Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giấc Mộng Đế Vương

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giấc Mộng Đế Vương
  3. Chương : 115

Chương : 115

Lúc thuyền rời bến, Niếp Thanh Lân đứng nhìn một hồi lâu, Đan ma ma thấp giọng nói: “Thỉnh công chúa lên xe sớm, nơi này gió biển lớn, đừng để cơ thể nhiễm lạnh.”

Niếp Thanh Lân vừa lên xe ngựa, thị vệ liền vây xung quanh lên đường trở về cung. Bởi vì, bến tàu cách khá xa hoàng cung nên phải đi mất mộtkhoảng thời gian.

Xe ngựa vừa đi được một lúc thì từ phía hoàng cung bụi mù bay mù trời, một lát sau một con ngựa trắng phi tới hí lên một tiếng vang dừng ngay bên cạnh xe ngựa.

Niếp Thanh Lân vén rèm nhìn ra thì thấy Thái phó mặc một chiếc áo khoác nhung đen đang ngồi yên vị trên lưng ngựa.

“Thái phó không phải là muốn cùng quần thần nghị sự sao? Tại sao lại đích thân tới đây?”

Bởi vì cưỡi ngựa đi nhanh trong gió lạnh, trên mặt Thái phó hơi đọng lại chút sương lạnh, vừa thở ra một luồng nhiệt khí thì như kết băng trên lông mi, nghe công chúa hỏi, hắn chỉ trả lời thật ngắn gọn: “đi ra ngoài dạo một chút.” nói xong, liền lập tức xuống ngựa, cởi chiếc áo khoác nhung đen ra rồi lên xe, miễn cho người bên trong bị nhiễm hàn khí.

Niếp Thanh Lân nhìn gương mặt vì đi trong gió lạnh mà ửng đỏ, đương nhiên là hiểu được tâm ý của hắn, bởi vì mấy lần ngoài ý muốn, Thái phó đặc biệt cố chấp việc xuất hành của nàng, phàm là phải đi xa một chút có thể miễn liền miễn, lần này nếu không phải tiểu Long Châu kiên trì muốn đích thân đi tiễn Trầm Hồng Nhi rời bến, Thái phó đánh chết cũng không tình nguyện cho nàng đi, cố tình đúng lúc đó có mấy đại tướng biên cương tới báo cáo, chuyện liên quan tới biên cương trong lúc nhất thời không thể chậm trễ mới bất đắc dĩ để Niếp Thanh Lân đi trước.

Sau khi xử lý xong việc, liền ra roi thúc ngựa chạy tới. Chờ vào trong xe ngựa, Thái phó tự nhiên móc trong ngựa ra một bọc giấy đưa cho Niếp Thanh Lân, đợi nàng nhận lấy mới phát hiện ra bọc giấy nóng hổi. Cẩn thận mở ra đúng là khoai nướng.

thì ra lúc đi qua khu phố thấy sạp bán khoai nướng ngon, đột nhiên nghĩ tới trước kia tiểu Long Châu đã từng tự mình nướng khoai cho mình ăn, liền thuận tay mua hai củ nhét vào trong ngực, thứ nhất coi như là lò sưởi, thứ hai cũng có thể cho tiểu Long Châu nếm chút món ăn vặt của dân gian.

Quả nhiên là hai củ khoai nướng này được công chúa ưu ái, chỉ thấy hai mắt nàng mở to phát sáng, nhẹ nhàng lột vỏ ngoài ra cắn một miếng, vừa ăn vừa thổi bắt đầu thưởng thức.

Thái phó nhìn hình dáng nàng ăn, chỉ thấy trên khuôn mặt cũng dính một mẩu khoai nhỏ, hắn liền cười cười rồi nhẹ nhàng liếm một đường trên khuôn mặt non mềm kia, tùy tiện cởi giày ra cho nàng, rồi đem đôi chân nhỏ nhét vào trong ngực mà hiện tại vẫn giữ được hơi ấm do hai củ khoai mang lại.

Tuy rằng trong xe ngựa đã vây đầy những mảnh rèm dày, lại có lò sưởi, nhưng vẫn không tránh khỏi có chút lạnh, giờ nhét chân vào đó thật sự có chút thích ý.

Công chúa ăn một củ liền dừng, vừa liếm miệng vừa đưa củ còn lại cho Thái phó: “Thái phó có muốn dùng không?”

Vệ Lãnh Hầu thấy tiểu cô nương thích ăn vặt đến lúc này mới nghĩ tới chính mình, môi mỏng hé mở cười nhẹ: “Đồ ăn của trẻ con, bản Hầu lười ăn, ban đầu là mua cho công chúa, vật bình thường này không ngờ lại làm cho công chúa ăn ngon lành như vậy, nếu ngày thường dùng bữa nàng cũng ăn ngon như vậy thì tốt biết bao?”

Vĩnh An công Chúa chớp chớp đôi mắt to, bàn chân trong ngực cũng không thành thật, nàng dùng ngón chân quặp nhẹ bờ ngực rắn chắc của hắn: “Thái phó lại giễu cợt Bản cung.”

Đại trượng phu uy dũng hiên ngang há lại để cho chân ngọc làm càn trong ngực? Thái phó cười cười đem Trứng gà kéo vào trong ngực mình, thuận tay cần lấy miếng thảm lông cừu mới được hải ngoại tiến cống đắp lên thân thể hai người, “Chân ngọc của công chúa lạnh như thế, nhất định cả người nàng cũng thấm lạnh rồi, để bản Hầu sưởi ấm cho công chúa…” Vừa nói, hắn vừa đưa bàn tay to vào sâu dưới làn váy.

Niếp Thanh Lân bị những ngón tay kia quấy nhiễu có chút mặt đỏ tim đập, liền khó chịu ôm lấy cổ Thái phó, dán chặt khuôn mặt lên cổ hắn thở hổn hển nhẹ giọng nói: “Thái phó mau buông ra, ở trên xe ngựa đừng có càn quấy.”

Vệ Lãnh Hầu cúi đầu nói: “Thần tự biết có chừng mực, thần cũng chỉ muốn làm cho cơ thể của công chúa ấm lên thôi…” nói xong liền lập ngậm lấy cái miệng nhỏ, bàn tay luồn bên dưới làn váy càng thêm càn rỡ.

Công chúa làm sao mà chống lại được những thủ đoạn đa dạng của hắn, chỉ không lâu sau, khóe mắt đã rưng rưng nước toàn thân đều nóng hổi, lúc này Thái phó mới thu tay, dùng khăn lau sạch sẽ, đỡ công chúa vẫn còn chưa thở lại được bình thường nằm xuống nghỉ ngơi, không lâu sau, vì bị hắnchơi đùa có chút mệt mỏi nàng liền thiếp đi trong lòng hắn.

Thái phó bởi vì vừa mới trêu chọc nàng, nên ngay cả bản thân cũng có chút khó kiềm chế, nhưng mà biết rằng nếu hành động trên xe ngựa sẽ khó tránh khỏi dùng sức quá mức làm xe ngựa rung lắc lay động, sẽ làm kinh động tới những thị vệ đang hầu ở bên ngoài, hắn thì không sao, chỉ sợ bé con sẽ ngượng ngùng rồi giận dỗi không thèm để ý đến mình, đành phải cố nhịn sự xao động dưới đũng quần.

Điều chỉnh hô hấp xong, hắn không khỏi cúi đầu xuống đánh giá gương mặt nhỏ đang ngủ, khuôn mặt trắng noãn, dưới hai bên mắt hiện rõ lên vết quầng thâm, Đan ma ma nói công chúa nhiều ngày ngủ không yên giấc đúng là có thật.

Vốn cho rằng nàng vì lo lắng cho tương lai của Trầm Hồng Nhi, nên sau đó cũng thuận nước đẩy thuyền, hắn miễn cưỡng đáp ứng mối hôn sự này của đệ đệ, nhưng mà không nghĩ tới chuyện đã được giải quyết xong, mà nàng tựa hồ vẫn không ngủ yên ổn, thật làm cho hắn lo lắng không thôi, khônghiểu trong lòng nàng còn đang lo lắng những gì.

Nhớ tới ngày ấy nàng hiểu lầm mình và Trầm Hồng Nhi, đã khóc rất thương tâm khổ sở. Nhưng mà những quanh co khúc khuỷu trong lòng nữ nhân, nam nhân bình thường sao có thể đoán được, nhưng hiểu lầm cũng đã được giải trừ, vì sao Trứng gà vẫn còn lo âu suy nghĩ như vậy?

Thái phó nắm giữ đại cục của triều đình không mất một chút công sức, nhưng đối với chút tâm tư nhỏ của cô gái trong ngực này, một chút hắn cũng không dám chắc.

“Tiểu nha đầu, ngươi muốn bản Hầu phải làm như thế nào đây?”Thái phó thở dài, đem người đang say ngủ trong lòng ôm chặt hơn một chút.

Kỳ thật trong lòng Thái phó còn có một chuyện quan trọng, tuy rằng hắn muốn mau chóng đăng cơ rồi cùng công chúa tiến hành đại hôn, nhưng mà lại bị Khâu Minh Nghiên cực lực phản đối.

“Thái phó, nếu ngài lấy thân phận thần tử để cưới công chúa, đó là thừa nhận hoàng ân, sau này khoác hoàng bào càng thuận lợi, nhưng nếu ngài đăng cơ rồi mới cưới công chúa làm hậu, khó tránh khỏi bị mang tiếng là ép cưới, ngày sau sẽ bị người đời chửi mắng.” Khâu Minh Nghiên liên tục tận tình khuyên giải.

Theo ý của Thái phó, để cho tiểu Long Châu lên làm Hoàng hậu, làm chủ hậu cung là hợp lý nhất. Nhưng thời điểm hắn đề cập cùng Niếp Thanh Lân, nàng chỉ mỉm cười nói: “Long ỷ ta cũng đã ngồi qua, hậu vị kia cũng không còn gì hiếm lạ, Thái phó cứ làm như nào cho thuận tiện nhất là tốt rồi, không cần phải cố kỵ Bản cung.”

Đây lại chính là lời nói thật sự, cũng làm cho Thái phó có chút bất ngờ, lại nghĩ tới câu nói của lão yêu tinh già Ngô Các Lão “Chẳng lẽ công chúa đúng là đối với long ỷ kia có chút quyến luyến không muốn buông?”

Lời nói của hắn mang theo chút hàn khí bức người. Lúc này Vĩnh An công chúa đang nằm trên chiếc ghế gội đầu được đặc chế dành riêng cho nàng. Cái ghế này có lưng ghế hạ gần thấp xuống sàn vừa vặn có thể đem mái tóc đen lộ ra, Đan ma ma đang dùng gáo ngọc múc nước ấm nhẹ nhàng gội lên mái tóc đen phía trước.

Nghe xong những lời đó của Thái phó, nàng liền khẽ nâng đầu, liếc nhìn sắc mặt âm trầm của Thái phó, cảm thấy thú vị, liền khẽ cười nói: “Ghế trênđiện quá cứng, mỗi lần ngồi xuống lại cảm thấy không thoải mái, Bản cung từ trước tới nay thích nhất là thoải mái lười biếng, không cần lên triều đương dĩ nhiên vui vẻ còn không kịp, làm gì có chuyện quyến luyến chứ?”

Thái phó đương nhiên hiểu tính tình Niếp Thanh Lân, thông minh có thừa nhưng dã tâm không đủ, trên quan trường đấu đá chém giết nhau lâu như vậy, muôn hình vạn dạng nam có nữ có khi bị vây trong danh lợi ít nhiều cũng có chút làm thay đổi bản chất, hơi thở thanh khiết trong đáy mắt dần dần bị những dã tâm tranh quyền đoạt lợi thay thế, nhưng cô gái nhỏ này mặc dù thân luôn ở trong trung tâm vòng xoáy của sự tranh đoạt, nhưng từ đầu đến cuối nàng vẫn duy trì được sự thong dong, không bị lạc mất nhân tâm, cho nên, khi nhìn cặp mắt trong veo kia lâu, chính hắn cũng có chút hổ thẹn.

Thái phó nhìn cặp mắt đang mỉm cười nhẹ nhàng nhìn mình mà hừ lạnh một tiếng, cứ coi như nàng có chút xíu lưu luyến ngôi vị đế vương! Cho dù chỉ là luyến tiếc, hắn cũng sẽ dùng biện pháp chặt đứt ý niệm trong đầu của nàng.

Lá gan của tiểu nha đầu này khá lớn, nữ giới lại không thông, nếu như thật sự thành Nữ Đế, nói không chừng sẽ lập nên tam cung lục viện nam nhân, vơ vét hết những nam nhân anh tuấn trong thiên hạ… Cho nên mỗi lần chỉ suy nghĩ tới đó thôi, hắn đã thực hận không để đem lão già Ngô Cảnh Lâm kia lên hỏa lò nướng chín.

Niếp Thanh Lân nói xong liền đem đầu chậm rãi buông xuống, để nước ấm chậm rãi thấm ướt da đầu.

Nếu tiểu Trứng gà không để ý nhiều tới lễ tiết, như vậy hết thảy đều dễ dàng hơn một chút.

Đại Ngụy Đế cơ Vĩnh An công chúa được Hoàng đế ân chuẩn gả cho Định Quốc hầu làm vợ. Thánh chỉ Hoàng đế đã chiếu cáo, nghi thức đại hôn của công chúa bắt đầu được thảo luận sôi nổi, khí thế ngất trời.

Tẩm cung trong hoàng cung cũng chưa được hoàn thành xong, nhưng thật ra cũng không gấp dùng tới. Thái phó đã chi ra một số tiền lớn mua phủ trạch Vĩnh Bình Hầu, Thái phó sai người đem toàn bộ tường bao bên ngoài xây dựng thêm, thu thập quản lý một phen, sửa chữa thành phủ phò mã.

Thái phó sở dĩ mua phủ trạch này, là vì khuôn viên này là cổ vật của tiền triều lưu lại, trang viên đã đi qua mấy đời, sau khi được chỉnh sửa thêm thìtương đối lớn. Quan trọng hơn chính là công chúa nói rằng trước khi theo hắn trở về hoàng cung, không muốn chạm mặt với các thiếp thất trong phủ của Thái phó. Trải qua chuyện tiểu Trầm hậu lần đó, Thái phó đương nhiên biết rất rõ nếu tiểu đố phụ này nổi cơn ghen lên thì sẽ loạn đến mức nào, đồng thời cũng không muốn vấn đề thiếp thất của mình làm cho công chua không vui.

Thái phó gần đây chính vụ bận rộn, trong cung cũng không thường thấy hắn. Tình hình chiến sự ở Bắc cương có biến, nghe nói Hưu Đồ vương gia gặp phải thích khách thân bị trọng thương. Niếp Thanh Lân nghe được tin tức này không khỏi lo lắng cho Bát hoàng tỷ, không biết tình hình của hoàng tỷ ở Hung nô hiện nay như thế nào.

Ngày hôm đó nghe Đan ma ma nói, phủ phò mã đã được sửa chữa xong, thỉnh công chúa rảnh rỗi thì di giá qua xem. Niếp Thanh Lân nhiều ngày trong cung hơi nhàn chán, liền vui vẻ đứng dậy, tiện thể ra ngoài cung hít thở không khí cũng tốt.

Phủ phò mã tọa lạc trong một ngõ nhỏ, trong đó cả phủ Phò mã coi như độc chiếm gần như cả cái ngõ. Nhìn bề ngoài phủ rất khí phái, một màu đá xanh được dựng lên bao quanh tường viện.

Đại môn rộng rãi, có thể đi song song cùng lúc hai chiếc xe ngựa cùng lúc, toàn bộ đều được làm từ tay những người thợ giỏi nhất ở Nam Cương điêu khắc mà thành, dày hơn nửa thước, phải dùng đến hai người hầu tráng kiện lực lưỡng cùng dùng sức mới có thể đẩy ra, độ vững chắc hoàn toàn không hề thua kém với đại môn của hoàng cung.

Thường nghe nói,phủ Vĩnh Bình Hầu được truyền thừa có thể so sánh với hoàng cung, Niếp Thanh Lân hôm nay xem như được mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là đế vương ở nhân gian! Quả thật là đình đài lầu các mọi thứ đều được tạo hình một cách tỉ mỉ, tinh tế, không có Quan ngự sử can gián đế vương, nên mức độ xa hoa đương nhiên vượt xa cả hoàng cung. Cho dù là thời tiết lạnh lẽo của mùa đông, thì bên trong đình viện này vẫn có thể có cảnh xuân về hoa nở sống động lòng người.

Niếp Thanh Lân đi dạo một vòng quanh phủ phò mã, lúc đi ra ngoài thấy cách đó không xa có một chiếc xe ngựa, một người đàn ông trung niên đangđứng ở một bên, vài người hầu khỏe mạnh cũng đang không ngừng mang hành lý này nọ bỏ lên xe ngựa. Niếp Thanh Lân nhìn kỹ, là An Bang Hầu. Nơi này có thể là phủ sang hạng nhất, là nơi cư ngụ của trọng thần tiền triều, cho nên đến thời Ngụy triều, thì vẫn để hậu duệ quý tộc vào ở, vốn dĩ là cả ba gia đình cùng sở hữu, trừ bỏ Bình Vĩnh hầu, còn có An Bang Hầu cùng Khánh Kỵ Hầu. Thái phó muốn chuyển về phủ phò mã, thì lập tức có mộtvài triều thần xu nịnh, trái phải khuyên An Bang Hầu cùng Khánh Kỵ hầu rời ra khỏi ngõ nhỏ, tìm một trạch viện khác. Niếp Thanh Lân vừa thấy đúng là An Bang Hầu đang chuyển nhà.

Lúc này phu nhân An Bang Hầu cũng đứng ở trong viện nhìn tôi tớ đem bể cá thanh hoa mình yêu quý nhất đi ra, mang dáng vẻ đau lòng nhìn đến những chú cá yêu đang lung lay thoáng động.

Quay đầu nhìn, trùng hợp thấy Vĩnh An công chúa đang đi ra từ nhà của Phò mã, lập tức bất chấp cá yêu trong tay, dẫn theo thị nữ đi tới thỉnh an công chúa.

Cúng khó trách người ta nói An Bang Hầu gia có một vị hiền thê nội trợ, nàng nhìn thấy đúng là công chúa, nhưng thật ra cũng lập tức tùy cơ ứng biến, lên tiếng gọi: “đang nghĩ tới không biết công chúa đâu, vừa vặn liền gặp được. Vốn dĩ trong phủ của thiếp có nuôi mấy con long ngư, bộ dáng hiếm có, nuôi trong trạch viện để trừ tà trấn trạch, nhưng nay phủ của thiếp phải chuyển đi, chỉ sợ trên đường đi gập ghềnh chúng nó sẽ không chịu đựng nổi, chi bằng mượn hoa hiến phật, đem tặng cho công chúa mấy con kim quý này, vừa vặn chúc mừng cho chuyện tốt sắp tới của công chúa, cũng coi như là một phần tâm ý của Hầu phù.”

Niếp Thanh lân nhìn mấy chú cá đang bơi lội trong chậu mỉm cười, thầm nói, An Bang Hầu phu nhân cũng thật hào phóng, loại cá Kim lân du ngư này chính là thiên kim khó cầu, rất ít người bắt được, lại bởi vì khó có thể nhân giống nên rất nhiều người đầu cơ trục lợi, nhưng bởi vì sống lâu, dáng vẻ lại sang trọng quý phái nên đa phần đều được nuôi trong hoàng cung.

Nhưng nếu Hầu phu nhân cũng đã mở miệng, nếu mình từ chối ngược lại không hay, vì thế lập tức cười nhẹ nói : “Vậy Bản cung cảm ơnHầu phu nhân, chỉ là Bản cung không có kinh nghiệm nuôi cá, nên không biết có cô phụ tâm ý này của Hầu phu nhân hay không.”

Hầu phu nhân mỉm cười: “Chuyện đó thì không sao, bởi loại cá này thật ra rất dễ nuôi, sẽ không làm phí nhiều tâm của công chúa… Hầu gia nhà thiếp cũng vừa theo Thái phó đi nghênh đón vị công chúa Hung nô, lúc này cũng sắp trở lại, đúng lúc thời tiết cũng đang có tuyết rơi, không biết công chúa có muốn di dời qua phủ uống một cốc trà xanh?”

Niếp Thanh Lân lúc này đưa mắt từ trong hồ cá qua: “Phu nhân nói là... Công chúa Hung Nô?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6090 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5532 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5230 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5026 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4849 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4812 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter