Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đương Vương Tử Chàng Thượng Vương Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đương Vương Tử Chàng Thượng Vương Tử
  3. Chương : 56

Chương : 56

Đường Mộ Thần đến chỗ hẹn sớm hơn khoảng mười phút, đây là thói quen từ lâu của y, cũng giống như Kì An Chi vậy. Y muốn đến sớm một chút để chuẩn bị sẵn câu cú, đến lúc đó nói chuyện với Chu Ân có thể tự nhiên hơn một chút.

Nhưng mà không nghĩ tới lần này y vẫn đến trễ hơn.

Chu Ân đã đợi sẵn ở đó, dường như vừa đi mua sắm về, bên cạnh chỗ ngồi có đặt vài cái túi, thấy y đi đến, mỉm cười vẫy tay.

Cũng được. Đường Mộ Thần vẫn bình tĩnh, trong đầu suy nghĩ những lời sẽ nói, chậm rãi đi đến chỗ Chu Ân đang ngồi.

Vốn định mở đầu bằng vài câu khách sáo, nhưng Chu Ân đã giành mở miệng trước, “Anh muốn ăn gì? Nhà hàng này em chưa từng đến nên chẳng biết gọi gì cả! Anh biết ở đây có món gì ngon không thì gọi đi!”

Mấy lời khách khí không dùng được, Đường Mộ Thần chỉ còn cách cười trừ, “Được rồi. Ở đây có món thịt bò nạm phạn, mai thái chưng thịt bính cũng ngon lắm.”

“Vậy gọi hai phần mai thái chưng thịt bính đi! Nhanh một chút.” Chu Ân ngẩng đầu lên khỏi quyển thực đơn nói với bồi bàn.

Đường Mộ Thần lần thứ hai cố lấy dũng khí, “Tiểu Ân, anh có chút việc muốn nói với em.”

“Anh cứ nói đi!” Chu Ân không nhìn y mà vẫn tiếp tục coi thực đơn, , “Không biết thịt nướng ở đây có ngon không nhỉ? Hay là em gọi thử một chút?”

“Sao cũng được.” Cứ bị cắt ngang nửa chừng, Đường Mộ Thần bắt đầu có chút bồn chồn, “Tiểu Ân, em có bao giờ nhận thấy… cái kia, chúng ta trong lúc đó… anh là nói hai chúng ta…”

“Thần Thần cũng đến đây à?!” Bỗng dưng, một giọng nói quen thuộc từ đằng sau vang lên.

Đường Mộ Thần lại càng hoảng sợ, Chu Ân lại là cười vui vẻ, “Chào dì!”

Trầm Bích Vân có vẻ như là vừa từ toilet đi ra, tiến đến gần, rất là tự nhiên xoa đầu con trai rồi ngồi xuống, “Gọi món ăn chưa?”

“Dạ rồi!” Chu Ân vội vàng trả lời, “Mai thái chưng thịt bính ạ, Mộ Thần gọi đó! Dì có muốn ăn thứ gì không?”

Trầm Bích Vân cười hiền lành, “Con cứ chọn đi, dì đều thích. Hỏi người ta có thể cho thêm ít rau không thì càng tốt!”

Đường Mộ Thần không thể thực hiện được mục đích đến đây, hơi có chút hậm hực, “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”

Trầm Bích Vân bực mình nhìn con trai, “Bộ mẹ không đến được à? Sáng sớmn nay mẹ đi dạo phố với Tiểu Ân, ông nội con bảo nó không ràng đường phố ở đây, mà mẹ thì cũng nên đi dạo để tăng cường sức khỏe.Tiểu Ân mua nhiều đồ lắm, có mua giày với cravat mới cho con, khi nào về thì thử xem.”

“Mắt nhìn của dì thật là tốt nga! Vì vậy em mới nhờ dì chiều nay nhất định phải cùng chúng ta đi đặt áo cưới với lễ phục!” Chu Ân rất thức thời mà nịnh hót mẹ chồng tương lai.

Đường Mộ Thần không biết nên nói gì nữa đây, đành tới đâu hay tới đó vậy! Đợi đến chiều tối thử xem có cơ hội mở miệng hay không.

Kì An Chi lúc này đã tiếp nhận chức vụ công tác tại tập đoàn Vinh Huy, đang ở trong phòng làm việc nhận một cuộc điện thoại đường dài từ một người ngoại quốc.

“Cậu nói cái gì?” Hắn quả thực không thể tin được cái lỗ tai của mình vừa nghe thấy điều gì!

“Chúc mừng cậu! Thành công rồi!” Đầu bên kia điện thoại Tom không che giấu được tiếng cười đắc ý, “Phải nói, chúng ta đều thành công rồi!”

“Thực sao?” Kì An Chi kích động đến thanh âm đều run rẩy.

“Ngô… Cái này không hẳn là thành công trăm phần trăm. Nhưng chúng ta cuối cùng cũng đã thành công được bước đầu tiên!” Tom thiện ý mà chế nhạo, “Tin tốt như thế này mau đi chia sẻ với tình yêu của cậu đi! Thấy cậu bỏ ra nhiều tâm tư như thế, chắc là cậu ta sẽ hảo hảo thưởng cho cậu!”

Đương nhiên! Chắc chắn là như thế!

Kì An Chi ném hết tất thảy những lo âu bao ngày qua ra khỏi đầu mình!

Thư ký vừa đẩy cửa phòng hắn thì chỉ kịp nghe một câu, “Tôi có chuyện cực kì quan trọng phải làm! Tất cả mọi lịch trình chiều nay hủy hết!” Bóng dáng hắn đã hoàn toàn tiêu thất.

Sao lại gấp như vậy? Không lẽ ổng tính đi cầu hôn ai à? Cô thư ký cười gian xảo, mở MSN gửi tin tức cho một người bạn tốt: Tiểu công xuất hiện dị động! Tình huống tùy thời sẽ thông báo!

Bạn tốt cấp tốc nhắn trả lời: Thật hả? Thật hả? Thật hả!!!!!!!!!

Đằng trước icon kinh ngạc là một cái tên lấp lánh ── Điền Tâm.

Ở trong tiệm thử không dưới mười bộ lễ phục cuối cùng mới thỏa mãn được hai người phụ nữ đầy soi mói. Chỉ là Đường Mộ Thần có hơi tiếc nuối, y rất thích bộ lễ phục ám hồng sắc, thiết kế cũng vô cùng xinh đẹp, chỉ là không hợp lắm với áo cưới của cô dâu, vì vậy đành phải thay đổi sang một bộ màu đen.

Dù sao cũng sẽ không tổ chức lễ cưới, vậy bây giờ cứ để cho họ thoả mãn đi! Bất quáĐường Mộ Thần nghĩ thầm, nếu như ngày nào đó có thể cùng hắn đi vào lễ đường, y thật hy vọng sẽ được mặc bộ lễ phục đó. Y biết, Kì An Chi nhất định sẽ rất thích.

Đi dạo suốt cả ngày, sắc mặt Trầm Bích Vân đã có vẻ có chút mệt mỏi.

Ngay cả Chu Ân cũng nhìn ra được, “Dì không sao chứ ạ?”

“Không có việc gì! Chỉ là hơi mệt chút, về nhà nghỉ ngơi là được.” Trầm Bích Vân miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.

Chu Ân tự trách không ngớt, “Đều là con không tốt, không nên kéo dì đi khắp nơi như vậy!”

“Thực sự không có việc gì! Các con không chê dì phiền phức thì dì đã rất vui rồi!” Trầm Bích Vân nói giỡn, nhưng bàn tay đã có chút vô lực mà khoác lên vai Chu Ân.

Chu Ân đỡ bà ra bãi đỗ xe, vừa thấy Đường Mộ Thần đánh xe ra, vội vàng đưa tay ra vẫy, đột nhiên cảm thấy sức nặng trên tay trái biến mất, Trầm Bích Vân không chút dấu hiệu đã té xỉu !

“Thần, em đang ở đâu? Anh có tin mừng muốn báo với em!”

Đường Mộ Thần vừa nhận được cuộc gọi của Kì An Chi thì đúng lúc đó nhìn thấy mẹ mình ngã xuống đất, nhất thời trái tim y như muốn vỡ nát!

Quên mất điện thoại di động làm sao mà rơi trên mặt đất, quên mất y làm sao mà lao ra khỏi xe bế mẹ lên, quên mất làm sao mà mang được mẹ đến bệnh viện, vào phòng cấp cứu, thậm chí quên mất bên người y còn có một vị hôn thê.

Khi điện thoại bị cắt ngang nửa chừng, tim Kì An Chi chùng xuống, đã xảy ra chuyện!

Đèn bên ngoài phòng giải phẫu mãi mà vẫn sáng rực, Đường Mộ Thần thực sự hy vọng nó nhanh chóng tắt đi để y được biết tình hình, đồng thời lại có cảm giác nó như là ngọn đèn sinh mệnh của mẹ y, chỉ sợ nó như ngọn nến leo lét trước gió vụt tắt vô tung vô ảnh.

Đường Tùng Niên và Đường Lập Hiền rất nhanh đã chạy tới, lúc này họ cũng chẳng có tâm tư mà hỏi chuyện. Đều là người một nhà, chỉ có thể yên lặng cùng nhau chịu đựng tất cả, mặc kệ số phận tương lai là hạnh phúc hay bất hạnh.

Cuối cùng đợi được ngọn đèn kia tắt đi, mọi người vội vàng đứng lên vây quanh cánh cửa, nhưng không ai dám tùy tiện mở miệng ra hỏi, chỉ dùng ánh mắt tha thiết nhìn bác sĩ.

Bác sĩ gỡ bỏ khẩu trang, thở một hơi dài, “Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng nữa, nhưng chúng tôi phát hiện bệnh nhân có biến chứng nguy hiểm, cần phải tiến hành kiểm tra thêm nữa.”

“Bác sĩ, vợ tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đường Lập Hiền nghe thấy vợ mình lại vượt qua cửa ải khó khăn một lần nữa, nhanh chóng khôi phục trấn định như xưa.

Bác sĩ nhìn Đường Tùng Niên tóc bạc như ngân, không dám nói nhiều sợ gây kích thích cho ông cụ, “Mời ông vào phòng làm việc của tôi nói chuyện!”

Ung thư tử cung.

Những chữ đáng sợ đột nhiên rơi vào trong tai mọi người.

Bác sĩ chỉ bóng đen trong tấm X quang, “Hiện tại chỉ là hoài nghi, nhưng vị trí khối u này trông thật sự rất có nguy cơ. Trước đây bệnh nhân mang thai khi tuổi đã lớn gây tổn thương cho cơ thể, hơn nữa bệnh nhân đã từng có tiền sử sử dụng rất nhiều loại thuốc kích thích tố, vì vậy xác suất mắc bệnh so với người bình thường cao hơn rất nhiều. Bất quá mọi người đừng quá lo lắng, hy vọng chỉ là phán đoán sai, còn cần phải trải qua xét nghiệm mới có kết quả chính xác!”

Bác sĩ tận lực an ủi bọn họ, “Nhưng mặc kệ là lành tính hay ác tính thì đều phải mau chóng giải phẫu! Các vị mau đi làm thủ tục nhập viện, tôi sẽ sắp xếp lịch khám cho!”

Tất cả đều là vì sinh ra y mà tạo thành thương tổn cho mẹ! Đường Mộ Thần siết chặt hai nắm tay run run, sắc mặt trắng bệch.

Đường Lập Hiền đi tới vỗ vỗ vai con trai, trong giọng nói mang theo chút nghẹn ngào nhưng đầy quan tâm, “Kỳ thực năm đó mẹ con khi muốn mang thai con đã từng nghe bác sĩ nói qua rồi. Nhưng mà mẹ con vẫn quyết định chọn có con, đây không phải là lỗi của con. Thần Thần, thật sự không phải là lỗi của con!”

Không!

Đây là lỗi của con!

Đường Mộ Thần gần như sắp khống chế không được mà nói ra mọi chuyện!

Bởi vì con yêu người không nên yêu mới có thể gây thương tổn cho mẹ! Bằng không, vì sao hết lần này tới lần khác khi con nhận được điện thoại của anh ấy thì hết người này đến người khác trong nhà đều té xỉu chứ? Đây là ông trời đang cảnh báo con có đúng không? Tình yêu con dành cho anh ấy là sai, đúng không?

Nhưng vì sao người sai là con mà ông trời không trừng phạt lên đầu con, vì sao lại hành hạ người mẹ yếu đuối đáng thương của con chứ?

Khi Trầm Bích Vân tỉnh lại, bà cũng đã biết được tình hình.

Bà tiếc nuối lẫn hổ thẹn mà nhìn con trai, “Thần Thần, mẹ xin lỗi, mẹ là đồ vô dụng, ngay cả hôn lễ của con cũng phải bỏ lỡ!”

“Dì! Chúng con dời hôn lễ lại, dì sẽ đến dự được mà!” Chu Ân thật sự là một cô gái thiện lương, từ lâu đã khóc đến hai mắt sưng húp.

“Không!” Trầm Bích Vân cự tuyệt.

Tất cả mọi người đểu hiểu rõ, nếu như bà cứ như thế mà ra đi, tuy rằng bây giờ không còn phải giữ những phong tục như xưa nữa, thế nhưng e rằng ít nhất là trong một năm, Đường Mộ Thần không thể kết hôn được.

“Mẹ muốn nhìn thấy các con kết hôn, còn muốn nhìn thấy con của các con chào đời, mẹ rất muốn được ôm cháu một lần, muốn được nghe cháu gọi mẹ là bà nội! Mẹ … mẹ có phải quá tham lam không?”

“Không!”

Có người con nào lại có thể cự tuyệt mẹ mình khi bà nuốt nước mắt, dùng giọng nói run rẩy mà đưa ra những yêu cầu này? Đây rất có thể là tâm nguyện cuối cùng của bà.

Nước mắt rơi xuống, chảy tới trong miệng, thật cay, thật đắng!

Đường Mộ Thần nghe thấy giọng nói của mình run rẩy vang lên từ một nơi xa xăm nào đó, “Được! Mẹ, chúng con lập tức kết hôn! Chúng con lập tức sinh con! Mẹ rất nhanh sẽ được nghe thấy tiếng gọi bà! Mẹ chờ con, mẹ nhất định phải chờ!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5676 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5220 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4540 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4465 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4362 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter