Chương 33
Thấy Tiêu Mạn im lặng, người kia khiêu khích thêm.- Sao, sợ rồi thì biến.- Cậu nghĩ hai cái tát này đủ khiến tôi sợ sao?- Mày..Người kia đưa tay lên định tát tiếp thì đã bị Tiêu Mạn giữ lại sau đó đẩy ra sau, lực đủ khiến người kia ngã.Người kia tức tối quát hai người còn lại:- Còn không lại đỡ tao. Hai đứa mày làm cảnh hay sao mà nó đánh tao cũng mặc nó.- Bọn em xin lỗi.Sau khi đỡ người cầm đầu dậy thì hai người kia lao đến đánh Tiêu Mạn, nhưng Tiêu Mạn đã né được, chỉ vài quyền đã làm hai người đó ngã. Haiza, không uổng công bao lâu tập võ phòng thân.Chuyện tiếp theo lại khiến cho Tiêu Mạn ngạc nhiên, à không hoang mang mới đúng.Sau khi nhận được dấu hiệu của người quay lén thì cả ba người đồng loạt cầu xin Tiêu Mạn.- Chúng tôi xin lỗi.- Đáng lẽ ra chúng tôi không bắt nạt học sinh khác.- Xin cậu đừng báo chuyện này cho giáo viên.Vì lòng tốt của mình, và cảm thấy họ đã biết lỗi, Tiêu Mạn gật đầu đồng ý:- Chỉ cần các cậu hứa sau này không tái phạm.- Chúng tôi hứa sẽ không bao giờ bắt nạt ai nữa. Đam Mỹ Trọng Sinh- Được rồi, các cậu đi đi.Đợi khi họ rời đi thì cô học sinh bị bắt nạt nắm lấy tay Tiêu Mạn cảm ơn.- Cảm ơn cậu nhiều, nếu không có cậu hôm nay mình đã bị đánh rồi.- Chuyện nên làm.- Mặt cậu.Tiêu Mạn đưa tay lên sờ mặt, không biết nó ra sao nhưng mà, thật sự rất rát