Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Duyên Nợ Đào Hoa (Đào Hoa Trái)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Duyên Nợ Đào Hoa (Đào Hoa Trái)
  3. Chương : 62

Chương : 62

Bản tiên quân lần này ở trên phố, cuối cùng cũng có thể chậm rãi thong thả bước đi tìm phương khách (*tìm tiếng thơm cho mình), không phải như hôm qua mang theo lọ sơn và thùng sơn bên người. Tiếc là, sắc trời gần tối, mấy quầy hàng trên phố đều thu dọn về hết, mấy cửa hiệu cũng đều đóng cửa, người đi đường vội vàng, các thiếu nữ đàng hoàng càng sẽ không lưu lại đây vào giờ này mà đi lại. Khiến cho ta có chút tịch mịch.

Khi đi đến trước Tuý Nguyệt Lâu, quầy bán son phấn kia vẫn chưa thu dọn hàng, tiểu ca bày hàng bán rút tay về nhìn nhìn bản tiên quân, lại nhìn vào Tuý Nguyệt Lâu một lúc.

Tuý Nguyệt Lâu, Cẩm Tú các, tương tư khúc (*khúc nhạc tương tư), sướng tình tửu (*thoả thích uống rượu tình).

“Khúc nhạc này của thiếp, Tống công tử vẫn nghe êm tai chứ?” Tình Tiên đẩy cầm ngọc (*đàn ngọc) ra ẩn tình cười với ta, ánh sáng tươi đẹp ngập đầy khuê phòng.

Ta nói: “Đàn rất hay, không kém gì tiếng đàn của Hằng Nga ở Quảng Hàn Cung.”

Tình Tiên che miệng cười nói: “Công tử thật biết lừa người, khen như vậy thiếp cũng không biết như thế nào cho phải.” Chân thon nhẹ nhàng bước đến bên ta, tay áo đỏ thẫm nhẹ nhàng quấn lại, nâng bầu rượu lên, lại thay ta rót thêm một ly rượu.

Khi trăng lên cao, ta đã chuếnh choáng say loạn choạng bước đi, trở về trong tiểu viện. Lúc gần đi Tình Tiên gọi ta một tiếng Tống lang, đem một cái túi hương nhét vào trong tay ta, sâu xa nói: ngày mai chàng có thể đến không. Bản tiên quân thở dài một tiếng, cầm tay nàng nói: đã có giai nhân mong nhớ, sao có thể không quay trở lại.

Cái túi hương kia rất thơm, khi ta đi đi lại lại cơn gió nhẹ tựa hồ mang theo hương thơm của nó. Bản tiên quân ôm hai vò rượu lê bước chân trở về phòng, kinh động tiểu tư, tiểu tư vội đi chuẩn bị nước nóng, ta đi vào tắm rửa, cũng tỉnh rượu được một chút, xiêm y mặc dù đã thay, nhưng vẫn phản phất mùi thơm ở túi hương như trước.

Ta vốn định trở vào trong phòng, lại uống hai chén rượu giải sầu, ngồi vào trước trước giường lấy túi hương và khăn sa ra nhìn lại lần nữa, bất tri bất giác lại ngã xuống giường ngủ mất.

Sáng hôm sau, ta mở mắt ra, trên người là chiếc chăn được đắp ngay ngắn, trong tay còn cầm túi hương và khăn sa đặt ở trước ngực, xiêm y tối qua đều vẫn mặc ở trên người.

Ta đứng dậy, gọi tiểu tư đến hầu hạ rửa mặt, lại thấy cạnh vò rượu trên bàn có đặt một cái đĩa nhỏ, trên đĩa là hai cái bánh bao.

Tiểu tư nói: “Đêm qua khi lão gia ngài đang ngủ, tiểu nhân không dám kinh động ngài, chỉ lấy chăn giúp lão gia đắp. Hai cái bánh bao này là tiểu Hoành thiếu gia khi ăn cơm chừa lại cho ngài, tiểu thiếu gia nhất định phải đợi ngài trở về để đưa cho ngài ăn, như thế nào cũng không chịu đi ngủ, mãi đến khi ngài tắm rửa xong tiểu nhân mới đưa tiểu thiếu gia bưng bánh bao đến đây, lúc này lão gia đã ngủ, tiểu thiếu gia liền đặt bánh bao lên bàn, rồi tự mình trở về phòng ngủ.”

Ta nhìn hai cái bánh bao kia, trong lòng lại bắt đầu quặng lên như có một ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt, chỉ có thể nói: “Biết rồi.”

Khi dùng bữa sáng, Hoành Văn mới từ trong phòng đi ra, nhìn nhìn ta, cái gì cũng không nói, ngồi xuống cạnh bàn. Bữa sáng nay, Hoành Văn và Thiên Xu đều ăn không ít.

Buổi sáng, Hoàng Tam Bà lại đến đây tìm trù nương nói chuyện phiếm, trùng hợp thấy bản tiên quân đang ở hậu viện tản bộ. Ta thấy Hoàng Tam Bà, lại nói với bà lão một tiếng cám ơn về mấy cái bánh bao. Hoàng Tam Bà liền nói một tiếng đừng khách khí, sau đó nói với ta: “Tống tướng công, nghe nói ngươi có ý định muốn kết thông gia với Phùng chưởng quầy thú thiên kim nhà hắn? Thật là một nhân duyên tốt đẹp, Phùng gia cô nương là mỹ nhân nổi danh trong thành chúng ta, hiền lương thục đức, cùng Tống tướng công đây đúng là một đôi trời sinh!”

Ta khá ngạc nhiên, không khỏi nói: “Việc này chẳng qua chỉ được đề cập qua một chút, vả lại cũng không phải sự thật, lão nương người nghe được lời đồn này từ chỗ nào vậy?”

Hoàng Tam Bà đánh giá ta từ trên xuống dưới rồi cười nói: “Việc này toàn thành đều biết, chẳng lẽ Tống tướng công vẫn chưa kết thân với Phùng gia cô nương sao?”

Bản tiên quân mồ hôi lạnh bỗng nhiên đổ ra? Bản tiên quân vào thành này mới có mấy ngày, có thể có công phu đến kết thân sao.

Sau khi dùng bữa trưa xong, Thiên Xu ngoan ngoãn đi ngủ trưa, bản tiên quân đang muốn trở về phòng, thấy Hoành Văn ôm hồ ly từ tiểu sảnh đi về phía phòng hắn, thân hình Hoành Văn hiện giờ ôm hồ ly tương đối vất vả, ta đi đến phía trước, Hoành Văn ngẩng đầu nhìn ta, cười cười: “Nó ngủ một mình trong tiểu sảnh rất đáng thương, ta mang nó vào trong phòng ngủ.” Ta thở dài, sờ sờ lông mao đoàn một lát rồi nói: “Đặt ở trên giường, thật cũng rất ấm áp.” Hoành Văn gật đầu ừ một tiếng, vui vẻ mà ôm hồ ly bước vào phòng. Ta đứng bên ngoài nhìn hắn khép cửa phòng lại. Mao đoàn là vì cứu Hoành Văn mới rơi vào tình trạng này, dù sao cũng không được mấy ngày, ngủ một chút cũng coi như an ủi dỗ dành nó.

Màn đêm bắt đầu buông xuống, ta lại ở trong Tú các của Tuý Nguyệt Lâu, nghe Tình Tiên gảy một khúc nhạc dân gian.

Một khúc thanh ca đã xong, Tình Tiên dịu dàng uyển chuyển, ngồi bên cạnh thay ta thêm rượu. Tim nến phập phồng tí tách nhỏ xuống những hoa nến, Tình Tiên tháo kim thoa xuống, gạt gạt hoa nến, ta cầm chung rượu lên nhìn ánh nến, nhịn không được thở dài.

Tình Tiên nghe thấy ta thờ dài, chậm rãi đứng dậy, lại đến ngồi xuống bên chiếc bàn đặt cầm cổ, điều chỉnh dây đàn, một khúc nhạc du dương ngân lên, giống như thiếu nữ sầu muộn, u oán triền miên.

Khi âm cuối ngân nga dứt đi, Tình Tiên ở dưới ngọn đèn cười với ta, lại đến gần thay ta thêm rượu, đi đến bên ánh đèn, lơ đãng nghiêng người, nâng tay áo lên, giống như đang lau lệ. Sau đó quay người lại, nhưng vẫn hàm chứa nét mặt tươi cười. Khi nàng xoay người thêm rượu, ta nhìn khuôn mặt của nàng nói: “Giai nhân vì sao lại sinh thu oán (*nỗi oán giận)?”

Tình Tiên lập tức cười nói: “Công tử thật khéo nói đùa, vừa rồi thiếp ở dưới ánh đèn, chỉ bị khói nến làm cho cay mắt. Trái lại công tử, vốn là người xuân phong (*phong lưu vui vẻ), tại sao dưới ánh trăng thu yên tĩnh lại thở dài?”

Bản tiên quân nói: “Vô duyên lại tương kiến (*gặp nhau), tương kiến lại vô duyên, trăng sáng ở trên cao, chỉ có thể nhìn nhưng không thể hái.”

Tình Tiên che miệng nói: “Đây chính là tình sầu đoạn trường (*nỗi buồn khổ vì tình). Không biết vị giai nhân ngọc ngà nào lại khiến công tử tương tư thành khổ như vậy. Thiếp nghe nói Tống công tử vừa mới đến trong thành, lập tức liền có tơ hồng tới cửa, cùng Phùng gia tiểu thư kết nên duyên đẹp. Như thế nào còn buồn bã tương tư thành khổ thế này?”

Hóa ra mọi người trong thành này, truyền tin tức thật nhanh.

Ta nói: “Tình Tiên cô nương xinh đẹp hơn hoa, thiếu niên phong lưu khách nhân giàu có vung tiền như nước chỉ vì cầu được một đêm gặp gỡ ngồi cùng nàng, vì sao còn buồn bã rơi lệ.”

Tình Tiên cúi đầu nhẹ nhàng thở dài: “Công tử hà tất trêu ghẹo thiếp chứ. Thiếp chỉ là một người ỷ lan (*tựa bên thành lan can) bán rẻ tiếng cười kiếm sống, nào có giá trị gì, chỉ là làm ra vẻ mà thôi. Tựa như món hàng trên quầy kia, ai có tiền thì là của người đó, không cần biết đó là người phương nào.”

Nói đến phần sau, lại nhẹ nhàng mà run rẩy. Tình Tiên ngẩng đầu, cố nở nụ cười với ta: “Thiếp nhất thời xúc động, làm ảnh hưởng hứng thú của công tử, công tử chớ trách. Để thiếp, lại gảy một khúc nhạc cho công tử......”

Ta thở dài nói: “Nàng nếu có sầu khổ gì, thì cứ nói ra đi, đừng chôn chặt trong lòng cố tỏ ra kiên cường, có lẽ ta có thể giúp nàng.”

Tình Tiên kinh ngạc nhìn ta, cắn môi, bỗng nhiên dùng tay áo che khuôn mặt, hai hàng lệ từ từ tuôn xuống, nghẹn ngào nói: “Công tử, chàng cứ để thiếp gảy một khúc nhạc cho chàng đi ~~ qua mấy ngày nữa, có thể thiếp sẽ không bao giờ vì công tử mà tấu nhạc nữa...... thành, cháu của Trương viên ngoại trong thành đã nói với ma ma là sẽ chuộc thân cho thiếp ~~ qua mấy ngày nữa là đến đại thọ sáu mươi tuổi của thúc thúc hắn, đến lúc đó hắn sẽ đem thiếp tặng cho Trương viên ngoại...... Thiếp...... Thiếp......” Nói đến đây, liền khóc không thành tiếng.

Bản tiên quân trong lòng bỗng dậy lên nỗi thương hại, thế gian thật lắm chuyện bất đắc dĩ, vốn chẳng phân biệt được đâu là trên trời đâu là nhân gian.

Ta thở dài mà đứng cạnh nàng, ôn tồn nói: “Đừng khóc, ta sẽ nghĩ cách giúp nàng.”

Tình Tiên run run thân mình ngẩng đầu nhìn ta, bỗng nhiên ngả vào trong lòng bản tiên quân, lớn tiếng khóc.

Khi ta mang theo nửa vạt áo đẫm lệ ra khỏi Tuý Nguyệt Lâu, trên đường đã là một mảnh trống trơn, nhưng cái quầy bán son phấn nhỏ kia trái lại vẫn còn bày bán, thấy tiểu ca bày quán ngồi ở ven đường, đang sững sờ nắm chặt tay áo. Có lẽ là đợi xem có khách đến Tuý Nguyệt Lâu tìm phương khách (*tiếng thơm) hay không, thuận tay mua giúp hắn một hộp son phấn để tặng cho mấy tỷ muội trong đó. Thế gian này nào dễ dàng gì? Kiếm miếng cơm ăn cũng không dễ dàng.

Lại vào lúc nửa đêm, ta quay trở về tiểu viện. Sau khi tắm rửa xong, tiểu tư ngáp dài đi ngủ. Bản tiên quân ở dưới ánh đèn, lại hoàn toàn không buồn ngủ. Ta nhìn hai vò rượu trên bàn một lúc, rồi cầm lấy một vò đi vào trong viện, uống mấy ngụm.

Chung quanh vắng vẻ, gió lạnh thấu xương, qua đêm nay, lại mất đi một ngày.

Ta nghe thấy tiếng nói phát ra từ phía sau: “Ngươi vì sao không ngủ?”

Ta quay đầu lại, thấy một thân ảnh nho nhỏ đứng ở trước mặt, đúng là Thiên Xu.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5694 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5230 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4968 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4384 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter