Chương 9: Năng lực
Ninh Dư bấm thang máy lên tầng 38, đây là tầng cao nhất của tòa nhà. Tầng này được thiết kế vô cùng đơn giản, chỉ phân chia ra hai khu. Một phòng tổng giám đốc, còn lại thiết kế phân chỗ ngồi cho các nhân viên làm việc tại phòng này. Vì cả tầng này đều là tầng làm việc của Tổng giám đốc, nên không gian thực sự vô cùng rộng. Hiện tại nhân sự tại phòng này ngoài tổng giám đốc ra chỉ có hai người là Triệu Khang và Quách My. Triệu Khang là một người đàn ông cao gầy, vẻ ngoài khá nhanh nhẹn. Còn Quách My thì nhìn khoảng gần 30 tuổi, là một người phụ nữ trông rất quyến rũ.
Lúc Ninh Dư bước vào, Triệu Khang thì đang chạy qua chạy lại giữa bàn làm việc của cậu và Quách My, còn Quách My thì đang cắm đầu vào máy tính. Ninh Dư hít sâu một hơi, ho khan một tiếng rồi nói.
“Trợ lý Triệu, tôi là Ninh Dư. Tôi đến từ phòng Marketing ạ.”
Lúc này Triệu Khang mới để ý ngoài cửa có một cô gái đang đứng. Quách My cũng ngẩng đầu lên khỏi máy tính quan sát Ninh Dư, cô cười híp cả mắt. Ái chà, xinh quá đi. Hazz.. một cô gái xinh xắn đáng yêu như thế này mà lát nữa bị sếp hành...chậc...tội nghiệp a!
“Ấy? Ninh trưởng phòng tới rồi sao? Đến đến, đây là bàn làm việc của cô. Công việc của cô tôi để trên đó sẵn rồi đấy. Cô sắp xếp lại thời gian của xấp tài liệu đó, đọc qua rồi làm một bảng báo cáo tóm tắt tình hình cả năm đó cho tôi nhé. Xong việc thì bảo tôi một tiếng. Tôi có gửi file tài liệu qua mail cho cô nữa đó, trên bàn là file giấy thôi.”
“Chào em gái nhỏ, chị là Quách My, thư ký giám đốc. Có gì không biết thì hỏi chị nhé.”
Ninh Dư lập tức mỉm cười chào lại Quách My, cảm ơn cô một tiếng. Sau đó đến bàn làm việc của mình xem sơ lược qua công việc trước. Thì ra là tài liệu báo cáo tình hình công ty của 2 năm trước. Thời gian đúng là có hơi lộn xộn. Chắc muốn cô sắp xếp và tóm tắt lại để tổng giám đốc dễ nắm bắt tình hình công ty. Ninh Dư liền bắt tay vào việc.
Cô mở file trên mail ra, đầu tiên là sắp xếp lại các thư mục trong mail trước, phân loại đâu vào đấy. Sau đó cô lần lượt sắp xếp file giấy theo file tài liệu. Xong xuôi hết, cô mới bắt đầu đọc tài liệu để làm báo cáo. Vì đã có kinh nghiệm từ trước, Ninh Dư cũng học thêm rất nhiều chứng chỉ bằng cấp để hỗ trợ cho công việc nên tốc độ làm việc của Ninh Dư cũng khá nhanh, làm cũng khá thuận tay và suôn sẻ.
Về bảng báo cáo, không chỉ tóm tắt, mà cô còn vẽ rất nhiều biểu đồ để so sánh cũng như thể hiện các số liệu để khi đọc báo cáo có thể dễ hình dung hơn. Mặc dù nhanh thì nhanh, nhưng lượng công việc là làm trong vòng 1 năm, nên tốc độ nhanh thôi chứ không thể làm trong 1,2 tiếng là xong được.
Còn đang tập trung làm, thì cô thấy Triệu Khang ỉu xìu đi ra từ phòng tổng giám đốc, sau đó lết đến bàn làm việc của cô.
“Ninh trưởng phòng à, cô làm xong chưa....” Giọng nói của Triệu Khang không thể yếu ớt hơn được nữa. Cậu ta thừa biết là không thể xong được. Ban nãy Chu tổng hỏi đến phần công việc mà Triệu Khang giao cho Ninh Dư, biết được Triệu Khang giao cho người mới liền lập tức mắng xối xả, bảo cậu là cần đọc gấp mà dám đưa tài liệu cho người mới xử lý, hoàn thành không tốt thì liền trừ lương cậu ta.
“Gọi tôi Ninh Dư là được rồi, phần tài liệu này tôi mới làm được một nửa thôi. Thực sự xin lỗi.”
“Ầy, không sao. Một nửa rồi sao, như vậy cũng nhanh lắm rồi. Là Chu tổng có hơi lo lắng người mới làm không...tốt. Tôi gọi cô là Tiểu Dư nhé, cô gọi tôi anh Triệu là được, tôi lớn hơn cô một tuổi. Mở tôi xem trước phần tài liệu cô đã xử lý đi.”
Ninh Dư lập tức mở ra cho Triệu Khang xem. Triệu Khang nhìn vào các file thư mục đã được sắp xếp đâu vào đấy, lại mở báo cáo ra đọc sơ lược....Ừm...cái năng lực này...thực sự là một mình Ninh Dư làm hết sao? Làm vô cùng gọn gàng, sắp xếp dễ nhìn dễ hiểu. Báo cáo viết rất tốt, chi tiết nhưng không dài dòng, bảng số liệu làm cũng rất chỉn chu, phải nói là không chê được chỗ nào. Thực sự là năng lực làm việc này, chỉ có thua Triệu Khang cùng Quách My về tốc độ, chứ chất lượng thì còn ngang với trình độ của Triệu Khang và Quách My. Cậu hơi đổ mồ hôi hột, chắc không phải là thực sự cướp mất công việc của cậu và Quách My chứ.
“Làm vô cùng tốt. Tiểu Dư, em giỏi thật đấy!” Triệu Khang cũng không tiếc một lời khen ngợi dành cho cô.
“Tốc độ của tôi vẫn chưa đạt phải không? Để tôi cố làm nhanh chút, chắc khoảng 30-45 phút nữa có thể xong phần này.”
Triệu Khang: “...” 30-45 phút...? Như vậy thì thực sự rất trâu bò đó!!! Triệu Khang nuốt nước bọt cái ực.
“Ừm, vậy em làm tiếp đi. Xong thì gửi thẳng vào email này nhé, đây là mail làm việc của tổng giám đốc.”
“Em không cần gửi trước cho anh sao?”
“Em làm rất tốt, không cần đâu. Làm tiếp đi nhé. Anh phải làm tiếp việc của anh đây.”
Phải nói là Triệu Khang khâm phục Ninh Dư thật rồi. Vì cậu ta lớn hơn Ninh Dư một tuổi, thua Chu Tử Hiên một tuổi. Kinh nghiệm cậu cũng nhiều hơn cô. Giờ Triệu Khang biết vì sao mới 23 tuổi mà Ninh Dư ngồi vào cái chức này được rồi. Đúng là con của trời mà, một Chu Tử Hiên đã làm người ta ghen tị rồi, giờ lại thêm một Ninh Dư. Đã đẹp như vậy rồi mà còn có năng lực nữa thì ai mà làm lại chứ...
Lúc Ninh Dư bước vào, Triệu Khang thì đang chạy qua chạy lại giữa bàn làm việc của cậu và Quách My, còn Quách My thì đang cắm đầu vào máy tính. Ninh Dư hít sâu một hơi, ho khan một tiếng rồi nói.
“Trợ lý Triệu, tôi là Ninh Dư. Tôi đến từ phòng Marketing ạ.”
Lúc này Triệu Khang mới để ý ngoài cửa có một cô gái đang đứng. Quách My cũng ngẩng đầu lên khỏi máy tính quan sát Ninh Dư, cô cười híp cả mắt. Ái chà, xinh quá đi. Hazz.. một cô gái xinh xắn đáng yêu như thế này mà lát nữa bị sếp hành...chậc...tội nghiệp a!
“Ấy? Ninh trưởng phòng tới rồi sao? Đến đến, đây là bàn làm việc của cô. Công việc của cô tôi để trên đó sẵn rồi đấy. Cô sắp xếp lại thời gian của xấp tài liệu đó, đọc qua rồi làm một bảng báo cáo tóm tắt tình hình cả năm đó cho tôi nhé. Xong việc thì bảo tôi một tiếng. Tôi có gửi file tài liệu qua mail cho cô nữa đó, trên bàn là file giấy thôi.”
“Chào em gái nhỏ, chị là Quách My, thư ký giám đốc. Có gì không biết thì hỏi chị nhé.”
Ninh Dư lập tức mỉm cười chào lại Quách My, cảm ơn cô một tiếng. Sau đó đến bàn làm việc của mình xem sơ lược qua công việc trước. Thì ra là tài liệu báo cáo tình hình công ty của 2 năm trước. Thời gian đúng là có hơi lộn xộn. Chắc muốn cô sắp xếp và tóm tắt lại để tổng giám đốc dễ nắm bắt tình hình công ty. Ninh Dư liền bắt tay vào việc.
Cô mở file trên mail ra, đầu tiên là sắp xếp lại các thư mục trong mail trước, phân loại đâu vào đấy. Sau đó cô lần lượt sắp xếp file giấy theo file tài liệu. Xong xuôi hết, cô mới bắt đầu đọc tài liệu để làm báo cáo. Vì đã có kinh nghiệm từ trước, Ninh Dư cũng học thêm rất nhiều chứng chỉ bằng cấp để hỗ trợ cho công việc nên tốc độ làm việc của Ninh Dư cũng khá nhanh, làm cũng khá thuận tay và suôn sẻ.
Về bảng báo cáo, không chỉ tóm tắt, mà cô còn vẽ rất nhiều biểu đồ để so sánh cũng như thể hiện các số liệu để khi đọc báo cáo có thể dễ hình dung hơn. Mặc dù nhanh thì nhanh, nhưng lượng công việc là làm trong vòng 1 năm, nên tốc độ nhanh thôi chứ không thể làm trong 1,2 tiếng là xong được.
Còn đang tập trung làm, thì cô thấy Triệu Khang ỉu xìu đi ra từ phòng tổng giám đốc, sau đó lết đến bàn làm việc của cô.
“Ninh trưởng phòng à, cô làm xong chưa....” Giọng nói của Triệu Khang không thể yếu ớt hơn được nữa. Cậu ta thừa biết là không thể xong được. Ban nãy Chu tổng hỏi đến phần công việc mà Triệu Khang giao cho Ninh Dư, biết được Triệu Khang giao cho người mới liền lập tức mắng xối xả, bảo cậu là cần đọc gấp mà dám đưa tài liệu cho người mới xử lý, hoàn thành không tốt thì liền trừ lương cậu ta.
“Gọi tôi Ninh Dư là được rồi, phần tài liệu này tôi mới làm được một nửa thôi. Thực sự xin lỗi.”
“Ầy, không sao. Một nửa rồi sao, như vậy cũng nhanh lắm rồi. Là Chu tổng có hơi lo lắng người mới làm không...tốt. Tôi gọi cô là Tiểu Dư nhé, cô gọi tôi anh Triệu là được, tôi lớn hơn cô một tuổi. Mở tôi xem trước phần tài liệu cô đã xử lý đi.”
Ninh Dư lập tức mở ra cho Triệu Khang xem. Triệu Khang nhìn vào các file thư mục đã được sắp xếp đâu vào đấy, lại mở báo cáo ra đọc sơ lược....Ừm...cái năng lực này...thực sự là một mình Ninh Dư làm hết sao? Làm vô cùng gọn gàng, sắp xếp dễ nhìn dễ hiểu. Báo cáo viết rất tốt, chi tiết nhưng không dài dòng, bảng số liệu làm cũng rất chỉn chu, phải nói là không chê được chỗ nào. Thực sự là năng lực làm việc này, chỉ có thua Triệu Khang cùng Quách My về tốc độ, chứ chất lượng thì còn ngang với trình độ của Triệu Khang và Quách My. Cậu hơi đổ mồ hôi hột, chắc không phải là thực sự cướp mất công việc của cậu và Quách My chứ.
“Làm vô cùng tốt. Tiểu Dư, em giỏi thật đấy!” Triệu Khang cũng không tiếc một lời khen ngợi dành cho cô.
“Tốc độ của tôi vẫn chưa đạt phải không? Để tôi cố làm nhanh chút, chắc khoảng 30-45 phút nữa có thể xong phần này.”
Triệu Khang: “...” 30-45 phút...? Như vậy thì thực sự rất trâu bò đó!!! Triệu Khang nuốt nước bọt cái ực.
“Ừm, vậy em làm tiếp đi. Xong thì gửi thẳng vào email này nhé, đây là mail làm việc của tổng giám đốc.”
“Em không cần gửi trước cho anh sao?”
“Em làm rất tốt, không cần đâu. Làm tiếp đi nhé. Anh phải làm tiếp việc của anh đây.”
Phải nói là Triệu Khang khâm phục Ninh Dư thật rồi. Vì cậu ta lớn hơn Ninh Dư một tuổi, thua Chu Tử Hiên một tuổi. Kinh nghiệm cậu cũng nhiều hơn cô. Giờ Triệu Khang biết vì sao mới 23 tuổi mà Ninh Dư ngồi vào cái chức này được rồi. Đúng là con của trời mà, một Chu Tử Hiên đã làm người ta ghen tị rồi, giờ lại thêm một Ninh Dư. Đã đẹp như vậy rồi mà còn có năng lực nữa thì ai mà làm lại chứ...