Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
Hà Uy Kiệt nhận được tin nhắn của Nhuận Phát, cho biết Tôn Giai Ân đang sống ở thành phố P, nơi này còn được mệnh danh là cái nôi công nghệ của đất nước. Nhưng theo trí nhớ của hắn, cô bảo cô học ngành marketing thuộc khoa thương mại, chẳng lẽ cô chuyển sang ngành khác để học rồi à...?
Hà Uy Kiệt vẫn cảm thấy có điều gì đó bức bối trong lòng, hắn xem lịch làm việc trong tuần này xong liền lén đặt vé máy bay đến thành phố P, hắn thật sự muốn biết Tôn Giai Ân đến đây nhằm mục đích gì...
Đột nhiên tiếng chuông điện vang lên khiến Hà Uy Kiệt giật mình, hắn thở dài liền nghe máy...
"Tôi nghe..."
- Ngài đừng tưởng tôi không biết ngài vừa làm gì, ngài nghĩ mấy trò vặt vãnh như thay đổi địa chỉ IP để đặt vé máy bay có thể qua mắt được tôi đấy à...!
"Biết rồi...thế nên cậu làm cách nào để giấu giếm chuyện này đi...!"
- Tôi đã bảo là không được, dù có được đi chăng nữa thì ngài vác mặt đến đó để cô Tôn đánh ngài một trận à...?
"Cô ấy đánh tôi được cũng tốt, với lại tôi đã xem lịch rồi, tối thứ bảy tuần này tôi rảnh...tôi chỉ muốn đến xem cô ấy một chút thôi..."
- Tối thứ bảy tuần này ngài có cuộc hẹn với tiểu thư Lương gia, hay nói đúng hơn là vị hôn thê tương lai của ngài đấy...ngài quên hết rồi à...?
"Lương gia...? Tôi hẹn cô ta làm gì...?"
- Ngài không hẹn nhưng ngài chủ tịch đã thay mặt ngài hẹn cách đây một tuần trước, dù gì cũng hứa hôn với nhau rồi...ngài vẫn nên chủ động đến gặp người ta...
Hà Uy Kiệt bực mình cúp máy, hắn kiểm tra lại điện thoại thì vé máy bay đã bị hủy. Nếu Hà Uy Tập biết hắn đi gặp tiểu thư Lương gia gì đó, vậy hắn đi gặp cho ông ta vừa lòng...
*
Tối thứ bảy, Nhuận Phát lái xe đến nhà hàng đã được đặt sẵn, theo sau là hai chiếc xe khác nhằm mục đích bảo vệ ngài bộ trưởng theo qui định.
Hà Uy Kiệt bước vào nhà hàng, hắn đưa mắt nhìn vị tiểu thư cao quý đã ngồi chờ sẵn ở bàn, dù hắn có khó tính cỡ nào đi chăng nữa cũng phải công nhận là vị tiểu thư này thật sự rất xinh đẹp yêu kiều, khí chất cao quý không lẫn đi đâu được...
Lương Linh vừa nhìn thấy Hà Uy Kiệt, ánh mắt của cô nàng sáng rực lên. Trước đó cô từng thấy gương mặt này trên tivi, nhưng không ngờ ngoài đời lại đẹp trai và lịch lãm như vậy...
"Chào anh...em là Lương Linh..."
Hà Uy Kiệt đi lại bàn liền ngồi xuống, hắn không có ý định chào hỏi gì liền đi thẳng vào chủ đề...
"Nghe nói cô là vị hôn thê mà cha tôi đã sắp xếp cho tôi...?"
Lương Linh mỉm cười ngọt ngào, cô rất thích những người thẳng thắn như vậy...
"Đúng vậy...em là vị hôn thê của anh, tương lai có thể trở thành phu nhân ngài bộ trưởng đấy ạ...!"
Hà Uy Kiệt gật đầu, hắn nhìn gương mặt vui vẻ của Lương Linh liền nghĩ ngay đến Tôn Giai Ân, lúc trước cô cũng vui vẻ như vậy khi cô nghĩ rằng cô đã trở thành vợ hắn...
"Tôi có người yêu rồi...tôi cũng không có ý định chia tay với cô ấy...vậy nên tôi không thể cho cô chức vị và cuộc hôn nhân mà cô mơ ước được..."
Lương Linh hơi khựng lại, cô nàng chưa từng nghe cha mình nói đến việc này, nhưng cô vừa gặp đã yêu Hà Uy Kiệt, cô không bao giờ từ bỏ thứ mình thích dễ dàng như vậy được...
"Anh không hề công khai người yêu với truyền thông, chứng tỏ cô ấy không có thân phận cao quý...chuyện đó đồng nghĩa với việc cô ấy không phù hợp với anh và vị trí mà anh đang nắm giữ, em nói có đúng không...?"
Hà Uy Kiệt nhìn sơ cũng biết người phụ nữ với vẻ mặt hiền lành này cũng không phải dạng vừa...
"Chuyện đó thì liên quan gì đến cô...tóm lại tôi sẽ không kết hôn với cô..."
Lương Linh đưa tay chống cằm, cô dùng ánh mắt khó đoán nhìn chằm chằm Hà Uy Kiệt...
"Anh phải kết hôn với em thôi, nhưng em là người hào phóng...em sẵn sàng chấp nhận việc anh bao nuôi tình nhân ở bên ngoài, chỉ cần trên danh nghĩa...em là vợ chính thức của anh là được...!"
Hà Uy Kiệt nhướng mày tỏ vẻ bất ngờ với câu trả lời ngoan cố không biết điểm dừng kia...
"Vậy tôi cũng nói thẳng luôn, cô ấy sẽ là vợ hợp pháp của tôi...!"
Lương Linh không phải người dễ bỏ cuộc, dù gì cô nàng cũng là cháu gái cưng của cựu thủ tướng, gia đình có nền móng chính trị vững mạnh, chẳng lẽ cô lại thua một đứa con gái có xuất thân tầm thường sao...?
"Anh nằm mơ đi...anh đừng nghĩ anh chỉ là một tên cảnh sát quèn giống như ngày xưa mà muốn lấy ai thì lấy, bây giờ anh là bộ trưởng...anh bắt buộc phải tìm một người xứng đáng đứng bên cạnh anh...và em chính là người duy nhất làm được chuyện đó...!"
Hà Uy Kiệt chửi thầm cha của hắn ở trong lòng, không biết tại sao ông ta có thể tìm được một người phụ nữ cứng đầu như vậy...
"Vậy cô cứ thử xem...!"
Hà Uy Kiệt tức giận đứng dậy, hắn thề sẽ không bao giờ có cuộc hẹn thứ hai giống như thế này nữa. Lúc trước có một Ánh Dinh đã khiến hắn đau hết cả đầu rồi, bây giờ còn thêm một Lương Linh nữa...
"Giai Ân à...em cứu anh với...anh sắp chết đến nơi rồi...!"
Mọi người vô ủng hộ truyện mới của tui nhá để tui có động lực ra chương tiếp nè ?
Hà Uy Kiệt vẫn cảm thấy có điều gì đó bức bối trong lòng, hắn xem lịch làm việc trong tuần này xong liền lén đặt vé máy bay đến thành phố P, hắn thật sự muốn biết Tôn Giai Ân đến đây nhằm mục đích gì...
Đột nhiên tiếng chuông điện vang lên khiến Hà Uy Kiệt giật mình, hắn thở dài liền nghe máy...
"Tôi nghe..."
- Ngài đừng tưởng tôi không biết ngài vừa làm gì, ngài nghĩ mấy trò vặt vãnh như thay đổi địa chỉ IP để đặt vé máy bay có thể qua mắt được tôi đấy à...!
"Biết rồi...thế nên cậu làm cách nào để giấu giếm chuyện này đi...!"
- Tôi đã bảo là không được, dù có được đi chăng nữa thì ngài vác mặt đến đó để cô Tôn đánh ngài một trận à...?
"Cô ấy đánh tôi được cũng tốt, với lại tôi đã xem lịch rồi, tối thứ bảy tuần này tôi rảnh...tôi chỉ muốn đến xem cô ấy một chút thôi..."
- Tối thứ bảy tuần này ngài có cuộc hẹn với tiểu thư Lương gia, hay nói đúng hơn là vị hôn thê tương lai của ngài đấy...ngài quên hết rồi à...?
"Lương gia...? Tôi hẹn cô ta làm gì...?"
- Ngài không hẹn nhưng ngài chủ tịch đã thay mặt ngài hẹn cách đây một tuần trước, dù gì cũng hứa hôn với nhau rồi...ngài vẫn nên chủ động đến gặp người ta...
Hà Uy Kiệt bực mình cúp máy, hắn kiểm tra lại điện thoại thì vé máy bay đã bị hủy. Nếu Hà Uy Tập biết hắn đi gặp tiểu thư Lương gia gì đó, vậy hắn đi gặp cho ông ta vừa lòng...
*
Tối thứ bảy, Nhuận Phát lái xe đến nhà hàng đã được đặt sẵn, theo sau là hai chiếc xe khác nhằm mục đích bảo vệ ngài bộ trưởng theo qui định.
Hà Uy Kiệt bước vào nhà hàng, hắn đưa mắt nhìn vị tiểu thư cao quý đã ngồi chờ sẵn ở bàn, dù hắn có khó tính cỡ nào đi chăng nữa cũng phải công nhận là vị tiểu thư này thật sự rất xinh đẹp yêu kiều, khí chất cao quý không lẫn đi đâu được...
Lương Linh vừa nhìn thấy Hà Uy Kiệt, ánh mắt của cô nàng sáng rực lên. Trước đó cô từng thấy gương mặt này trên tivi, nhưng không ngờ ngoài đời lại đẹp trai và lịch lãm như vậy...
"Chào anh...em là Lương Linh..."
Hà Uy Kiệt đi lại bàn liền ngồi xuống, hắn không có ý định chào hỏi gì liền đi thẳng vào chủ đề...
"Nghe nói cô là vị hôn thê mà cha tôi đã sắp xếp cho tôi...?"
Lương Linh mỉm cười ngọt ngào, cô rất thích những người thẳng thắn như vậy...
"Đúng vậy...em là vị hôn thê của anh, tương lai có thể trở thành phu nhân ngài bộ trưởng đấy ạ...!"
Hà Uy Kiệt gật đầu, hắn nhìn gương mặt vui vẻ của Lương Linh liền nghĩ ngay đến Tôn Giai Ân, lúc trước cô cũng vui vẻ như vậy khi cô nghĩ rằng cô đã trở thành vợ hắn...
"Tôi có người yêu rồi...tôi cũng không có ý định chia tay với cô ấy...vậy nên tôi không thể cho cô chức vị và cuộc hôn nhân mà cô mơ ước được..."
Lương Linh hơi khựng lại, cô nàng chưa từng nghe cha mình nói đến việc này, nhưng cô vừa gặp đã yêu Hà Uy Kiệt, cô không bao giờ từ bỏ thứ mình thích dễ dàng như vậy được...
"Anh không hề công khai người yêu với truyền thông, chứng tỏ cô ấy không có thân phận cao quý...chuyện đó đồng nghĩa với việc cô ấy không phù hợp với anh và vị trí mà anh đang nắm giữ, em nói có đúng không...?"
Hà Uy Kiệt nhìn sơ cũng biết người phụ nữ với vẻ mặt hiền lành này cũng không phải dạng vừa...
"Chuyện đó thì liên quan gì đến cô...tóm lại tôi sẽ không kết hôn với cô..."
Lương Linh đưa tay chống cằm, cô dùng ánh mắt khó đoán nhìn chằm chằm Hà Uy Kiệt...
"Anh phải kết hôn với em thôi, nhưng em là người hào phóng...em sẵn sàng chấp nhận việc anh bao nuôi tình nhân ở bên ngoài, chỉ cần trên danh nghĩa...em là vợ chính thức của anh là được...!"
Hà Uy Kiệt nhướng mày tỏ vẻ bất ngờ với câu trả lời ngoan cố không biết điểm dừng kia...
"Vậy tôi cũng nói thẳng luôn, cô ấy sẽ là vợ hợp pháp của tôi...!"
Lương Linh không phải người dễ bỏ cuộc, dù gì cô nàng cũng là cháu gái cưng của cựu thủ tướng, gia đình có nền móng chính trị vững mạnh, chẳng lẽ cô lại thua một đứa con gái có xuất thân tầm thường sao...?
"Anh nằm mơ đi...anh đừng nghĩ anh chỉ là một tên cảnh sát quèn giống như ngày xưa mà muốn lấy ai thì lấy, bây giờ anh là bộ trưởng...anh bắt buộc phải tìm một người xứng đáng đứng bên cạnh anh...và em chính là người duy nhất làm được chuyện đó...!"
Hà Uy Kiệt chửi thầm cha của hắn ở trong lòng, không biết tại sao ông ta có thể tìm được một người phụ nữ cứng đầu như vậy...
"Vậy cô cứ thử xem...!"
Hà Uy Kiệt tức giận đứng dậy, hắn thề sẽ không bao giờ có cuộc hẹn thứ hai giống như thế này nữa. Lúc trước có một Ánh Dinh đã khiến hắn đau hết cả đầu rồi, bây giờ còn thêm một Lương Linh nữa...
"Giai Ân à...em cứu anh với...anh sắp chết đến nơi rồi...!"
Mọi người vô ủng hộ truyện mới của tui nhá để tui có động lực ra chương tiếp nè ?