Chương 14: 14: Luận Bàn
Xác định xong danh sách các thứ vật dụng, Vương An Ninh lập tức rời đi Tử Trúc Viện bắt tay vào việc mua hàng.Đường Thiên cùng Cốc Tiểu Tuyết thì vẫn ngồi lại cạnh gốc hòe già.Trải qua một màn vừa rồi kia, Cốc Tiểu Tuyết trở nên mất tự nhiên hơn rất nhiều, nhu thuận ngồi yên một chỗ, gương mặt ửng đỏ, thậm chí còn không dám nhìn thẳng về phía Đường Thiên.Đường Thiên cảm thấy rất bất đắc dĩ, nha đầu này thật quá đơn thuần, nếu như mình có loại ý tưởng đen tối kia, nàng tuyệt đối là không có bất kỳ năng lực chống cự nào.Nhưng mà nàng chí ít cũng là Tiên Thiên Chi Tử a.Đối với loại thiên tài cấp bậc này, chẳng lẽ Thanh Nhạc môn không có chút ý bảo vệ nào sao?Còn có Trọng Dương Trưởng lão, vậy mà lại tuy tiện đẩy nàng đến bên cạnh mình, thật sự không sợ bản thân mình hủy đi viên ngôi sao tương lai này sao?Quả thật hắn có chút không thể hiểu được.Nhưng tại thế giới tu luyện, có quá nhiều chuyện khiến cho người ta không tài nào hiểu rõ, huống chi trước đó hắn cũng chỉ là một đệ tử Tạp dịch nho nhỏ, kinh nghiệm của hắn đối với thế giới này trên cơ bản hầu như là không có.Có trời mới biết trong chuyện này có tồn tại mưu đồ hố người nào hay không.Được rồi, trước cứ như vậy đi, mọi chuyện sau này sẽ từng bước chậm rãi lộ ra ánh sáng.Nhìn xem dáng vẻ đứng ngồi không yên của Cốc Tiểu Tuyết, Đường Thiên thở dài trong lòng rồi mở miệng nói:"Tiểu Tuyết.""Bằng không ngươi giúp ta luyện kiếm đi.""Vừa vặn trong khoảng thời gian này ta có một chút tâm đắc trên phương diện kiếm đạo."Hắn không muốn để cho loại bầu không khí kỳ quái này tiếp tục kéo dài.Nghe được lời của Đường Thiên, Cốc Tiểu Tuyết bỗng nhiên ngẩng đầu:"A?""A nha.""Được chứ, ngươi muốn luyện như thế nào?"Đường Thiên cười nói:"Không phải trước đó ngươi từng nói, loại kiếm pháp kia của ta là thứ ngươi dùng để chơi đùa khi còn bé sao.""Vậy làm như khi ngươi còn bé đi, chúng ta cùng nhau đùa giỡn một chút."Nói xong, hắn đứng dậy đi tới một chỗ tương đối trống trải trong sân."Được nha."Ánh mắt Cốc Tiểu Tuyết sáng lên rồi cũng đứng dậy đi đến trước mặt Đường Thiên.Hai người chính diện đối lập."Ta sẽ không lưu thủ, ngươi phải cẩn thận."Đường Thiên cất tiếng, giọng điệu như một cao thủ.Cốc Tiểu Tuyết gật đầu liên tục:"Đương nhiên.""Lưu thủ sẽ chơi không vui."Đường Thiên nhất thời tức giận vô cùng, lại còn nói là chơi, xem ra nhất định phải chứng minh bản thân một chút mới được!Chợt có gió nhẹ đột nhiên nổi lên ở trong biệt viện.Một thanh trường kiếm lặng yên xuất hiện trong tay Đường Thiên."Ừm?"Cốc Tiểu Tuyết khẽ ồ một tiếng, trong ánh mắt của nàng lóe lên vẻ kinh ngạc."Tiếp chiêu!"Đường Thiên hét lớn một tiếng rồi vươn người lao lên.Ngay lập tức, trong sân cuồng phong gào thét lao về phía Cốc Tiểu Tuyết rồi bao phủ lấy toàn bộ thân ảnh nhỏ gầy của nàng vào bên trong.Tiếp sau đó, có vô số đạo kiếm khí chằng chịt kín không kẽ hở từ bốn phương tám hướng chém thẳng về phía nàng, mà trong mỗi đạo kiếm khí đều ẩn chứa khí tức cực kỳ sắc bén."Thú vị."Cốc Tiểu Tuyết mỉm cười, cũng lấy ra một thanh trường kiếm, trong lúc thân thể kiêu động, trường kiếm trên tay nàng vạch ra một đường vòng cung duyên dáng giữa không trung, nhẹ nhàng đánh bay toàn bộ kiếm khí xuất hiện ở xung quanh.Nhưng rất nhanh, kiếm khí lại thay đổi phương hướng, một lần nữa bay trở về.Mà lần này, toàn bộ khí tức sắc bén biến mất không thấy gì nữa, đến ngay cả kiếm khí tựa như cũng đã đổi sang một loại hình thái khác, hóa thành từng mảnh lông vũ ung dung tung mình bay theo gió.Cốc Tiểu Tuyết giơ tay chém ngang, kiếm khí xung quanh vậy mà lách qua thân kiếm, sau đó lại cấp tốc lao thẳng về phía nàng."A...?"Cốc Tiểu Tuyết giật mình, vội vàng động thân tránh né, kiếm khí cơ hồ là lướt sát qua thân thể của nàng.Sau đó, nàng thay đổi kiếm pháp của mình, chuyển động cổ tay, vung vẩy đánh ra mấy cái vòng xoáy vô hình cuốn sạch toàn bộ kiếm khí mềm mại vào bên trong.Vòng xoáy cùng kiếm khí giao phong, cả hai cùng nhau tiêu tan giữa không trung.Đường Thiên ẩn mình ở trong gió nhìn nàng phá giải kiếm thuật của mình, biến nguy thành an, trong lòng không khỏi đang lên sự tán thưởng.Không hổ là Tiên Thiên Chi Tử, lại có thể tìm ra được phương pháp phá giải nhanh như vậy.Mà lại Đường Thiên phát hiện, sau khi tiến vào trạng thái chiến đấu, khí chất cả người Cốc Tiểu Tuyết lập tức phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.Vẻ yếu đuối cùng đơn thuần kia đã hoàn toàn biến mất tăm mất tích, thay vào đó là chiến ý sắc bén tràn ngập sự túc sát.Quả thực như hai người khác nhau.Nàng của bây giờ tuyệt đối xứng với danh hiệu thiên kiêu tuổi trẻ.Rất nhanh, vô số kiếm khí tựa lông vũ kia bị Cốc Tiểu Tuyết tiêu trừ toàn bộ.Nhưng thủ đoạn của Đường Thiên cũng không chỉ có như thế.Hình thái của gió là có thể thiên biến vạn hóa.Mà lại cả người hắn ẩn giấu ở trong gió, nếu như không thể tìm được điểm đột phá, chỉ vẻn vẹn bằng vào kiếm thuật, Cốc Tiểu Tuyết tuyệt đối không có khả năng chiến thắng được hắn.Nhìn xem nàng lại lần nữa hãm nhập vòng vây, khóe miệng Đường Thiên có chút giương lên.Còn cuồng nữa không?Còn chơi nữa không?Nhìn xem lần này ngươi còn có thể phách lối nữa hay không?Nội tâm hắn đầy sự đắc ý.Không có cách, nha đầu này thật sự quá giỏi đả kích người.Càng quá đáng hơn là, bản thân nàng lại hoàn toàn không biết những hành vi đó của mình sẽ đả kích đến người khác, đây mới là điểm đáng giận nhất.Cho nên, lần này nhất định phải để cho nàng biết, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!Đường Thiên nghiêm túc, đủ loại thủ đoạn thi nhau xuất hiện, thề phải đem nàng vây chết ở trong tật phong kiếm trận.Thế mà đang khi hắn không ngừng biến ảo các loại kiếm khí, thân ảnh Cốc Tiểu Tuyết lại đột nhiên biến mất ở trong kiếm trận.Ngay sau đó, một tiếng cười vui từ sát bên cạnh truyền vào tai hắn."Tìm được ngươi."Đường Thiên lập tức trở nên hoảng hốt, vội vã hội tụ lực lượng toàn thân trảm ra một kiếm.Đáng tiếc, chém hụt.Sau đó, trên cổ hắn sinh ra một cỗ xúc cảm rét lạnh.Cúi đầu nhìn xem, một thanh trường kiếm màu trắng nhạt yên lặng nằm ở đó.Vậy mà...thua...Đường Thiên thở dài, từ giữa không trung chậm rãi hạ xuống.Cốc Tiểu Tuyết cũng thu hồi trường kiếm, sau đó lại xuất hiện ở trước mặt Đường Thiên."Làm thế nào mà ngươi tìm được ta?"Đường Thiên phiền muộn đặt câu hỏi.Hắn còn tưởng rằng có thể vây chết Cốc Tiểu Tuyết ở trong kiếm trận đây."Căn cứ vào quy luật vận động của gió mà đoán được."Cốc Tiểu Tuyết chậm rãi giải thích:"Mặc dù ngươi dùng kiếm trận vây khốn ta, nhưng mỗi một lần kiếm pháp thay đổi hình thái đều là lấy ngươi làm trung tâm mà bắt đầu biến hóa.""Trải qua mấy lần là có thể phân tích ra được vị trí của ngươi.""Nhưng ngươi cũng đã rất lợi hại, nếu là trước đây, ta còn thật không nhất định có thể tìm được vị trí của ngươi nhanh như vậy."Khóe mắt Đường Thiên run rẩy, không thể “tìm được nhanh như vậy", vậy cũng đồng nghĩa với việc ngươi vẫn sẽ tìm được.Đây cũng quá đả kích người."Vậy nếu như ta không ngừng biến hóa vị trí, ngươi lại làm thế nào để tìm được ta?"Đường Thiên hỏi lần nữa.Cốc Tiểu Tuyết đáp:"Như nhau thôi, chỉ cần thi triển kiếm thuật là sẽ có quy luật để mà theo.""Trải qua thêm vài lần là có thể thuận lợi tìm được.""Mà lại phương pháp phá giải loại kiếm trận này không chỉ có một, còn có thể phá hư hoàn cảnh, cắt đứt mắt trận cùng một số phương pháp khác.""Kiếm pháp có thể thiên biến vạn hóa, nhưng chung quy sẽ không rời bỏ quy tắc hạch tâm của kiếm đạo."Đường Thiên trừng tròng mắt, tri thức của nha đầu này...cũng quá uyên bác đi!"Còn xin nói rõ!"Lúc này đây hắn đã trở nên khiêm tốn nghiêm túc học hỏi.Cốc Tiểu Tuyết cũng không có giấu giếm, nàng nói ra toàn bộ lý giải của mình trên phương diện kiếm đạo cho Đường Thiên.Nương theo sự giảng giải của nàng, Đường Thiên mới chậm rãi phát hiện, tu luyện là một thế giới cực kỳ rộng lớn, cơ hồ nhìn không thấy giới hạn.Một thế giới mới tinh đang chậm rãi mở ra cánh cổng trước mắt Đường Thiên.Đồng thời, Đường Thiên rốt cục cũng biết được tạo nghệ trên phương diện tu luyện của Cốc Tiểu Tuyết thâm hậu đến mức nào.Quả thật có đôi lúc tuổi tác không thể đại biểu cho tất cả.Khi một người có thiên phú nghịch thiên chuyên tâm vào trong lĩnh vực sở trường của mình, mọi người nhất định sẽ có thể thấy được kỳ tích sinh ra!Giờ khắc này, lần đầu tiên Đường Thiên có xúc động chân tâm thật ý cảm ơn Trọng Dương Trưởng lão vì đã đưa một vị thiên tài ưu tú như vậy đến bên cạnh mình..