Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ
  3. Chương : 169

Chương : 169

Edt: Mítt

~~~~~~~

Từ Ninh Cung thế người mênh mông cuồn cuộn mà đến, sau lại kẹp chặt cái đuôi sốt ruột hoảng hốt mà đi.

Tô Duệ sau khi người của Từ Ninh Cung rời đi liền trực tiếp đưa ra một đạo thánh chỉ, để Uông Ý đưa tới chỗ doanh thị vệ, từ hôm nay trở đi, Từ Ninh Cung sẽ trở thành nơi Thái Hậu nương nương sống thọ đến chết, ừ, nếu trường hợp bà không tìm đường chết mà nói ~

Trở lại trong phòng ngủ, Tô Vãn đang nhấc lên màn cẩm tú, đôi tay chống cằm, cả người ghé vào trên long sàng mở to mắt, không chớp mắt nhìn mặt Tô Duệ.

“Làm sao vậy?”

Tô Duệ bị Tô Vãn nhìn đến không thể hiểu được, theo bản năng sờ sờ mặt mình, vừa rồi đã rửa qua rồi mà?

“Bệ hạ quá đẹp trai, lóe mù hai mắt nô tỳ.”

Tô Vãn hướng về phía Tô Duệ cười cười, ai bảo Tô tướng quân nhà nàng lại đẹp trai tới như vậy? Nhìn thế nào cũng cảm thấy không đủ.

Tô Duệ: Không dễ dàng nha, vợ cuối cùng cũng phát hiện mình tốt ~

“Khụ khụ.”

Tô Duệ ho khan hai tiếng, cố ý bày ra tư thái đẹp trai ưu nhã, đi từng bước đến trước giường.

“Tới tới tới, ta không thu phí, cho nàng xem nhiều thêm vài lần, nếu không ta cởi long bào, nàng lại đây xem tám khối cơ bụng của ta?”

“Không được, không được!”

Tô Vãn nghe Tô Duệ nói lại liều mạng lắc lắc đầu.

“Dáng người Bệ hạ quá chuẩn, nô tỳ nhìn sẽ chảy máu mũi.”

Tô tướng quân:……

Tô Tiểu Vãn phong cách của nàng chuyển biến quá nhanh, bổn tướng quân có chút không kịp thích ứng nha ~

“Ha ha.”

Nhìn Tô Duệ sững sờ ở trên giường, Tô Vãn nhịn không được cười lớn nhào tới, trực tiếp đem Tô tướng quân ngã nhào vào trên long sàng.

“Bệ hạ, bệ hạ, người đẹp đến có thể thay cơm như vậy, trách không được nữ nhân trong hậu cung vì người mà đấu đến ngươi chết ta sống, nô tỳ thật là ghen ghét nha!”

“Vợ ngốc, ta chỉ yêu có một mình nàng, nữ nhân trong hậu cung này nếu nàng không thích, ta liền đem bọn họ giết hết, nàng thấy có được không?”

Tô Duệ giơ tay ôm lấy Tô Vãn đang ghé vào trên người mình, một đôi mắt ôn nhu sủng nịch nhìn chằm chằm nàng.

“Không được, như vậy chàng liền trở thành bạo quân, ta lại trở thành yêu nữ họa quốc.”

Tô Vãn ở trong ngực Tô Duệ cọ cọ.

“Ta biết trong lòng chàng chỉ có mình ta là được rồi, còn những nữ nhân hậu cung này…… Nếu không chủ động tìm đường chết, bệ hạ chàng liền đại nhân đại lượng phóng cho các nàng một con đường sống đi!”

Trong lúc vô tình đem 《 hậu cung cung tâm kế 》 diễn biến thành 《 bạo quân tự mình tu dưỡng 》, Tô tướng quân ngươi cũng thật là một nhân tài ~

“Được, nàng nói cái gì chính là cái đó.”

Tô Duệ một cái xoay người trực tiếp đem Tô Vãn đè ở dưới thân, cúi đầu hôn cái trán của nàng.

“Ngoan, nàng mệt mỏi cả ngày, đi ngủ sớm một chút đi.”

Nói xong Tô Duệ xoay người, nằm ở bên cạnh Tô Vãn, ôn nhu cho lôi kéo chăn gấm cho nàng.

“Ngủ ngon.”

Cánh tay Tô Duệ vừa nhấc, một trận kình phong đem ánh nến trong phòng ngủ tất cả đều thổi tắt, đột nhiên bóng tối bao trùm toàn bộ phòng ngủ, Tô Vãn theo bản năng hướng về lòng ngực Tô Duệ nhích lại gần, hai người gắt gao ôm nhau, chỉ chốc lát sau đều an tâm mà ngủ……

Thời điểm Tô Vãn dựa vào trong lòng ngực Tô Duệ ngủ đặc biệt kiên định thoải mái, thì Ngôn Vũ Nặc lại đang ở khắp nơi bôn tẩu vì Tô Vãn gom góp ngân lượng.

“Vũ Khuynh, muội có thể mượn thêm một chút nữa được hay không?”

Ngoài Văn Hoa Cư, Ngôn Vũ Nặc đứng ở dưới đèn cung đình mặt đầy nôn nóng nhìn Ngôn Vũ Khuynh, buổi chiều Trần Tập đã đem lời nói của Bạch ma ma chuyển cho Ngôn Vũ Nặc, năm trăm lượng bạc đối với Ngôn Vũ Nặc lương tháng chỉ có mười lượng mà nói quả thực chính là một con số thiên văn.

Ở Thượng Phục Cục mượn một vòng, Ngôn Vũ Nặc cũng chỉ mượn được bốn mươi mấy lượng, đến một con số lẻ cũng không đủ, hiện tại nàng chỉ có thể trông cậy vào Ngôn Vũ Khuynh.

“Tỷ, ta thật sự tận lực!”

Lúc này, Ngôn Vũ Khuynh cũng là vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Tỷ tỷ, tỷ cũng biết tình huống Văn Hoa Cư của chúng ta, bệ hạ đã rất lâu không có gọi chủ tử của chúng ta đến, không có ban thưởng của thánh thượng, tâm tình chủ tử lại không tốt, ngày tháng làm nô tỳ của chúng ta cũng không quá tốt.”

Nói xong, Ngôn Vũ Khuynh lại đem một cái hộp gấm nhỏ đưa tới trong tay Ngôn Vũ Nặc.

“Đây là cây trâm tháng trước chủ tử ban cho ta, tỷ cầm đi để công công phủ Nội Vụ giúp bán cho người quen biết, hẳn cũng có thể bán được chút bạc!”

“Này, được rồi!”

Ngôn Vũ Nặc chần chờ, cuối cùng vẫn đem hộp gấm thu lại.

Thấy nàng thu đồ vật, màu mắt Ngôn Vũ Khuynh chợt lóe.

"Tỷ tỷ, nếu tỷ chuẩn bị đủ bạc, muốn đi Tân Giả Khố tìm Tiểu Vãn, có thể kêu ta theo không? Ta cũng rất lo lắng cho nàng ấy.”

“Được!”

Thấy Ngôn Vũ Khuynh nhớ Tô Vãn như thế, Ngôn Vũ Nặc cũng cảm thấy vui vẻ, ba tỷ muội các nàng tuy rằng không có quan hệ huyết thống chân chính, nhưng tại hậu cung lãnh khốc này, ba người lại có thể nâng đỡ lẫn nhau, cùng nhau đồng cam cộng khổ, đây là điều mà Ngôn Vũ Nặc hy vọng nhìn thấy nhất.

“Tỷ tỷ! Ta đi về trước, ta ra ngoài cũng lâu rồi, chủ tử sẽ không cao hứng.”

Thấy mục đích của mình đã đạt được, Ngôn Vũ Khuynh vỗ vỗ bả vai Ngôn Vũ Nặc, lập tức xoay người nhanh chân đi vào cửa lớn Văn Hoa Cư.

Ngôn Vũ Nặc thấy thân ảnh Ngôn Vũ Khuynh đã biến mất không thấy, lúc này mới chậm rãi xoay người hướng về chỗ ở của Thượng Phục Cục mà đi.

Đường đi thanh lãnh, bóng dáng cô đơn, Ngôn Vũ Nặc dọc theo đường đi vẫn luôn nghĩ đến chuyện của Tô Vãn, tưởng tượng nàng ấy ở mỗi ngày ở Tân Giả Khố sinh hoạt vô cùng gian khổ mệt nhọc, Ngôn Vũ Nặc theo bản năng nắm thật chặt hộp gấm trong tay mình.

“Vũ Nặc tỷ?”

Một giọng nói thanh thúy đánh gãy suy nghĩ của Ngôn Vũ Nặc, Ngôn Vũ Nặc vừa nhấc đầu mới phát hiện trong lúc bất tri bất giác mình đã về tới chỗ ở của Thượng Phục Cục, mà lúc này người gọi lại nàng, đúng là Từ Băng Nguyệt chiều nay vừa mới được chọn tiến vào Thượng Phục Cục.

“Băng Nguyệt, muội còn chưa ngủ?”

“Có chút cao hứng, ngủ không được.”

Từ Băng Nguyệt hướng về phía Ngôn Vũ Nặc cười cười.

“Chuyện này ít nhiều cũng phải đa tạ Vũ Nặc tỷ trợ giúp, ta mới có thể vào được Thượng Phục Cục, về sau Vũ Nặc tỷ chính là tỷ tỷ ruột của ta!”

Khi nói chuyện Từ Băng Nguyệt đã thân mật khoác cánh tay của Ngôn Vũ Nặc.

Người trong Thượng Phục Cục rất nhiều, nhưng Liêu ti nghi coi trọng nhất lại là Ngôn Vũ Nặc, đặc biệt là sau khi Tô Duệ giết bốn người thường xuyên đối phó với Tô Vãn và Ngôn Vũ Nặc, ở Thượng Phục Cục, địa vị của Ngôn Vũ Nặc cũng là nước lên thì thuyền lên.

Từ Băng Nguyệt tuy rằng vừa mới tiến vào, nhưng tiểu nha đầu này bản lĩnh xem mặt đoán ý không giống người bình thường, hiện giờ nàng ta đã hạ quyết tâm trước tiên phải ôm chặt đùi của Ngôn Vũ Nặc.

“Ta cũng không giúp được gì, nhưng mà về sau nếu muội gặp phải khó khăn gì tự nhiên có thể nói với ta.”

Ngôn Vũ Nặc miễn cưỡng hướng về phía Từ Băng Nguyệt cười cười, ngữ khí cũng là trước sau như một chân thành.

A? Từ Băng Nguyệt rất nhanh phát hiện Ngôn Vũ Nặc thất thần, ánh mắt nàng ta xoay chuyển liền nghĩ tới nguyên do trong đó.

“Tỷ tỷ đang lo lắng về chuyện của Tô Vãn tỷ tỷ sao?”

“Đúng vậy.”

Ngôn Vũ Nặc thở dài một hơi, lại theo bản năng nắm chặt hộp gấm trong tay mình.

“Ta muốn giúp Tô Vãn, nhưng còn thiếu rất nhiều bạc, ta……”

“Tỷ tỷ, đây là toàn bộ gia sản của ta.”

Không chờ Ngôn Vũ Nặc nói xong, Từ Băng Nguyệt đã không chút do dự đem túi tiền của mình cống hiến ra.

“Băng Nguyệt, này……”

Ngôn Vũ Nặc kinh ngạc lại kinh hỉ nhìn Từ Băng Nguyệt.

“Tỷ tỷ là người tốt, Tô Vãn tỷ tỷ cũng là người tốt, ta cũng muốn giúp tỷ ấy, bạc của ta không nhiều lắm, nhưng ta cũng muốn toàn lực trợ giúp tỷ ấy.”

Từ Băng Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc nói, Ngôn Vũ Nặc cảm giác được Từ Băng Nguyệt dưới ánh trăng nói ra lời này, cả người đều đặc biệt thánh khiết.

Nữ chủ đại nhân cô thật sự là suy nghĩ nhiều, thật ra là do hào quang thánh mẫu của cô quá lớn, làm cho cô cảm thấy thế giới này tràn ngập tình yêu, nơi nơi đều tràn đầy năng lượng.

Thật ra, chân tướng sự thật là, cái hậu cung nơi nơi đều tràn ngập ác ý này ~ bao gồm Ngôn Vũ Khuynh, bao gồm Từ Băng Nguyệt, thậm chí còn bao gồm, Tô Vãn……

Nhận lấy bạc của Từ Băng Nguyệt, Ngôn Vũ Nặc lập tức đem Từ Băng Nguyệt trở thành tỷ muội tốt mà đối đãi, nhịn không được đem sự kiện nói kỹ càng tỉ mỉ với Từ Băng Nguyệt.

Nghe đến năm trăm lượng bạc nhiều như vậy, Từ Băng Nguyệt cũng nhịn không được âm thầm cứng lưỡi.

Nhưng mà…… nhiêu đó bạc cung nữ không có, không đại biểu cho người khác cũng không có?

“Vũ Nặc tỷ, ta biết có một người nhất định có thể lấy ra nhiêu đó bạc, chỉ là không biết hắn có chịu cho mượn hay không?”

“Ai?”

Thấy Từ Băng Nguyệt nói thần bí, Ngôn Vũ Nặc nhịn không được dựa vào trước người nàng vẻ mặt khẩn trương chờ đáp án.

“Lục Mục Tuần, Lục ngự y.”

Từ Băng Nguyệt thấp giọng nói ra tên Lục Mục Tuần, nghe được lời nói của nàng ta, Ngôn Vũ Nặc cũng nhịn không được nhớ tới khuôn mặt ôn hòa tuấn tú của Lục Mục Tuần, hắn……

Mình cùng hắn chỉ giao tiếp qua một lần, tuy rằng người trong cung đều nói Lục ngự y là người tốt, nhưng nhiều bạc như vậy hắn nguyện ý cho mình mượn sao?

“Vũ Nặc tỷ, ta thấy Lục ngự y là người tốt, hơn nữa hắn đối với tỷ…… A, ta nói là hắn đã từng xem bệnh cho tỷ, có ấn tượng với tỷ, nói không chừng hắn sẽ giúp tỷ thì sao? Không bằng ngày mai chúng ta tìm một cơ hội đi Thái y viện tìm hắn?”

Từ Băng Nguyệt thấy Ngôn Vũ Nặc có chút chần chờ, nhịn không được nhân cơ hội khuyên bảo, thật ra từ lần đó ở Thái y viện gặp qua Lục Mục Tuần, Từ Băng Nguyệt liền có chút động tâm. (Chế này mới có 13 tuổi..mà biết động tâm rồi:v)

Thâm cung tịch mịch, cung nữ nào không hy vọng có tình yêu? Bệ hạ trông như thế nào Từ Băng Nguyệt chưa thấy qua, nhưng còn Lục ngự y tuấn lãng bất phàm lại y thuật cao siêu như vậy, giá trị con người cũng xa xỉ, nếu có thể gả cho hắn, như vậy không những có thể thoát ly hậu cung lạnh băng này, cả đời cũng sẽ không bao giờ lo lắng nữa.

~~~~~~

Đúng là chốn thâm cung, 13 14t mà biết xài tâm cơ rồi.. =)))

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6356 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5729 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5715 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5415 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5033 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5012 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter