Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giông Tố Hóa Yêu Thương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giông Tố Hóa Yêu Thương
  3. Chương : 6

Chương : 6

Ánh chiều tà ngả xuống thủ đô nhộn nhịp, nhưng chẳng mấy đẹp vì nếp sống ở đây quá cao và đòi hỏi nhu cầu quá nhiều nên đâm ra ít ai chịu để ý đến những thứ tươi đẹp ấy.

Tôi lại một lần nữa bị đuổi khỏi phòng bệnh. Người yêu của Quỳnh có lẽ muốn ở một mình với con bé nên cứ chớm đến bữa ăn là lại thúc giục tôi xuống căng tin giải đói. Nếu như vậy thì nói thẳng ra, tôi còn biết mà nhường. Đây cứ úp úp, mở mở, coi tôi chẳng khác nào cái bóng đèn. Cơm ở bệnh viện này ăn cũng tạm được, nhưng mùi tanh tanh của sàn nhà bốc lên khiến tôi chẳng thể nuốt trôi thứ gì. Tôi nhổ miếng thịt trong khoang miệng vào giấy ăn rồi gói lại, đáp vào thùng rác, buồn bực bưng khay cơm ra bên ngoài ăn cho thoáng.

Hành lang phía sau nhà ăn vắng hoe, không lấy nổi một bóng người qua lại, nhưng được cái, gió thổi rất mát, rất dễ chịu, thỉnh thoảng lại có một vài bệnh nhân đi dạo quanh đây cho tiêu hóa, rồi đi về phòng bệnh. 

Vừa đút thìa cơm cuối cùng vào miệng thì phía xa truyền đến tiếng động mạnh. Tôi giật mình ngoảnh mặt lại, thấy có người đang nằm bất tỉnh trên nền đất. Túi truyền bục ra, nước tràn lênh láng bốn xung quanh. Tôi buông khay cơm xuống, vội chạy tới lay lay người đó:

"Anh ơi, anh gì ơi...anh có làm sao không? Anh ơi!"

Người đó nằm úp mặt xuống sàn, thều thào kêu:

"Cứu...a..n..h!"

Tôi hốt hoảng kêu lên:

"Có ai không? Cứu người với.....!"

Tôi lặp lại câu ấy đến khàn cả cổ, vẫn không có ai chạy tới giúp. Mà người bên dưới tay tôi, đã bất tỉnh nhân sự. Hình ảnh này, làm tôi nhớ lại ngày hôm qua, Quỳnh cũng suýt mất mạng, nếu tôi không về kịp. 

Tôi thốc người đàn ông ấy lên vai, anh ta nhẹ hơn tôi tưởng. Chẳng nghĩ nhiều, tôi liền cõng người đó trên lưng, chạy đi tìm bác sĩ. 

Dường như anh ta khá quen thuộc với đội ngũ điều dưỡng ở bệnh viện tư này thì phải. Thấy tôi địu anh ta chạy vào, đã hớt hải đem xe đẩy đến, đón anh ta từ tay tôi, đặt lên đó rồi đẩy vào phòng cấp cứu. 

Đèn báo trước cửa phòng chuyển sang màu đỏ, tôi mới thở phào nhẹ nhõm xoay người rời đi. Cùng lúc ấy, có vị bác sĩ đầu đã hai thứ tóc chạy tới nhìn phòng cấp cứu rồi nhìn tôi. Ông ta hỏi:

"Vừa có người đột quỵ, được đưa vào đây đúng không? "

"Dạ vâng!"

Tôi thản nhiên gật đầu thì nhận được cái nắm tay từ ông ta. Ông ta rối rít cảm ơn tôi, còn nói:

"Nhờ có cô mà thằng cháu tôi được cứu! Cảm ơn, cảm ơn cô."

Còn tôi thì ngơ ngác như bò đeo nơ. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Người yêu Quỳnh tên Hoàng. Và Hoàng gọi tôi lên chăm sóc cô bạn gái bé bỏng thay anh ta, nhà có chút việc, không thể ở lâu. Tôi xách một túi đầy hoa quả lên phòng, vừa đi vừa than ngắn thở dài.

Cuộc đời có đôi khi thật bất công với những người đang cố biến nó trở lên tốt đẹp, đầy đủ hơn. 

Ví như người đàn ông mà tôi vừa cứu. Anh ta vì công việc mà tiếp xúc với n chai rượu, chai bia, dẫn tới ngộ độc cồn cấp độ mạnh. Mới khỏi thôi, nhưng lại phát hiện thêm tế bào ung thư đang di căn ở dạ dày, cần phải phẫu thuật cắt bỏ. Tỷ lệ thành công là rất thấp. Cố để mọi thứ trở lên tốt đẹp, như mình muốn, như cuộc đời muốn mà sao khó thế?

"Mày ăn cam đi! Đỡ rồi thì ở thêm vài hôm cho khỏe."

Quỳnh đón lấy dĩa cam từ tay tôi, nhàn nhạt trả lời:

"Mai tôi xuất viện!"

Tôi vụt nó một cái:

"Mày điên! Bác sĩ bảo ở lại thì cứ ở lại đi. Xồn xồn lên có ngày chết oan đấy."

Quỳnh liếc mắt nhìn tôi rồi nhìn lên trần nhà, nó nói:

"Tiền đâu ra mà ở? Nằm một đêm thôi đã ba bốn triệu đổ vào. Bệnh viện tư chứ có phải viện công đâu!"

Nhắc đến mới nhớ, số tiền tôi làm thêm chẳng được bao nhiêu, lại dồn hết vào tiền thuốc thang cho nó, tính ra bây giờ còn được hơn triệu bạc. Làm sao đủ chi trả cho viện phí đây?

Bất chợt, tôi nhìn vào sợi dây truyền đeo trên cổ, thầm nghĩ xem, hai chỉ vàng bán chắc cũng được kha khá, bèn quả quyết:

"Mày cứ ở thêm hai hôm xem sao! Viện phí không thành vấn đề."

"Không!"

Quỳnh lắc đầu, mặt trơ ra:

"Tốn kém. Ở hai hôm mất gần chục triệu, chả bõ!"

"Mày cứ lì như vậy, thằng Hoàng nó phát ốm vì mày đấy!"

Sau đó, tôi nói rất nhiều, rất nhiều, đến độ, con bé tức, chùm chăn nằm ngủ, giận tôi luôn. Tôi nằm ở giường kế bên, ngoái đầu nhìn ra cửa sổ, thấy phòng đối diện bật điện lên, một hai y tá cùng vị bác sĩ già mà tôi gặp tầm tối, đang loay hoay đẩy cán xe giúp người bệnh vào phòng hồi sức.

Cái xe ấy dây dợ loằng ngoằng, phía trên lủng lẳng túi máu đỏ sẫm đang giỏ từng giọt. Phát hiện tôi đang nhìn, vị bác sĩ già gật đầu với tôi. Tôi chớp mắt nhìn đi chỗ khác. Giây trước giây sau, lại nhìn về phòng bệnh ở dãy nhà đối diện. 

"Thật trùng hợp!"

Tôi chống cằm kêu lên đầy cảm thán. Thì ra đó chính là người đàn ông tôi thấy hôm qua. Quả nhiên, quả nhiên, trái đất này thật tròn. 

Dường như có vấn đề gì đó, họ không đặt anh ta lên giường mà chuyển cáng đẩy về sát bên cửa sổ, rồi từng người, từng người một rời đi. Vị bác sĩ già trao đổi với anh ta, xong lại ngước lên nhìn tôi cười một cái, làm tôi thấy chột dạ. Ông ta vẫy tay chào tôi rồi đi khỏi phòng bệnh.

Người tôi vừa cứu, dĩ nhiên tôi phải soi xét xem anh ta đã ổn chưa chứ. Thế là, tôi cho mình cái quyền được nhìn anh ta kĩ hơn. Anh ta sắc mặt xanh xao, nằm bất động, miệng và mũi phủ kín bởi máy thở, trông vô cùng yếu ớt, đột nhiên, quay đầu ra cửa sổ nhìn tôi. Tôi giật thoắt mình, vội cúi xuống giả vờ cắt móng chân, bặm môi lại:

"Chết cha..."

Rồi lại he hé mắt nhìn lên, thấy anh ta vốn đang hôn mê, không thể đột nhiên mà nhìn mình được, tôi nở nụ cười méo mó. Là tôi tự suy diễn nhiều quá rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5688 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5227 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4546 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4474 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4375 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter