Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Dương Thư Mị Ảnh (Quyển 3) - Phong Vũ Vô Cực

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Dương Thư Mị Ảnh (Quyển 3) - Phong Vũ Vô Cực
  3. Chương : 2

Chương : 2

Bộ khoái ất thuận theo ánh mắt hoàng y thiếu niên nhìn lại, nơi thiếu niên nhìn chính là tửu quán lớn nhất Phúc Lai huyện tên gọi Vạn Phúc các. Bên cửa sổ lầu hai của tiểu lâu lịch sự tao nhã nằm sát đường lớn kia chẳng biết khi nào đã xuất hiện một người nam tử.

Vùa liếc mắt một cái, bộ khoái ất liền cảm thấy dường như trong phút chốc ngay cả dương quang sáng ngời cũng đều trốn mất, vạn sự vạn vật cũng đều lu mờ, trong tầm mắt chỉ còn lại bên cửa sổ màu son kia một bóng dáng thanh khiết mà lành lạnh.

Phúc Lai huyện giao thông thủy bộ đều phát triển, bộ khoái ất sống ở đây đã lâu, phong tư xuất chúng nhân vật không phải là hiếm thấy nhưng vẫn chưa từng thấy qua người nào giống như nam tử đứng bên trong cửa sổ kia, chỉ là yên tĩnh đứng ở nơi đó nhưng lại lộ ra khí chất nổi bật bất phàm, làm người ta không đành lòng dời mắt đi.

Hàng vạn suy nghĩ cũng chỉ ở một ý niệm, hoàng y thiếu niên vừa dứt lời, bộ khoái ất liền nhìn thấy nam tử kia thân hình nhanh nhẹn mà vụt ra ngoài cửa sổ, từ lầu hai nhảy xuống, đứng ở trước mặt gã cách một quãng không xa.

Một thân bộ pháp này lại làm cho khách môn tránh ở xa xa phía sau cánh cửa sửng sốt không thôi mà thì thào to nhỏ. Nhẹ nhàng tiêu sái như vậy giống như đây không phải là đề khí vận lực để thi triển khinh công mà giống như là cánh chim mà phàm nhân không thể trông thấy, đạp gió mà bay, thuận gió mà rơi.

Hoang y thiếu niên hướng tới nam tử kia, thân thiết dựa vào bên cạnh y.

“Phụ thân, ta xem vị bộ khoái đại ca này bị thương thật sự rất nặng, nếu như không mau trị thương chỉ sợ sẽ mất máu mà chết.”

Sở Kỳ kéo ống tay áo Quân Thư Ảnh, ngón tay chỉ về phía bộ khoái giáp đang nằm dưới đất, sắc mặt trắng bệch đã muốn mất đi ý thức.

Quân Thư Ảnh nhìn gã một cái, lông mày khẽ nhíu lại, lấy ra hai bình sứ, ném về phía bộ khoái ất.

“Bạch bình để uống, hồng bình bôi ngoài da, trước cầm máu cho hắn, ngươi nhanh dẫn hắn đi tìm đại phu đi.”

Bộ khoái ất bừng tỉnh, rối rít tay chân tiếp nhận hai bình sứ đang bay tới, ý thức được nam tử trước mặt là đang hướng về phía mình mà nói, nhất thời trong lòng luống cuống không biết đối đáp ra sao, chỉ có thể lộn xộn mà cúi đầu không dám nhìn y nữa, quay đầu lại cứu chữa cho bộ khoái giáp.

Quân Thư Ảnh nhìn về phía nam nhân áo xám đang bị tiểu nhi tử của mình chế trụ, người nọ khẽ cúi đầu nhưng ánh mắt vẫn chằm chằm nhìn về phía y, khiến cho Quân Thư Ảnh hết sức không vui.

Quân Thư Ảnh còn chưa kịp nói, người nọ lại mở miệng trước “Vô Cực sơn trang, thiên hạ chí tôn. Dám trái lệnh trang chủ, phải chết!”

Sở Lân đột nhiên cảm thấy nội lực người nọ mạnh mẽ bùng lên suýt nữa khai phá sự kiềm chế của y, vội vàng tập trung tĩnh khí, chuyên tâm ứng đối. Tiếng binh khí va chạm nhau lanh lảnh như mưa dồn dập, lưỡng nhân bóng dáng đan xen nhanh đến nỗi chỉ còn thấy hai màu xám trắng hòa vào nhau. Trong nháy mắt xuất ra hơn mười chiêu, Sở Lân lại một lần nữa đem người nọ ngăn chặn, chế trụ tử huyệt của hắn.

“Ngươi dám đối với đệ đệ của ta hạ sát thủ!” Sở Kỳ cả giận nói, vung tay xuất ra hai chiếc ngân châm, hướng cẳng chân người nọ mà phóng.

Namnhân áo xám kia ngay cả một chút chống cự cũng không kịp, hai chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, ánh mắt cừu hận bắn về phía Sở Kỳ.

Quân Thư Ảnh đưa tay đem Kỳ Lân hai người kéo về phía sau mình, nhìn xuống nam nhân áo xám hai mắt đang đằng đằng sát khí.

Y tin tưởng bản lĩnh hai nhi tử, còn có bản thân mình coi chừng, người nam nhân này tuyệt đối không có khả năng thương tổn được Kỳ nhi cùng Lân nhi. Nhưng không có nghĩa là y có thể dễ dàng tha thứ kẻ nào dám dùng ánh mắt này để nhìn bọn chúng.

Sở Lân hiểu rõ ý nghĩ của Quân Thư Ảnh, vội vàng từ phía sau kéo tay y: “Phụ thân, người này giữa ban ngày ban mặt muốn giết người hành hung, nhưng chúng ta cũng không thể làm như vậy. Nơi này không phải giang hồ, chúng ta chỉ cần đem hắn giao cho quan phủ là tốt rồi.”

Quân Thư Ảnh hài lòng cầm lấy tay Sở Lân nhưng vẫn không ngoảnh đầu lại. Sở Lân lại nói: “Hơn nữa… Đợi một lát nếu a cha trở về lại muốn đau đầu.”

Quân Thư Ảnh thân hình ngừng một chút, cuối cùng cũng là thu hồi sát khí. Vẫn nũng nịu mà trốn ở phía sau phụ thân mình, Sở Kỳ cười cười hướng về phía đệ đệ dựng thẳng đứng ngón tay cái lên. Sở Lân nhìn thấy hắn bỡn cợt như vậy bất đắc dĩ mà áp chế tay hắn.

“Lân nhi ngươi thật đa sự, ta ngược lại cảm thấy người nham hiểm hèn hạ như vậy, giết quách đi.”  Sở Kỳ nhỏ giọng nói.

Sở Lân không tán thành mà lắc đầu: “Nào có đơn giản như vậy. Người này võ công không tồi, lại là là người của Vô Cực sơn trang, huynh đừng làm bậy lại gây thêm phiền phức cho phái (Thanh Phong kiếm phái) và a cha.”

Trong lúc hai người phía sau Quân Thư Ảnh nói thầm hai câu, rất nhiều bộ khoái đã gấp gáp chạy tới, sớm nghe được tại cổng thành vừa phát sinh hỗn loạn. Một hán tử trung niên  hơn bốn mươi tuổi đi ở phía trước hàng ngũ. Hơn mười tên bộ khoái nghiêm chỉnh tản ra bốn phía đem nơi này vây lại.

Bộ khoái ất đã cầm máu cho bộ khoái giáp, cảm kích nhìn Quân Thư Ảnh một cái rồi nghênh đón người từ phía trước đến: “Tống bộ đầu, chính là người này trong thành gây rối, còn ra tay đả thương Tiểu Giáp, nếu không có mấy vị đại hiệp này tương trợ chỉ sợ chúng ta…”

Tống bộ đầu đưa tay ngăn lại, hướng về phía Quân Thư Ảnh ôm quyền nói: “Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, Tống mỗ thay mặt thủ hạ đa tạ ân đức công tử. Người này ta muốn mang về phủ nha xử trí. Ngày khác ổn thỏa sẽ trọng tạ công tử!”

“Không cần. Cáo từ!” Quân Thư Ảnh thấy sự tình đã xong cũng không muốn ở lâu, xoay người muốn ly khai.

“Còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh công tử?” Tống bộ đầu lại vội vàng hỏi, Quân Thư Ảnh không muốn đáp, nhưng Sở Kỳ lại cười cười hướng người phía sau phất tay nói: “Thanh phong kiếm phái, Sở Phi Dương!”

Tống bộ đầu kia nghe được sửng sốt. Sở Phi Dương? Sở Phi Dương nổi danh nhiều năm, thế nào lại có diện mạo thiếu niên như vậy?

Tống bộ đầu chưa kịp truy vấn, nam nhân áo xám quỳ trên mặt đất kia lại đột nhiên phát ra một trận cười sằng sặc.

“Thanh phong kiếm phái? Thanh phong kiếm phái bất quá chỉ là bùn đất dưới chân Vô Cực sơn trang, phi! Vô Cực  sơn trang, thiên hạ chí tôn! Các ngươi hôm nay dám như thế đối đãi với người Vô Cực Môn, ngày khác trang chủ nhất định sẽ đòi lại gấp trăm lần! Dám trái lệnh Vô Cực trang chủ, phải chết!”

Rõ ràng đã bị người chế trụ thế nhưng nam nhân áo xám vẫn cứ kiêu ngạo gần như điên cuồng, xung quanh bọn bộ khoái nào ai đã từng gặp qua nhân vật như vậy, đều đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác không dám tiến lên tróc nã.

Quân Thư Ảnh nghe xong, lông mày nhăn lại, xoay người đi ngược lại trước mặt người nọ. Kỳ Lân hai người vội vã đi theo.

Namnhân áo xám kia ngẩng đầu nhìn thẳng Quân Thư Ảnh, nhếch mép cười đến mức âm lãnh.

“Loại người trên giang hồ không biết tự lượng sức mình này, còn dám cùng Thanh Phong kiếm phái kề vai gọi tên. Cái gì là Vô Cực sơn trang, các ngươi dựa vào đâu mà xứng?” Quân Thư Ảnh hừ lạnh một tiếng, ngón tay khẽ động, một cây ngân châm cắm thẳng vào cổ họng nam nhân áo xám khiến hắn đang cười bổng im bặt, miệng mở to nhưng lại không phát ra một âm thanh nào.

Quân Thư Ảnh lại rút lấy thanh đao của tên bộ khoái gần nhất, dùng chuôi đao, ở trên người nam nhân áo xám điểm vài cái khiến cho hắn vốn đang quỳ thẳng tắp đột nhiên mềm oặt mà ngã xuống đất.

Quân Thư Ảnh đem thanh đao ném xuống, xoay người bước đi. Sở Lân hướng về phía Tống Bộ đầu nói: “Người này võ công đã bị phế, các người mau áp giải trở về đi.” Nói xong liền bị Sở Kỳ kéo lấy, theo hướng Quân Thư Ảnh chạy đi.

Ba người trở lại gian phòng sát đường ở Vạn Phúc các, Quân Thư Ảnh cùng Kỳ Lân hai người tại cửa sổ mà ngồi. Sở Kỳ còn đang hào hứng bừng bừng mà ló đầu xuống phía dưới nhìn quanh, cho đến khi cảnh tượng náo nhiệt dần lắng xuống mới ngồi trở lại.

Quân Thư Ảnh nghiêng người dựa tại thành cửa sổ, thần sắc uể oải, không nói lời nào. Sở Lân vẻ mặt già dặn nhắm nghiền mắt nghỉ ngơi bỏ lại Sở Kỳ một mình buồn chán.

Vốn là người một nhà bốn người sẵn dịp đầu xuân du ngoạn, ai ngờ a cha vừa vặn lại còn phải nhận mệnh lệnh của phái. Dọc đường đi ngay cả chơi đùa cũng không thể tận hứng.

Ngày hôm qua bốn người vừa đặt chân tới Phúc Lai huyện, Sở Phi Dương sáng sớm hôm nay lại vội vàng chạy tới Tào bang thu xếp chính sự. Tào bang này là do môn hạ Thanh Phong kiếm phái trông coi, cũng là một sản nghiệp kiếm tiền của phái, Sở đại hiệp có bận rộn thì cũng phải cố gắng.

Bốn người hẹn giữa trưa nay tại Vạn Phúc các gặp mặt, vậy mà Sở Phi Dương đến bây giờ vẫn chưa thấy bóng dáng.

Sở Kỳ trăm điều buồn chán, muốn đi trêu ghẹo Lân nhi, Lân nhi cũng không để ý đến hắn, liền ngậm ngùi đi đến bên cạnh Quân Thư Ảnh.

Nghĩ đến vừa rồi Quân Thư Ảnh khinh công phiêu lượng, Sở Kỳ liền hào hứng.

“Phụ thân a, a cha đại hiệp có phải hay không lại dạy người thi triển khinh công như vậy?”

Như thế nào càng nhìn càng thấy đẹp mắt, vừa mềm mại uyển chuyển lại ung dung phiêu dật, thoáng như tiên giáng trần. Nhưng thực tế trong đó phải sử dụng rất nhiều động tác, lại tốn nhiều khí lực.

Sở Kỳ ở trong lòng than nhẹ một tiếng. A cha chính xác là vì lợi ích của chính mình.

Quân Thư Ảnh gật gật đầu: “Đây là a cha ngươi mới nghĩ ra một bộ pháp, còn nói nếu như tập thành, có thể làm ít hưởng nhiều. Tiếc là ta hiện tại trình độ chưa đủ, chung quy cảm thấy tương đối khó mà điều khiển.”

A cha nói gì người cũng tin ư? Hảo điều khiển mới là kì quái!

Sở Kỳ cảm thấy Sở đại hiệp tới trễ nhất thiết phải được giáo huấn, liền hắng giọng một cái, định bụng hãm hại cha hắn.

Một chữ còn chưa kịp nói ra, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, giọng nói điềm đạm mười năm không thay đổi kia từ ngoài cửa truyền đến: “Thư Ảnh, ta đã trở về.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5996 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5444 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5160 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4784 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4764 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4703 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter