Chương 82
Mà sắc mặt của Tiêu Thành Vũ bên đây ôn nhu không còn nữa, dường như cố hết sức đè nén cái gì đó, cực kỳ nghiêm túc, lúc này hắn ta vẫy áo choàng, ngay tức khắc từ lầu ba đi xuống, Khương Vân Nhi và tỳ nữ của nàng ta đi theo ở phía sau.
Tần Lam nhìn thấy hắn ta từ từ đi về phía mình…
Đôi mắt bình tĩnh không dao động, nhưng không ai biết trong lòng nàng như ngọn lửa đang đốt cháy hừng hực, một mảng lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Tiêu Thành Vũ, ta đã từng vô số lần muốn chạy về phía chàng, nhưng hiện tại ta muốn giết chết chàng.
“Vị cô nương này, ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy, chuyện của đại tiểu thư Quân gia và nhị tiểu thư Khương gia rốt cuộc là như thế nào, bổn hoàng tử không thể biết được, nhưng ngươi lại vô cớ vu oan bổn hoàng tử, chuyện này bổn hoàng tử cần một lời giải thích, nếu không hôm nay các ngươi đừng hòng đi ra khỏi trà lâu Tâm Duyệt này!”
Khuôn mặt dịu dàng trước sau như một của Tiêu Thành Vũ mang theo chút lạnh lẽo, giọng điệu cũng rất nghiêm túc, nhìn thấy rõ rệt sự tức giận của hắn ta.
“Xong rồi, hình như Lục hoàng tử nổi giận rồi.”
“Nữ tử che mặt này đúng là cái gì cũng dám nói, rốt cuộc nàng ta có thân phận gì?”
“Ôi, người Quân nhị tiểu thư tìm, nói chuyện không qua não, nhìn xem sắc mặt của Lục hoàng tử, đúng thật là khó coi.”
Có người thì thầm với nhau, xì xào bàn tán.
Tiêu Thành Vũ mím môi, trong mắt đè nén sự hung ác, vốn dĩ hắn tưởng rằng đây chỉ là chuyện nhỏ giữa hai tiểu thư thế gia, nhưng không ngờ đến nữ tử che mặt này dăm ba câu lại đem chuyện này nâng thành bàn về âm mưu, thậm chí còn kéo hắn vào.
Phải biết rằng tính chỉ trích và tố cáo của lời này quá nghiêm trọng rồi, nếu như truyền ra ngoài, vậy phụ hoàng, thất hoàng đế, còn có người nhà họ Quân sẽ nhìn hắn ta như thế nào?
Sắc mặt của Tiêu Thành Vũ hơi trầm, càng thêm khẳng định nữ tử che mặt ở trước mặt này là đang chống đối hắn, vì thế ánh mắt nhìn về hướng Tần Lam vô cùng sắc bén.
Tần Lam ở bên kia vừa nói xong câu này, Quân Linh Nhi đứng ở phía sau nàng nhanh chóng kéo vạt áo của nàng, trong lòng khiếp sợ, đường tỷ của nàng ta gây như vậy có phải có chút quá lớn rồi không, sao chuyện này còn dính dáng đến lục hoàng tử vậy?
Tần Lam đương nhiên không quan tâm đến nàng ta.
Chỉ thấy ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của nàng nhìn về hướng Tiêu Thành Vũ và Khương Vân Nhi, tiếp đến mở miệng nói: “Vốn dĩ ta cũng cho rằng không liên quan gì đến lục hoàng tử, nhưng gần đây bắt gặp lục hoàng tử và Lưu tiểu thư của Khương gia có quan hệ thân mật, lúc này ta mới kinh hoảng, tất cả mọi chuyện đều là có mưu tính trước.”
“Mưu tính trước cái gì? Ngươi đừng vội ăn nói lung tung! Quân Linh Nhi, người là ai, ngươi từ đâu tìm đến, che che giấu giấu, không dám lộ khuôn mặt thật ra, ở đây nói xằng bậy, ăn nói lung tung, rốt cuộc muốn làm gì? Có bản lĩnh các ngươi gọi Quân Phi Yến đến đây, đích thân đối chất với ta!”
Khương Vân Nhi tức giận nói.
Giọng nói của nàng ta vừa dứt, lại chỉ nghe thấy một tiếng cười nhạo, khinh thường, tiếng đến Tần Lam mở miệng: “Được thôi, vậy thì đích thân ta đối chất với ngươi.”
Mọi người còn chưa phản ứng ý nghĩ của câu nói đó là gì, thì Tiêu Thành Vũ và Khương Vân Nhi cách đó gần hơn cũng ngẩn người ra, tiếp đến bọn họ liền nhìn thấy Tần Lam ở trước mặt nâng lên tay ngọc thon dài, ở dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, tháo khăn che ở trên mặt xuống.
Dung mạo kiều diễm vô song, không còn thần sắc đường hoàng ngang ngược ngông cuồng, mà là trong trẻo lạnh lùng của băng tuyết.
Nhưng khuôn mặt này người ngồi ở đây đều quen biết, chủ yếu là quá nổi tiếng rồi, đây không phải chính là Quân Phi Yến, đại tiểu thư Quân gia sao?”
“Đây, đây đại tiểu thư Quân gia?”
“Chao ôi, sợ là ta không phải mù rồi, đây chẳng phải là đại tiểu thư Quân gia?”
“Không phải nói đại tiểu thư Quân gia bị Huyền vương gia đánh đến không được rồi sao?”
“Đây không phải trọng tâm, trọng điểm là Quân Phi Yến trong ấn tượng của ta không phải bộ dạng như vậy!”
Mọi người trong trà lâu Tâm Duyệt nhất thời kinh ngạc, thì thầm với nhau ra tiếng.
Ánh mắt ai cũng kinh hoàng, nhìn chằm chằm Tần Lam, hận không thể ở trên mặt của nàng nhìn chòng chọc ra một cái lỗ, chuyện này thế nào cũng thấy có chút huyền huyễn.
Đại tiểu thư Quân gia nổi danh là mù chữ, không biết một chữ nào, nhưng vừa nãy một câu tiếp một câu khiến cho tiểu thư nhà họ Khương á khẩu không trả lời được.
Đây là tình hình gì vậy?
Đại tiểu thư nhà họ Quân trúng tà rồi?
“Quân Phi Yến?”
Tần Lam nhìn thấy hắn ta từ từ đi về phía mình…
Đôi mắt bình tĩnh không dao động, nhưng không ai biết trong lòng nàng như ngọn lửa đang đốt cháy hừng hực, một mảng lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Tiêu Thành Vũ, ta đã từng vô số lần muốn chạy về phía chàng, nhưng hiện tại ta muốn giết chết chàng.
“Vị cô nương này, ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy, chuyện của đại tiểu thư Quân gia và nhị tiểu thư Khương gia rốt cuộc là như thế nào, bổn hoàng tử không thể biết được, nhưng ngươi lại vô cớ vu oan bổn hoàng tử, chuyện này bổn hoàng tử cần một lời giải thích, nếu không hôm nay các ngươi đừng hòng đi ra khỏi trà lâu Tâm Duyệt này!”
Khuôn mặt dịu dàng trước sau như một của Tiêu Thành Vũ mang theo chút lạnh lẽo, giọng điệu cũng rất nghiêm túc, nhìn thấy rõ rệt sự tức giận của hắn ta.
“Xong rồi, hình như Lục hoàng tử nổi giận rồi.”
“Nữ tử che mặt này đúng là cái gì cũng dám nói, rốt cuộc nàng ta có thân phận gì?”
“Ôi, người Quân nhị tiểu thư tìm, nói chuyện không qua não, nhìn xem sắc mặt của Lục hoàng tử, đúng thật là khó coi.”
Có người thì thầm với nhau, xì xào bàn tán.
Tiêu Thành Vũ mím môi, trong mắt đè nén sự hung ác, vốn dĩ hắn tưởng rằng đây chỉ là chuyện nhỏ giữa hai tiểu thư thế gia, nhưng không ngờ đến nữ tử che mặt này dăm ba câu lại đem chuyện này nâng thành bàn về âm mưu, thậm chí còn kéo hắn vào.
Phải biết rằng tính chỉ trích và tố cáo của lời này quá nghiêm trọng rồi, nếu như truyền ra ngoài, vậy phụ hoàng, thất hoàng đế, còn có người nhà họ Quân sẽ nhìn hắn ta như thế nào?
Sắc mặt của Tiêu Thành Vũ hơi trầm, càng thêm khẳng định nữ tử che mặt ở trước mặt này là đang chống đối hắn, vì thế ánh mắt nhìn về hướng Tần Lam vô cùng sắc bén.
Tần Lam ở bên kia vừa nói xong câu này, Quân Linh Nhi đứng ở phía sau nàng nhanh chóng kéo vạt áo của nàng, trong lòng khiếp sợ, đường tỷ của nàng ta gây như vậy có phải có chút quá lớn rồi không, sao chuyện này còn dính dáng đến lục hoàng tử vậy?
Tần Lam đương nhiên không quan tâm đến nàng ta.
Chỉ thấy ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của nàng nhìn về hướng Tiêu Thành Vũ và Khương Vân Nhi, tiếp đến mở miệng nói: “Vốn dĩ ta cũng cho rằng không liên quan gì đến lục hoàng tử, nhưng gần đây bắt gặp lục hoàng tử và Lưu tiểu thư của Khương gia có quan hệ thân mật, lúc này ta mới kinh hoảng, tất cả mọi chuyện đều là có mưu tính trước.”
“Mưu tính trước cái gì? Ngươi đừng vội ăn nói lung tung! Quân Linh Nhi, người là ai, ngươi từ đâu tìm đến, che che giấu giấu, không dám lộ khuôn mặt thật ra, ở đây nói xằng bậy, ăn nói lung tung, rốt cuộc muốn làm gì? Có bản lĩnh các ngươi gọi Quân Phi Yến đến đây, đích thân đối chất với ta!”
Khương Vân Nhi tức giận nói.
Giọng nói của nàng ta vừa dứt, lại chỉ nghe thấy một tiếng cười nhạo, khinh thường, tiếng đến Tần Lam mở miệng: “Được thôi, vậy thì đích thân ta đối chất với ngươi.”
Mọi người còn chưa phản ứng ý nghĩ của câu nói đó là gì, thì Tiêu Thành Vũ và Khương Vân Nhi cách đó gần hơn cũng ngẩn người ra, tiếp đến bọn họ liền nhìn thấy Tần Lam ở trước mặt nâng lên tay ngọc thon dài, ở dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, tháo khăn che ở trên mặt xuống.
Dung mạo kiều diễm vô song, không còn thần sắc đường hoàng ngang ngược ngông cuồng, mà là trong trẻo lạnh lùng của băng tuyết.
Nhưng khuôn mặt này người ngồi ở đây đều quen biết, chủ yếu là quá nổi tiếng rồi, đây không phải chính là Quân Phi Yến, đại tiểu thư Quân gia sao?”
“Đây, đây đại tiểu thư Quân gia?”
“Chao ôi, sợ là ta không phải mù rồi, đây chẳng phải là đại tiểu thư Quân gia?”
“Không phải nói đại tiểu thư Quân gia bị Huyền vương gia đánh đến không được rồi sao?”
“Đây không phải trọng tâm, trọng điểm là Quân Phi Yến trong ấn tượng của ta không phải bộ dạng như vậy!”
Mọi người trong trà lâu Tâm Duyệt nhất thời kinh ngạc, thì thầm với nhau ra tiếng.
Ánh mắt ai cũng kinh hoàng, nhìn chằm chằm Tần Lam, hận không thể ở trên mặt của nàng nhìn chòng chọc ra một cái lỗ, chuyện này thế nào cũng thấy có chút huyền huyễn.
Đại tiểu thư Quân gia nổi danh là mù chữ, không biết một chữ nào, nhưng vừa nãy một câu tiếp một câu khiến cho tiểu thư nhà họ Khương á khẩu không trả lời được.
Đây là tình hình gì vậy?
Đại tiểu thư nhà họ Quân trúng tà rồi?
“Quân Phi Yến?”