Chương 10: Tắm (H nhẹ)
Mồ hôi thiếu nữ thơm tho ngọt ngào khiến cho chiếm lưỡi không yên phận vương ra quẹt một đường lên gáy cổ cô gái, làm cho cô rùng mình ớn lạnh.
Hắn ngậm lấy ngay vành tai phiếm hồng, liếm láp tận hưởng mùi vị, hơi thở hổn hển làm cô gái đơn thuần cảm thấy nguy hiểm.
Cô chưa bao giờ để kẻ khác động vào khuôn mặt quá mức như vậy, hắn là đang mạo phạm một công chúa.
" A... "
Cuộn tay mềm gian nan đẩy thân thể cường tráng của hắn ra, sức lực vừa có một chút liền đấm vào trước ngực tinh tráng của hắn, chả thấm vào đâu.
Sắc mặt của Lãnh Đình một mảnh đỏ bừng, cảm xúc đang dâng trào đoạt tâm trí hắn, u trầm không vừa ý nhìn vào hai tay bé nhỏ, đe dọa.
" Ta vặn gãy đấy "
Linh Lan hoảng sợ, khí tuất lạnh lẽo của hắn chạy rần rần trên từng tấc da thịt của cô, đi qua cả từng lỗ chân lông vào mạch máu, vào xương tủy.
Cô ghét hắn còn sợ hắn, đang bị bắt cóc không dám chống đối, trộm nghĩ, ngộ nhỡ làm hắn điên lên không biết cô sẽ lãnh hậu quả gì?
Người người đều đồn hắn là bạo quân, bây giờ cô thật sự tin rồi, hối hận khi tin tưởng hắn, làm bạn với một kẻ quỷ kế đa đoan.
Tiếng * thút thít * ấm ức, nước mắt rào rạt chảy ra, trân châu rơi đầy vào khe đùi ngọc, tay chân mềm nhũn muốn trốn khỏi trong vô lực.
Nhận ra bản thân làm tiểu công chúa sợ, hắn nhanh chóng kiềm chế lại dục vọng. Hiện giờ hắn không muốn cưỡng đoạt cô, muốn dùng tình cảm chân thành từ từ nắm giữ trái tim lẫn thân xác của cô.
Rất nhanh, sắc mặt ửng đỏ thay bằng một vẻ ôn nhu, dịu dàng nói.
" Yên tâm, em ngoan ta sẽ nhẹ nhàng "
Vòng tay giam cầm buông thõng ra khỏi người cô gái, hắn thản nhiên tự cởi đồ trên thân, áo bào, áo trong quần dài đều lột sạch sẽ, chỉ duy nhất giữ lại chiếc quần ngắn che đậy thứ đang muốn vùng dậy, để gọn đồ của hắn và cô chung một góc.
Trước mắt tiểu công chúa là một thân anh tuấn hoàn mỹ, cơ bụng săn chắc đầy những múi cơ cuồn cuộn rõ rệt cứng như đá, còn có những vết sẹo mờ nhạt do chinh chiến.
Từ bả vai tới bắp tay toàn cơ bắp kinh khủng, hắn chỉ cần gồng nhẹ đã có hàng tá sợi gân to lớn chằng chịt nổi lên.
Thân hình của hắn to gấp 2 3 lần cô gái nhỏ, từ mặt tới chân đều hoàn hảo không có chỗ chê, mang vẻ đẹp của một dũng sĩ như bước ra từ tranh vẽ, một mẫu đàn ông lý tưởng mà bất cứ cô gái nào cũng thèm khát.
Hắn hầu như ghi điểm tuyệt đối nhưng nước da màu đồng khỏe khoắn lại là nhược điểm, trong mắt Linh Lan nó xấu xí khiến cho cô trừ sạch mọi điểm tốt của hắn.
Nhân ngư dưới biển luôn có nước da trắng tinh, càng trắng càng thể hiện nét đẹp cao quý của một nhân ngư. Hắn có màu da rám nắng, vốn không phải sở thích của Linh Lan, càng nhìn càng chán ghét hắn ra mặt.
Cô quay ngoắt mặt đi không thèm ngó, phe phẩy đôi chân khó chịu trên mặt nước.
" Nào, tắm thôi "
Lãnh Đình không mấy để ý đến cảm xúc của cô, hai tay bòng cô xuống bể rộng lớn, dòng nước mát bao phủ khắp thân thể đôi nam nữ.
Cảm giác như được trở lại biển cả, Linh Lan vừa xuống nước đã không nhịn được thoải mái nhắm chặt mắt, thả lỏng toàn thân hòa vào dòng nước.
Người đàn ông luôn ở sau vịn chắc eo nhỏ thu yếu nâng cơ thể cô lên, thuần thục với tay lấy một ít hương liệu thơm ngào ngạt cho vào bể nước.
Mùi hương dịu ngọt kích thích cô gái nhỏ, trầm mê trong bể nước mát không muốn rời, da dẻ như cây khô được tưới nước chốc lát mịn màng tươi mới gấp trăm ngàn lần.
" Thích không? "
Hắn hỏi thừa! Đương nhiên cô gái rất thích, nước là nguồn sống duy nhất của cô, không có nước như bị dụng hình tra tấn, lấy mạng cô. Chỉ khi được trầm mình trong nước mát cô mới cảm thấy dễ chịu. Mặc dù, bể nước này không chất lượng bằng biển cả nhưng cô cũng tạm chấp nhận.
Tiểu công chúa hoàn toàn ngó lơ hắn, tung tăng đôi chân như đuôi cá, hai tay hứng từng đợt nước mát lạnh hất vào mặt, tận tình hưởng thụ cảm giác thập phần hạnh phúc.
Cơ thể mảnh mai không ngừng rung lắc trong tay người đàn ông, làm cho đôi tuyết nhũ tâng náy như một quả bóng đập vào cánh tay của hắn liên tục.
Chưa kể, bên dưới kiều mông xinh cũng đang tung hoành trước cơ bụng nhạy cảm của hắn, không cần nhìn xuống hắn cũng tưởng tượng ra được cảnh bờ đào căng tròn hấp dẫn đến nhường nào.
Người anh em của hắn bắt đầu có phản ứng, sắp không khống chế nổi, ngay lập tức hắn kéo cô gái nhỏ vào chỗ nước nông, để cô ngồi trên bậc thang.
" Ngồi đây, không ra đó nữa
Em không ngoan ta bẻ cổ em "
" A! "
Linh Lan sợ xanh mặt, hai tay mềm yếu ôm lấy cần cổ bé nhỏ ngồi im run rẩy.
Con người này thật đáng sợ, hở một chút đòi vặn tay bẻ cổ, cô còn ở lại đây chắc chắn chết trong tay hắn, phải nghĩ cách thoát khỏi tên bạo quân này càng sớm càng tốt.
" Đừng động đậy, ta cọ người cho em "
Hắn với lấy tay sang bên cạnh, nơi đặt sẵn khăn tăm và khăn cọ người, chọn cái khăn nào mềm mại nhất tới gần cô gái, dịu dàng làm sạch từng chỗ trên người cô.
" Thả lỏng "
Hơi thở của người đàn ông thành thục đáng sợ nóng rực bao trùm bầu không khí tĩnh lặng, tiếng * róc rách * của những giọt nước nhỏ từ khăn xuống mặt bể yên tĩnh nghe thật rợn người.
Tiểu công chúa miễn cưỡng thả lỏng toàn thân, tuy cô không gồng mình cứng nhắc nhưng hễ hắn chạm vào đâu cô lại rùng mình chỗ đó, cảm giàu lạnh thấu xương tủy bắt cô không ngừng sợ hãi.
Sau một lúc chật vật, Lãnh Đình thành công tắm xong cho cô gái nhỏ, hắn và cô đều không mặc đồ, chỉ quấn khăn bông quanh thân rồi hắn lại bòng cô ra ngoài.
Trở lại căn phòng đầy ánh đèn lưu ly rực rỡ, hắn đặt cô ngồi trên giường lớn từ lúc nào lại có mấy đóa hoa tươi để trên đó làm cô bất ngờ.
" Khi ta ra gọi người mang thức ăn có bảo họ chuẩn bị hoa cho em
Mùi thơm của chúng sẽ giúp em ngủ ngon "
" Ưm... "
Cô gái nhỏ đã hiểu, trong lúc hắn đưa cô vào căn phòng kia đã có người vào đây đặt hoa trên giường, đầu óc cũng không thắc mắc nữa.
Hơi nóng của những ánh nến bắt đầu làm cô khó chịu đưa tay quạt mát, buổi đêm trong phòng cần ánh sáng nên có khá nhiều nến thấp lên. Trong phòng lại không mở cửa, khó tránh khỏi bị hơi nóng từ những ngọn nến bao trùm.
Người đàn ông không nói gì, đột ngột đi ra, ngay lúc này Linh Lan chút ý hành động của hắn, ghi nhớ thật kĩ cách hắn thoát khỏi lồng giam.
Hắn ngậm lấy ngay vành tai phiếm hồng, liếm láp tận hưởng mùi vị, hơi thở hổn hển làm cô gái đơn thuần cảm thấy nguy hiểm.
Cô chưa bao giờ để kẻ khác động vào khuôn mặt quá mức như vậy, hắn là đang mạo phạm một công chúa.
" A... "
Cuộn tay mềm gian nan đẩy thân thể cường tráng của hắn ra, sức lực vừa có một chút liền đấm vào trước ngực tinh tráng của hắn, chả thấm vào đâu.
Sắc mặt của Lãnh Đình một mảnh đỏ bừng, cảm xúc đang dâng trào đoạt tâm trí hắn, u trầm không vừa ý nhìn vào hai tay bé nhỏ, đe dọa.
" Ta vặn gãy đấy "
Linh Lan hoảng sợ, khí tuất lạnh lẽo của hắn chạy rần rần trên từng tấc da thịt của cô, đi qua cả từng lỗ chân lông vào mạch máu, vào xương tủy.
Cô ghét hắn còn sợ hắn, đang bị bắt cóc không dám chống đối, trộm nghĩ, ngộ nhỡ làm hắn điên lên không biết cô sẽ lãnh hậu quả gì?
Người người đều đồn hắn là bạo quân, bây giờ cô thật sự tin rồi, hối hận khi tin tưởng hắn, làm bạn với một kẻ quỷ kế đa đoan.
Tiếng * thút thít * ấm ức, nước mắt rào rạt chảy ra, trân châu rơi đầy vào khe đùi ngọc, tay chân mềm nhũn muốn trốn khỏi trong vô lực.
Nhận ra bản thân làm tiểu công chúa sợ, hắn nhanh chóng kiềm chế lại dục vọng. Hiện giờ hắn không muốn cưỡng đoạt cô, muốn dùng tình cảm chân thành từ từ nắm giữ trái tim lẫn thân xác của cô.
Rất nhanh, sắc mặt ửng đỏ thay bằng một vẻ ôn nhu, dịu dàng nói.
" Yên tâm, em ngoan ta sẽ nhẹ nhàng "
Vòng tay giam cầm buông thõng ra khỏi người cô gái, hắn thản nhiên tự cởi đồ trên thân, áo bào, áo trong quần dài đều lột sạch sẽ, chỉ duy nhất giữ lại chiếc quần ngắn che đậy thứ đang muốn vùng dậy, để gọn đồ của hắn và cô chung một góc.
Trước mắt tiểu công chúa là một thân anh tuấn hoàn mỹ, cơ bụng săn chắc đầy những múi cơ cuồn cuộn rõ rệt cứng như đá, còn có những vết sẹo mờ nhạt do chinh chiến.
Từ bả vai tới bắp tay toàn cơ bắp kinh khủng, hắn chỉ cần gồng nhẹ đã có hàng tá sợi gân to lớn chằng chịt nổi lên.
Thân hình của hắn to gấp 2 3 lần cô gái nhỏ, từ mặt tới chân đều hoàn hảo không có chỗ chê, mang vẻ đẹp của một dũng sĩ như bước ra từ tranh vẽ, một mẫu đàn ông lý tưởng mà bất cứ cô gái nào cũng thèm khát.
Hắn hầu như ghi điểm tuyệt đối nhưng nước da màu đồng khỏe khoắn lại là nhược điểm, trong mắt Linh Lan nó xấu xí khiến cho cô trừ sạch mọi điểm tốt của hắn.
Nhân ngư dưới biển luôn có nước da trắng tinh, càng trắng càng thể hiện nét đẹp cao quý của một nhân ngư. Hắn có màu da rám nắng, vốn không phải sở thích của Linh Lan, càng nhìn càng chán ghét hắn ra mặt.
Cô quay ngoắt mặt đi không thèm ngó, phe phẩy đôi chân khó chịu trên mặt nước.
" Nào, tắm thôi "
Lãnh Đình không mấy để ý đến cảm xúc của cô, hai tay bòng cô xuống bể rộng lớn, dòng nước mát bao phủ khắp thân thể đôi nam nữ.
Cảm giác như được trở lại biển cả, Linh Lan vừa xuống nước đã không nhịn được thoải mái nhắm chặt mắt, thả lỏng toàn thân hòa vào dòng nước.
Người đàn ông luôn ở sau vịn chắc eo nhỏ thu yếu nâng cơ thể cô lên, thuần thục với tay lấy một ít hương liệu thơm ngào ngạt cho vào bể nước.
Mùi hương dịu ngọt kích thích cô gái nhỏ, trầm mê trong bể nước mát không muốn rời, da dẻ như cây khô được tưới nước chốc lát mịn màng tươi mới gấp trăm ngàn lần.
" Thích không? "
Hắn hỏi thừa! Đương nhiên cô gái rất thích, nước là nguồn sống duy nhất của cô, không có nước như bị dụng hình tra tấn, lấy mạng cô. Chỉ khi được trầm mình trong nước mát cô mới cảm thấy dễ chịu. Mặc dù, bể nước này không chất lượng bằng biển cả nhưng cô cũng tạm chấp nhận.
Tiểu công chúa hoàn toàn ngó lơ hắn, tung tăng đôi chân như đuôi cá, hai tay hứng từng đợt nước mát lạnh hất vào mặt, tận tình hưởng thụ cảm giác thập phần hạnh phúc.
Cơ thể mảnh mai không ngừng rung lắc trong tay người đàn ông, làm cho đôi tuyết nhũ tâng náy như một quả bóng đập vào cánh tay của hắn liên tục.
Chưa kể, bên dưới kiều mông xinh cũng đang tung hoành trước cơ bụng nhạy cảm của hắn, không cần nhìn xuống hắn cũng tưởng tượng ra được cảnh bờ đào căng tròn hấp dẫn đến nhường nào.
Người anh em của hắn bắt đầu có phản ứng, sắp không khống chế nổi, ngay lập tức hắn kéo cô gái nhỏ vào chỗ nước nông, để cô ngồi trên bậc thang.
" Ngồi đây, không ra đó nữa
Em không ngoan ta bẻ cổ em "
" A! "
Linh Lan sợ xanh mặt, hai tay mềm yếu ôm lấy cần cổ bé nhỏ ngồi im run rẩy.
Con người này thật đáng sợ, hở một chút đòi vặn tay bẻ cổ, cô còn ở lại đây chắc chắn chết trong tay hắn, phải nghĩ cách thoát khỏi tên bạo quân này càng sớm càng tốt.
" Đừng động đậy, ta cọ người cho em "
Hắn với lấy tay sang bên cạnh, nơi đặt sẵn khăn tăm và khăn cọ người, chọn cái khăn nào mềm mại nhất tới gần cô gái, dịu dàng làm sạch từng chỗ trên người cô.
" Thả lỏng "
Hơi thở của người đàn ông thành thục đáng sợ nóng rực bao trùm bầu không khí tĩnh lặng, tiếng * róc rách * của những giọt nước nhỏ từ khăn xuống mặt bể yên tĩnh nghe thật rợn người.
Tiểu công chúa miễn cưỡng thả lỏng toàn thân, tuy cô không gồng mình cứng nhắc nhưng hễ hắn chạm vào đâu cô lại rùng mình chỗ đó, cảm giàu lạnh thấu xương tủy bắt cô không ngừng sợ hãi.
Sau một lúc chật vật, Lãnh Đình thành công tắm xong cho cô gái nhỏ, hắn và cô đều không mặc đồ, chỉ quấn khăn bông quanh thân rồi hắn lại bòng cô ra ngoài.
Trở lại căn phòng đầy ánh đèn lưu ly rực rỡ, hắn đặt cô ngồi trên giường lớn từ lúc nào lại có mấy đóa hoa tươi để trên đó làm cô bất ngờ.
" Khi ta ra gọi người mang thức ăn có bảo họ chuẩn bị hoa cho em
Mùi thơm của chúng sẽ giúp em ngủ ngon "
" Ưm... "
Cô gái nhỏ đã hiểu, trong lúc hắn đưa cô vào căn phòng kia đã có người vào đây đặt hoa trên giường, đầu óc cũng không thắc mắc nữa.
Hơi nóng của những ánh nến bắt đầu làm cô khó chịu đưa tay quạt mát, buổi đêm trong phòng cần ánh sáng nên có khá nhiều nến thấp lên. Trong phòng lại không mở cửa, khó tránh khỏi bị hơi nóng từ những ngọn nến bao trùm.
Người đàn ông không nói gì, đột ngột đi ra, ngay lúc này Linh Lan chút ý hành động của hắn, ghi nhớ thật kĩ cách hắn thoát khỏi lồng giam.