Chương 2: Đại Học Thanh Hoa
Hiện giờ là 8 giờ sáng,sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cô ra ăn sáng và dọn nhà cửa,do bây giờ đang là kỳ hè nên cô không có học buổi sáng chỉ học thêm buổi chiều mà thôi.
Ái Niên đang quét nhà thì nghe thấy tiếng có ai gọi thì phải,nên cô cũng lật đật chạy ra ngoài xem là có chuyện gì.Đến khi cô bước ra thì đó chính là mẹ của Quân Hiên tên là Trần Kim Châu.
" Ái Niên đó sao,mẹ cháu có ở nhà không""_ bà Trần lên tiếng hỏi khi thấy cô ngây người ra.
" Dạ mẹ cháu đi làm rồi bác đến chiều thì mới về, bác tìm mẹ cháu có việc gì không bác..""
" Ừm thì tối nay bác có đãi tiệc cho thằng con trai bác nó tốt nghiệp đại học nên qua đây mời hai mẹ con qua chơi, con cũng phải nhớ qua đấy mấy ngày nữa là nó lên thành phố luôn rồi không có ở đây nữa.."""
" Dạ, được ạ.Mà bác ơi anh ấy học đại học nào vậy bác ""
" Quân Hiên nó đậu vào Đại học Thanh Hoa đó cháu, trường này thuộc hàng top ở trung quốc mình rồi.Bác lúc trước cũng không biết trường này quy mô như thế nào nhưng khi bác lên mạng xem thì nó nằm top 1,top 2 ở thành phố rồi, thấy con trai mình đậu vào trường mà nó ước muốn thì bác cũng vui lắm..""
" Dạ, vâng, """
Đứng nói chuyện một hồi thì bác ấy cũng đi về,Ái Niên thì mang một vẻ mặt buồn so đi vào trong nhà.Quân Hiên anh ấy tài thật đổ vào trường top luôn nhưng như vậy thì thời gian tới mình không còn được gặp anh ấy nữa rồi.Bây giờ mình phải nên làm gì đây, mình nói là anh ấy chờ mình lớn lên hay sao,hay là nói anh ơi anh đợi em đỗ vào Thanh Hoa cùng với anh hay sao..
Dạo gần đây thời tiết rất là oi bức,nóng nực mà tâm trạng của cô thì nó càng nóng hơn nữa,lúc nào cũng thấy không được vui hết.Ở trong nhà cũng chán nên cô xách xe đạp chạy ra ngoài,mặc dù có nóng nhưng vẫn đỡ hơn ở nhà một mình...
Đi được 10 phút thì cô thấy có một đám trẻ đang chơi đùa cùng với nhau,Ái Niên thấy vậy liền dừng xe xuống định góp vui thì lại bị đám trẻ đó xô ra ngoài.
" Này con nhỏ kia đừng có lại đây,đồ không có cha..""
"....""
Ái Niên nghe mấy đứa trẻ kia nói vậy cũng có chút tủi thân nhưng cô không khóc, và sau đó thì lồm cồm đứng dậy.Cô đang phủi bụi thì thấy Quân Hiên đang đi cùng với một cô gái tiến về chỗ cô.
"" Ái Niên em sao vậy có cần anh đưa về nhà không ""_ anh thấy cả người cô dính đầy bụi,ở đây thì nắng gắt cho nên anh định đưa cô bé này về dù gì cũng lag hàng xóm với nhau thì cô cũng coi như là em gái của anh rồi...
" Dạ, không, không cần đâu...""
"" Đây là bạn gái của anh sao ""
Lúc này Quân Hiên chưa trả lời thì Thẩm Thảo My đã trả lời:" ừm chị là bạn gái của anh ấy,tên là Thảo My""
" Vâng, em tên là Ái Niên "
Dù chỉ là học sinh cấp 2 nhưng cô biết mối quan hệ bạn trai,bạn gái là gì.Đứng đó một hồi lâu thì cô cũng tạm biệt rồi chạy xe về nhà.Trên đường về cô không có nỗi 1 nụ cười nữa,ánh mắt thì vô cùng buồn.Sau này anh ấy sẽ cùng chị ấy đến Thanh Hoa học cùng nhau và anh ấy cũng sẽ quên mình luôn,quên đứa nhóc gần nhà này....
Gần 1 giờ chiều cô xuống bếp ăn tạm một chén c ôm cùng với trứng chiên để có sức cho buổi học chiều nay.
" Cơm hôm nay sao không ngon gì hết nhỉ..""
"" Sao trứng hôm nay lạt quá vậy ""
Thôi thì tối nay mình qua chào tạm biệt anh ấy vậy, nhưng mà không sao mình sẽ lấy anh ấy để làm động lực cố gắng,mình cũng muốn học giỏi giống Quân Hiên vậy mặc dù có khó khăn nhưng chỉ cần có cố gắng thì nhất định sẽ đạt được....
Tự an ủi chính mình rồi đi vào phòng viết một lá thư xem như lời chào tạm biệt,nếu sau này cô có lên đại học nhất định sẽ tìm anh ấy bởi vì anh ấy chính là nguồn động lực giúp cho cô có ước mơ,đam mê và cả một hành trình dài cố gắng nữa.Đại học Thanh Hoa và cả anh nữa hãy chờ em nhé.
Ái Niên đang quét nhà thì nghe thấy tiếng có ai gọi thì phải,nên cô cũng lật đật chạy ra ngoài xem là có chuyện gì.Đến khi cô bước ra thì đó chính là mẹ của Quân Hiên tên là Trần Kim Châu.
" Ái Niên đó sao,mẹ cháu có ở nhà không""_ bà Trần lên tiếng hỏi khi thấy cô ngây người ra.
" Dạ mẹ cháu đi làm rồi bác đến chiều thì mới về, bác tìm mẹ cháu có việc gì không bác..""
" Ừm thì tối nay bác có đãi tiệc cho thằng con trai bác nó tốt nghiệp đại học nên qua đây mời hai mẹ con qua chơi, con cũng phải nhớ qua đấy mấy ngày nữa là nó lên thành phố luôn rồi không có ở đây nữa.."""
" Dạ, được ạ.Mà bác ơi anh ấy học đại học nào vậy bác ""
" Quân Hiên nó đậu vào Đại học Thanh Hoa đó cháu, trường này thuộc hàng top ở trung quốc mình rồi.Bác lúc trước cũng không biết trường này quy mô như thế nào nhưng khi bác lên mạng xem thì nó nằm top 1,top 2 ở thành phố rồi, thấy con trai mình đậu vào trường mà nó ước muốn thì bác cũng vui lắm..""
" Dạ, vâng, """
Đứng nói chuyện một hồi thì bác ấy cũng đi về,Ái Niên thì mang một vẻ mặt buồn so đi vào trong nhà.Quân Hiên anh ấy tài thật đổ vào trường top luôn nhưng như vậy thì thời gian tới mình không còn được gặp anh ấy nữa rồi.Bây giờ mình phải nên làm gì đây, mình nói là anh ấy chờ mình lớn lên hay sao,hay là nói anh ơi anh đợi em đỗ vào Thanh Hoa cùng với anh hay sao..
Dạo gần đây thời tiết rất là oi bức,nóng nực mà tâm trạng của cô thì nó càng nóng hơn nữa,lúc nào cũng thấy không được vui hết.Ở trong nhà cũng chán nên cô xách xe đạp chạy ra ngoài,mặc dù có nóng nhưng vẫn đỡ hơn ở nhà một mình...
Đi được 10 phút thì cô thấy có một đám trẻ đang chơi đùa cùng với nhau,Ái Niên thấy vậy liền dừng xe xuống định góp vui thì lại bị đám trẻ đó xô ra ngoài.
" Này con nhỏ kia đừng có lại đây,đồ không có cha..""
"....""
Ái Niên nghe mấy đứa trẻ kia nói vậy cũng có chút tủi thân nhưng cô không khóc, và sau đó thì lồm cồm đứng dậy.Cô đang phủi bụi thì thấy Quân Hiên đang đi cùng với một cô gái tiến về chỗ cô.
"" Ái Niên em sao vậy có cần anh đưa về nhà không ""_ anh thấy cả người cô dính đầy bụi,ở đây thì nắng gắt cho nên anh định đưa cô bé này về dù gì cũng lag hàng xóm với nhau thì cô cũng coi như là em gái của anh rồi...
" Dạ, không, không cần đâu...""
"" Đây là bạn gái của anh sao ""
Lúc này Quân Hiên chưa trả lời thì Thẩm Thảo My đã trả lời:" ừm chị là bạn gái của anh ấy,tên là Thảo My""
" Vâng, em tên là Ái Niên "
Dù chỉ là học sinh cấp 2 nhưng cô biết mối quan hệ bạn trai,bạn gái là gì.Đứng đó một hồi lâu thì cô cũng tạm biệt rồi chạy xe về nhà.Trên đường về cô không có nỗi 1 nụ cười nữa,ánh mắt thì vô cùng buồn.Sau này anh ấy sẽ cùng chị ấy đến Thanh Hoa học cùng nhau và anh ấy cũng sẽ quên mình luôn,quên đứa nhóc gần nhà này....
Gần 1 giờ chiều cô xuống bếp ăn tạm một chén c ôm cùng với trứng chiên để có sức cho buổi học chiều nay.
" Cơm hôm nay sao không ngon gì hết nhỉ..""
"" Sao trứng hôm nay lạt quá vậy ""
Thôi thì tối nay mình qua chào tạm biệt anh ấy vậy, nhưng mà không sao mình sẽ lấy anh ấy để làm động lực cố gắng,mình cũng muốn học giỏi giống Quân Hiên vậy mặc dù có khó khăn nhưng chỉ cần có cố gắng thì nhất định sẽ đạt được....
Tự an ủi chính mình rồi đi vào phòng viết một lá thư xem như lời chào tạm biệt,nếu sau này cô có lên đại học nhất định sẽ tìm anh ấy bởi vì anh ấy chính là nguồn động lực giúp cho cô có ước mơ,đam mê và cả một hành trình dài cố gắng nữa.Đại học Thanh Hoa và cả anh nữa hãy chờ em nhé.