Chương 49: Quân Nhân Đội Lốt Cầm Thú
\- Tiểu Muội thức ăn của bà làm có vừa miệng không ? Bà Từ vừa nói người vừa khom người về phía trước gấp thức ăn bỏ vào bát cho Đường Muội. \- bà Từ thức ăn bà làm thật sự rất ngon, bà sau này có thể ở lại đây luôn được không ạ ? Như vậy con có thể mỗi ngày đều được ăn món bà nấu. Đường Muội vừa ăn vừa nói nhìn về hướng bà Từ bằng ánh mắt long lanh cầu khẩn nhưng bà Từ lại không đáp lại, vẫn tiếp tục chăm chú ăn cơm trong bát mình. Nhìn thấy như vậy Đường Muội lại ngước mắt nhìn lên người đang ngồi đối diện mình, Đoan Mộc Khải biết cô đang cầu xin anh nói giúp anh liền giả vờ như không thấy mà cúi mặt tiếp tục ăn. “ A ” cô nhìn thấy anh cố ý né tránh không giúp đỡ mình liền giơ chân phía dưới đạp mạnh vào chân anh nên mới khiến anh kêu lên một tiếng. Nhận biết được chân cô đang đạp mình Đoan Mộc Khải liền cười tà mị nhìn cô, sau đó lại dùng chân mình khều chân cô phía dưới, anh làm sao có thể đơn giản mà khều chân cô như vậy, bàn chân anh lướt từ dưới chân cô lên đến ngay tận đùi cô rồi lại ở đó lướt đến lướt lui không chịu ngừng. Phía dưới bàn thì chân anh không ngừng hoạt động quyến rũ cô nhưng phía trên thì anh vẫn có thể ngon lành mà ăn cơm như chuyện này với anh không hề liên quan chút nào. Đường Muội bị chân anh phía dưới quấy rối mà cảm thấy cả cơ thể vô cùng khó chịu, cô không biết bản thân vì sao mà lại có cảm nhận như vậy, một cảm giác nóng rực cả người, phía dưới của cô cũng bắt đầu bị chân của anh làm cho chảy rất nhiều chất lỏng trắng. Cô tuy là vợ người ta và sắp đến sẽ làm mẹ của đứa bé nhưng mà cô không hề biết bản thân tại sao lại có cảm giác cả người nóng rang như vậy, phần dưới lại không ngừng chảy chất lỏng, nguyên nhân từ đâu ra cô cũng không hề biết. Bởi vì đơn giản cô chỉ là một thiếu nữ mới trưởng thành cả chuyện mà nam nữ làm tình cô còn không biết thì làm sao biết chuyện này nguyên nhân là tại sao được chứ. Cô không biết nhưng không nghĩa tên quân nhân chính trực trước mặt cô không hề biết mấy chuyện này. Có trời mới biết tên quân nhân này bình thường chính trực, không gần nữ sắc nhưng khi gặp phải người mà anh động lòng và định cả đời thì anh ta sẽ không học cũng tự biến thành một con sói đội lốt cừu non. \- bà Từ bà đã lớn tuổi rồi bà cứ như vậy bay từ Trung Quốc sang Nga rồi lại từ đó về đây thì sẽ không tốt với sức khỏe của bà, bà ở lại cùng chúng con đi như vậy chúng con có thể chăm sóc và phụng dưỡng bà như bà ruột của mình. Con tin mẹ con và ông ngoại nhất định sẽ tán đồng chuyện này. \- được rồi, bà đồng ý với hai vợ chồng con là được rồi đúng không ? Hai vợ chồng con chưa gì mà đã ăn ý như vậy, nói đến bà già này cũng bị thuyết phục. Đường Muội nghe bà Từ nói mà vui mừng, một lần nữa không kìm được lòng mà rời khỏi ghế nhào đến ôm bà. \- bà đã dặn con thế nào ? Cẩn thận cái bụng, con như vậy sao bà có thể yên tâm được đây. \- lần sau sẽ không có nữa, bà Từ cảm ơn bà nhiều lắm. Còn có lần sau ư ? Đâu phải lúc nào cũng có bà bên cạnh nhắc nhở đâu. ~ Sau khi ăn cơm tối xong, Đường Muội liền trở về phòng thay quần áo ngủ và đi ngủ. Nhưng lên giường cô định đi ngủ thì điện thoại lại sáng đèn hiện lên màn hình một tin nhắn mà người nhắn tin lại là Cố Hạo. Tối như vậy rồi anh ta tìm cô để làm gì chứ ? Cũng may là Đoan Mộc Khải đang tắm trong phòng vệ sinh nếu không cô không biết sẽ giải thích thế nào với anh. “ tối ngày mai em có thời gian không ? ” vừa bấm vào tin nhắn cô liền nhìn thấy ngay dòng tin của Cố Hạo. Trong lòng cô không biết nên trả lời hay không trả lời thì sẽ tốt, nhưng mà không trả lời Cố Hạo thì cô sẽ không biết Cố Hạo có vì vậy mà trực tiếp gọi thẳng cô hay không vì gọi thẳng cô thì cô sẽ chết thảm hơn trong tay của Đoan Mộc Khải. Nghĩ đi nghĩ lại cô liền nhanh chóng đáp lại “ ngày mai tôi rảnh, anh có việc gì cần giúp sao ? ” Đường Muội ơi Đường Muội cô nghĩ sao mà lại có thể nhắn hỏi Cố Hạo có cần cô giúp không, cô quên anh ta là người thế nào sao, mọi chuyện với anh ta làm sao lại có thể khó giải quyết như vậy mà lại cần đến cô, cô đúng là nghĩ đơn giản thật đấy ! “ 7h tối mai cùng tôi dự tiệc được chứ ? ” trên màn hình điện thoại ngay lập tức hiện lên tin nhắn của Cố Hạo trả lời lại. Đường Muội lấy tay dụi dụi mắt mình vì cô không dám tin Cố Hạo lại tìm cô cùng đi dự tiệc, anh ta là người đàn ông thành tựu lại còn rất điển trai tuy so với lão công nhà cô thì vẫn kém một chút nhưng cũng không cần đến mức cả một người phụ nữ bên cạnh anh ta cũng không có.