Chương 5
8.
Vào ngày kết quả thi đại học được công khai, điểm của tôi vẫn chưa thấy, tôi bị kẹt ở trang web, đổi mới lại trang mấy lần nó vẫn hiện như thế, cho đến khi có dòng chữ hiện phía dưới:
【 Bạn đã lọt vào top 50 của toàn tỉnh.】
Tôi bình thản đóng giao diện trang web, đi đến trường học.
Đối với những học sinh trung học nổi danh là học sinh giỏi của tỉnh, trong sân trường đã có rất nhiều nhóm tuyển sinh của các trường đại học nổi tiếng đến đặt bàn tư vấn, mọi người ngưỡng mộ trong lòng đứng xung quanh tôi khi thấy có cả giáo viên đến cố vấn.
"Thẩm Hi, cậu thi thế nào?"
Tôi quay đầu nhìn, thấy Tống Du:
"Vẫn tốt."
"Nghĩ đến học trường nào chưa?"
Tôi nhìn vào hướng quầy của trường Thanh Hoa Bắc Đại và những người mời chào:
"Còn chưa quyết định nữa, sao cậu không hỏi Dương Yên trước vậy?"
Tống Du vốn săm soi từng li từng tí đến tôi, giờ lại sớm có Dương Yên lúc nào cũng theo sau:
"Cậu ta á? Sau khi thi xong cũng không dính với Tiêu Phàm, hôm nay hẹn cậu ta ra trường học, gọi điện thoại cái là nhận luôn."
Dường như Tống Du rất bất mãn.
Nhìn tình hình hiện nay có vẻ cô ta không có mặt mũi đến trường học nữa.
Tôi nhìn giáo viên Thanh Hoa đi qua, âm thanh Tống Du mỉa mai vang lên:
"Cậu còn muốn vào Thanh Hoa à? Cậu thi được bao nhiêu điểm?"
Tôi vừa mở miệng, lời nói còn chưa nói ra, đã nghe thấy tiếng rống giận sau lưng:
"Thẩm Hi, mày hại tao!"
Đó là giọng của Dương Yên, tôi quay đầu nhìn, chỉ thấy cô ta với mái tóc rối bù, hoàn toàn không có hình tượng gì.
"Tại sao cậu lại nói tớ hại cậu chứ?"
Tống Du đứng bên cạnh kinh ngạc hét lên:
"Không phải chứ? Tôi không nhìn lầm chứ? Làm sao Dương Yên thi được mỗi 72 điểm vậy!"
Tống Du lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh màn hình điểm đã hiện ra rồi gửi lên wechat nhóm lớp, trong ảnh điểm của Dương Yên chỉ có 72 điểm, điểm số các môn là: Ngữ văn 40, Toán 5, Anh Văn 20, Tổng Hợp 7.
"Có phải gửi sai rồi không?"
Tống Du lẩm bẩm.
"Thu hồi ảnh chụp màn hình, nhanh xoá ảnh chụp đi!"
Dương Yên điên cuồng thét chói tai, nhào đến chỗ Tống Du, cướp đi điện thoại trong tay cô ấy.
"Lại làm muốn gì nữa, cô cướp điện thoại tôi làm gì?"
Tống Du đưa tay cướp lại điện thoại: "Không hiểu nổi."
"Dương Yên, trong nhóm ảnh kia là điểm thi thật của cô à?"
Tống Du nói lớn tiếng, dẫn đến vài người kéo đến xem, Dương Yên đã nói sẽ đến, vì vậy mọi người đều đi đến vây quanh chỗ này, tò mò hỏi Dương Yên thi được điểm thấp hay cao.
"Mẹ kiếp, mắc mớ gì đến mày!Cần mày quản à!"
Khuôn mặt Dương Yên lộ vẻ hung ác.
"Hỏi một chút thôi mà, dở chứng làm gì."
Tống Du cũng rất vui vẻ, bĩu môi, đi tới.
Trước kia còn thân mật như hai chị em, sau khi học xong lại trở mặt thành thù.
"Thẩm Hi, cậu thành thật nói với tôi đi, cậu thi được bao nhiêu điểm?"
Dương Yên nhìn tôi chằm chằm, khiến tôi nhớ đến năm mười tuổi khi đó, cặp mặt tràn ngập sự hận thù và tham lam.
Tôi còn định công kích cô ta chút, cô ta lại đi thẳng đến chỗ tôi, đưa tay muốn túm tôi, bị tôi tránh được.
"Không có liên quan gì đến mày."
Tôi thấy người của Thanh Hoa Bắc Đại đang cầm tài liệu đi về.
9
Về đến nhà, mở wechat nhóm lớp ra, trong đó các tin nhắn nhanh chóng hiện lên màn hình rồi lại bị đẩy đi.
Tôi cũng bị @ nhiều lần, hỏi tôi thi được bao nhiêu điểm.
【 Thẩm Hi, cậu được bao nhiêu điểm thế?】
【 Đăng lên đi, cả lớp chỉ có cậu và Dương Yên là chưa được biết điểm thôi đấy? Dương Yên nói điểm của cậu ấy chắc chắn là sai, đã báo cho giáo viên, đang phúc khảo lại điểm kìa.】
Ngoài ra còn những tin nhắn muốn châm chọc là:
【 Ha ha, có khi là thi kém quá không nói được đi?】
【 Nói thế chắc cũng chênh lệch nhiều với Dương Yên rồi.】
Tôi tắt màn hình điện thoại, bắt đầu nghiên cứu nhóm người Thanh Hoa Bắc Đại đang đối đầu với nhóm tuyển sinh tỉnh ra những kế hoạch tuyển sinh gà mờ.
Cha tôi không ở nhà mấy ngày, lúc về nhà ngược lại lại làm việc chăm chỉ, ông ta bắt đầu vô ý hỏi tôi về điểm thi đại học ở trong lớp tôi:
"Hi Hi, lớp các con thi thế nào rồi?"
Tôi quay đầu, vẻ mặt ngây thơ nhìn ông ta: "Nghe nói đều thi rất tốt."
Cha tôi gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi, lớp các con điểm cao nhất là ai vậy? Thi được bao nhiêu điểm?"
Tôi cau mày, suy nghĩ: "Cái này rõ ràng mà."
"Vậy bạn mà con thường xuyên nói là học rất tốt kia, gọi là cái gì Dương Yên à, nó thi thế nào?"
Ha ha, đoán chừng Dương Yên không ngờ còn mặt mũi nói điểm của chính mình rồi, khiến ông ta phải đi đến đây để nghe.
"Cô ta à......"
Tôi kéo dài câu nói, nhìn ánh mắt chờ mong của cha tôi:
"Thật đúng là khó tin, cô ta thi được có mỗi 72 điểm."
Tôi nhếch miệng cười: "Cũng không biết có thật hay không."
Mặt của cha tôi giống như đang trình diễn ảo thuật, khuôn mặt đổi màu tím xanh xám: "Sao có thể! Nó làm sao chỉ thi được 72 điểm!"
"Ài, con chỉ nghe người ta nói vậy. Cha không tin cũng không còn cách nào!"
Tôi bất đắc dĩ vẫy vẫy tay.
Vào ngày kết quả thi đại học được công khai, điểm của tôi vẫn chưa thấy, tôi bị kẹt ở trang web, đổi mới lại trang mấy lần nó vẫn hiện như thế, cho đến khi có dòng chữ hiện phía dưới:
【 Bạn đã lọt vào top 50 của toàn tỉnh.】
Tôi bình thản đóng giao diện trang web, đi đến trường học.
Đối với những học sinh trung học nổi danh là học sinh giỏi của tỉnh, trong sân trường đã có rất nhiều nhóm tuyển sinh của các trường đại học nổi tiếng đến đặt bàn tư vấn, mọi người ngưỡng mộ trong lòng đứng xung quanh tôi khi thấy có cả giáo viên đến cố vấn.
"Thẩm Hi, cậu thi thế nào?"
Tôi quay đầu nhìn, thấy Tống Du:
"Vẫn tốt."
"Nghĩ đến học trường nào chưa?"
Tôi nhìn vào hướng quầy của trường Thanh Hoa Bắc Đại và những người mời chào:
"Còn chưa quyết định nữa, sao cậu không hỏi Dương Yên trước vậy?"
Tống Du vốn săm soi từng li từng tí đến tôi, giờ lại sớm có Dương Yên lúc nào cũng theo sau:
"Cậu ta á? Sau khi thi xong cũng không dính với Tiêu Phàm, hôm nay hẹn cậu ta ra trường học, gọi điện thoại cái là nhận luôn."
Dường như Tống Du rất bất mãn.
Nhìn tình hình hiện nay có vẻ cô ta không có mặt mũi đến trường học nữa.
Tôi nhìn giáo viên Thanh Hoa đi qua, âm thanh Tống Du mỉa mai vang lên:
"Cậu còn muốn vào Thanh Hoa à? Cậu thi được bao nhiêu điểm?"
Tôi vừa mở miệng, lời nói còn chưa nói ra, đã nghe thấy tiếng rống giận sau lưng:
"Thẩm Hi, mày hại tao!"
Đó là giọng của Dương Yên, tôi quay đầu nhìn, chỉ thấy cô ta với mái tóc rối bù, hoàn toàn không có hình tượng gì.
"Tại sao cậu lại nói tớ hại cậu chứ?"
Tống Du đứng bên cạnh kinh ngạc hét lên:
"Không phải chứ? Tôi không nhìn lầm chứ? Làm sao Dương Yên thi được mỗi 72 điểm vậy!"
Tống Du lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh màn hình điểm đã hiện ra rồi gửi lên wechat nhóm lớp, trong ảnh điểm của Dương Yên chỉ có 72 điểm, điểm số các môn là: Ngữ văn 40, Toán 5, Anh Văn 20, Tổng Hợp 7.
"Có phải gửi sai rồi không?"
Tống Du lẩm bẩm.
"Thu hồi ảnh chụp màn hình, nhanh xoá ảnh chụp đi!"
Dương Yên điên cuồng thét chói tai, nhào đến chỗ Tống Du, cướp đi điện thoại trong tay cô ấy.
"Lại làm muốn gì nữa, cô cướp điện thoại tôi làm gì?"
Tống Du đưa tay cướp lại điện thoại: "Không hiểu nổi."
"Dương Yên, trong nhóm ảnh kia là điểm thi thật của cô à?"
Tống Du nói lớn tiếng, dẫn đến vài người kéo đến xem, Dương Yên đã nói sẽ đến, vì vậy mọi người đều đi đến vây quanh chỗ này, tò mò hỏi Dương Yên thi được điểm thấp hay cao.
"Mẹ kiếp, mắc mớ gì đến mày!Cần mày quản à!"
Khuôn mặt Dương Yên lộ vẻ hung ác.
"Hỏi một chút thôi mà, dở chứng làm gì."
Tống Du cũng rất vui vẻ, bĩu môi, đi tới.
Trước kia còn thân mật như hai chị em, sau khi học xong lại trở mặt thành thù.
"Thẩm Hi, cậu thành thật nói với tôi đi, cậu thi được bao nhiêu điểm?"
Dương Yên nhìn tôi chằm chằm, khiến tôi nhớ đến năm mười tuổi khi đó, cặp mặt tràn ngập sự hận thù và tham lam.
Tôi còn định công kích cô ta chút, cô ta lại đi thẳng đến chỗ tôi, đưa tay muốn túm tôi, bị tôi tránh được.
"Không có liên quan gì đến mày."
Tôi thấy người của Thanh Hoa Bắc Đại đang cầm tài liệu đi về.
9
Về đến nhà, mở wechat nhóm lớp ra, trong đó các tin nhắn nhanh chóng hiện lên màn hình rồi lại bị đẩy đi.
Tôi cũng bị @ nhiều lần, hỏi tôi thi được bao nhiêu điểm.
【 Thẩm Hi, cậu được bao nhiêu điểm thế?】
【 Đăng lên đi, cả lớp chỉ có cậu và Dương Yên là chưa được biết điểm thôi đấy? Dương Yên nói điểm của cậu ấy chắc chắn là sai, đã báo cho giáo viên, đang phúc khảo lại điểm kìa.】
Ngoài ra còn những tin nhắn muốn châm chọc là:
【 Ha ha, có khi là thi kém quá không nói được đi?】
【 Nói thế chắc cũng chênh lệch nhiều với Dương Yên rồi.】
Tôi tắt màn hình điện thoại, bắt đầu nghiên cứu nhóm người Thanh Hoa Bắc Đại đang đối đầu với nhóm tuyển sinh tỉnh ra những kế hoạch tuyển sinh gà mờ.
Cha tôi không ở nhà mấy ngày, lúc về nhà ngược lại lại làm việc chăm chỉ, ông ta bắt đầu vô ý hỏi tôi về điểm thi đại học ở trong lớp tôi:
"Hi Hi, lớp các con thi thế nào rồi?"
Tôi quay đầu, vẻ mặt ngây thơ nhìn ông ta: "Nghe nói đều thi rất tốt."
Cha tôi gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi, lớp các con điểm cao nhất là ai vậy? Thi được bao nhiêu điểm?"
Tôi cau mày, suy nghĩ: "Cái này rõ ràng mà."
"Vậy bạn mà con thường xuyên nói là học rất tốt kia, gọi là cái gì Dương Yên à, nó thi thế nào?"
Ha ha, đoán chừng Dương Yên không ngờ còn mặt mũi nói điểm của chính mình rồi, khiến ông ta phải đi đến đây để nghe.
"Cô ta à......"
Tôi kéo dài câu nói, nhìn ánh mắt chờ mong của cha tôi:
"Thật đúng là khó tin, cô ta thi được có mỗi 72 điểm."
Tôi nhếch miệng cười: "Cũng không biết có thật hay không."
Mặt của cha tôi giống như đang trình diễn ảo thuật, khuôn mặt đổi màu tím xanh xám: "Sao có thể! Nó làm sao chỉ thi được 72 điểm!"
"Ài, con chỉ nghe người ta nói vậy. Cha không tin cũng không còn cách nào!"
Tôi bất đắc dĩ vẫy vẫy tay.