Chương 77
Pha phản công đó làm cho bên họ bắt đầu rén, không còn hung hăng đứng về sân mình nữa dồn về giữa sân tạo cho hậu vệ có thời gian thư giãn đá chậm lại bắt họ đá theo luật của mình, tràn lại về phía bên mình rồi bị bào thể lực.
Giữa hiệp hai cơ hội mở ra khi người kèm Trinh bắt đầu nôn nóng tìm giải pháp bế tắc dồn lên tấn công, và đó là điểm chí mạng, ra hiệu bắt đầu chiến dịch phản công. Pha cướp được bóng ngay trong cầu môn bên mình làm cho họ hẫng. Nửa hiệp hai đầu là chơi bóng bên nửa sân của mình, giao tranh trong cầu môn là khá rát nhưng vẫn chống trả quyết liệt, phá được bóng nhiều nhưng những pha phá lên không có điểm đến khi tuyến trên bị kèm sạch rồi, lợi dụng Trinh đã thoáng chân tạt đúng cánh, Trinh bắt đầu thực hiện một chạm với cầu thủ lớp C còn lại bên kia sân. Hai người phối hợp khá ăn ý khi tiến sát về phía cầu môn, tạt qua tạt lại làm cầu thủ bên bạn chạy như vịt, rồi khi xác định được thời điểm Trinh tung cú sút.
Với trình độ sút bóng hack não cả thủ môn hack não cả người dứt điểm thì cái quỹ đạo vào cầu môn là gì đó nó cực kì kì bí và ảo diệu. Bắt đầu từ khi khóa đào tạo nâng cao diễn ra thì đã tìm ra kĩ năng độc nhất của Trinh, lung tung cước, không biết bằng một cách thần kì nào đó cứ mỗi lần Trinh giơ bóng lên dứt điểm là đường bóng không còn theo quỹ đạo thông thường, cứ lửng lơ lượn vòng. Lần này cũng vậy, khi mà Trinh dứt điểm, cứ nghĩ là bóng sệt nên thủ môn đội bạn nhoài người sang góc phải để đỡ bóng, nhưng rồi đến giữa chừng bóng đập đất nảy lên bên trên trước sự ngỡ ngàng của người cầm găng bên kia.
Tỉ số là 2-1 vươn lên dẫn trước trong sự ngỡ ngàng của Trinh cứ ngơ ra nhìn tròng trọc quả bóng trong goal chả hiểu sao lại nằm trong đó. Được lúc sau nó bắt đầu gào thét ăn mừng chiến thắng, trông buồn cười lắm khi nó vừa vươn tay đập tay khán giả. Lắc vẹo hết cả cổ vẫn không hiểu tại sao bóng lại bay theo cái quỹ đạo ảo diệu vậy thì trước đây Trinh trả lời rồi, nó bảo là cứ có bóng là sút thôi chứ còn lại không quan tâm lắm. Nghe câu trả lời suýt bật ngửa vì sock, không biết là thiên tài hay thiên tai nhưng phải công nhận những bàn thắng đó đã giúp lớp vào đến tận đây chứ. Giống như trận đấu bóng phụ thuộc vào may rủi nhưng mà đây là tất cả những gì làm được rồi, theo hỗ trợ hết mình thôi.
Đến cuối trận đấu lui về phòng thủ với tất cả khả năng bảo toàn trận đấu.
Ấy khi mà trận đấu còn năm phút, mọi người bắt đầu lơ là cảnh giác để một pha chọc khe đơn giản rồi bị bàn thắng bằng đầu bên họ san phẳng tỉ số, mọi chuyện đơn giản đến ngỡ ngàng như phủi bụi vậy. Cả đội nhìn nhau không biết phản ứng ra sao khi chỉ còn vài phút nữa kết thúc trận đấu rồi. Sau vài giây bình tĩnh lại nhặt bóng ra giữa sân chuẩn bị tiếp tục trận đấu.
Giờ chỉ còn đúng quả này nữa, ban nãy trọng tài đã thông báo còn vài phú bù giờ nữa, và có lẽ đây là cơ hội cuối rồi, phải lmaf hết mình. Nhận phát bóng từ giữa sân, bóng bổng treo lên cho Trinh nhưng rồi trước khi đến được chân thì bị cướp mất trên mũi giày. Nguy hiểm rồi bị bắt bài rồi, tất cả lui về phòng thủ nhanh.
Còn chưa kịp ổn định lại đội hình tạo rào cản thì một cú bóng bỏng treo tuyệt đẹp từ nửa sân bên kia về đến tận nửa sân bên này. Chưa dừng lại ở đó, sau một cú chuyền nữa bóng đã ở trong vòng cấm địa rồi.
Bị chọc đúng vết thương chí mạng là đội hình phản ứng chậm, lóng ngóng quá đỗi không giữ được bình tĩnh khi ba người bỏ hết vị trí lao hết vào khống chế người cầm bóng kia. Giờ có hét lên cũng không cứu vãn được tình hình nữa rồi, bởi nếu có bóng ở chân khi đứng trước ba người hậu vệ thì em sẽ chọn truyền, và đội bạn cũng vậy, họ chọc khe truyền cho đồng đội cũng đang xâm nhập vào vòng cấm, nơi không có một ai kèm cả.
Nhưng mà trước khi đội bạn kịp dứt điểm, béo thủ môn lao lên, không phải để cản bóng mà húc thẳng vào người đối phương. Tuy thành công ngăn chặn được cú dứt điểm cơ mà quả này chắc chắn là ăn pen rồi.
Y như rằng tiếng còi được cất lên sau cú va chạm đó, nó như báo hiệu tiếng còi chung cuộc vậy. Dính pen thì là thua, nhưng mà không trách được béo cả, bởi nếu cản bóng thì sẽ lại bị rê qua thôi, đã vào đến vòng này thì đứa nào đầu cũng có sạn cả. Tuy béo cản người pha phá bóng đó không phải cách tối ưu nhất nhưng bản thân mình đồng tình với pha xử lý đó.
Lúc này Trinh tiến tới bên cạnh, mắt nhìn về phía khung thành, nơi hai đội đang tranh cãi nảy lửa với trọng tài rồi đưa ra câu hỏi:
- Giờ sao mày?
Hừm? Giờ sao à? Câu hỏi đáng suy ngẫm đây. Pen thì chắc chắn pen rồi, nếu không dính quả này thì thắng mới là mục tiêu, còn dính quả này thì hòa là ước mơ luôn ấy chứ. Hiện tại thì có vài cách để không bị thua mới xẹt qua đầu. Thứ nhất là gia nhập đội cãi cùn kia thi nhau đấu mỏ với trọng tài. Và cách thứ hai là hy sinh vài đứa ăn thẻ đỏ để đập què giò hết tất cả mọi cầu thủ đội bạn có thể sút phạt lại. Nghĩ lại hơi phi thể thao nên thôi, trấn an thần đồng đội trước đã, béo đánh mắt qua đây mấy lần cầu cứu rồi. Gật đầu tỏ vẻ hiểu quay sang nói với Trinh:
- Vẫn chiến thuật cũ, mày tiền đạo cắm.
Đáp lại bằng một cú gật đầu, Trinh xoay người bước thẳng sang sân bên kia.
- Tao hiểu rồi.
Đợi Trinh rời khỏi, béo thất thểu tiến lại gần, mặt trắng bệch. Hài! Lại một đứa ôm hết việc vào mình rồi, đành lên tiếng trước:
- Sao thế anh hùng bự, có chuyện gì à?
Giữa hiệp hai cơ hội mở ra khi người kèm Trinh bắt đầu nôn nóng tìm giải pháp bế tắc dồn lên tấn công, và đó là điểm chí mạng, ra hiệu bắt đầu chiến dịch phản công. Pha cướp được bóng ngay trong cầu môn bên mình làm cho họ hẫng. Nửa hiệp hai đầu là chơi bóng bên nửa sân của mình, giao tranh trong cầu môn là khá rát nhưng vẫn chống trả quyết liệt, phá được bóng nhiều nhưng những pha phá lên không có điểm đến khi tuyến trên bị kèm sạch rồi, lợi dụng Trinh đã thoáng chân tạt đúng cánh, Trinh bắt đầu thực hiện một chạm với cầu thủ lớp C còn lại bên kia sân. Hai người phối hợp khá ăn ý khi tiến sát về phía cầu môn, tạt qua tạt lại làm cầu thủ bên bạn chạy như vịt, rồi khi xác định được thời điểm Trinh tung cú sút.
Với trình độ sút bóng hack não cả thủ môn hack não cả người dứt điểm thì cái quỹ đạo vào cầu môn là gì đó nó cực kì kì bí và ảo diệu. Bắt đầu từ khi khóa đào tạo nâng cao diễn ra thì đã tìm ra kĩ năng độc nhất của Trinh, lung tung cước, không biết bằng một cách thần kì nào đó cứ mỗi lần Trinh giơ bóng lên dứt điểm là đường bóng không còn theo quỹ đạo thông thường, cứ lửng lơ lượn vòng. Lần này cũng vậy, khi mà Trinh dứt điểm, cứ nghĩ là bóng sệt nên thủ môn đội bạn nhoài người sang góc phải để đỡ bóng, nhưng rồi đến giữa chừng bóng đập đất nảy lên bên trên trước sự ngỡ ngàng của người cầm găng bên kia.
Tỉ số là 2-1 vươn lên dẫn trước trong sự ngỡ ngàng của Trinh cứ ngơ ra nhìn tròng trọc quả bóng trong goal chả hiểu sao lại nằm trong đó. Được lúc sau nó bắt đầu gào thét ăn mừng chiến thắng, trông buồn cười lắm khi nó vừa vươn tay đập tay khán giả. Lắc vẹo hết cả cổ vẫn không hiểu tại sao bóng lại bay theo cái quỹ đạo ảo diệu vậy thì trước đây Trinh trả lời rồi, nó bảo là cứ có bóng là sút thôi chứ còn lại không quan tâm lắm. Nghe câu trả lời suýt bật ngửa vì sock, không biết là thiên tài hay thiên tai nhưng phải công nhận những bàn thắng đó đã giúp lớp vào đến tận đây chứ. Giống như trận đấu bóng phụ thuộc vào may rủi nhưng mà đây là tất cả những gì làm được rồi, theo hỗ trợ hết mình thôi.
Đến cuối trận đấu lui về phòng thủ với tất cả khả năng bảo toàn trận đấu.
Ấy khi mà trận đấu còn năm phút, mọi người bắt đầu lơ là cảnh giác để một pha chọc khe đơn giản rồi bị bàn thắng bằng đầu bên họ san phẳng tỉ số, mọi chuyện đơn giản đến ngỡ ngàng như phủi bụi vậy. Cả đội nhìn nhau không biết phản ứng ra sao khi chỉ còn vài phút nữa kết thúc trận đấu rồi. Sau vài giây bình tĩnh lại nhặt bóng ra giữa sân chuẩn bị tiếp tục trận đấu.
Giờ chỉ còn đúng quả này nữa, ban nãy trọng tài đã thông báo còn vài phú bù giờ nữa, và có lẽ đây là cơ hội cuối rồi, phải lmaf hết mình. Nhận phát bóng từ giữa sân, bóng bổng treo lên cho Trinh nhưng rồi trước khi đến được chân thì bị cướp mất trên mũi giày. Nguy hiểm rồi bị bắt bài rồi, tất cả lui về phòng thủ nhanh.
Còn chưa kịp ổn định lại đội hình tạo rào cản thì một cú bóng bỏng treo tuyệt đẹp từ nửa sân bên kia về đến tận nửa sân bên này. Chưa dừng lại ở đó, sau một cú chuyền nữa bóng đã ở trong vòng cấm địa rồi.
Bị chọc đúng vết thương chí mạng là đội hình phản ứng chậm, lóng ngóng quá đỗi không giữ được bình tĩnh khi ba người bỏ hết vị trí lao hết vào khống chế người cầm bóng kia. Giờ có hét lên cũng không cứu vãn được tình hình nữa rồi, bởi nếu có bóng ở chân khi đứng trước ba người hậu vệ thì em sẽ chọn truyền, và đội bạn cũng vậy, họ chọc khe truyền cho đồng đội cũng đang xâm nhập vào vòng cấm, nơi không có một ai kèm cả.
Nhưng mà trước khi đội bạn kịp dứt điểm, béo thủ môn lao lên, không phải để cản bóng mà húc thẳng vào người đối phương. Tuy thành công ngăn chặn được cú dứt điểm cơ mà quả này chắc chắn là ăn pen rồi.
Y như rằng tiếng còi được cất lên sau cú va chạm đó, nó như báo hiệu tiếng còi chung cuộc vậy. Dính pen thì là thua, nhưng mà không trách được béo cả, bởi nếu cản bóng thì sẽ lại bị rê qua thôi, đã vào đến vòng này thì đứa nào đầu cũng có sạn cả. Tuy béo cản người pha phá bóng đó không phải cách tối ưu nhất nhưng bản thân mình đồng tình với pha xử lý đó.
Lúc này Trinh tiến tới bên cạnh, mắt nhìn về phía khung thành, nơi hai đội đang tranh cãi nảy lửa với trọng tài rồi đưa ra câu hỏi:
- Giờ sao mày?
Hừm? Giờ sao à? Câu hỏi đáng suy ngẫm đây. Pen thì chắc chắn pen rồi, nếu không dính quả này thì thắng mới là mục tiêu, còn dính quả này thì hòa là ước mơ luôn ấy chứ. Hiện tại thì có vài cách để không bị thua mới xẹt qua đầu. Thứ nhất là gia nhập đội cãi cùn kia thi nhau đấu mỏ với trọng tài. Và cách thứ hai là hy sinh vài đứa ăn thẻ đỏ để đập què giò hết tất cả mọi cầu thủ đội bạn có thể sút phạt lại. Nghĩ lại hơi phi thể thao nên thôi, trấn an thần đồng đội trước đã, béo đánh mắt qua đây mấy lần cầu cứu rồi. Gật đầu tỏ vẻ hiểu quay sang nói với Trinh:
- Vẫn chiến thuật cũ, mày tiền đạo cắm.
Đáp lại bằng một cú gật đầu, Trinh xoay người bước thẳng sang sân bên kia.
- Tao hiểu rồi.
Đợi Trinh rời khỏi, béo thất thểu tiến lại gần, mặt trắng bệch. Hài! Lại một đứa ôm hết việc vào mình rồi, đành lên tiếng trước:
- Sao thế anh hùng bự, có chuyện gì à?