Chương 19: Thân phận của Phong Vũ
Hạ Diệp Ân cười tươi hỏi:"ngươi không muốn biết về thân phận Phong Vũ sao?"
Hoàng Tiểu Long khó hiểu hỏi:"cô biết về thân phận của Phong Vũ à?"
Hạ Diệp Ân gật đầu.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"cô biết thì nói đi"
Hạ Diệp Ân cười nói:"theo điều tra của tôi về cậu ta thì Phong Vũ thật sự mồ côi từ nhỏ không cha, không mẹ. Đến lúc cậu ta 5 tuổi thì được gia tộc Phong gia nhận nuôi và trở thành một trong những người giỏi nhất. Gia tộc này mỗi năm đều có một trận quyết chiến đẫm máu giữa những thế hệ trẻ của Phong gia với nhau, ai bại trận thì mất mạng, ai chiến thắng sẽ được bồi dưỡng tốt nhất, có tài nguyên tu luyện dồi dào nhất. Khi Phong Vũ 10 tuổi thì cũng tham gia trận chiến này, với thực lực của cậu ta thì rất nhanh đã chiến thắng tất cả những người tham gia lúc đó nhưng trận chiến dành giải nhất lúc đó cậu ta đối đầu với Phong Lãnh Nguyệt thiên tài tiềm năng nhất Phong gia. Phong Lãnh Nguyệt chính tay chém đứt hết kinh mạch tu luyện của Phong Vũ khiến hắn trở thành phế vật, cũng vì vậy mà cậu ta bị gia tộc Phong gia quay lưng vứt bỏ, vì vậy mà Phong Vũ lại lang bạt khắp nơi một lần nữa."
Hoàng Tiểu Long hỏi:"cô gái kia là Phong Lãnh Nguyệt đúng không?"
Cô gật đầu lia lịa.
Hoàng Tiểu Long trầm tư hỏi:"sao tôi thấy điều cô kể không giống với thực tế cho lắm, nếu cô gái tên Phong Lãnh Nguyệt đó thật sự tàn nhẫn chặt đứt kinh mạch của Phong Vũ thì chạy đến nơi nguy hiểm này giải cứu cậu ta làm gì? còn để cho Phong Vũ bóp cổ mà không có phản kháng nào à?"
Hạ Diệp Ân vui vẻ đáp:"có lẽ việc Phong Lãnh Nguyệt giải cứu Phong Vũ là mệnh lệnh của Phong gia ra lệnh thì chuyện này sẽ rất dễ hiểu, tôi không biết sao cô ta không phản kháng Phong Vũ nhưng cũng có lẽ là vì cô ta hối hận việc mình đã làm với Phong Vũ. Thứ có thể chứng minh được lời tôi nói chính là sự hận thù của cậu ta với Phong Lãnh Nguyệt, lúc nãy chúng ta cũng đã chứng kiến được cảnh Phong Vũ suýt một kiếm kết liễu cô ta rồi đó. Không thù không oán thì sao phải tàn nhẫn như vậy?"
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh suy nghĩ nói:"đúng là điều cô nói rất hợp lý"
Phong Lãnh Nguyệt đang nằm trên giường của Hạ Diệp Ân.
Hoàng Minh Ngọc lo lắng nói:"muội nghe đại tỷ nói cô gái này rất nguy hiểm nên chúng ta phải cảnh giác với cô ta hơn nếu cô ta có ý định làm hại chúng ta thì phải giết chết cô ta "
Tần Băng Nhi bình tĩnh nói:"đại tỷ thật sự rất quan tâm chúng ta nhỉ?"
Đặng Ngọc My ngây thơ đáp:"vâng, tỷ ấy dễ thương nữa đó"
Phong Lãnh Nguyệt từ từ mở mắt, cô ta ngồi dậy khỏi giường làm cả ba người con gái ở trong phòng sợ hãi.
Đặng Ngọc My tức giận nói:"cô là ma quỷ à? dậy rồi thì nói một tiếng chứ im lặng vậy?"
Phong Lãnh Nguyệt buồn bã đưa tay lên sờ trên cổ, cô nhớ lại khoảnh khắc mà Phong Vũ lạnh lùng bóp cổ cô ta.
Phong Lãnh Nguyệt buồn bã nói:"ngươi hận ta vậy sao? liệu ngươi biết tất cả sự thật thì ngươi có tha thứ cho ta?"
Ở ngoài sân thì Phong Vũ đang trút hết phẫn nộ lên những đường kiếm, Hoàng Tiểu Long đi đến quan sát Phong Vũ luyện tập kiếm pháp.
Phong Vũ lạnh lùng hỏi:"cậu đến đây làm gì? không ở cùng với thê tử của cậu đi?"
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"tôi đến để an ủi cậu, tôi với cô ta là đối tác trong thành thân không có tình yêu "
Phong Vũ tức giận hỏi:"cô ta kể cậu nghe những gì về tôi?"
Hoàng Tiểu Long cười nói:"một người bị chặt đứt kinh mạch bây giờ không chỉ khôi phục mà thực lực còn tiến bộ mỗi ngày nữa"
Phong Vũ im lặng không đáp.
Hoàng Tiểu Long khó hiểu hỏi:"cô biết về thân phận của Phong Vũ à?"
Hạ Diệp Ân gật đầu.
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"cô biết thì nói đi"
Hạ Diệp Ân cười nói:"theo điều tra của tôi về cậu ta thì Phong Vũ thật sự mồ côi từ nhỏ không cha, không mẹ. Đến lúc cậu ta 5 tuổi thì được gia tộc Phong gia nhận nuôi và trở thành một trong những người giỏi nhất. Gia tộc này mỗi năm đều có một trận quyết chiến đẫm máu giữa những thế hệ trẻ của Phong gia với nhau, ai bại trận thì mất mạng, ai chiến thắng sẽ được bồi dưỡng tốt nhất, có tài nguyên tu luyện dồi dào nhất. Khi Phong Vũ 10 tuổi thì cũng tham gia trận chiến này, với thực lực của cậu ta thì rất nhanh đã chiến thắng tất cả những người tham gia lúc đó nhưng trận chiến dành giải nhất lúc đó cậu ta đối đầu với Phong Lãnh Nguyệt thiên tài tiềm năng nhất Phong gia. Phong Lãnh Nguyệt chính tay chém đứt hết kinh mạch tu luyện của Phong Vũ khiến hắn trở thành phế vật, cũng vì vậy mà cậu ta bị gia tộc Phong gia quay lưng vứt bỏ, vì vậy mà Phong Vũ lại lang bạt khắp nơi một lần nữa."
Hoàng Tiểu Long hỏi:"cô gái kia là Phong Lãnh Nguyệt đúng không?"
Cô gật đầu lia lịa.
Hoàng Tiểu Long trầm tư hỏi:"sao tôi thấy điều cô kể không giống với thực tế cho lắm, nếu cô gái tên Phong Lãnh Nguyệt đó thật sự tàn nhẫn chặt đứt kinh mạch của Phong Vũ thì chạy đến nơi nguy hiểm này giải cứu cậu ta làm gì? còn để cho Phong Vũ bóp cổ mà không có phản kháng nào à?"
Hạ Diệp Ân vui vẻ đáp:"có lẽ việc Phong Lãnh Nguyệt giải cứu Phong Vũ là mệnh lệnh của Phong gia ra lệnh thì chuyện này sẽ rất dễ hiểu, tôi không biết sao cô ta không phản kháng Phong Vũ nhưng cũng có lẽ là vì cô ta hối hận việc mình đã làm với Phong Vũ. Thứ có thể chứng minh được lời tôi nói chính là sự hận thù của cậu ta với Phong Lãnh Nguyệt, lúc nãy chúng ta cũng đã chứng kiến được cảnh Phong Vũ suýt một kiếm kết liễu cô ta rồi đó. Không thù không oán thì sao phải tàn nhẫn như vậy?"
Hoàng Tiểu Long bình tĩnh suy nghĩ nói:"đúng là điều cô nói rất hợp lý"
Phong Lãnh Nguyệt đang nằm trên giường của Hạ Diệp Ân.
Hoàng Minh Ngọc lo lắng nói:"muội nghe đại tỷ nói cô gái này rất nguy hiểm nên chúng ta phải cảnh giác với cô ta hơn nếu cô ta có ý định làm hại chúng ta thì phải giết chết cô ta "
Tần Băng Nhi bình tĩnh nói:"đại tỷ thật sự rất quan tâm chúng ta nhỉ?"
Đặng Ngọc My ngây thơ đáp:"vâng, tỷ ấy dễ thương nữa đó"
Phong Lãnh Nguyệt từ từ mở mắt, cô ta ngồi dậy khỏi giường làm cả ba người con gái ở trong phòng sợ hãi.
Đặng Ngọc My tức giận nói:"cô là ma quỷ à? dậy rồi thì nói một tiếng chứ im lặng vậy?"
Phong Lãnh Nguyệt buồn bã đưa tay lên sờ trên cổ, cô nhớ lại khoảnh khắc mà Phong Vũ lạnh lùng bóp cổ cô ta.
Phong Lãnh Nguyệt buồn bã nói:"ngươi hận ta vậy sao? liệu ngươi biết tất cả sự thật thì ngươi có tha thứ cho ta?"
Ở ngoài sân thì Phong Vũ đang trút hết phẫn nộ lên những đường kiếm, Hoàng Tiểu Long đi đến quan sát Phong Vũ luyện tập kiếm pháp.
Phong Vũ lạnh lùng hỏi:"cậu đến đây làm gì? không ở cùng với thê tử của cậu đi?"
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"tôi đến để an ủi cậu, tôi với cô ta là đối tác trong thành thân không có tình yêu "
Phong Vũ tức giận hỏi:"cô ta kể cậu nghe những gì về tôi?"
Hoàng Tiểu Long cười nói:"một người bị chặt đứt kinh mạch bây giờ không chỉ khôi phục mà thực lực còn tiến bộ mỗi ngày nữa"
Phong Vũ im lặng không đáp.