Chương 37: Nhiệm vụ quan trọng
Huyền Vũ và Đường Thiên Yên đứng từ xa mà quan sát năm người mới vào thành.
Đường Thiên Yên cười nói:“không biết ai trong số năm người đó là gián điệp nhỉ?”
Huyền Vũ nghiêm túc nói:“tôi thật không biết Hoàng Tiểu Long sẽ làm gì để tìm ra gián điệp nhỉ?”
Sau khi dẫn năm người đó vào thành Ma Giới thì Hoàng Tiểu Long đưa bọn họ vào sảnh điện.
Những người đó thấy Hạ Diệp Ân đang ngồi trên chiếc ghế ngai vàng thì rất cung kính cúi đầu hành lễ với cô.
Hạ Diệp Ân tò mò hỏi:“các ngươi thật sự muốn vào Ma Giới à?”
Tất cả năm người đồng thanh đáp:“đúng vậy ạ, mong nữ đế xem xét”
Hạ Diệp Ân bình thản nói:“được thôi, chỉ cần các ngươi giúp ta một chuyện”
Năm người đó khó hiểu nhìn cô.
Hạ Diệp Ân ra lệnh nói:“hãy lấy cuộn giấy đó ra và đưa cho bọn họ”
Hoàng Minh Ngọc lấy trong túi ra một cuộn giấy trông có vẻ cổ đưa đến trước mặt năm người đó, những người đó mặc dù không hiểu gì nhưng cũng không dám làm trái lời cô nên miễn cưỡng nhận lấy cuộn giấy.
Lâm Oách khó hiểu hỏi:“thưa nữ đế, cuộn giấy này là sao ạ?”
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“đó là Hoàng Kim Thư một loại thư tịch quý giá của thời thượng cổ, lúc trước Ma Giới chúng ta mượn của Hắc Vạn Giới để đánh bại những lũ xâm lược Tuyệt Thần Giới nhưng nay sứ mệnh bảo vệ Ma Giới đã thành công nên bây giờ ta muốn các ngươi giúp ta đi trả lại cho Hắc Vạn Giới cuốn thư tịch này, trong vòng một tháng các ngươi không thành công đưa đến cho Hắc Vạn Giới thì có lẽ sẽ xảy ra chiến tranh giữa Ma Giới và Hắc Vạn Giới. Ta cảnh báo trước là trên hành trình của các ngươi sẽ có rất nhiều thế lực muốn chiếm Hoàng Kim Thư làm của riêng, bây giờ các ngươi muốn suy nghĩ lại thì cũng được thôi”
Lưu Thế Nhất hốt hoảng nhìn cuộn giấy đó nói:“Hoàng Kim Thư trong truyền thuyết đây sao? ta nghe nói hàng triệu năm trước khi thiên địa mới hình thành thì ở một khe nứt của trời đã rơi ra năm cuộn giấy màu vàng ánh kim chứa đựng khí tức sức mạnh vô biên nên còn có tên là Ngũ Hoàng Kim Thư và tất nhiên ai cũng muốn chiếm làm của riêng nhưng không biết vì lý do gì mà Hoàng Kim Thư đã bị thất lạc đến bây giờ. Thật không hiểu bọn tôi chỉ là người lạ, sao nữ đế lại tin tưởng giao một báu vật quý giá như vậy cho bọn ta?”
Hạ Diệp Ân cười nói:“ta chỉ muốn đánh cược lòng tin của ta vào các ngươi thôi, vì an nguy của Ma Giới nên ta mới cần các ngươi giúp nhưng chắc chắn ta sẽ phái ra một kẻ đi theo các ngươi, vậy các ngươi có muốn làm nhiệm vụ này không?”
Năm người đó đồng thanh:“chúng tôi sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ Hoàng Kim Thư”
Hạ Diệp Ân ra lệnh nói:“mau kêu Huyền Vũ chuẩn bị xuất phát”
Huyền Vũ từ đâu đi đến nói:“được rồi, các vị hãy đưa ta giữ Hoàng Kim Thư nào. Ta không muốn thư tịch này hỏng đâu”
Bách Minh cướp lấy Hoàng Kim Thư trong tay Đại Cảnh Hùng rồi lạnh lùng vứt cho Huyền Vũ.
Bách Minh lạnh nhạt nói:“xuất phát được chưa?”
Huyền Vũ cầm Hoàng Kim Thư rồi bỏ vào trong người nói:“được rồi, chúng ta xuất phát thôi”
Cả sáu người rời khỏi thành Ma Giới.
Trong sảnh điện, mọi người đang bàn luận về gián điệp.
Hạ Diệp Ân cười nói:“ta nghĩ tên kiếm khách kia đáng ngờ nhất”
Đặng Ngọc My suy đoán nói:“muội nghi ngờ gián điệp là pháp sư hệ tấn công đó”
Đường Thiên Yên cười đáp:“cũng thật sự có khả năng”
Hạ Diệp Ân tò mò hỏi:“tướng công nghĩ ai là gián điệp vậy?”
Nhưng không có ai trả lời, cô ngơ ngác nhìn xung quanh từ lúc nào mà đã không còn thấy Hoàng Tiểu Long nữa.
Hạ Diệp Ân thở dài nói:“chúng ta nên thực hiện bước tiếp theo, mau truyền tin ra khắp thiên hạ về Hoàng Kim Thư đang trong tay đám người đó”
Đường Thiên Yên vâng lời làm theo.
Đường Thiên Yên cười nói:“không biết ai trong số năm người đó là gián điệp nhỉ?”
Huyền Vũ nghiêm túc nói:“tôi thật không biết Hoàng Tiểu Long sẽ làm gì để tìm ra gián điệp nhỉ?”
Sau khi dẫn năm người đó vào thành Ma Giới thì Hoàng Tiểu Long đưa bọn họ vào sảnh điện.
Những người đó thấy Hạ Diệp Ân đang ngồi trên chiếc ghế ngai vàng thì rất cung kính cúi đầu hành lễ với cô.
Hạ Diệp Ân tò mò hỏi:“các ngươi thật sự muốn vào Ma Giới à?”
Tất cả năm người đồng thanh đáp:“đúng vậy ạ, mong nữ đế xem xét”
Hạ Diệp Ân bình thản nói:“được thôi, chỉ cần các ngươi giúp ta một chuyện”
Năm người đó khó hiểu nhìn cô.
Hạ Diệp Ân ra lệnh nói:“hãy lấy cuộn giấy đó ra và đưa cho bọn họ”
Hoàng Minh Ngọc lấy trong túi ra một cuộn giấy trông có vẻ cổ đưa đến trước mặt năm người đó, những người đó mặc dù không hiểu gì nhưng cũng không dám làm trái lời cô nên miễn cưỡng nhận lấy cuộn giấy.
Lâm Oách khó hiểu hỏi:“thưa nữ đế, cuộn giấy này là sao ạ?”
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:“đó là Hoàng Kim Thư một loại thư tịch quý giá của thời thượng cổ, lúc trước Ma Giới chúng ta mượn của Hắc Vạn Giới để đánh bại những lũ xâm lược Tuyệt Thần Giới nhưng nay sứ mệnh bảo vệ Ma Giới đã thành công nên bây giờ ta muốn các ngươi giúp ta đi trả lại cho Hắc Vạn Giới cuốn thư tịch này, trong vòng một tháng các ngươi không thành công đưa đến cho Hắc Vạn Giới thì có lẽ sẽ xảy ra chiến tranh giữa Ma Giới và Hắc Vạn Giới. Ta cảnh báo trước là trên hành trình của các ngươi sẽ có rất nhiều thế lực muốn chiếm Hoàng Kim Thư làm của riêng, bây giờ các ngươi muốn suy nghĩ lại thì cũng được thôi”
Lưu Thế Nhất hốt hoảng nhìn cuộn giấy đó nói:“Hoàng Kim Thư trong truyền thuyết đây sao? ta nghe nói hàng triệu năm trước khi thiên địa mới hình thành thì ở một khe nứt của trời đã rơi ra năm cuộn giấy màu vàng ánh kim chứa đựng khí tức sức mạnh vô biên nên còn có tên là Ngũ Hoàng Kim Thư và tất nhiên ai cũng muốn chiếm làm của riêng nhưng không biết vì lý do gì mà Hoàng Kim Thư đã bị thất lạc đến bây giờ. Thật không hiểu bọn tôi chỉ là người lạ, sao nữ đế lại tin tưởng giao một báu vật quý giá như vậy cho bọn ta?”
Hạ Diệp Ân cười nói:“ta chỉ muốn đánh cược lòng tin của ta vào các ngươi thôi, vì an nguy của Ma Giới nên ta mới cần các ngươi giúp nhưng chắc chắn ta sẽ phái ra một kẻ đi theo các ngươi, vậy các ngươi có muốn làm nhiệm vụ này không?”
Năm người đó đồng thanh:“chúng tôi sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ Hoàng Kim Thư”
Hạ Diệp Ân ra lệnh nói:“mau kêu Huyền Vũ chuẩn bị xuất phát”
Huyền Vũ từ đâu đi đến nói:“được rồi, các vị hãy đưa ta giữ Hoàng Kim Thư nào. Ta không muốn thư tịch này hỏng đâu”
Bách Minh cướp lấy Hoàng Kim Thư trong tay Đại Cảnh Hùng rồi lạnh lùng vứt cho Huyền Vũ.
Bách Minh lạnh nhạt nói:“xuất phát được chưa?”
Huyền Vũ cầm Hoàng Kim Thư rồi bỏ vào trong người nói:“được rồi, chúng ta xuất phát thôi”
Cả sáu người rời khỏi thành Ma Giới.
Trong sảnh điện, mọi người đang bàn luận về gián điệp.
Hạ Diệp Ân cười nói:“ta nghĩ tên kiếm khách kia đáng ngờ nhất”
Đặng Ngọc My suy đoán nói:“muội nghi ngờ gián điệp là pháp sư hệ tấn công đó”
Đường Thiên Yên cười đáp:“cũng thật sự có khả năng”
Hạ Diệp Ân tò mò hỏi:“tướng công nghĩ ai là gián điệp vậy?”
Nhưng không có ai trả lời, cô ngơ ngác nhìn xung quanh từ lúc nào mà đã không còn thấy Hoàng Tiểu Long nữa.
Hạ Diệp Ân thở dài nói:“chúng ta nên thực hiện bước tiếp theo, mau truyền tin ra khắp thiên hạ về Hoàng Kim Thư đang trong tay đám người đó”
Đường Thiên Yên vâng lời làm theo.