Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)
  3. Chương : 119

Chương : 119

“Nhị thúc tôi từng khen cậu, nói nếu như cậu học võ sớm hơn mấy năm, thành tựu hẳn là sẽ rất cao, chỉ là, đáng tiếc…” Tiểu Ngư chậm rãi nói.

“Đáng tiếc tôi sinh ra ở gia đình quan lại.” Đinh Triệt ngón tay đang đặt trên chén trà đột ngột co chặt, đôi môi mỏng vì mím chặt mà trở nên nhợt nhạt.

“Đúng vậy. Hiện giờ triều đình trọng văn khinh võ, cũng không mở võ khoa, bối cảnh gia đình của cậu sẽ không cho phép cậu học võ. Hơn nữa, cậu cũng không nhất định phải học võ.. Cậu nghe tôi nói trước đã…” Tiểu Ngư nhìn hắn, sóng mắt trong suốt, giọng nói mềm nhẹ, “Lần đó tôi nói gì mà sợ rằng ba ngày cậu cũng không kiên trì nổi, kỳ thật là nói giỡn với cậu thôi. Nhị thúc tôi thường nói, học võ, nghị lực vô cùng quan trọng, tôi cảm thấy cậu quả thật là một người rất có nghị lực, tuy rằng tính cách… Ừm, khó tránh khỏi có chút kiêu căng..”

Đinh Triệt vốn dĩ vì nghe ngữ khí nàng nói hiếm có khi được ôn nhu, ánh mắt hơi lấp lánh, thấy nàng đột ngột chuyển lời như vậy, cặp mắt xinh đẹp lập tức lại theo thói quen trừng lên.

“Ha ha.. Cậu xem cậu xem, lại trừng mắt rồi.” Thấy trong đôi mắt đang ảm đạm của hắn đột ngột tỏa ra lửa giận long lanh, Tiểu Ngư mỉm cười, trong mắt lộ ra vẻ bỡn cợt, “Có câu giang sơn dễ đổi, bây giờ cậu còn chưa trưởng thành, hy vọng tính tình này còn có đường cải thiện thì tốt hơn, nếu không cứ với tính tình thế này, tương lai nếu có người dùng phép khích tướng, nhất định là một kích đã trúng.”

“Không cần ngươi quản!” Đinh Triệt cứng rắn nói, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy nóng hầm hập.

“Đương nhiên không cần tôi quản, cậu coi như tôi chưa nói gì, có điều..” Tiểu Ngư nhún vai, nhấp một ngụm trà, vân đạm phong khinh nói: “Cậu tới nơi này, liệu có thể khiến Khu mật sứ đại nhân hiểu lầm không, dù sao lúc trước chúng tôi đã nhận của Tiền phủ các người những năm mươi lượng bạc kia mà!”

So với người nào đó bộ dáng u ám muốn chết kia, nàng vẫn thích biểu cảm có sức sống một chút, hơn nữa hiện giờ cũng không có gì phải nhờ vả đến Tiền phủ, không cần phải như lần trước chú ý đến cảm xúc của người nào đó, vẫn là cách đối xử ngang hàng thế này thoải mái hơn.

“Đó vốn dĩ không phải ý của ta!” Đinh Triệt cả giận nói, trong lòng lại bùng lên lửa giận hừng hực, sự kiện kia, bị vũ nhục đâu chỉ có một nhà bọn họ? Bị năm mươi lượng kia dẫm đạp, đồng thời còn có cảm thụ của cháu nội họ Đinh cháu ngoại họ Tiền là hắn, còn cả kiêu ngạo và tôn nghiêm của hắn.

“Tuy rằng không phải ý của cậu, nhưng quả thật là ý của ông ngoại cậu. Ở trong mắt ông ta, cả nhà chúng tôi trị giá năm mươi lượng bạc.” Tiểu Ngư nói thẳng, nhớ lại ngày đó, nói không giận dữ chút nào thì đó là nói dối. Cảm giác bị người ta dùng tiền mà chà đạp tin rằng không một người nào có lòng tự trọng lại thích được, huống chi chỉ là năm mươi lượng, quá vũ nhục bọn họ. “Cậu đừng nói sẽ thuyết phục được ông ngoại cậu, sự thật thế nào, trong lòng cậu hẳn là rất rõ ràng. Nếu cậu lại đến nhà tôi, ông ngoại cậu khó mà không tưởng rằng chúng tôi lừa gạt cậu, đến lúc đó, nhà chúng tôi lại có thể không được yên bình.”

“Nói đi nói lại, chính là ngươi sợ ta mang đến phiền toái cho các ngươi. Ngươi cho rằng Đinh Triệt ta là ôn dịch sao?” Đinh Triệt chỉ cảm thấy một cảm giác sỉ nhục so với vũ nhục ngày đó phải chịu còn sâu hơn hung dữ đâm vào trái tim, mạnh bật dậy, ghế phía sau loảng xoảng một tiếng bị lật đổ.

Tiểu Ngư bị phản ứng kịch liệt của hắn khiến cho hoảng sợ, cũng đứng dậy, nhìn ánh mắt bị tổn thương sâu sắc của hắn, muốn giải thích nàng không có ý này, nhưng nghĩ đến Tiền gia, lời đến bên miệng lại nuốt xuống, chuyển thành trầm mặc. Thôi, cứ để hắn hiểu lầm cũng tốt, huống chi thân phận của hắn, quả thật cũng là một loại phiền toái không thể phủ nhận.

“Ta chỉ không muốn ngươi cho rằng Đinh Triệt ta ngay cả chút khổ cũng không chịu nổi mới muốn bái Nhị thúc ngươi làm thầy, ngươi đừng tưởng rằng ta hiếm lạ gì các ngươi.” Uất ức tích góp đã nhiều ngày, giờ đây lòng tự trọng lại bị tổn thương nặng nề, Đinh Triệt giống như một con thú nhỏ bị thương, miệng không kịp suy nghĩ* mà vung ra móng vuốt sắc nhọn, “Trên đời này cũng không chỉ có thúc thúc nhà ngươi là cao thủ! Nếu như không phải vì Nhạc Nhạc, nơi rách nát như các ngươi, có cầu bản công tử cũng không thèm nhìn đến!”

*Nguyên văn: Khẩu bất trạch ngôn: nói mà không kịp suy nghĩ.

“Đã như vậy, sao cậu không ôm ngay con cáo rồi nhấc gót chân cao quý của mình lên mà rời khỏi chỗ rách nát này, trở về hưởng thụ cẩm y ngọc thực của mình đi?!” Không hiểu sao, Tiểu Ngư tuy rằng biết rõ chỉ là đối phương nhất thời tức giận mà nói, nhưng khi nàng nghe được Đinh Triệt dùng ngữ khí cao ngạo cay nghiệt loại này nói ra, ánh mắt lộ vẻ khinh thường, giống như khinh thường lần đầu tiên gặp nhau, nhịn không được cũng bốc lửa trong lòng.

“Ta đương nhiên phải đi!” Đinh Triệt nặng nề buông chén trà còn đang gắt gao nắm chặt trong tay, bước qua chỗ Nhạc Nhạc đang cùng Bối Bối im lặng nhìn bọn họ cãi nhau, thô lỗ ôm nó vào lòng, sau đó hung hăng trừng mắt nàng: “Nói cho ngươi, không có Nhị thúc nhà ngươi, Đinh Triệt ta sau này cũng nhất định sẽ trở thành một nam tử hán, một ngày nào đó, ta nhất định sẽ tự tay đánh bại ngươi, cho ngươi trông thấy đâu mới là nam tử hán thật sự!”

“Được thôi! Đinh đại nam tử hán, Phạm Tiểu Ngư tôi đây mỏi mắt trông chờ!” Tiểu Ngư ngồi yên không nhúc nhích, cũng cười lạnh.”

“Tốt! Lúc này mới là chí khí nam nhi. Nói thật hay, nói thật tuyệt nha!” Ngoài sân đột ngột truyền vào một tràng cười ha ha thô lỗ, sau đó một bóng người nhoáng lên, một lão già ăn mày rách nát lôi thôi đã đứng trong phòng, thân hình gần như dí sát vào cái mũi Đinh Triệt, đồng thời hai tay không ngừng, một tay nắm lấy bàn tay Đinh Triệt, một tay khác lại cực nhanh hướng lên trên đầu và cánh tay hắn, trong mắt là kinh hỉ vô cùng, gần như cảm động mà nước mắt tung hoành: “Ha ha ha ha, thực là đi mòn giày sắt tìm không thấy, tìm được chẳng tốn chút công phu*, nhóc con, ngươi chính là người mà lão già ta đây đã đợi cả nửa đời sao?”

(*Nguyên văn: đạp phá thiết hài vô mịch xử đắc lai toàn bất phí công phu (thành ngữ): Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu – Đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công: Tìm một cái gì đó rất phí sức nhưng lại không thấy nhưng đến khi nào đó vô tình lại tìm ra.)

Lão già quái dị không chỉ nói liến thoắng rất nhanh, động tác cũng mau, khi Đinh Triệt còn chưa nhìn rõ bản mặt già nua dí sát thì lão ta đã xem xong khung xương mà dừng tay lùi lại, gương mặt hồng hào tràn đầy cảm xúc hận không thể tuyên bố cho cả thiên hạ đều biết.

“Ông là…” Đinh Triệt dù đang trong cơn thịnh nộ cũng không chịu nổi bị lão ta dọa phát hoảng.

“Nhóc con, trước hết đừng hỏi ta là ai, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có thật sự muốn làm cho chính mình trở thành lớn mạnh nhất? Tuy rằng ngươi đã qua tuổi học võ tốt nhất, nhưng chỉ bằng bản sự lão già ta đây, không cần quá ba hay năm năm, chẳng những ngươi có thể đánh bại tiểu nha đầu này, thậm chí còn có thể đánh bại lão Nhị họ Phạm, ngươi có tin không?” Lão già quái dị hoa tay múa chân vui sướng nói, sắc mặt rúm ró không biết muốn khóc hay muốn cười, bình hồ lô màu tím buộc bên hông lão cũng lắc lư theo từng hồi.

“Ông thật sự có thể giúp tôi biến thành cao thủ?” Đinh Triệt ngập ngừng nói, muốn nghi ngờ, nhưng vừa rồi quả thật mắt còn chưa chớp liền nhìn thấy lão già này xuất hiện trước mặt mình, quả thật so với ma quỷ còn ma quỷ hơn.

“Sai, không phải cao thủ.” Lão già lắc mạnh đầu, rồi đột ngột vô cùng nghiêm túc nói, “Mà là cao thủ trong cao thủ!”

“Tôi phải làm sao mới có thể tin ông lợi hại hơn so với huynh đệ Phạm gia?” Đinh Triệt cũng không phải ngốc, mặc dù trong lòng đã hơi hơi tin vài phần, nhưng không thể nào nhanh như vậy đã bị lão ta bắt cóc.

Lão già cười hắc hắc, tiện tay cầm lấy cái chén còn đang đựng trà trên bàn, tay nắm lại, chỉ thấy trong nắm tay lão ta bỗng nhiên dâng lên một luồng hơi nước, lát sau, lão buông tay, một nắm bột mịn như phấn trang điểm của phụ nữ từ trong ngón tay như khói bụi rơi xuống đất.

Công lực thế này, tuyệt đối đã lên mức đăng phong tạo cực! Tiểu Ngư khiếp sợ nhìn lão ta, đột ngột cảm thấy có chút lĩnh ngộ về bốn chữ Phạm Đại thường nói: Võ không cùng tận. Đồng thời trong đáy lòng cũng tự nhiên sinh ra một cảm giác sùng kính với võ đạo.

“Không phải ta đây khoe khoang, nhưng thiên hạ này còn không tìm ra mấy người có thể đánh thắng lão già ta đây.” Lão già cười đắc ý, “Thế nào, nhóc con, ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy?”

“Sư phụ trên cao, xin nhận cúi đầu của đồ đệ!” Đinh Triệt rốt cuộc không chút do dự quỳ gối.

“Lão tiền bối chờ một chút..!!!” Trong tiếng la hét, Phạm Đại nghe thấy tiếng cười đã như tên vọt vào, sắp ngăn cản bái lạy của Đinh Triệt, lại bị lão già đưa tay cản lại, Phạm Đại quay tròn một vòng mới tránh khỏi đứng vững lại được, mà lúc này Đinh Triệt đã lạy xong.

“Đồ nhi ngoan, mau đứng lên, ha ha ha ha… Bỉ Lương ta cả đời tịch mịch, hôm nay rốt cuộc được đền bù như ý, thật sự là sung sướng vô cùng!” Lão già Bỉ Lương ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười chấn động khiến mái ngói cũng rung lên. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, mọi người chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, lão già quái dị đã một tay xách Đinh Triệt còn đang cúi đầu lạy cái thứ ba, một tay xách cáo con Nhạc Nhạc vọt đi, chỉ để lại một câu to rõ: “Lão Nhị họ Phạm, ta mang theo đồ đệ ngoan đi, năm ba năm sau, lão già ta đây có thể sẽ quay lại, nhớ rõ dạy dỗ tiểu nha đầu tự xưng là thiên tư thông hậu của ngươi cho tốt, miễn cho tương lai thua quá khó xem, ha ha ha ha..”

Lão ta vừa ra tay, thân thủ quả thực là mau lạ vô cùng, trong chớp mắt, Đinh Triệt vừa mới nghĩ quay đầu nhìn lại, đã thấy mình ở không trung bên ngoài, chỉ còn nhìn thấy nóc nhà màu xám, mà không còn nửa phần bóng dáng thiếu nữ.

“Lão tiền bối, xin dừng bước, lão tiền bối…” Thân ảnh Phạm Đại không dừng lại, cũng nhanh chóng lao vụt đi.

Tiểu Ngư vội vàng chạy ra cửa, nhảy lên tường viện nhà mình, chỉ thấy cách đó không xa là thân ảnh của một mình Phạm Đại, lão già Bỉ Lương quái dị kia và Đinh Triệt đã sớm chẳng còn tung tích.

Sự tình lại có thể biến thành như vậy! Hoặc là, như vậy cũng là một cách vẹn cả đôi đường.

Tiểu Ngư ngơ ngác đứng ở đầu tường, nhìn thân ảnh Phạm Đại đang càng ngày càng xa, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có chút phiền muộn nhàn nhạt. Lần này sợ rằng Đinh Triệt thật sự mất tích, ngay cả nhà bọn họ có thể cũng không tránh khỏi bị hoài nghi phiền toái. Nhưng đối với Đinh Triệt mà nói, ít nhất hắn có thể không cần phải ăn nhờ ở đậu nữa, ít nhất hắn có thể như ý muốn mà học được võ công, hơn nữa lại cơ hồ là đương kim đệ nhất cao thủ truyền dạy.

Có lão già quái dị thân thuyền, nàng không có lý do gì mà không tin, khi Đinh Triệt lần nữa xuất hiện, tất nhiên sớm không còn là cậu nhóc ngây thơ như ngày nào nữa.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6091 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5534 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5230 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5027 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4849 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4812 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter