Chương 8
Edit: cơm trắng chan cà phê
Im lặng.
Tương Nam Lý nhắm mắt lại, hình ảnh thảm khốc ấy vẫn còn hiện rõ trong tâm trí anh.
Anh không phải là bác sĩ, ngoài số phận xui xẻo mắc căn bệnh ung thư dạ dày ra thì cả đời anh đều sống bình yên, anh chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng máu me rợn người như thế.
Hình ảnh trực quan ấy khiến anh chấn động không kém gì khi lần đầu tiên anh nhìn thấy bác sĩ máy vào ngày đầu tiên tỉnh lại.
Nhưng Tương Nam Lý nhanh chóng mở mắt, cẩn thận quan sát gương mặt người đàn ông, sau đó anh còn quỳ xuống để dễ nhìn ngắm hơn.
Phần trung tâm của vùng bụng bị đứt lìa, những sợi dây điện nằm lăn lóc bên ngoài như mạch máu, xung quanh có cả máu thịt, quả thực là một cỗ máy sinh học kì lạ.
Thật thần kì.
Đáy mắt Tương Nam Lý lập lòe sáng, thậm chí còn có chút kích động.
Huyết nhục khổ nhược, máy móc thăng thiên.
Vốn dĩ sửa chữa máy móc không giống với sửa chữa những bộ phận giả trên cơ thể. Cái đầu tiên là "sinh vật cơ giới", cái thứ hai là "sửa chữa cơ giới", đây là hai lĩnh vực khác nhau.
Giáo trình về sinh vật cơ giới đắt hơn nhiều và yêu cầu phải có thẩm quyền mới được phép mua, vì vậy Tương Nam Lý không đủ khả năng mua được.
Kĩ sư cơ khí sửa chữa máy móc cơ giới khắp thành phố Cô Tô cũng chưa có đến 10 người, hầu như ai cũng sống giàu sang, cho nên họ không bao giờ mạo hiểm đi lên trên mặt đất làm gì.
Không có ai làm phiền anh.
Tương Nam Lý quỳ trên mặt đất, nâng tay lên, nhẹ nhàng hỏi: "Anh có đau không? Tôi chạm vào được không?"
Tu đáp: "Chạm đi."
Bàn tay Tương Nam Lý run run chạm vào bề mặt kim loại còn sót lại —— trong giáo trình, kim loại này được gọi là siêu hợp kim. Có ba loại, thép nhựa, thép chịu lực và vàng tinh chất. Hai loại sau là nguyên vật liệu thu thập được từ ngoài không gian nên số lượng khai thác cực ít.
Tuy Andrew cũng là cyborg nhưng anh ta sẽ không chiến đấu nên vật chất cấu tạo trên người cũng chỉ là sắt thép cơ bản, bình thường.
Tu thì khác.
Cơ thể của Tu được làm từ thép chịu lực. Kim loại này dù chỉ được dát một lớp mỏng cũng có thể chịu được áp suất cao, nhiệt độ cao và cả nhiệt độ thấp. Khi chạm vào có một cảm giác rất kì diệu, vừa giống như kim loại nhưng cũng vừa mềm mại, ấm áp như da người.
Cơ thể máy móc ban đầu chỉ còn lại phần khung nhưng cơ cấu tổ chức nguyên bản vẫn có thể phân tích được từ mặt cắt ngang. Tương Nam Lý chạm vào từng nơi hết lần này đến lần khác, cố gắng kiềm chế ham muốn tháo chúng ra rồi giấu đi.
Trái tim máy vẫn đang đập. Luồng sáng màu xanh ngọc le lói bên trong hẳn là "nguồn năng lượng trung tâm", một công nghệ đen mà Tương Nam Lý chưa thể lí giải được. Anh đoán rằng đó là một kiểu lò phản ứng hạt nhân mini.
Anh ngây ngẩn bật thốt: "Đẹp quá..."
Tuyệt thật, làm sao linh kiện máy móc và sinh mệnh sống có thể hòa quyện, kết hợp cùng nhau như vậy được?
Lần đầu tiên gặp nhau, Tu vẫn còn mặc quần áo nên Tương Nam Lý không hề nghĩ đến việc đối phương là người cải tạo cơ giới, thậm chí còn cải tạo đến mức gần như thành một khối sắt như thế này. Mấy tên vô tri tồn tại dựa trên carbon nên học tập một chút.
Tân Truy: "?"
Bồ Đề: "??"
Cổn Thạch: "???"
Tiểu Yên nhỏ giọng hỏi: "Ê, mấy cậu tìm thằng ngốc này ở đâu vậy? Có tin được không thế?"
Với quan niệm thẩm mĩ của quần chúng, bộ dạng hiện tại của Tu hoàn toàn không dính dáng gì đến hai chữ "xinh đẹp", thậm chí còn đáng sợ tới mức dọa trẻ nhỏ rơi nước mắt.
Tu im lặng hai giây, đáp: "Cảm ơn."
Tương Nam Lý vỗ vỗ bụi bám trên tay, đứng dậy: "Các anh có bản vẽ cơ cấu cải tạo không?"
Cơ thể cải tạo của Tu không giống với các bản vẽ cải tạo thông thường, là một cơ thể có một không hai ở Cô Tô. Nếu có bản vẽ thì quá trình sửa chữa sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Hệ thống không đầu không đuôi đáp: "Công dụng phổ biến của người nhân tạo cấp cao là làm vệ sĩ cá nhân."
Một kẻ mạnh thường khó tách biệt hoàn toàn khỏi quan hệ xã hội để bảo vệ một người khác. Nhưng người nhân bản thì có thể.
Tương Nam Lý hiểu lời hệ thống nói.
Tu đáp: "Không có. Thứ đó thường không được lưu truyền bên ngoài. Những kĩ sư đó rất keo kiệt, sợ người khác giỏi hơn làm lung lay địa vị của mình."
Tương Nam Lý nói với Tân Truy: "Không đủ nguyên vật liệu thì tôi không đủ khả năng sửa chữa cơ thể anh ấy một cách hoàn chỉnh, với số lượng linh kiện còn lại thì tôi có thể giúp anh ấy nói chuyện, hành động như bình thường."
Mức độ cơ giới hóa của Tu là 88%. Những bộ phận cơ bản có thể cải tạo đều đã được cải tạo, chỉ có phần đầu vẫn còn là nguyên gốc, dù vậy, Tu đã cấy ghép khá nhiều dây điện.
Trong trường hợp thiếu quá nhiều linh kiện, nếu con chip điều khiển mất thì muốn chữa trị như trạng thái ban đầu thì chẳng khác gì quăng cho anh một túi gạo và bắt anh nấu một mâm Mãn Hán toàn tịch*, là một người thông minh thì đây vốn dĩ là một chuyện không thể xảy ra.
*Mãn Hán toàn tịch: Đại tiệc hoàng gia Mãn-Hán tương truyền là một đại tiệc lớn kết hợp các món ăn đặc sắc của người Mãn và người Hán
Tương Nam Lý không dám khẳng định chắc chắn để tránh cho người ta hi vọng viễn vong.
Ừm, đối với bên B, việc thấu hiểu kì vọng của bên A cũng là một điều rất quan trọng. Điều này sẽ giúp cho bài kiểm tra 80 điểm của bạn có thể bị hạ xuống 60 điểm hoặc được nâng lên 100 điểm.
Tân Truy: "Tôi biết rồi, đây vốn là mục đích của chúng tôi, cơ thể cải tạo có thể thay thế bằng một cái mới khi quay trở về thành phố. Cơ thể cải tạo bị hư hỏng nặng khiến chương trình chủ gặp trục trặc, nguồn năng lượng trung tâm của anh ấy đã ở trạng thái khẩn cấp (một cơ chế bảo vệ cho người cải tạo cơ giới, khi cơ thể chịu tổn thương trên 70% thì nguồn năng lượng trung tâm sẽ sử dụng nguồn năng lượng "trái tim" dự trữ để giúp chủ nhân duy trì mạng sống), rất nguy hiểm."
Đúng vậy, thay mới.
Người cải tạo cơ giới ở mức độ cao có thể thay cơ thể, bộ phận, thậm chí là cả trái tim của mình như đổi sang một chiếc điện thoại mới. Họ sẽ có một cơ thể mạnh mẽ hơn người bình thường, tuổi thọ cũng sẽ được kéo dài hơn.
Nghe qua quả thực không tệ, đúng không? Nhưng chẳng lẽ điều này không có cái giá phải đánh đổi gì sao?
Tiểu Yên đẩy một xe chất đầy các bộ phận máy móc họ tìm kiếm được từ một phòng khác đến.
Có nhiều nhất là cánh tay và chân, bên cạnh đó còn có một số bộ phận có cấu trúc phức tạp khác, có vẻ như là một cyborg bị phanh thây dã man, tàn bạo.
Một số bố phận trông như bị giựt mạnh ra khỏi cơ thể của một cỗ máy nào đó, bên trên đầy rẫy những sợi dây điện chưa được xử lý gọn ghẽ.
"Bên cạnh là nhà máy công nghiệp nặng Đông Hoàng trước đây." Tiểu Yên giải thích: "Mấy thứ này là chúng tôi tìm được ở khu vực xung quanh. Cậu xem thử có dùng được gì không?"
Tương Nam Lý lấy dụng cụ cơ bản của mình trong ba lô ra, bày trên mặt đất.
Búa, cờ lê, tua vít, hai dây nối, súng hàn, súng nhiệt. Anh không có dụng cụ công nghệ cao, chúng quá đắt và những lần sửa chữa trước đây thì không cần dùng vẫn được.
"Giúp tôi trải những bộ phận này ra." Anh dùng tua vít vẽ một đường dài trên mặt đất: "Đặt các bộ phận hoàn chỉnh bên trên đường màu trắng, bao gồm cả các cơ quan nội tạng được đặt trong người; đặc các bộ phận còn lại bên dưới đường màu trắng. Ngoài ra, cần bỏ các dây cung cấp năng lượng (đường dẫn dữ liệu tương ứng với mạch máu trong cơ thể cyborg, có cấu trúc tinh thể tích hợp nhằm cung cấp năng lượng sống)."
Tương Nam Lý ngầm ra lệnh.
Khi Tương Nam Lý nói chuyện mang đến một cảm giác kiên định vững chãi, một sức mạnh lôi cuốn mọi người phải tin theo; thần thái thong dong, điềm tĩnh, quả thực chẳng khác gì một chỉ huy đáng tin cậy mà tất cả đều muốn vâng lệnh theo bản năng.
Tân Truy là người đầu tiên hành động, hắn sắp xếp các bộ phận hỗn loạn theo yêu cầu. Ba người còn lại cũng lần lượt tham gia.
Tương Nam Lý chán nản phàn nàn: "Sao mà chậm quá vậy, nếu làm việc trong phòng thí nghiệm của tôi là bị trừ lương rồi."
Hệ thống: "Thật à? Theo điều tra về thông tin cá nhân của ngài, ngài vốn không có phòng thí nghiệm nào cả. Ngài có cần kiểm tra trạng thái tinh thần không?"
Tương Nam Lý: "..."
Nhưng chuyện cũng đã đến nước này: "Alpha tra được gì?"
Vài giây sau, Tương Nam Lý nhìn thấy kết quả.
- ID Công dân: Q117-XJDHANSHJK (tạm thời chưa có tên)
- Mức độ cơ giới hóa: 1/100
- Trạng thái tinh thần: cấp C (Não bộ của bạn có năng suất hoạt động cao hơn người bình thường nên bạn dễ bị kích thích, mất ngủ, ảo giác; bạn có khuynh hướng ADHD*, nhưng sau khi trưởng thành thì đã khắc phục cơ bản; tính chất loạn thần kinh của bạn ngày một rõ ràng hơn và bạn có xu hướng hưng cảm nhất định; não bộ của bạn không có dấu hiệu bệnh tật, không cần nằm viện trị liệu nhưng xin hãy chú ý bảo vệ sức khỏe tinh thần của mình)
*ADHD: Rối loạn tăng động giảm chú ý, một hội chứng bao gồm không chú ý, hiếu động thái quá và hấp tấp, bốc đồng. 3 dạng ADHD chủ yếu là giảm chú ý, tăng động/bốc đồng, và kết hợp cả hai dạng trên.
Tương Nam Lý buồn bã nói: "May là trước đây không có chức năng này, nếu không tôi sẽ bị phát hiện giả bộ rối loạn lưỡng cực để nghỉ làm rồi..."
Hệ thống đã quen với việc chủ nhân của mình nói nhảm nên nó lựa chọn không phân tích nữa.
Quá trình phân loại vẫn còn đang diễn ra, Tương Nam Lý chọn lựa linh kiện cần thiết.
Anh yêu cầu lấy ra những bộ phận mình cần, đặt riêng chúng qua một bên, sau đó âm thầm phóng chiếu một bản vẽ mô phỏng trong đầu mà không bị bất kì ngoại lực nào tác động.
Trước mắt Tương Nam Lý không còn gì nữa, trong đầu anh chỉ có một hình ảnh cấu trúc cơ bản như một mô hình 3D màu xám. Mô hình ấy có một hình dạng hoàn chỉnh, sau đó lại tự động di chuyển, tách rời thành từng bộ phận khác nhau.
Đây là thế giới trong mắt Tương Nam Lý, mọi thứ đều rõ ràng ngay trong khoảnh khắc.
Anh giơ một linh kiện lên, bắt đầu thao tác. Động tác nhanh chóng, chuẩn xác giống như một cỗ máy được lập trình hoàn hảo.
"Điều khó khăn nhất thực ra là làm thế nào để giúp các bộ phận mới có thể nối kết với mạch nguồn trung tâm mà không bị đứt gãy trong quá trình vận hành." Tương Nam Lý vừa làm vừa nói.
Anh dành thời gian này để nói chuyện với hệ thống, trực tiếp loại bỏ những người ngoài cuộc.
Trong mắt họ, Tương Nam Lý đã phát ngốc một lúc lâu, đôi khi tay lại giơ lên không mô phỏng động tác nào đó; sau đó lại bắt đầu làm việc. Anh vừa làm, vừa run run khóe miệng.
Alpha: "Ngài chắc không? Tôi lại cảm thấy ngài nên chú ý đến nguồn năng lượng trung tâm của anh ta."
Tương Nam Lý không khỏi ngẩng đầu nhìn trái tim màu xanh phát sáng: "Tại sao?"
Thời đại anh sống chưa có khoa học kĩ thuật thần kì như bây giờ.
"Không phải đó là người nhân bản bị quá tải sao?" Hệ thống tạm dừng một chút, giải thích thêm: "Có khả năng là điện áp bị chênh lệch. Có ba cách giải quyết tương đương nhau."
Tương Nam Lý nghe xong thì kích động vỗ đùi cái đét: "Ra là như vậy!"
Tương Nam Lý nhanh chóng đầu đầy dấu chấm hỏi: "Nhưng sao Alpha biết? Bây giờ có mạng rồi hả?"
Alpha bâng quơ đáp: "Trong kho dữ liệu của tôi."
Hai mắt Tương Nam Lý sáng rỡ: "Alpha có thì tôi cũng có đúng không? Còn kiến thức gì mà tôi chưa biết không? Có thể định dạng sang file PDF cho tôi đọc được không?"
Hệ thống: "... Không có mạng, không làm được."
Này! Cũng quá có lệ rồi đó!
Tương Nam Lý vô cùng năng động, đặc biệt khi anh đang tập trung vào điều gì đó mà mình thích thú.
Khi còn nhỏ, anh đã chơi một trò chơi điện tử. Đó là một trò đua xe ngắm phong cảnh xung quanh, vốn dĩ không có vạch đích.
Tương Nam Lý ngồi trước màn hình chơi liên tục suốt 32 tiếng đồng hồ không chợp mắt một lần, sau khi xác nhận trò đua xe ấy không có vạch đích thì mới dừng chơi.
Nhưng anh vẫn còn chấp nhất giả dạng thành người lớn, khiếu nại với ban quản lý trò chơi, cuối cùng nhóm thiết kế trò chơi phải đi ngược lại ý định ban đầu, thiết lập ra vạch đích. Cuối cùng Tương Nam Lý đã chạy qua vạch đích, trở thành người chơi số 1 và mĩ mãn gỡ trò chơi khỏi máy.
Trưởng thành cũng như vậy.
Chờ đến khi Tân Truy đẩy vai anh, đưa đến một ly nước thì Tương Nam Lý mới nhận ra cổ họng mình khô khốc. Kể cả lần ngồi trên xe đường dài trước đó, anh đã không ăn uống gì suốt 36 tiếng.
Tương Nam Lý bỏ dụng cụ trong tay xuống. Tinh thần đang tập trung cao độ chợt thả lỏng khiến anh choáng váng.
"Ăn xong tôi sẽ ngủ một lát." Anh suy yếu nói.
Không một ai phản bác. Vì Tương Nam Lý đã làm việc cao độ suốt 14 tiếng.
Anh là người nguyên gốc, không trải qua cải tạo cơ giới hay cải tạo gien; nếu không kịp nghỉ ngơi thì Tân Truy sợ rằng anh sẽ ngất xỉu tại chỗ.
Bên A gửi cho anh phần cơm như sau: 1 chai nước, 1 hộp bột dinh dưỡng.
Hộp dinh dưỡng là phiên bản đặc biệt dành cho các điều tra viên, khác xa so với loại đồ hộp rẻ tiền ở siêu thị. Khi xốc lên liền ngửi thấy một mùi thị tươi thơm ngon chứ không phải chất phụ gia giả vị thịt.
Sao mấy người có thể ăn ngon lành như thế này sau lưng quần chúng được vậy?
Tương Nam Lý cầm hộp thức ăn, đọc bảng số liệu.
Nguyên liệu: thịt thú (100)
"Sao không ghi thịt gà, thịt vịt, thịt heo mà lại ghi là thịt thú?" Tương Nam Lý thắc mắc.
Hệ thống: "Thịt dị chủng. Chẳng lẽ ngài thích cách gọi này hơn?"
Nhân loại bị biến đổi thì gọi là người biến dị; động thực vật bị biến đổi thì gọi là động thực vật dị chủng.
Tương Nam Lý giở mặt nạ bảo hộ trong suốt trước mặt lên, xé lớp băng dán màu đen ra.
Băng dán một thời gian dài nên khi xé ra có chút lâu, xé xong thì gương mặt nhỏ nhắn của Tương Nam Lý đã đỏ bừng, dấu hằn nổi trên da đặc biệt rõ.
Mặt anh bại lộ trong không khí, may là mức độ nhiễm phóng xạ ở đây cũng không quá cao.
Biểu tình của Tu đầy cổ quái: "Là cậu?"
Tu không có ý kiến gì với việc Tân Truy muốn tìm một người có kĩ thuật chuyên môn đến đây giúp đỡ.
Nhưng Tu cũng không hi vọng gì nhiều, vì vấn đề của hắn có chút nghiêm trọng.
Có một cách khả thi là liên hệ với cục điều tra. Họ đã đồng ý che giấu phát hiện của cuộc điều tra này, sau đó hắn sẽ tiếp nhận trị liệu. Việc che giấu đó thực chất không phải giữ bí mật mà là trực tiếp xóa bỏ kí ức của nhân viên điều tra về quá trình thăm dò trên mặt đất.
Còn cách tốt nhất là liên lạc với gia đình. Nhưng năm Tu rời đi đã kí hiệp ước rằng nếu sử dụng nguồn lực từ gia tộc thì hắn sẽ phải từ bỏ việc trở thành điều tra viên, ngoan ngoãn quay về làm ứng cử viên thừa kế tranh đấu ngôi vị cao nhất.
Hắn họ Lạc, Lạc trong Lạc Dương*.
*Raw: 的洛。
Lạc Tu vốn không muốn nghĩ đến việc sử dụng cách thứ hai. Cho nên hắn ngầm đồng ý cho Tân Truy mạo hiểm.
Vừa nãy, Tu còn nghĩ thầm Tân Truy tìm được người đáng tin cậy, trông cậu ta đúng là rất chuyên nghiệp, có lẽ hắn sẽ được cứu thật.
Nhưng, nhưng —— kĩ sư cơ khí chuyên nghiệp kia gỡ mặt nạ che mặt xuống, sao cậu ta lại giống món đồ cổ mà mình đào lên được từ hầm trú ẩn một tháng trước vậy?
Tác giả có lời muốn nói:
[ Bổ túc thông tin ]
(*) Nguồn năng lượng trung tâm: nguồn năng lượng trung tâm của cyber/cybrog. Không phải cyber nào cũng có nó mà thường nguồn năng lượng trung tâm được trang bị trên các cỗ máy chiến đấu.
(*) Siêu hợp kim: được chia làm ba loại: thép nhựa, thép chịu lực và vàng tinh khiết, có các chỉ số khác nhau, trong đó vàng tinh khiết có giá đắt đỏ và quý hiếm nhất.
Tốc độ viết chương này khiến tôi bị sốc vì tôi buộc phải tra cứu thông tin khi viết, thường thì nếu không tìm được thông tin hữu ích thì phải tự mình sáng tạo ra.
09.01.23
Im lặng.
Tương Nam Lý nhắm mắt lại, hình ảnh thảm khốc ấy vẫn còn hiện rõ trong tâm trí anh.
Anh không phải là bác sĩ, ngoài số phận xui xẻo mắc căn bệnh ung thư dạ dày ra thì cả đời anh đều sống bình yên, anh chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng máu me rợn người như thế.
Hình ảnh trực quan ấy khiến anh chấn động không kém gì khi lần đầu tiên anh nhìn thấy bác sĩ máy vào ngày đầu tiên tỉnh lại.
Nhưng Tương Nam Lý nhanh chóng mở mắt, cẩn thận quan sát gương mặt người đàn ông, sau đó anh còn quỳ xuống để dễ nhìn ngắm hơn.
Phần trung tâm của vùng bụng bị đứt lìa, những sợi dây điện nằm lăn lóc bên ngoài như mạch máu, xung quanh có cả máu thịt, quả thực là một cỗ máy sinh học kì lạ.
Thật thần kì.
Đáy mắt Tương Nam Lý lập lòe sáng, thậm chí còn có chút kích động.
Huyết nhục khổ nhược, máy móc thăng thiên.
Vốn dĩ sửa chữa máy móc không giống với sửa chữa những bộ phận giả trên cơ thể. Cái đầu tiên là "sinh vật cơ giới", cái thứ hai là "sửa chữa cơ giới", đây là hai lĩnh vực khác nhau.
Giáo trình về sinh vật cơ giới đắt hơn nhiều và yêu cầu phải có thẩm quyền mới được phép mua, vì vậy Tương Nam Lý không đủ khả năng mua được.
Kĩ sư cơ khí sửa chữa máy móc cơ giới khắp thành phố Cô Tô cũng chưa có đến 10 người, hầu như ai cũng sống giàu sang, cho nên họ không bao giờ mạo hiểm đi lên trên mặt đất làm gì.
Không có ai làm phiền anh.
Tương Nam Lý quỳ trên mặt đất, nâng tay lên, nhẹ nhàng hỏi: "Anh có đau không? Tôi chạm vào được không?"
Tu đáp: "Chạm đi."
Bàn tay Tương Nam Lý run run chạm vào bề mặt kim loại còn sót lại —— trong giáo trình, kim loại này được gọi là siêu hợp kim. Có ba loại, thép nhựa, thép chịu lực và vàng tinh chất. Hai loại sau là nguyên vật liệu thu thập được từ ngoài không gian nên số lượng khai thác cực ít.
Tuy Andrew cũng là cyborg nhưng anh ta sẽ không chiến đấu nên vật chất cấu tạo trên người cũng chỉ là sắt thép cơ bản, bình thường.
Tu thì khác.
Cơ thể của Tu được làm từ thép chịu lực. Kim loại này dù chỉ được dát một lớp mỏng cũng có thể chịu được áp suất cao, nhiệt độ cao và cả nhiệt độ thấp. Khi chạm vào có một cảm giác rất kì diệu, vừa giống như kim loại nhưng cũng vừa mềm mại, ấm áp như da người.
Cơ thể máy móc ban đầu chỉ còn lại phần khung nhưng cơ cấu tổ chức nguyên bản vẫn có thể phân tích được từ mặt cắt ngang. Tương Nam Lý chạm vào từng nơi hết lần này đến lần khác, cố gắng kiềm chế ham muốn tháo chúng ra rồi giấu đi.
Trái tim máy vẫn đang đập. Luồng sáng màu xanh ngọc le lói bên trong hẳn là "nguồn năng lượng trung tâm", một công nghệ đen mà Tương Nam Lý chưa thể lí giải được. Anh đoán rằng đó là một kiểu lò phản ứng hạt nhân mini.
Anh ngây ngẩn bật thốt: "Đẹp quá..."
Tuyệt thật, làm sao linh kiện máy móc và sinh mệnh sống có thể hòa quyện, kết hợp cùng nhau như vậy được?
Lần đầu tiên gặp nhau, Tu vẫn còn mặc quần áo nên Tương Nam Lý không hề nghĩ đến việc đối phương là người cải tạo cơ giới, thậm chí còn cải tạo đến mức gần như thành một khối sắt như thế này. Mấy tên vô tri tồn tại dựa trên carbon nên học tập một chút.
Tân Truy: "?"
Bồ Đề: "??"
Cổn Thạch: "???"
Tiểu Yên nhỏ giọng hỏi: "Ê, mấy cậu tìm thằng ngốc này ở đâu vậy? Có tin được không thế?"
Với quan niệm thẩm mĩ của quần chúng, bộ dạng hiện tại của Tu hoàn toàn không dính dáng gì đến hai chữ "xinh đẹp", thậm chí còn đáng sợ tới mức dọa trẻ nhỏ rơi nước mắt.
Tu im lặng hai giây, đáp: "Cảm ơn."
Tương Nam Lý vỗ vỗ bụi bám trên tay, đứng dậy: "Các anh có bản vẽ cơ cấu cải tạo không?"
Cơ thể cải tạo của Tu không giống với các bản vẽ cải tạo thông thường, là một cơ thể có một không hai ở Cô Tô. Nếu có bản vẽ thì quá trình sửa chữa sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Hệ thống không đầu không đuôi đáp: "Công dụng phổ biến của người nhân tạo cấp cao là làm vệ sĩ cá nhân."
Một kẻ mạnh thường khó tách biệt hoàn toàn khỏi quan hệ xã hội để bảo vệ một người khác. Nhưng người nhân bản thì có thể.
Tương Nam Lý hiểu lời hệ thống nói.
Tu đáp: "Không có. Thứ đó thường không được lưu truyền bên ngoài. Những kĩ sư đó rất keo kiệt, sợ người khác giỏi hơn làm lung lay địa vị của mình."
Tương Nam Lý nói với Tân Truy: "Không đủ nguyên vật liệu thì tôi không đủ khả năng sửa chữa cơ thể anh ấy một cách hoàn chỉnh, với số lượng linh kiện còn lại thì tôi có thể giúp anh ấy nói chuyện, hành động như bình thường."
Mức độ cơ giới hóa của Tu là 88%. Những bộ phận cơ bản có thể cải tạo đều đã được cải tạo, chỉ có phần đầu vẫn còn là nguyên gốc, dù vậy, Tu đã cấy ghép khá nhiều dây điện.
Trong trường hợp thiếu quá nhiều linh kiện, nếu con chip điều khiển mất thì muốn chữa trị như trạng thái ban đầu thì chẳng khác gì quăng cho anh một túi gạo và bắt anh nấu một mâm Mãn Hán toàn tịch*, là một người thông minh thì đây vốn dĩ là một chuyện không thể xảy ra.
*Mãn Hán toàn tịch: Đại tiệc hoàng gia Mãn-Hán tương truyền là một đại tiệc lớn kết hợp các món ăn đặc sắc của người Mãn và người Hán
Tương Nam Lý không dám khẳng định chắc chắn để tránh cho người ta hi vọng viễn vong.
Ừm, đối với bên B, việc thấu hiểu kì vọng của bên A cũng là một điều rất quan trọng. Điều này sẽ giúp cho bài kiểm tra 80 điểm của bạn có thể bị hạ xuống 60 điểm hoặc được nâng lên 100 điểm.
Tân Truy: "Tôi biết rồi, đây vốn là mục đích của chúng tôi, cơ thể cải tạo có thể thay thế bằng một cái mới khi quay trở về thành phố. Cơ thể cải tạo bị hư hỏng nặng khiến chương trình chủ gặp trục trặc, nguồn năng lượng trung tâm của anh ấy đã ở trạng thái khẩn cấp (một cơ chế bảo vệ cho người cải tạo cơ giới, khi cơ thể chịu tổn thương trên 70% thì nguồn năng lượng trung tâm sẽ sử dụng nguồn năng lượng "trái tim" dự trữ để giúp chủ nhân duy trì mạng sống), rất nguy hiểm."
Đúng vậy, thay mới.
Người cải tạo cơ giới ở mức độ cao có thể thay cơ thể, bộ phận, thậm chí là cả trái tim của mình như đổi sang một chiếc điện thoại mới. Họ sẽ có một cơ thể mạnh mẽ hơn người bình thường, tuổi thọ cũng sẽ được kéo dài hơn.
Nghe qua quả thực không tệ, đúng không? Nhưng chẳng lẽ điều này không có cái giá phải đánh đổi gì sao?
Tiểu Yên đẩy một xe chất đầy các bộ phận máy móc họ tìm kiếm được từ một phòng khác đến.
Có nhiều nhất là cánh tay và chân, bên cạnh đó còn có một số bộ phận có cấu trúc phức tạp khác, có vẻ như là một cyborg bị phanh thây dã man, tàn bạo.
Một số bố phận trông như bị giựt mạnh ra khỏi cơ thể của một cỗ máy nào đó, bên trên đầy rẫy những sợi dây điện chưa được xử lý gọn ghẽ.
"Bên cạnh là nhà máy công nghiệp nặng Đông Hoàng trước đây." Tiểu Yên giải thích: "Mấy thứ này là chúng tôi tìm được ở khu vực xung quanh. Cậu xem thử có dùng được gì không?"
Tương Nam Lý lấy dụng cụ cơ bản của mình trong ba lô ra, bày trên mặt đất.
Búa, cờ lê, tua vít, hai dây nối, súng hàn, súng nhiệt. Anh không có dụng cụ công nghệ cao, chúng quá đắt và những lần sửa chữa trước đây thì không cần dùng vẫn được.
"Giúp tôi trải những bộ phận này ra." Anh dùng tua vít vẽ một đường dài trên mặt đất: "Đặt các bộ phận hoàn chỉnh bên trên đường màu trắng, bao gồm cả các cơ quan nội tạng được đặt trong người; đặc các bộ phận còn lại bên dưới đường màu trắng. Ngoài ra, cần bỏ các dây cung cấp năng lượng (đường dẫn dữ liệu tương ứng với mạch máu trong cơ thể cyborg, có cấu trúc tinh thể tích hợp nhằm cung cấp năng lượng sống)."
Tương Nam Lý ngầm ra lệnh.
Khi Tương Nam Lý nói chuyện mang đến một cảm giác kiên định vững chãi, một sức mạnh lôi cuốn mọi người phải tin theo; thần thái thong dong, điềm tĩnh, quả thực chẳng khác gì một chỉ huy đáng tin cậy mà tất cả đều muốn vâng lệnh theo bản năng.
Tân Truy là người đầu tiên hành động, hắn sắp xếp các bộ phận hỗn loạn theo yêu cầu. Ba người còn lại cũng lần lượt tham gia.
Tương Nam Lý chán nản phàn nàn: "Sao mà chậm quá vậy, nếu làm việc trong phòng thí nghiệm của tôi là bị trừ lương rồi."
Hệ thống: "Thật à? Theo điều tra về thông tin cá nhân của ngài, ngài vốn không có phòng thí nghiệm nào cả. Ngài có cần kiểm tra trạng thái tinh thần không?"
Tương Nam Lý: "..."
Nhưng chuyện cũng đã đến nước này: "Alpha tra được gì?"
Vài giây sau, Tương Nam Lý nhìn thấy kết quả.
- ID Công dân: Q117-XJDHANSHJK (tạm thời chưa có tên)
- Mức độ cơ giới hóa: 1/100
- Trạng thái tinh thần: cấp C (Não bộ của bạn có năng suất hoạt động cao hơn người bình thường nên bạn dễ bị kích thích, mất ngủ, ảo giác; bạn có khuynh hướng ADHD*, nhưng sau khi trưởng thành thì đã khắc phục cơ bản; tính chất loạn thần kinh của bạn ngày một rõ ràng hơn và bạn có xu hướng hưng cảm nhất định; não bộ của bạn không có dấu hiệu bệnh tật, không cần nằm viện trị liệu nhưng xin hãy chú ý bảo vệ sức khỏe tinh thần của mình)
*ADHD: Rối loạn tăng động giảm chú ý, một hội chứng bao gồm không chú ý, hiếu động thái quá và hấp tấp, bốc đồng. 3 dạng ADHD chủ yếu là giảm chú ý, tăng động/bốc đồng, và kết hợp cả hai dạng trên.
Tương Nam Lý buồn bã nói: "May là trước đây không có chức năng này, nếu không tôi sẽ bị phát hiện giả bộ rối loạn lưỡng cực để nghỉ làm rồi..."
Hệ thống đã quen với việc chủ nhân của mình nói nhảm nên nó lựa chọn không phân tích nữa.
Quá trình phân loại vẫn còn đang diễn ra, Tương Nam Lý chọn lựa linh kiện cần thiết.
Anh yêu cầu lấy ra những bộ phận mình cần, đặt riêng chúng qua một bên, sau đó âm thầm phóng chiếu một bản vẽ mô phỏng trong đầu mà không bị bất kì ngoại lực nào tác động.
Trước mắt Tương Nam Lý không còn gì nữa, trong đầu anh chỉ có một hình ảnh cấu trúc cơ bản như một mô hình 3D màu xám. Mô hình ấy có một hình dạng hoàn chỉnh, sau đó lại tự động di chuyển, tách rời thành từng bộ phận khác nhau.
Đây là thế giới trong mắt Tương Nam Lý, mọi thứ đều rõ ràng ngay trong khoảnh khắc.
Anh giơ một linh kiện lên, bắt đầu thao tác. Động tác nhanh chóng, chuẩn xác giống như một cỗ máy được lập trình hoàn hảo.
"Điều khó khăn nhất thực ra là làm thế nào để giúp các bộ phận mới có thể nối kết với mạch nguồn trung tâm mà không bị đứt gãy trong quá trình vận hành." Tương Nam Lý vừa làm vừa nói.
Anh dành thời gian này để nói chuyện với hệ thống, trực tiếp loại bỏ những người ngoài cuộc.
Trong mắt họ, Tương Nam Lý đã phát ngốc một lúc lâu, đôi khi tay lại giơ lên không mô phỏng động tác nào đó; sau đó lại bắt đầu làm việc. Anh vừa làm, vừa run run khóe miệng.
Alpha: "Ngài chắc không? Tôi lại cảm thấy ngài nên chú ý đến nguồn năng lượng trung tâm của anh ta."
Tương Nam Lý không khỏi ngẩng đầu nhìn trái tim màu xanh phát sáng: "Tại sao?"
Thời đại anh sống chưa có khoa học kĩ thuật thần kì như bây giờ.
"Không phải đó là người nhân bản bị quá tải sao?" Hệ thống tạm dừng một chút, giải thích thêm: "Có khả năng là điện áp bị chênh lệch. Có ba cách giải quyết tương đương nhau."
Tương Nam Lý nghe xong thì kích động vỗ đùi cái đét: "Ra là như vậy!"
Tương Nam Lý nhanh chóng đầu đầy dấu chấm hỏi: "Nhưng sao Alpha biết? Bây giờ có mạng rồi hả?"
Alpha bâng quơ đáp: "Trong kho dữ liệu của tôi."
Hai mắt Tương Nam Lý sáng rỡ: "Alpha có thì tôi cũng có đúng không? Còn kiến thức gì mà tôi chưa biết không? Có thể định dạng sang file PDF cho tôi đọc được không?"
Hệ thống: "... Không có mạng, không làm được."
Này! Cũng quá có lệ rồi đó!
Tương Nam Lý vô cùng năng động, đặc biệt khi anh đang tập trung vào điều gì đó mà mình thích thú.
Khi còn nhỏ, anh đã chơi một trò chơi điện tử. Đó là một trò đua xe ngắm phong cảnh xung quanh, vốn dĩ không có vạch đích.
Tương Nam Lý ngồi trước màn hình chơi liên tục suốt 32 tiếng đồng hồ không chợp mắt một lần, sau khi xác nhận trò đua xe ấy không có vạch đích thì mới dừng chơi.
Nhưng anh vẫn còn chấp nhất giả dạng thành người lớn, khiếu nại với ban quản lý trò chơi, cuối cùng nhóm thiết kế trò chơi phải đi ngược lại ý định ban đầu, thiết lập ra vạch đích. Cuối cùng Tương Nam Lý đã chạy qua vạch đích, trở thành người chơi số 1 và mĩ mãn gỡ trò chơi khỏi máy.
Trưởng thành cũng như vậy.
Chờ đến khi Tân Truy đẩy vai anh, đưa đến một ly nước thì Tương Nam Lý mới nhận ra cổ họng mình khô khốc. Kể cả lần ngồi trên xe đường dài trước đó, anh đã không ăn uống gì suốt 36 tiếng.
Tương Nam Lý bỏ dụng cụ trong tay xuống. Tinh thần đang tập trung cao độ chợt thả lỏng khiến anh choáng váng.
"Ăn xong tôi sẽ ngủ một lát." Anh suy yếu nói.
Không một ai phản bác. Vì Tương Nam Lý đã làm việc cao độ suốt 14 tiếng.
Anh là người nguyên gốc, không trải qua cải tạo cơ giới hay cải tạo gien; nếu không kịp nghỉ ngơi thì Tân Truy sợ rằng anh sẽ ngất xỉu tại chỗ.
Bên A gửi cho anh phần cơm như sau: 1 chai nước, 1 hộp bột dinh dưỡng.
Hộp dinh dưỡng là phiên bản đặc biệt dành cho các điều tra viên, khác xa so với loại đồ hộp rẻ tiền ở siêu thị. Khi xốc lên liền ngửi thấy một mùi thị tươi thơm ngon chứ không phải chất phụ gia giả vị thịt.
Sao mấy người có thể ăn ngon lành như thế này sau lưng quần chúng được vậy?
Tương Nam Lý cầm hộp thức ăn, đọc bảng số liệu.
Nguyên liệu: thịt thú (100)
"Sao không ghi thịt gà, thịt vịt, thịt heo mà lại ghi là thịt thú?" Tương Nam Lý thắc mắc.
Hệ thống: "Thịt dị chủng. Chẳng lẽ ngài thích cách gọi này hơn?"
Nhân loại bị biến đổi thì gọi là người biến dị; động thực vật bị biến đổi thì gọi là động thực vật dị chủng.
Tương Nam Lý giở mặt nạ bảo hộ trong suốt trước mặt lên, xé lớp băng dán màu đen ra.
Băng dán một thời gian dài nên khi xé ra có chút lâu, xé xong thì gương mặt nhỏ nhắn của Tương Nam Lý đã đỏ bừng, dấu hằn nổi trên da đặc biệt rõ.
Mặt anh bại lộ trong không khí, may là mức độ nhiễm phóng xạ ở đây cũng không quá cao.
Biểu tình của Tu đầy cổ quái: "Là cậu?"
Tu không có ý kiến gì với việc Tân Truy muốn tìm một người có kĩ thuật chuyên môn đến đây giúp đỡ.
Nhưng Tu cũng không hi vọng gì nhiều, vì vấn đề của hắn có chút nghiêm trọng.
Có một cách khả thi là liên hệ với cục điều tra. Họ đã đồng ý che giấu phát hiện của cuộc điều tra này, sau đó hắn sẽ tiếp nhận trị liệu. Việc che giấu đó thực chất không phải giữ bí mật mà là trực tiếp xóa bỏ kí ức của nhân viên điều tra về quá trình thăm dò trên mặt đất.
Còn cách tốt nhất là liên lạc với gia đình. Nhưng năm Tu rời đi đã kí hiệp ước rằng nếu sử dụng nguồn lực từ gia tộc thì hắn sẽ phải từ bỏ việc trở thành điều tra viên, ngoan ngoãn quay về làm ứng cử viên thừa kế tranh đấu ngôi vị cao nhất.
Hắn họ Lạc, Lạc trong Lạc Dương*.
*Raw: 的洛。
Lạc Tu vốn không muốn nghĩ đến việc sử dụng cách thứ hai. Cho nên hắn ngầm đồng ý cho Tân Truy mạo hiểm.
Vừa nãy, Tu còn nghĩ thầm Tân Truy tìm được người đáng tin cậy, trông cậu ta đúng là rất chuyên nghiệp, có lẽ hắn sẽ được cứu thật.
Nhưng, nhưng —— kĩ sư cơ khí chuyên nghiệp kia gỡ mặt nạ che mặt xuống, sao cậu ta lại giống món đồ cổ mà mình đào lên được từ hầm trú ẩn một tháng trước vậy?
Tác giả có lời muốn nói:
[ Bổ túc thông tin ]
(*) Nguồn năng lượng trung tâm: nguồn năng lượng trung tâm của cyber/cybrog. Không phải cyber nào cũng có nó mà thường nguồn năng lượng trung tâm được trang bị trên các cỗ máy chiến đấu.
(*) Siêu hợp kim: được chia làm ba loại: thép nhựa, thép chịu lực và vàng tinh khiết, có các chỉ số khác nhau, trong đó vàng tinh khiết có giá đắt đỏ và quý hiếm nhất.
Tốc độ viết chương này khiến tôi bị sốc vì tôi buộc phải tra cứu thông tin khi viết, thường thì nếu không tìm được thông tin hữu ích thì phải tự mình sáng tạo ra.
09.01.23