Chương 9: Âm mưu của Tống Quốc Lam
7 giờ 30 phút tối, tại nhà hàng ngoài trời K
Để chúc mừng mọi người tốt nghiệp và Dương Hàn Đông trở về nước nên tất cả đã cùng nhau đến nhà hàng ngoài trời K tọa lạc bên cạnh bờ sông Lam. Nhà hàng này có một điểm độc biệt. "Độc" trong độc đáo, "biệt" trong khác biệt. Chính là một ngày chỉ mở cửa trong vòng 6 tiếng, từ 6 giờ tối đến 12 giờ đêm nên nếu thực khách muốn thưởng thức món ăn tại đây, toàn bộ đều phải đặt bàn trước 2 giờ chiều.
"Nhà hàng ngoài trời" nghe tên thôi cũng hiểu rõ, phần lớn nhà hàng được nằm ngoài trời hòa mình vào thiên nhiên "đầu đội trời, chân đạp đất". Đây chính là điểm "độc biệt" của nhà hàng K. Nhà hàng này chuyên lẩu nướng nên cực kỳ phù hợp với những cuộc tụ họp. Tuy nhiên, chi phí cho một bữa ăn tại đây khá là lớn.
Dương Hàn Đông đã đặt bàn tròn năm người. Chỗ ngồi lần lượt theo chiều kim đồng hồ là Hạ Vũ, Nghiên Dương, Tống Quốc Lam, Trần Nhất và Dương Hàn Đông. Hạ Vũ phải ngồi giữa cô bạn thân họ Nghiên và Dương Hàn Đông biểu cảm liền có chút không vui, giọng giận dỗi nói nhỏ với Nghiên Dương:
"Mình vốn dĩ muốn ăn uống vui vẻ nhưng bạn học Nghiên này, cậu làm như vậy có phải quá tàn nhẫn với con mèo nhỏ như mình không?"
Nghiên Dương nhìn cô bạn thân nhưng rồi cũng bất lực thở dài, nói:
"Mình cũng không còn cách nào khác. Chẳng nhẽ cậu bắt mình chia cắt gia đình kia sao? Tống Quốc Lam sẽ rap diss mình mất thôi."
Nhận thấy bầu không khí không được tự nhiên, Tống Quốc Lam liền đề nghị cả đám chơi một trò chơi. Một trò chơi truyền thống thường xuất hiện trên các bàn tiệc tụ họp "lời thật lòng hay đại mạo hiểm", trò chơi này phần lớn đều tạo ra rất nhiều drama.
"Vậy chúng ta cùng chơi 'lời thật lòng hay đại mạo hiểm' đi. Hình phạt sẽ là.. ừm, xem nào.. là rượu đi. Ai không trả lời được thì sẽ phạt rượu nha. Không ai được từ chối đâu đấy."
Mọi người đều vui vẻ hưởng ứng, duy chỉ có Nghiên Dương có phần không can tâm vì cô thừa biết mục đích ngầm của trò chơi mà Tống Quốc Lam kia đề ra là gì.
Tống Quốc Lam liền lấy một chai rượu trái cây đã hết ra đặt lên bàn và bắt đầu xoay. Sau khi quay vài vòng thì đầu chai rượu hướng về Trần Nhất. Đúng, chính là Trần Nhất. Đôi mắt hủ nữ của cặp đôi Nghiên-Hạ liền sáng long lanh kèm theo ý đen tối nhìn Tống Quốc Lam và Trần Nhất. Tống Quốc Lam ngại ngùng thì tai liền đỏ lên, trông rất đáng yêu. Nhưng lát sau cũng vào vấn đề chính, liền hướng tới Trần Nhất ngồi kế, hỏi:
"Cậu chọn lời thật lòng hay đại mạo hiểm?"
"Lời thật lòng."
Sau khi nhận được câu trả lời của Trần Nhất, Tống Quốc Lam cúi đầu mỉm cười, hai tay bấu vào nhau, hỏi:
"Tại sao anh Trần đây.. lại thích tôi vậy?"
Cười chết cô rồi. Nghiên Dương và Hạ Vũ sau khi nghe xong câu hỏi của Tống Quốc Lam liền cười ngặt nghẽo khiến Tống Quốc Lam xấu hổ đến mức mách lẻo ngay với Trần Nhất, giọng có phần giận dữ nhưng biểu cảm lại nũng nịu dễ thương:
"Cậu xem hai người họ.."
Trần Nhất sau khi thấy bộ dạng đó của tiểu bảo bối của mình liền ho khan một tiếng làm hai con người kia dần dần trở về trạng thái ổn định.
Trần Nhất kiêu ngạo công liền hỏi ngược lại và tặng kèm nụ cười mê người:
"Không phải là em nói thích tôi trước sao? Tôi chỉ là đáp ứng nguyện vọng của em thôi."
Thỏa mãn nỗi lòng của hủ nữ.
Dương Hàn Đông nãy giờ luôn nhìn về phía Nghiên Dương. Nụ cười này vẫn rất giống như trước kia. Đơn giản. Vô tư.
Vòng đầu tiên kết thúc ai nấy cũng đều rất vui vẻ. Một khởi đầu đầy tốt đẹp. Nhưng mấy vòng tiếp đó mọi người lại đều trọn phạt rượu.
"Aaaa.. mấy người quá đáng quá rồi."
Tống Quốc Lam tức muốn hộc máu lớn tiếng phàn nàn. Đúng vậy a. Sau lượt chơi của Tống Quốc Lam thì ai cũng từ chối. Sau đó hùng hổ đe dọa nói tiếp:
"Lần này ai mà chọn được phạt rượu nữa thì sẽ phải trả chi phí cho bữa ăn hôm nay đấy."
Chiếc chai quay liên tiếp vài vòng sau đó dừng lại hướng về Nghiên Dương làm cô lấy hai tay xoa xoa thái dương, hỏi:
"Tổng chi phí của tối nay là bao nhiêu?"
Tống Quốc Lam nhanh chóng trả lời khiến Nghiên Dương sốc nặng:
"Chỉ khoảng 3000 nhân dân tệ thôi."
"Cậu đùa à? Tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ?"
"Vậy cậu chọn lời thật lòng hay đại mạo hiểm?"
Nghiên Dương chọn cái nào cũng vậy thôi nhưng giờ lại không thể từ chối mà chọn uống rượu được. Cô làm gì có nhiều tiền như vậy.
"Lời thật lòng đi."
"Được, vậy chọn đại mạo hiểm."
What? Tìm đâu ra người chơi hệ lươn thứ hai như Tống Quốc Lam đây? Nghiên Dương cũng đã ngấm men say liền ậm ừ đồng ý. Vốn dĩ Tống Quốc Lam muốn Nghiên Dương và Dương Hàn Đông hòa thuận lại như trước kia nên hiện tại cơ hội tốt như vậy, vẫn là nhanh nhẹn ra tay, không nên do dự bỏ qua.
"Vậy đại mạo hiểm của bạn học Nghiên ở đây là trả lời thật lòng một câu hỏi của Dương Hàn Đông nhà chúng tôi."
Để chúc mừng mọi người tốt nghiệp và Dương Hàn Đông trở về nước nên tất cả đã cùng nhau đến nhà hàng ngoài trời K tọa lạc bên cạnh bờ sông Lam. Nhà hàng này có một điểm độc biệt. "Độc" trong độc đáo, "biệt" trong khác biệt. Chính là một ngày chỉ mở cửa trong vòng 6 tiếng, từ 6 giờ tối đến 12 giờ đêm nên nếu thực khách muốn thưởng thức món ăn tại đây, toàn bộ đều phải đặt bàn trước 2 giờ chiều.
"Nhà hàng ngoài trời" nghe tên thôi cũng hiểu rõ, phần lớn nhà hàng được nằm ngoài trời hòa mình vào thiên nhiên "đầu đội trời, chân đạp đất". Đây chính là điểm "độc biệt" của nhà hàng K. Nhà hàng này chuyên lẩu nướng nên cực kỳ phù hợp với những cuộc tụ họp. Tuy nhiên, chi phí cho một bữa ăn tại đây khá là lớn.
Dương Hàn Đông đã đặt bàn tròn năm người. Chỗ ngồi lần lượt theo chiều kim đồng hồ là Hạ Vũ, Nghiên Dương, Tống Quốc Lam, Trần Nhất và Dương Hàn Đông. Hạ Vũ phải ngồi giữa cô bạn thân họ Nghiên và Dương Hàn Đông biểu cảm liền có chút không vui, giọng giận dỗi nói nhỏ với Nghiên Dương:
"Mình vốn dĩ muốn ăn uống vui vẻ nhưng bạn học Nghiên này, cậu làm như vậy có phải quá tàn nhẫn với con mèo nhỏ như mình không?"
Nghiên Dương nhìn cô bạn thân nhưng rồi cũng bất lực thở dài, nói:
"Mình cũng không còn cách nào khác. Chẳng nhẽ cậu bắt mình chia cắt gia đình kia sao? Tống Quốc Lam sẽ rap diss mình mất thôi."
Nhận thấy bầu không khí không được tự nhiên, Tống Quốc Lam liền đề nghị cả đám chơi một trò chơi. Một trò chơi truyền thống thường xuất hiện trên các bàn tiệc tụ họp "lời thật lòng hay đại mạo hiểm", trò chơi này phần lớn đều tạo ra rất nhiều drama.
"Vậy chúng ta cùng chơi 'lời thật lòng hay đại mạo hiểm' đi. Hình phạt sẽ là.. ừm, xem nào.. là rượu đi. Ai không trả lời được thì sẽ phạt rượu nha. Không ai được từ chối đâu đấy."
Mọi người đều vui vẻ hưởng ứng, duy chỉ có Nghiên Dương có phần không can tâm vì cô thừa biết mục đích ngầm của trò chơi mà Tống Quốc Lam kia đề ra là gì.
Tống Quốc Lam liền lấy một chai rượu trái cây đã hết ra đặt lên bàn và bắt đầu xoay. Sau khi quay vài vòng thì đầu chai rượu hướng về Trần Nhất. Đúng, chính là Trần Nhất. Đôi mắt hủ nữ của cặp đôi Nghiên-Hạ liền sáng long lanh kèm theo ý đen tối nhìn Tống Quốc Lam và Trần Nhất. Tống Quốc Lam ngại ngùng thì tai liền đỏ lên, trông rất đáng yêu. Nhưng lát sau cũng vào vấn đề chính, liền hướng tới Trần Nhất ngồi kế, hỏi:
"Cậu chọn lời thật lòng hay đại mạo hiểm?"
"Lời thật lòng."
Sau khi nhận được câu trả lời của Trần Nhất, Tống Quốc Lam cúi đầu mỉm cười, hai tay bấu vào nhau, hỏi:
"Tại sao anh Trần đây.. lại thích tôi vậy?"
Cười chết cô rồi. Nghiên Dương và Hạ Vũ sau khi nghe xong câu hỏi của Tống Quốc Lam liền cười ngặt nghẽo khiến Tống Quốc Lam xấu hổ đến mức mách lẻo ngay với Trần Nhất, giọng có phần giận dữ nhưng biểu cảm lại nũng nịu dễ thương:
"Cậu xem hai người họ.."
Trần Nhất sau khi thấy bộ dạng đó của tiểu bảo bối của mình liền ho khan một tiếng làm hai con người kia dần dần trở về trạng thái ổn định.
Trần Nhất kiêu ngạo công liền hỏi ngược lại và tặng kèm nụ cười mê người:
"Không phải là em nói thích tôi trước sao? Tôi chỉ là đáp ứng nguyện vọng của em thôi."
Thỏa mãn nỗi lòng của hủ nữ.
Dương Hàn Đông nãy giờ luôn nhìn về phía Nghiên Dương. Nụ cười này vẫn rất giống như trước kia. Đơn giản. Vô tư.
Vòng đầu tiên kết thúc ai nấy cũng đều rất vui vẻ. Một khởi đầu đầy tốt đẹp. Nhưng mấy vòng tiếp đó mọi người lại đều trọn phạt rượu.
"Aaaa.. mấy người quá đáng quá rồi."
Tống Quốc Lam tức muốn hộc máu lớn tiếng phàn nàn. Đúng vậy a. Sau lượt chơi của Tống Quốc Lam thì ai cũng từ chối. Sau đó hùng hổ đe dọa nói tiếp:
"Lần này ai mà chọn được phạt rượu nữa thì sẽ phải trả chi phí cho bữa ăn hôm nay đấy."
Chiếc chai quay liên tiếp vài vòng sau đó dừng lại hướng về Nghiên Dương làm cô lấy hai tay xoa xoa thái dương, hỏi:
"Tổng chi phí của tối nay là bao nhiêu?"
Tống Quốc Lam nhanh chóng trả lời khiến Nghiên Dương sốc nặng:
"Chỉ khoảng 3000 nhân dân tệ thôi."
"Cậu đùa à? Tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ?"
"Vậy cậu chọn lời thật lòng hay đại mạo hiểm?"
Nghiên Dương chọn cái nào cũng vậy thôi nhưng giờ lại không thể từ chối mà chọn uống rượu được. Cô làm gì có nhiều tiền như vậy.
"Lời thật lòng đi."
"Được, vậy chọn đại mạo hiểm."
What? Tìm đâu ra người chơi hệ lươn thứ hai như Tống Quốc Lam đây? Nghiên Dương cũng đã ngấm men say liền ậm ừ đồng ý. Vốn dĩ Tống Quốc Lam muốn Nghiên Dương và Dương Hàn Đông hòa thuận lại như trước kia nên hiện tại cơ hội tốt như vậy, vẫn là nhanh nhẹn ra tay, không nên do dự bỏ qua.
"Vậy đại mạo hiểm của bạn học Nghiên ở đây là trả lời thật lòng một câu hỏi của Dương Hàn Đông nhà chúng tôi."