta?”
Diệp Quân thành thật trả lời: “Xinh đẹp!”
Nụ cười trên mặt Nạp Lan Ca dần tươi hơn.
Diệp Quân khẽ cười, nhét nhẫn không gian vào tay Nạp Lan Ca: “Cái này là phần của muội!”
Nạp Lan Ca không từ chối, nhận lấy nhẫn không gian.
Rồi như bỗng nhớ ra chuyện gì, cô nhìn hai thi thể ở đằng xa: “Tiếp theo phải làm thế nào?”
Diệp Quân im lặng.
Hai thiên tài hàng đầu của hai đại thế gia chết ở đây, đây là một chuyện lớn!
Lúc này, Tư Thanh đứng bên cạnh chợt lên tiếng: “Ta có thể nói bọn họ chết trong tay yêu thú trong này!”
Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn Tư Thanh, cô ấy trầm giọng nói: “Nếu có ta làm chứng, ngoài mặt hai nhà kia sẽ không có bất kỳ lý do gì để làm khó hai người. Nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua, ta có nhà họ Tư làm chỗ dựa nên không phải lo nghĩ gì, Nạp Lan Ca cô nương thì có Phí đạo sư chống lưng, cô ấy cũng sẽ không sao…”
Nói rồi cô ấy nhìn Diệp Quân: “Chắc chắn huynh sẽ gặp chuyện!”
Diệp Quân trầm lặng.
Rắc rối thật!
Tư Thanh lại nói: “Huynh có hai con đường để chọn. Thứ nhất, huynh là kiếm tu, chắc chắn sau lưng sẽ có thế lực hay cường giả nào đó, nếu bọn họ chịu ra tay trợ giúp thì chắc là huynh sẽ không sao!”
Diệp Quân vội thầm hỏi: “Tháp gia, ngươi sợ hai đại thế gia của Nam Châu không?”
Tiểu Tháp trả lời: “Sợ, sợ muốn chết đi được!”
Sắc mặt Diệp Quân trầm xuống: “Ta tưởng ngươi rất lợi hại cơ mà! Ngươi mà cũng biết sợ sao?”
Tiểu Tháp bình tĩnh trả lời: “Thì ta bị thương rồi mà!”
Diệp Quân khẽ than, sau đó nhìn Tư Thanh: “Nói con đường thứ hai đi!”
Tư Thanh nặng nề nói: “Gia nhập thư viện Quan Huyên để được thư viện che chở!”
Thư viện Quan Huyên!
Diệp Quân rơi vào trầm lặng.
Tư Thanh nói: “Với huynh thì gia nhập thư viện Quan Huyên là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng nhập học bình thường thì vẫn chưa được, huynh phải tìm được một đạo sư có cấp bậc như Phí đạo sư, chỉ có đạo sư ở cấp bậc đó mới không sợ nhà họ Nam và nhà họ Trịnh!”