Chương 116
“Chuyện gì?”
Tần Lam hỏi nàng.
“Chính là tiệc sinh nhật của Vân An công chúa sắp đến rồi, thiệp mời đã đưa đến cho hai chúng ta, biểu tỷ, tỷ có đi không?”
Quân Linh Nhi nói,
Tần Lam hơi nhướng mày,
“Vân An công chúa?”
“Đúng vậy, ta không muốn đi, ta và Tô Vân An kia tính cách không hợp, vừa gặp liền mâu thuẫn, hôm ấy ở đó lại còn có không ít cô nương nhà thế gia tham dự, mỗi người đều trổ tài cầm kỳ thi họa, chúng ta sợ rằng sẽ bị cô lập a.”
Quân Linh Nhi hai tay chống cằm, vẻ mặt ủ rũ không vui.
Tần Lam cả mày và mắt đều có vẻ nhu hòa, Vân An công chúa, Tô Vân An là trưởng nữ của đương kim công chúa.
Đại công chúa là con gái đầu lòng của đương kim hoàng thượng, nhận được rất nhiều sủng ái, vừa qua tuổi cập kê đã bắt đầu lựa chọn phò mã, nàng nhớ rằng phu quân của trưởng công chúa trước đây là Trạng nguyên lang, sinh ra trong một gia đình nghèo nhưng lại đỗ danh hiệu đầu bảng cao quý nhất trong kỳ thi hoàng gia, tương truyền khi đó công chúa đã ấn tượng với tài năng văn chương của Trạng nguyên, sau này nữ nhi của họ vừa sinh ra đã được hoàng đế phong làm công chúa, có thể thấy nhận được thánh sủng đến mức nào.
Tiểu công chúa khó tránh nhận được nhiều chiều chuộng, nhưng nàng cũng rất giống cha nàng, có niềm đam mê với văn chương.
Đời trước nàng và Vân An công chúa có quan hệ rất tốt, nha đầu kia luôn gọi nàng là Tần tỷ tỷ, bọn họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau thảo luận thơ ca nhạc họa. Bây giờ cách biệt đã ba năm, nha đầu kia có lẽ cũng đã thành tiểu cô nương rồi.
“Đi chứ.”
Tần Lam đáp lời.
“A? Biểu tỷ, tỷ thật sự sẽ tham gia sao, vậy tỷ hẳn là không biết, Vân An công chúa kia đã đến cập kê rồi, lần này nàng trên danh nghĩa là tổ chức sinh nhật, nhưng thật ra cơ bản đều mời con nhà quyền quý, nghe nói trưởng công chúa muốn chọn phò mã cho nàng, các năm trước những người được mời đến sinh nhật của Vân An công chúa nếu không phải nhân tài trong cầm kỳ thì cũng là cao thủ thi họa, chúng ta đến đó không phải là múa rìu qua mắt thợ sao, tỷ quên rằng năm trước tỷ suýt nữa thì đánh nhau với Vân An công chúa sao?”
Toàn thân Quân Linh Nhi giống như bị bao phủ bởi sự phản kháng.
Tần Lam cười, nhưng nàng quên rằng Vân An công chúa là người rất yêu quý người có tài hoa, đối với Quân Phi Yến thật giống như hoàn toàn đối nghịch.
Tuy nhiên nàng cũng không thể tiết lộ thân phận thật sự của mình.
“Vậy ta cũng đi, nếu không đi chẳng phải là không nể mặt trưởng công chúa sao? Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, không sao cả.”
Tần Lam an ủi nàng.
Quân Linh Nhi vẫn còn miễn cưỡng.
“Ta sẽ dẫn muội theo a, không để cho ngươi bị ức hiếp, hơn nữa tuổi muội cũng sắp đến cập kê rồi, muội có thể nhân cơ hội này nhìn công tử gia nhà người khác một chút, điều tra thử xem có người nào muội thích hay không a.”
“A... không phải... biểu tỷ, tỷ nói tới nói lui sao lại chuyển sang chủ đề này chứ, chưa nói mấy vị thế gia công tử danh gia vọng tộc đó đều mắt cao hơn đầu, ngay cả giống như tỷ họ còn chưa chắc để ý đến, làm gì có ai để ý tới muội chứ.”
Tần Lam,
“....”
Không phải chứ, mấy lời Quân Linh Nhi nói sao lại có ý tấn công cá nhân thế chứ.
Nhưng tóm lại việc tham dự tiệc sinh nhật Vân An công chúa đã được giải quyết rồi.
Sinh nhật Tô Vân An là mười ngày sau.
Mấy ngày này trong phủ rất bận rộn, không chỉ Quân Huyền Diệp bận rộn mà Quân Lôi Đình cũng thường xuyên đi sớm về muộn, Tần Lam biết họ nhất định đang điều tra kẻ chủ mưu vụ đầu độc.
Lão phu nhân cũng sai người chuẩn bị y phục cho bọn họ, còn tặng bọn họ năm trăm lạng bạc để làm quà sinh nhật.
Vốn dĩ Tần Lam muốn đến Huyền Vương phủ một chuyến, nhưng chỉ cần nhớ đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, lửa giận trong lòng liền khó mà dập tắt.
Mười ngày rất nhanh trôi qua.
Hôm nay trời quang đãng, thời tiết rất đẹp.
Lão phu nhân sai người mang y phục đã hoàn thành tới, đó là một chiếc váy bằng lụa màu hoa oải hương rất mỏng nhẹ, toát ra vẻ tràn ngập tiên khí giống như một đôi cánh bướm dang rộng sắp bay lên, thật sự rất xinh đẹp.
Bởi vì Tần Lam không mặc màu đỏ tươi, Quân Linh Nhi lại mặc một thân trang phục cưỡi ngựa, roi ngựa quấn quanh eo. Theo lời nàng nói nếu ai đó dám khiêu khích nàng thì nàng liền thuận tiện cho người đó một trận.
Tần Lam mang theo Lục Trúc, lên xe ngựa đến phủ công chúa...
Tần Lam hỏi nàng.
“Chính là tiệc sinh nhật của Vân An công chúa sắp đến rồi, thiệp mời đã đưa đến cho hai chúng ta, biểu tỷ, tỷ có đi không?”
Quân Linh Nhi nói,
Tần Lam hơi nhướng mày,
“Vân An công chúa?”
“Đúng vậy, ta không muốn đi, ta và Tô Vân An kia tính cách không hợp, vừa gặp liền mâu thuẫn, hôm ấy ở đó lại còn có không ít cô nương nhà thế gia tham dự, mỗi người đều trổ tài cầm kỳ thi họa, chúng ta sợ rằng sẽ bị cô lập a.”
Quân Linh Nhi hai tay chống cằm, vẻ mặt ủ rũ không vui.
Tần Lam cả mày và mắt đều có vẻ nhu hòa, Vân An công chúa, Tô Vân An là trưởng nữ của đương kim công chúa.
Đại công chúa là con gái đầu lòng của đương kim hoàng thượng, nhận được rất nhiều sủng ái, vừa qua tuổi cập kê đã bắt đầu lựa chọn phò mã, nàng nhớ rằng phu quân của trưởng công chúa trước đây là Trạng nguyên lang, sinh ra trong một gia đình nghèo nhưng lại đỗ danh hiệu đầu bảng cao quý nhất trong kỳ thi hoàng gia, tương truyền khi đó công chúa đã ấn tượng với tài năng văn chương của Trạng nguyên, sau này nữ nhi của họ vừa sinh ra đã được hoàng đế phong làm công chúa, có thể thấy nhận được thánh sủng đến mức nào.
Tiểu công chúa khó tránh nhận được nhiều chiều chuộng, nhưng nàng cũng rất giống cha nàng, có niềm đam mê với văn chương.
Đời trước nàng và Vân An công chúa có quan hệ rất tốt, nha đầu kia luôn gọi nàng là Tần tỷ tỷ, bọn họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau thảo luận thơ ca nhạc họa. Bây giờ cách biệt đã ba năm, nha đầu kia có lẽ cũng đã thành tiểu cô nương rồi.
“Đi chứ.”
Tần Lam đáp lời.
“A? Biểu tỷ, tỷ thật sự sẽ tham gia sao, vậy tỷ hẳn là không biết, Vân An công chúa kia đã đến cập kê rồi, lần này nàng trên danh nghĩa là tổ chức sinh nhật, nhưng thật ra cơ bản đều mời con nhà quyền quý, nghe nói trưởng công chúa muốn chọn phò mã cho nàng, các năm trước những người được mời đến sinh nhật của Vân An công chúa nếu không phải nhân tài trong cầm kỳ thì cũng là cao thủ thi họa, chúng ta đến đó không phải là múa rìu qua mắt thợ sao, tỷ quên rằng năm trước tỷ suýt nữa thì đánh nhau với Vân An công chúa sao?”
Toàn thân Quân Linh Nhi giống như bị bao phủ bởi sự phản kháng.
Tần Lam cười, nhưng nàng quên rằng Vân An công chúa là người rất yêu quý người có tài hoa, đối với Quân Phi Yến thật giống như hoàn toàn đối nghịch.
Tuy nhiên nàng cũng không thể tiết lộ thân phận thật sự của mình.
“Vậy ta cũng đi, nếu không đi chẳng phải là không nể mặt trưởng công chúa sao? Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, không sao cả.”
Tần Lam an ủi nàng.
Quân Linh Nhi vẫn còn miễn cưỡng.
“Ta sẽ dẫn muội theo a, không để cho ngươi bị ức hiếp, hơn nữa tuổi muội cũng sắp đến cập kê rồi, muội có thể nhân cơ hội này nhìn công tử gia nhà người khác một chút, điều tra thử xem có người nào muội thích hay không a.”
“A... không phải... biểu tỷ, tỷ nói tới nói lui sao lại chuyển sang chủ đề này chứ, chưa nói mấy vị thế gia công tử danh gia vọng tộc đó đều mắt cao hơn đầu, ngay cả giống như tỷ họ còn chưa chắc để ý đến, làm gì có ai để ý tới muội chứ.”
Tần Lam,
“....”
Không phải chứ, mấy lời Quân Linh Nhi nói sao lại có ý tấn công cá nhân thế chứ.
Nhưng tóm lại việc tham dự tiệc sinh nhật Vân An công chúa đã được giải quyết rồi.
Sinh nhật Tô Vân An là mười ngày sau.
Mấy ngày này trong phủ rất bận rộn, không chỉ Quân Huyền Diệp bận rộn mà Quân Lôi Đình cũng thường xuyên đi sớm về muộn, Tần Lam biết họ nhất định đang điều tra kẻ chủ mưu vụ đầu độc.
Lão phu nhân cũng sai người chuẩn bị y phục cho bọn họ, còn tặng bọn họ năm trăm lạng bạc để làm quà sinh nhật.
Vốn dĩ Tần Lam muốn đến Huyền Vương phủ một chuyến, nhưng chỉ cần nhớ đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, lửa giận trong lòng liền khó mà dập tắt.
Mười ngày rất nhanh trôi qua.
Hôm nay trời quang đãng, thời tiết rất đẹp.
Lão phu nhân sai người mang y phục đã hoàn thành tới, đó là một chiếc váy bằng lụa màu hoa oải hương rất mỏng nhẹ, toát ra vẻ tràn ngập tiên khí giống như một đôi cánh bướm dang rộng sắp bay lên, thật sự rất xinh đẹp.
Bởi vì Tần Lam không mặc màu đỏ tươi, Quân Linh Nhi lại mặc một thân trang phục cưỡi ngựa, roi ngựa quấn quanh eo. Theo lời nàng nói nếu ai đó dám khiêu khích nàng thì nàng liền thuận tiện cho người đó một trận.
Tần Lam mang theo Lục Trúc, lên xe ngựa đến phủ công chúa...