Chương 65
Thời gian cứ như vậy mà yên bình trôi qua chẳng mấy chốc chỉ còn hơn một tháng nữa là bọn tôi được nghỉ hè rồi, nhưng mọi người đều lo lắng cho kì thi cuối kỳ trước khi được nghỉ. Tôi và em vẫn vậy, giữ liên lạc với đối phương dù cho không biết vô tình hay cố ý bọn tôi đều tránh gặp mặt nhau. Nhưng mọi chuyện xung quanh em ấy tôi đều biết, em ấy thích kể tôi nghe những chuyện nhỏ nhặt mà em gặp phải dù cho đôi khi đó có lẽ là một câu chuyện không đầu không đuôi, nhưng tôi lại không thấy phiền về việc đó.
"Hôm nay em gặp chuyện nè!!!" Không cần nhìn mặt tôi cũng biết bên kia màn hình em đang phụng phịu ra sao.
"Làm sao vậy" Tôi nhanh chóng trả lời tin nhắn
"Có con kiến rơi vào cốc nước cam của em ///^"
...
Tôi đã bị cuốn vào, trong một phút giây nào đó tôi nghĩ rằng tôi thực sự đã quên mất mọi thứ và dần quen thuộc với sự ấm áp bé bỏng này.
Trong thời gian gấp rút cuối cùng chạy đua để thi cuối kì, ai cũng mong muốn có kết quả thật tốt đẹp để có thể vui vẻ tận hưởng mùa hè đúng nghĩa. Tôi cùng nhóm bạn cũng vội vàng ôn bài, phân chia chỉ dạy cho nhau ai giỏi môn nào thì giúp đỡ mọi người môn đó. Không khí trong phòng học mỗi mùa thi cử đều trở nên gấp gáp, thời gian gần đây mối quan hệ của tôi với Nắng cuối cùng cũng bình thường trở lại, không phải trở về thân thiết bám nhau như xưa mà là kiểu có thể nói chuyện được. Đôi lúc Nắng sẽ chạy xuống nhờ tôi chỉ bài vài chỗ không hiểu, cũng vài lần cậu ấy tham dự bàn luận vài vấn đề cùng nhóm tôi.
Hôm nay cũng như vậy, tôi đang giải một bài toán khá phức tạp thì Nắng vội chạy xuống mang theo đôi mắt cầu xin mong tôi chỉ lại một câu trong đề, chỉ qua vài chỗ khi cậu ấy đã hiểu thì vội quay về chỗ để hoàn thành. Đột nhiên bên tai vang lên giọng nói sặc mùi đá đểu:
" Chia tay xong tự do hẳn nhỉ? Lại trở về thích ai đó à?" Tôi vội quay sang nhìn thì thấy Chi đang nhếch mày nhìn tôi.
"Suy nghĩ gì vớ vẩn vậy làm bài đi?" Tôi chép miệng chỉ vào đống đề trước mắt Chi.
"Người ta cũng không giải được bài nhưng có được ai chỉ đâu mà biết" Chi ngúng nguẩy kêu lên
Tôi cười, rồi nhích người sát vào Chi: "Đâu coi, em cũng có mấy câu không hiểu muốn hỏi anh nè"
"Ra mà hỏi người ta ấy, tôi cũng biết đâu"
"Thực ra thì thích cãi nhau với anh hơn"
Trông Chi có vẻ xuôi xuôi, bọn tôi liền chụm đầu vào tìm cách giải vài câu khó, bỗng Chi hỏi tôi: "Dạo gần đây mày với... em ấy thế nào?" Tôi hơi ngơ ra, nhưng cũng kịp hiểu là Chi đang hỏi tôi với My, tôi mím môi lắc nhẹ đầu: "Không sao cả, vẫn bình thường thôi trò chuyện này kia nhưng chẳng có gì."
Khoảng không im lặng lại diễn ra, tôi chuẩn bị vùi đầu vào tờ đề mới thì đột nhiên Khôi Anh chạy tới níu tay tôi: "Tràaaa tao nghe nói chủ nhật tuần này trường Bản Đôn tổ chức hội chợ đó, câu lạc bộ vẽ của tao ở trường đó có mở sạp bán mày đi với tao nháaaa."
Trông Khôi Anh phấn khởi hứng thú hẳn ra, ngập tràn sức sống cũng được một thời gian sau khi cậu tham gia vào câu lạc bộ tôi nhận thấy cậu ấy ngày càng mở rộng mình hơn. Tôi mỉm cười gật gật đầu, sau đó híp mắt nhìn Khôi Anh: "À tưởng đi với bạn Đăng nào cơ mà sao đột nhiên rủ tôi?"
Khôi Anh ngại ngùng rồi uốn éo nhìn tôi: "Thôi màaa hic đi đi tao đi với bạn ấy tao bị ngại hihi"
Tôi chép miệng nhìn cậu ta rồi cũng cười cho qua, chuyện là Khôi Anh cuối cùng cũng dần mở lòng và dường như cũng đã dần buông xuôi đi cậu bạn Đào, người mà cậu ta thích bấy lâu nhưng không kết quả. Vừa hay khi tham gia câu lạc bộ vẽ ở trường Bản Đôn có một anh bạn trong câu lạc bộ đó tên là Đăng cũng thích con trai, dường như tích cách của Đăng rất nhẹ nhàng và cũng là mẫu người của Khôi Anh vì thế cậu ấy đang dần mê như điếu đổ. Tôi lắc đầu ngán ngẩm nhìn vẻ mặt mong chờ vui vẻ của cậu ta, đột nhiên tôi nhớ ra nếu là câu lạc bộ của Khôi Anh thì cũng có My nhỉ? Không biết em ấy có đi không?
Đang lo lắng cho việc lỡ gặp mặt My trong buổi hội chợ sắp tới thì Nắng đột nhiên chạy xuống quàng tay qua vai tôi, dựa cả sức nặng của cậu vào lưng tôi: "Trà thứ bảy này rảnh không chúng ta đi dạo phố đi?"
Tôi ngơ ngác nhìn, thầm nghĩ bộ bây giờ ai cũng rảnh rỗi muốn đi chơi vậy hả? Suy đi tính lại thì tôi cũng không bận gì thứ bảy đi với Nắng rồi chủ nhật đi cùng Khôi Anh cũng coi như nghỉ ngơi sau những giây phút căng thẳng ôn thi. Chốt lịch xong Nắng vui vẻ chạy về chỗ, tôi vẫn còn băn khoăn về việc gặp My nên cuối giờ vội kéo Khôi Anh hỏi:
"Ê nè hôm đó My đi không?" Khôi Anh nhìn tôi cười thần bí rồi gật đầu, tôi thở dài thôi thì cuối cùng vẫn phải đối mặt thôi.
"Không chỉ đi đâu mà còn được mày chở đi nữa." Khôi Anh lên tiếng
Tôi há hốc mồm chỉ vào mình, Khôi Anh vui vẻ nhìn tôi rồi gật đầu với nụ cười không thể nào thánh thiện hơn: "Ukm đúng rồi bạn iu à, vì lên kèo hết rồi tôi biết bạn sẽ đi mà nhưng trong câu lạc bộ mọi người đèo nhau đủ chỗ hết rồi nên tôi nhận kèo là bạn chở đó hihi"
"Còn hi hi??? Mày sống vừa phải thôi nhá" Tôi vội cấu véo người Khôi Anh, chúng tôi hihihaha suốt trên đoạn đường lấy xe.
Sau khi về đến nhà, bình tĩnh lại tôi vội lấy máy nhắn cho em: "Em có đi hội chợ đúng không? Nghe nói hôm đó chị đèo em đi."
"Hôm nay em gặp chuyện nè!!!" Không cần nhìn mặt tôi cũng biết bên kia màn hình em đang phụng phịu ra sao.
"Làm sao vậy" Tôi nhanh chóng trả lời tin nhắn
"Có con kiến rơi vào cốc nước cam của em ///^"
...
Tôi đã bị cuốn vào, trong một phút giây nào đó tôi nghĩ rằng tôi thực sự đã quên mất mọi thứ và dần quen thuộc với sự ấm áp bé bỏng này.
Trong thời gian gấp rút cuối cùng chạy đua để thi cuối kì, ai cũng mong muốn có kết quả thật tốt đẹp để có thể vui vẻ tận hưởng mùa hè đúng nghĩa. Tôi cùng nhóm bạn cũng vội vàng ôn bài, phân chia chỉ dạy cho nhau ai giỏi môn nào thì giúp đỡ mọi người môn đó. Không khí trong phòng học mỗi mùa thi cử đều trở nên gấp gáp, thời gian gần đây mối quan hệ của tôi với Nắng cuối cùng cũng bình thường trở lại, không phải trở về thân thiết bám nhau như xưa mà là kiểu có thể nói chuyện được. Đôi lúc Nắng sẽ chạy xuống nhờ tôi chỉ bài vài chỗ không hiểu, cũng vài lần cậu ấy tham dự bàn luận vài vấn đề cùng nhóm tôi.
Hôm nay cũng như vậy, tôi đang giải một bài toán khá phức tạp thì Nắng vội chạy xuống mang theo đôi mắt cầu xin mong tôi chỉ lại một câu trong đề, chỉ qua vài chỗ khi cậu ấy đã hiểu thì vội quay về chỗ để hoàn thành. Đột nhiên bên tai vang lên giọng nói sặc mùi đá đểu:
" Chia tay xong tự do hẳn nhỉ? Lại trở về thích ai đó à?" Tôi vội quay sang nhìn thì thấy Chi đang nhếch mày nhìn tôi.
"Suy nghĩ gì vớ vẩn vậy làm bài đi?" Tôi chép miệng chỉ vào đống đề trước mắt Chi.
"Người ta cũng không giải được bài nhưng có được ai chỉ đâu mà biết" Chi ngúng nguẩy kêu lên
Tôi cười, rồi nhích người sát vào Chi: "Đâu coi, em cũng có mấy câu không hiểu muốn hỏi anh nè"
"Ra mà hỏi người ta ấy, tôi cũng biết đâu"
"Thực ra thì thích cãi nhau với anh hơn"
Trông Chi có vẻ xuôi xuôi, bọn tôi liền chụm đầu vào tìm cách giải vài câu khó, bỗng Chi hỏi tôi: "Dạo gần đây mày với... em ấy thế nào?" Tôi hơi ngơ ra, nhưng cũng kịp hiểu là Chi đang hỏi tôi với My, tôi mím môi lắc nhẹ đầu: "Không sao cả, vẫn bình thường thôi trò chuyện này kia nhưng chẳng có gì."
Khoảng không im lặng lại diễn ra, tôi chuẩn bị vùi đầu vào tờ đề mới thì đột nhiên Khôi Anh chạy tới níu tay tôi: "Tràaaa tao nghe nói chủ nhật tuần này trường Bản Đôn tổ chức hội chợ đó, câu lạc bộ vẽ của tao ở trường đó có mở sạp bán mày đi với tao nháaaa."
Trông Khôi Anh phấn khởi hứng thú hẳn ra, ngập tràn sức sống cũng được một thời gian sau khi cậu tham gia vào câu lạc bộ tôi nhận thấy cậu ấy ngày càng mở rộng mình hơn. Tôi mỉm cười gật gật đầu, sau đó híp mắt nhìn Khôi Anh: "À tưởng đi với bạn Đăng nào cơ mà sao đột nhiên rủ tôi?"
Khôi Anh ngại ngùng rồi uốn éo nhìn tôi: "Thôi màaa hic đi đi tao đi với bạn ấy tao bị ngại hihi"
Tôi chép miệng nhìn cậu ta rồi cũng cười cho qua, chuyện là Khôi Anh cuối cùng cũng dần mở lòng và dường như cũng đã dần buông xuôi đi cậu bạn Đào, người mà cậu ta thích bấy lâu nhưng không kết quả. Vừa hay khi tham gia câu lạc bộ vẽ ở trường Bản Đôn có một anh bạn trong câu lạc bộ đó tên là Đăng cũng thích con trai, dường như tích cách của Đăng rất nhẹ nhàng và cũng là mẫu người của Khôi Anh vì thế cậu ấy đang dần mê như điếu đổ. Tôi lắc đầu ngán ngẩm nhìn vẻ mặt mong chờ vui vẻ của cậu ta, đột nhiên tôi nhớ ra nếu là câu lạc bộ của Khôi Anh thì cũng có My nhỉ? Không biết em ấy có đi không?
Đang lo lắng cho việc lỡ gặp mặt My trong buổi hội chợ sắp tới thì Nắng đột nhiên chạy xuống quàng tay qua vai tôi, dựa cả sức nặng của cậu vào lưng tôi: "Trà thứ bảy này rảnh không chúng ta đi dạo phố đi?"
Tôi ngơ ngác nhìn, thầm nghĩ bộ bây giờ ai cũng rảnh rỗi muốn đi chơi vậy hả? Suy đi tính lại thì tôi cũng không bận gì thứ bảy đi với Nắng rồi chủ nhật đi cùng Khôi Anh cũng coi như nghỉ ngơi sau những giây phút căng thẳng ôn thi. Chốt lịch xong Nắng vui vẻ chạy về chỗ, tôi vẫn còn băn khoăn về việc gặp My nên cuối giờ vội kéo Khôi Anh hỏi:
"Ê nè hôm đó My đi không?" Khôi Anh nhìn tôi cười thần bí rồi gật đầu, tôi thở dài thôi thì cuối cùng vẫn phải đối mặt thôi.
"Không chỉ đi đâu mà còn được mày chở đi nữa." Khôi Anh lên tiếng
Tôi há hốc mồm chỉ vào mình, Khôi Anh vui vẻ nhìn tôi rồi gật đầu với nụ cười không thể nào thánh thiện hơn: "Ukm đúng rồi bạn iu à, vì lên kèo hết rồi tôi biết bạn sẽ đi mà nhưng trong câu lạc bộ mọi người đèo nhau đủ chỗ hết rồi nên tôi nhận kèo là bạn chở đó hihi"
"Còn hi hi??? Mày sống vừa phải thôi nhá" Tôi vội cấu véo người Khôi Anh, chúng tôi hihihaha suốt trên đoạn đường lấy xe.
Sau khi về đến nhà, bình tĩnh lại tôi vội lấy máy nhắn cho em: "Em có đi hội chợ đúng không? Nghe nói hôm đó chị đèo em đi."