Chương 29: Nổi Giận
Chap 28 : nổi giận \- đúng, câu trả lời này anh đã hài lòng rồi chứ ? Đường Muội hiện tại đây cảm thấy vô cùng bất lực, cô thật không biết bản thân mình nói như vậy là đúng hay sai ? Kết quả của nó sẽ như thế nào nhưng điều mà cô hi vọng duy nhất trong lúc bất lực này chính là Đoan Mộc Khải sẽ giữ cô lại. Nhưng suy nghĩ và mong chờ này của cô liệu sẽ được thực hiện sao ? Tiếng “ chát ” lớn vang lên giữ không gian đang yên tĩnh, chẳng ai khác mà là Hầu Mễ Vi đã tạo ra nó là Hầu Mễ Vi đã tát Đoan Mộc Khải một cái thật mạnh. \- Đoan Mộc Khải cậu nghĩ sao có thể nói Tiểu Muội như vậy ? Em ấy vì cậu mà bị Trần Tuệ Nhiên mắng cũng không dám nói với cậu vì sợ cậu khó xử, em ấy nghĩ chuyện gì cũng là nghĩ cho cậu đầu tiên nhưng ngay cả câu ngọt ngào cậu cũng không nói được với em ấy, lại còn dám sỉ nhục em ấy. Em ấy có thể bỏ qua nhưng người làm chị dâu này tuyệt đối không bỏ qua. \- chị…đừng nói nữa ! Đường Muội níu tay của Hầu Mễ Vi khuyên cô đừng nói nhưng Hầu Mễ Vi là người thế nào làm sao có thể bỏ qua. Cho dù bây giờ tất cả mọi người đều xem cô là người ngoài nhưng cô vẫn sẽ nói, sẽ đòi lại công đạo cho cô em gái của mình, Đường Muội đã gọi cô một tiếng “chị dâu” thì cả đời này cô sẽ bảo vệ thật tốt Đường Muội như chính em gái ruột của mình. \- em đã gặp Tuệ Nhiên ? Đường Muội nghe câu hỏi của Đoan Mộc Khải chỉ biết gật đầu, cô không dám lên tiếng vì không biết lên tiếng rồi sẽ nói gì với anh khiến anh không hiểu lầm. Đoan Mộc Khải không nói gì nữa lập tức bế thóc cả người Đường Muội như bao cát đi về phía phòng, trước khi đóng cửa cũng không quên nói. \- chuyện gia đình của tôi, tôi hi vọng chị đừng nhúng tay vào nữa. “ RẦM ” Vừa vào phòng Đoan Mộc Khải đã không nương tay quăng mạnh Đường Muội xuống giường. Nếu không phải giường mềm thì từ lâu cô đã bị gãy mấy cây xương. Đường Muội vừa bị quăng xuống giường thì Đoan Mộc Khải đã nhanh chóng kéo cô đặt nằm dưới thân mình. Khiến cho cô vô cùng lo lắng, run rẩy hỏi. \- anh muốn làm gì ? Không nhanh không chậm bàn tay ác ma của Đoan Mộc Khải đã đặt ngay tia kéo phía sau lưng váy của Đường Muội mà kéo xuống. \- làm chuyện mà chúng ta còn thiếu trong đêm động phòng, chuyện cơ bản này chẳng lẽ em cũng không biết sao ? Đường Muội bị chính lời nói và hành động của Đoan Mộc Khải làm cho hoảng sợ, cô không ngờ lại vì câu nói nông nổi của mình mà khiến bản thân bị như lúc này. Đường Muội cố gắng giữ lấy chiếc váy đang còn trên thân mình nhưng cô căn bản không thể địch lại với sức của Đoan Mộc Khải, anh chỉ dung một tay mà đã xé rách luôn cả chiếc váy. \- anh muốn thế nào mới tha cho em ? \- em nói xem ! Em đừng quên là em muốn gả cho tôi, là em theo đuổi tôi. Tôi đang giúp em hoàn thành bước cuối cùng của cuộc hôn nhân này, em nên vui mới phải. “ Đường Muội ơi Đường Muội mày rốt cuộc muốn thế nào chứ ? Chẳng phải đây là điều mà mày mong muốn mỗi ngày sao, đến cả mơ cũng muốn nhưng tại sao đến lúc này mong muốn mày sắp thực hiện mày lại không muốn nó thành sự thật ? ” \- anh ghen với Cố Hạo ? Bất giác trong đầu của cô chỉ nghĩ ra mỗi lý do này, nếu không phải như vậy thì anh làm sao lại tức giận như vậy. \- em còn dám nhắc đến cái tên chết tiệt đó ? Vậy thì em đừng trách tôi tuyệt tình. Bàn tay thon dài của Đoan Mộc Khải đột nhiên ôm lấy sau gáy cô, tay kia nắm cằm khẽ nâng lên, sau đó anh hơi cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô. “...” Đường Muội sững sờ, trừng to mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú ngay sát mình. Chưa bao giờ tiếp xúc với đàn ông thân mật đến thế, giờ phút này cô khiếp sợ đến mức đầu óc trống rỗng, không biết nên làm gì. Đoan Mộc Khải hôn cô rất triền miên và mạnh mẽ, động tác không hề dịu dàng chút nào, thậm chí còn nghiến sát môi cô như thể đang trừng phạt. Cánh tay ôm lấy sau gáy cô cũng càng ngày càng chặt. Giữa lúc hai đôi môi hòa quyện vào nhau, anh khéo léo tách hàm răng của cô ra rồi xâm nhập vào trong miệng, đắm đuối quấn quýt lấy đầu lưỡi mềm mại của cô. Đoan Mộc Khải hôn vừa nhiệt tình vừa bá đạo khiến cô khó lòng chịu nổi, thậm chí ngay cả không khí cũng bị cướp hết đi. Đường Muội cảm nhận được một thứ gì đó như tơ lụa, mềm mại nhưng lại vô cùng nóng bỏng tiến vào miệng mình, nó khuấy loạn càng sâu càng làm cô khó khăn thở dốc. Ngay tại lúc cô tưởng như mình sắp tắt thở thì mới lấy lại được một chút ý chí. Cô muốn né tránh cảm giác tê dại đó nhưng không thể vì cằm bị anh giữ chặt lấy, cô không đủ sức để tránh đi. Cô lắc đầu vội vã: “đừng mà...” Tiếng nói mảnh mai của cô không những không ngăn cản được anh, ngược lại còn khiến anh càng thêm hưng phấn đến mức máu nóng khắp người như đang chảy ngược lại, từng tế bào đều kêu gào, chỉ hận không thể nuốt cô vào bụng ngay lập tức. Cái ôm của anh ngày càng chặt, như hận không thể hòa tan cô vào cốt tủy của mình. Nụ hôn của anh từ môi dời tới sau tai cô, rồi cắn vành tai cô. Đầu lưỡi anh phác họa ra độ cong duyên dáng của tại cô. Cô muốn dùng hết sức bình sinh để đẩy anh ra, nhưng tại khoảnh khắc bị đụng chạm cả người cô trở nên tê dại như có một luồng điện chạy vào trong cơ thể, xông thẳng vào tim rồi chạy xuống phía thân dưới của cô. Cả người cô mềm nhũn, hệt như bị điểm huyệt, ngay cả chút sức lực cũng không còn. Thân thể mềm oặt của cô ở dưới thân anh như một vùng nước vậy. Chap 28