Chương 8
15.
Thành chủ là một cộng đồng nhỏ hoàn chỉnh của nhân loại, cần gì có đó.
Tôi chưa từng đến nơi nào có nhiều người như vậy, muốn ra ngoài đi dạo quá.
Bùi Tranh đặt dụng cụ huấn luyện trong tay xuống, khuôn mặt tái nhợt mỗi ngày đã đỏ bừng, không đổ mồ hôi nhiều lắm, thỉnh thoảng lại ho vài cái, cảm giác như là sắp ch.ế.t bất cứ lúc nào.
Nghe nói trước đây hắn không bao giờ nghỉ ngơi trong các phó bản, Chủ thành lúc công khai thứ hạng thì hắn chính là người đứng đầu, từ một tân binh liên lục leo lên bảng xếp hạng, được người ta đặt biệt danh là “Quét bản cuồng ma”.
Bây giờ đáng ra hắn phải nghỉ ngơi nhưng vẫn phải đi huấn luyện hằng ngày.
Thân thể tàn tạ của hắn còn kiên trì huấn luyện hằng ngày nữa, là để khi vào phó bản bị quái vật nhai hăng hái hơn hả?
Bùi Tranh cười bất đắc dĩ: “Tất nhiên không phải.”, sau đó lại lau mồ hôi, “Em muốn đi đâu không, tôi dẫn em đi.”
Hình tượng ma nữ áo trắng quá nổi bật rồi, thà hắn mang theo thẻ bài thì được.
Tôi lại xoắn xoắn tóc, “Nhưng ta muốn đi dạo một mình.”
Bùi Tranh không đòi đi cùng tôi nữa mà đưa cho tôi một thiết bị điện tử nhỏ, “Đạo cụ này sẽ chỉ đường cho em. Lạc đường thì ấn nút này, đứng tại chỗ đừng đi đâu cả, tôi sẽ tới tìm em.”
Tôi nhận lấy: “Được!”
Rồi vui vẻ bay ra ngoài.
Chủ thành thật sự rất đông đúc, chỉ tiếc là tốc độ của tôi quá nhanh nên con người không nhìn thấy tôi được.
Tấm đạo cụ nói tôi giống cái gì đó, cái người trong ruộng dưa… (*)
(*) 瓜田里的猹: Cũng là một meme, xuất phát từ tác phẩm “Cố hương” của Lỗ Tấn ( Ngữ Văn 9) về đứa bé tên là Nhuận Thổ đi trộm dưa: “Giữa ruộng dưa, một đứa bé trạc mười một, mười hai tuổi, cổ đeo vòng bạc, tay lăm lăm cầm chiếc đinh ba, đang cố sức đâm theo một con tra. Con vật bỗng quay lại, luồn qua háng đứa bé, chạy mất…Tra đang ngốn dưa đấy”, ban đầu thì ‘con tra’ - 瓜 trong ruộng dưa’ là chỉ một loài động vật, trong “Cố hương” của Lỗ Tấn thì ‘con tra’ này luôn đến ruộng dưa để trộm dưa ăn nên ‘con tra’ trở thành từ đồng nghĩa với những người thích ăn dưa, bây giờ nó ám chỉ những cdm thích hóng drama hay “ăn dưa” trên Internet.
Tấm thẻ đạo cụ này là độc nhất vô nhị đấy, nó có thể tự nhận thức được.
Tôi u ám nhìn chằm chằm thẻ đạo cụ, tấm thẻ hèn nhát thay lời, nói tôi chính là đứa trẻ tao nhã, phiêu dật (*) nhất Chủ thành này.
(*) Nhẹ nhàng, nhàn hạ, thoát ra khỏi sự ràng buộc của cuộc đời.
Ừm, lời này thì tôi rất thích nghe.
Tôi đang bay vui vẻ thì một trận cuồn phong thổi qua, quét tôi vào một đống tro than.
Toàn bộ cái váy trắng của tôi giờ đã hoá đen như mực rồi huhuhu.
Sau đó gió càng lúc càng mạnh, mây đen nhanh chóng bao phủ trên đầu.
Thời tiết của Chủ thành, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa hả?
Tôi vốn đã rất nhẹ cân rồi, đã thế cuồng phong thổi qua tôi liền cùng với lá cây, túi rác trên đường bay về phương xa luôn.
…
16.
Ta không thèm quan tâm có bị nhân loại phát hiện hay không, vươn tay ôm lấy cột điện, tóc cũng bị cuốn lên.
Cơn cuồng phong thổi đến mức tôi sắp biến dạng luôn rồi.
Đạo cụ nhắc tôi nhanh nhấn nút.
Ồ, giờ mới nhớ nè.
Nhưng Bùi Tranh là một tên m.a bệ.n.h đó, mưa to gió lớn thế này hắn có chịu được không?
Đạo cụ nói dù không nhấn nút thì hắn cũng đến tìm tôi thôi, không bằng cho hắn định vị vậy.
Được rồi, tôi nhấn nút và gửi định vị cho hắn.
Không lâu sau đó Bùi Tranh liền đội gió đi tới, ê nhưng mà tại sao ta bị gió thổi bay mà hắn lại không bị chứ? Điều này không khoa học chút nào?!!
Hắn ta thần kỳ thật, lúc chỉ là một tân thủ nhìn hắn như là loại sẽ xung phong c.h.ế.t đầu, thế mà bây giờ hắn đã leo lên vị trí đầu bảng rồi đó, dù ốm yếu nhưng sức sống của hắn cũng ngoan cường đến bất ngờ nha.
Hắn kéo tôi về nhà ngược chiều gió.
Sau khi về nhà, tôi ủ rũ nắm chặt cái váy đen như mực của mình, cái váy trắng đáng thương của tôi TT.
Tôi đi tìm Bùi Tranh, “Ta bẩn rồi.”
Mặt hắn đột nhiên nhạt đi.
“Ngươi giúp ta tắm đi, váy trắng nhỏ cũng phải giặt.”
Hắn ta giờ mới phản ứng lại, vành tai ửng đỏ rồi cúi chằm xuống đất: “Tôi có thẻ đạo cụ vệ sinh dùng một lần…”
Cái này là đồ tốt đó nha, nhanh hơn đi tắm nhiều! Lúc trước ta từng thấy chủ phó bản tân thủ tắm cho tiểu boss rồi, phải từ từ chà sạch, sau đó lại phải vắt chặt, treo khô, quá phiền phức!
Dùng thẻ đạo cụ vệ sinh này thì váy trắng nhỏ của tôi thoáng cái liền trở nên trắng sạch tinh tươm luôn, tôi lấy gương nhỏ ra soi từ đầu đến chân váy, sau khi xác nhận không một vết bẩn liền tập trung vuốt vuốt nếp váy.
...
Ngày hôm sau, trong phòng Bùi Tranh xuất hiện một tấm gương toàn thân rất lớn, tôi không cần cầm gương nhỏ nữa rồi.
Tôi vui vẻ đứng trước gương tự luyến hết nửa ngày, lúc thấy hơi chán lại thấy Bùi Tranh đang đọc kinh nghiệm vượt phó bản trung cấp trên diễn đàn, tôi thì ngồi ngáp ngắn ngáp dài bên cạnh.
Sau đó, tôi thấy một bài viết trên diễn đàn đang ngày một phổ biến.
Nội dung của bài viết này khác hoàn toàn so với những bài chia sẻ kinh nghiệm trước đó - Phố Trường Ninh xuất hiện Bát Hầu.
Tôi tò mò bảo Bùi Tranh mở ra.
Phố Trường Ninh xuất hiện Bát Hầu, @ vườn bách thú khu XX @ vườn bách thú chủ thành @ Bảo vệ động vật trung tâm thành phố, nhanh xác nhận đi.
Vườn thú khu vực xx: Không phải khỉ của chúng tôi @ vườn thú trung tâm thành phố.
Vườn thú trung tâm thành phố: Cũng không phải của chúng tôi @ Bảo vệ động vật trung tâm thành phố.
Bảo vệ động vật trung tâm thành phố: Chúng tôi chỉ bảo vệ chó mèo, không bảo vệ khỉ.
Phía dưới là một tấm hình mờ mờ, một hình bóng đen xì, méo mó không giống người ôm cột điện trong cơn bão.
“Rặc”
Tôi vô tình bóp nát máy truyền tin rồi…
Thành chủ là một cộng đồng nhỏ hoàn chỉnh của nhân loại, cần gì có đó.
Tôi chưa từng đến nơi nào có nhiều người như vậy, muốn ra ngoài đi dạo quá.
Bùi Tranh đặt dụng cụ huấn luyện trong tay xuống, khuôn mặt tái nhợt mỗi ngày đã đỏ bừng, không đổ mồ hôi nhiều lắm, thỉnh thoảng lại ho vài cái, cảm giác như là sắp ch.ế.t bất cứ lúc nào.
Nghe nói trước đây hắn không bao giờ nghỉ ngơi trong các phó bản, Chủ thành lúc công khai thứ hạng thì hắn chính là người đứng đầu, từ một tân binh liên lục leo lên bảng xếp hạng, được người ta đặt biệt danh là “Quét bản cuồng ma”.
Bây giờ đáng ra hắn phải nghỉ ngơi nhưng vẫn phải đi huấn luyện hằng ngày.
Thân thể tàn tạ của hắn còn kiên trì huấn luyện hằng ngày nữa, là để khi vào phó bản bị quái vật nhai hăng hái hơn hả?
Bùi Tranh cười bất đắc dĩ: “Tất nhiên không phải.”, sau đó lại lau mồ hôi, “Em muốn đi đâu không, tôi dẫn em đi.”
Hình tượng ma nữ áo trắng quá nổi bật rồi, thà hắn mang theo thẻ bài thì được.
Tôi lại xoắn xoắn tóc, “Nhưng ta muốn đi dạo một mình.”
Bùi Tranh không đòi đi cùng tôi nữa mà đưa cho tôi một thiết bị điện tử nhỏ, “Đạo cụ này sẽ chỉ đường cho em. Lạc đường thì ấn nút này, đứng tại chỗ đừng đi đâu cả, tôi sẽ tới tìm em.”
Tôi nhận lấy: “Được!”
Rồi vui vẻ bay ra ngoài.
Chủ thành thật sự rất đông đúc, chỉ tiếc là tốc độ của tôi quá nhanh nên con người không nhìn thấy tôi được.
Tấm đạo cụ nói tôi giống cái gì đó, cái người trong ruộng dưa… (*)
(*) 瓜田里的猹: Cũng là một meme, xuất phát từ tác phẩm “Cố hương” của Lỗ Tấn ( Ngữ Văn 9) về đứa bé tên là Nhuận Thổ đi trộm dưa: “Giữa ruộng dưa, một đứa bé trạc mười một, mười hai tuổi, cổ đeo vòng bạc, tay lăm lăm cầm chiếc đinh ba, đang cố sức đâm theo một con tra. Con vật bỗng quay lại, luồn qua háng đứa bé, chạy mất…Tra đang ngốn dưa đấy”, ban đầu thì ‘con tra’ - 瓜 trong ruộng dưa’ là chỉ một loài động vật, trong “Cố hương” của Lỗ Tấn thì ‘con tra’ này luôn đến ruộng dưa để trộm dưa ăn nên ‘con tra’ trở thành từ đồng nghĩa với những người thích ăn dưa, bây giờ nó ám chỉ những cdm thích hóng drama hay “ăn dưa” trên Internet.
Tấm thẻ đạo cụ này là độc nhất vô nhị đấy, nó có thể tự nhận thức được.
Tôi u ám nhìn chằm chằm thẻ đạo cụ, tấm thẻ hèn nhát thay lời, nói tôi chính là đứa trẻ tao nhã, phiêu dật (*) nhất Chủ thành này.
(*) Nhẹ nhàng, nhàn hạ, thoát ra khỏi sự ràng buộc của cuộc đời.
Ừm, lời này thì tôi rất thích nghe.
Tôi đang bay vui vẻ thì một trận cuồn phong thổi qua, quét tôi vào một đống tro than.
Toàn bộ cái váy trắng của tôi giờ đã hoá đen như mực rồi huhuhu.
Sau đó gió càng lúc càng mạnh, mây đen nhanh chóng bao phủ trên đầu.
Thời tiết của Chủ thành, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng nữa hả?
Tôi vốn đã rất nhẹ cân rồi, đã thế cuồng phong thổi qua tôi liền cùng với lá cây, túi rác trên đường bay về phương xa luôn.
…
16.
Ta không thèm quan tâm có bị nhân loại phát hiện hay không, vươn tay ôm lấy cột điện, tóc cũng bị cuốn lên.
Cơn cuồng phong thổi đến mức tôi sắp biến dạng luôn rồi.
Đạo cụ nhắc tôi nhanh nhấn nút.
Ồ, giờ mới nhớ nè.
Nhưng Bùi Tranh là một tên m.a bệ.n.h đó, mưa to gió lớn thế này hắn có chịu được không?
Đạo cụ nói dù không nhấn nút thì hắn cũng đến tìm tôi thôi, không bằng cho hắn định vị vậy.
Được rồi, tôi nhấn nút và gửi định vị cho hắn.
Không lâu sau đó Bùi Tranh liền đội gió đi tới, ê nhưng mà tại sao ta bị gió thổi bay mà hắn lại không bị chứ? Điều này không khoa học chút nào?!!
Hắn ta thần kỳ thật, lúc chỉ là một tân thủ nhìn hắn như là loại sẽ xung phong c.h.ế.t đầu, thế mà bây giờ hắn đã leo lên vị trí đầu bảng rồi đó, dù ốm yếu nhưng sức sống của hắn cũng ngoan cường đến bất ngờ nha.
Hắn kéo tôi về nhà ngược chiều gió.
Sau khi về nhà, tôi ủ rũ nắm chặt cái váy đen như mực của mình, cái váy trắng đáng thương của tôi TT.
Tôi đi tìm Bùi Tranh, “Ta bẩn rồi.”
Mặt hắn đột nhiên nhạt đi.
“Ngươi giúp ta tắm đi, váy trắng nhỏ cũng phải giặt.”
Hắn ta giờ mới phản ứng lại, vành tai ửng đỏ rồi cúi chằm xuống đất: “Tôi có thẻ đạo cụ vệ sinh dùng một lần…”
Cái này là đồ tốt đó nha, nhanh hơn đi tắm nhiều! Lúc trước ta từng thấy chủ phó bản tân thủ tắm cho tiểu boss rồi, phải từ từ chà sạch, sau đó lại phải vắt chặt, treo khô, quá phiền phức!
Dùng thẻ đạo cụ vệ sinh này thì váy trắng nhỏ của tôi thoáng cái liền trở nên trắng sạch tinh tươm luôn, tôi lấy gương nhỏ ra soi từ đầu đến chân váy, sau khi xác nhận không một vết bẩn liền tập trung vuốt vuốt nếp váy.
...
Ngày hôm sau, trong phòng Bùi Tranh xuất hiện một tấm gương toàn thân rất lớn, tôi không cần cầm gương nhỏ nữa rồi.
Tôi vui vẻ đứng trước gương tự luyến hết nửa ngày, lúc thấy hơi chán lại thấy Bùi Tranh đang đọc kinh nghiệm vượt phó bản trung cấp trên diễn đàn, tôi thì ngồi ngáp ngắn ngáp dài bên cạnh.
Sau đó, tôi thấy một bài viết trên diễn đàn đang ngày một phổ biến.
Nội dung của bài viết này khác hoàn toàn so với những bài chia sẻ kinh nghiệm trước đó - Phố Trường Ninh xuất hiện Bát Hầu.
Tôi tò mò bảo Bùi Tranh mở ra.
Phố Trường Ninh xuất hiện Bát Hầu, @ vườn bách thú khu XX @ vườn bách thú chủ thành @ Bảo vệ động vật trung tâm thành phố, nhanh xác nhận đi.
Vườn thú khu vực xx: Không phải khỉ của chúng tôi @ vườn thú trung tâm thành phố.
Vườn thú trung tâm thành phố: Cũng không phải của chúng tôi @ Bảo vệ động vật trung tâm thành phố.
Bảo vệ động vật trung tâm thành phố: Chúng tôi chỉ bảo vệ chó mèo, không bảo vệ khỉ.
Phía dưới là một tấm hình mờ mờ, một hình bóng đen xì, méo mó không giống người ôm cột điện trong cơn bão.
“Rặc”
Tôi vô tình bóp nát máy truyền tin rồi…