Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đời Này Đẹp Lắm, Giống Như Lời Người Nói

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đời Này Đẹp Lắm, Giống Như Lời Người Nói
  3. Chương 125

Chương 125

Tống Lương Ngọc nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.

Tại sao ông lại muốn về nước ư? Là vì một buổi tối nào đó, ông đã nằm mơ, ông mơ thấy mẹ của Tống Thu Hàn. Dường như bà đang rất buồn, cũng đang trách ông: “Gia đình cuối cùng cũng tan vỡ.”

- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---

Tống Lương Ngọc ở nước ngoài nhiều năm như vậy, đáng lẽ ra ông không thể có quan niệm gia đình mạnh mẽ như vậy được.

Nhưng tận sâu trong xương tủy ông vẫn là một người rất truyền thống. Một người khó tính cả đời. Khi gia đình tan vỡ, đối với một người truyền thống là chuyện vô cùng đau khổ. Ông cũng thường hay suy nghĩ một mình vào những đêm khuya thanh vắng, rằng bản thân đã cực khổ cả đời, hà cớ gì lại không muốn gia đình được ở bên nhau chứ!

…

Lâm Xuân Nhi cùng Tiêu Muội thử váy cưới. Tiêu Muội hiếm khi trang điểm nhẹ nhàng thế này, đôi mày lá liễu, trông thực sự rất dịu dàng. Chiếc váy cưới cao cấp đó cũng mang đến cảm giác nhẹ nhàng như nước, mềm mại, đơn giản và vô cùng đẹp mắt.

Lâm Xuân Nhi đứng bên cạnh cô ấy, tấm tắc khen: “Đẹp nhờ, quả nhiên tiền nào của nấy, riêng khoản tiêu tiền thì Trần Khoan Niên đúng là đỉnh thật. Mối quan hệ xã hội kỳ lạ của cậu ấy cũng đáng nể không kém.”

Tiêu Muội nghển cổ lên: “Tới hôm hôn lễ mặc bộ lễ phục này có lạnh không nhỉ?”

“Chắc là không đâu, kiểu váy này có tay áo mỏng lót ở trong mà.”

“Vậy thì được.” Tiêu Muội quay người lại chỉ vào Lâm Xuân Nhi: “Cậu mặc đồ phù dâu đẹp thật đấy, có khi nào giật mất ánh hào quang của tớ không?”

- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---

...

“Cậu thật là... lo xa quá đấy…” Lâm Xuân Nhi đứng bên cạnh cô bạn thân, gác cằm lên vai cô ấy: “Cảm giác này tốt thật đấy.”

“Cảm giác gì cơ?”

“Tiễn bạn thân nhất của mình lên xe hoa chứ gì nữa.” Lâm Xuân Nhi nhìn cả hai người họ trong gương. Thời gian không bạc đãi hai người họ, đến tuổi này mà hai người vẫn trông như thiếu nữ không hề già đi chút nào, cũng xem như được trời cao thương xót. Lâm Xuân Nhi vô cùng hài lòng về điều này, cô cười nói: “Cậu có thể sắp xếp một tiết mục để phù dâu phát biểu cho tớ được không? Tớ đợi ngày này lâu lắm rồi.”

“Dĩ nhiên rồi!” Tiêu Muội quay đầu lại nhìn cô: “Cậu còn nhớ hồi tớ chia tay không?” Tiêu Muội hỏi Lâm Xuân Nhi. Hai người cùng nhớ lại sự xấu hổ của cô ấy khi đó, rồi cùng nhau cười rộ lên.

“Cậu nói xem, đàn ông không ai tốt cả, cả đời này tớ sẽ không kết hôn nữa.” Lâm Xuân Nhi bắt chước lại giọng điệu của Tiêu Muội khi ấy, sau đó cô bước xuống kệ thử đồ, ngồi cạnh bạn thân: “Bí thư vui lắm đó. Hôm qua lúc gọi điện cho tớ dì ấy cứ cười suốt thôi. Dì ấy còn nói với tớ, xém tí là tưởng đâu cậu không gả đi được nữa. Mấy năm nay dì ấy để dành được chút tiền, nói rằng đợi ngày dì ấy ra đi sẽ để lại cho chúng ta, sợ chúng ta đêm về cô quạnh. Không ngờ bây giờ cậu lại kết hôn, tớ cũng có người yêu, thế là dì ấy lại mang hết số tiền ấy đi mua vàng cả rồi.”

“Mua vàng á?” Tiêu Muội trừng lớn hai mắt, không ngờ mẹ mình lại có thể làm ra chuyện này.

“Đúng đó, dì ấy nói vàng sẽ không bị mất giá. Còn nói vàng nặng trình trịch, đợi tới ngày rời đi sẽ mắc lên người chúng ta, trông rất nở mày nở mặt.” Bí thư không hề thiên vị, Lâm Xuân Nhi cũng là con gái của bà, mà đã là con gái thì phải chia một nửa số vàng.

Tiêu Muội nghe thế bật cười thành tiếng: “Bà ấy ngày nào cũng suy nghĩ vớ vẩn, các đồng nghiệp cũ đã nghỉ hưu của bà ấy mỗi lần tổ chức một hoạt động nào đó là lại bắt đầu so bì, nào là con gái tôi lấy chồng, nào là con trai tôi học lên tiến sĩ, còn người thì cháu tôi học hành xuất sắc các thứ... Bà ấy thấy chán, nhưng vẫn muốn so bì với người ta. Lần này thì hay rồi, mua vàng nhiều như vậy, đủ để bà ấy khoe mẽ đến mùa quýt sang năm luôn.”

Hai người vật vã một hồi, người đầy mồ hôi, sau khi thay đồ thường rồi góp ý chỉnh sửa kiểu váy xong thì ra quán cà phê nghỉ ngơi. Tiêu Muội nhìn thời gian, hỏi Lâm Xuân Nhi: “Cậu có cần quay về không? Đừng làm lỡ công việc của cậu.”

“Không đâu. Chiều nay tớ xin nghỉ phép rồi, tớ muốn ở bên cậu.” Lâm Xuân Nhi chớp mắt nhìn Tiêu Muội: “Cậu nhớ phải tránh thai đấy. Tuyệt đối đừng để bụng bầu vào ngày kết hôn, tớ thấy nghi thức của lễ kết hôn cực lắm ấy, cậu mà vác cái bầu lên có mà mệt chết.”

Tiêu Muội đỏ mặt: “Không đeo bao tớ đánh chết anh ta.”

“Ấy đừng đánh chết, giữ lại chút hơi tàn, nếu không cậu lại phải tìm bạn trai mới.” Lâm Xuân Nhi cười hì hì, sau đó lấy điện thoại ra tìm quán ăn ngon: “Tối nay hai chúng ta đi ăn một bữa được không?”

“Tớ muốn ăn hải sản.”

“Vậy chúng ta đi ăn buffet hải sản nha! Mấy ngày trước Tiểu Hỷ có giới thiệu cho tớ một nhà hàng cũng được lắm, chúng ta tới đó ăn thử.”

“Có dẫn theo hai người họ không?”

“Không.”

“Quá hợp ý tớ.”

Hai người nghỉ ngơi một chút rồi đi mua sắm, Lâm Xuân Nhi cùng Tiêu Muội nói về chuyện Tống Lương Ngọc về nước, còn nói ngày mai sẽ đến nhà Tống Lương Ngọc ăn cơm.

“Chú ấy có vẻ thích uống trà, chút nữa cậu cùng tớ đi mua một ít trà ngon đi. Lần đầu tiên tới thăm nhà, đi tay không thì không phải phép.”

“Hồi hộp không?”

“Một chút thôi.” Lâm Xuân Nhi đưa tay đến trước mặt Tiêu Muội: “Cậu thấy tớ vô dụng chưa, tự nhận mình cũng là người từng trải kinh nghiệm đầy mình rồi, nhưng cứ nhắc đến bố của Tống Thu Hàn là tớ lại hồi hộp.”

Tiêu Muội lấy một tờ khăn giấy giúp Lâm Xuân Nhi lau mồ hôi trong lòng bàn tay: “Tớ nói cậu nghe, cậu đừng tưởng chỉ có một mình cậu đơn độc chiến đấu. Cậu có người nhà mà, cậu quên rồi à? Cậu có Tống Thu Hàn, dù thế nào đi nữa cậu ấy cũng sẽ đứng về phía cậu. Cậu còn có tớ và bí thư, cùng lắm để bí thư đến gặp chú ấy là được chứ gì. Bí thư ngày nào cũng làm càng làm bậy, không nói lý lẽ, nhưng để đối phó với một ông già ngang ngược như thế chắc chắn không thành vấn đề. Dù sao cũng đừng hòng nghĩ đến chuyện ức hiếp cậu.” Tiêu Muội ngừng một chút: “Cậu cũng đừng sợ sẽ đắc tội chú ấy, sau này người ngủ với cậu là Tống Thu Hàn chứ có phải chú ấy đâu. Cùng lắm thì không gặp nhau. Nếu như ngay cả chút áp lực nhỏ nhoi này mà Tống Thu Hàn cũng không chịu nổi, thì cậu ta còn làm gì được nữa?”

Tiêu Muội hiếm khi tức giận như vậy, hồi Tết Nguyên đán Lâm Xuân Nhi bị tổn thương tưởng chừng không thể chịu nổi, cô ấy nhìn thấy thì đau lòng không thôi. Lần này nhìn thấy Lâm Xuân Nhi lo lắng, cô ấy lại có chút xót xa.

“Được rồi, tớ biết rồi mà.” Lâm Xuân Nhi thấy Tiêu Muội mặt ủ mày chau, bèn cười hì hì nói: “Cậu xem, bình thường cậu mềm yếu như thế, nhưng hễ đụng tới chuyện của tớ là cậu mạnh mẽ lên ngay, tớ hạnh phúc quá chừng.”

Tiêu Muội cũng bật cười.

Hai người đi ăn hải sản, ăn đến bụng no căng tròn. Ăn hải sản xong thì đi xem phim, ném hai người đàn ông ra sau đầu. Trần Khoan Niên rất không hài lòng, anh ta la lối ồn ào trong “Hiệp Khách Hành”: “Hai người làm thế mà coi được à? Sau này bớ tớ uống rượu cũng không dẫn theo hai người đâu!”

“Tuyệt đối đừng đưa bọn tớ theo.” Lâm Xuân Nhi khịa anh ta: “Hôm nay bọn tớ ra ngoài một mình một chuyến mới phát hiện thì ra vẫn còn chỗ cho bọn tớ, biết bao chàng trai trẻ tuổi đến bắt chuyện với bọn tớ đấy nhé.”

Tống Thu Hàn bước ra từ công ty, thấy câu này bèn gửi một dấu “?” vào nhóm.

Trong rạp chiếu phim, Tiêu Muội vân vê cánh tay của Lâm Xuân Nhi: “Bạn trai của cậu giận rồi kìa. Ha Ha.”

“Không sao đâu, đợi lát nữa về nhà làm nũng chút là xong ngay.”

“Đơn giản vậy à? Cậu chắc mình không phải là con cừu vào miệng cọp đấy chứ?” Tiêu Muội chọc ghẹo cô.

“Ai vào miệng ai còn chưa chắc đâu!”

Trong rạp chiếu phim rất tối, nhưng mặt Lâm Xuân Nhi vẫn hơi đỏ lên. Gần đây Tống Thu Hàn rất hay quấn người, nói theo lời Tống Thu Hàn thì chắc chắn anh sẽ làm cô cho đủ số lần của bảy ngày đi công tác của tuần sau luôn.

Cô gượng gạo ho vài tiếng, chờ hết phim về đến nhà, vừa vào tới cửa đã bị anh đè lên tường: “Mấy chàng trai trẻ bắt chuyện với em kiểu này à?”

“Tống Thu Hàn anh ấu trĩ quá đó.”

“Giờ em mới biết sao?”

...

Mới sáng Tống Thu Hàn và Lâm Xuân Nhi đã đưa dì Thượng đi chợ sớm.

Chợ sớm này mỗi tuần chỉ mở hai buổi, người đông nghìn nghịt, náo nhiệt vô cùng. Dì Thượng vô cùng vui vẻ, kéo Lâm Xuân Nhi đi mua đồ.

Họ đi chợ tới mười giờ mới về.

Lâm Xuân Nhi cầm theo trà mà hôm qua cô đã mua, thời tiết nóng bức nên cô đã mua trà Bích đàm phiêu tuyết và trà Phổ Nhĩ, còn mua một cái cốc chủ nhân được làm thủ công kiểu Trung Quốc.

“Em mua khi nào thế?” Tống Thu Hàn hỏi cô.

“Chiều hôm qua.”

“Cũng chu đáo lắm.” Anh dịu dàng cười: “Em không cần lấy lòng ông ấy đâu.”

“Không phải em muốn lấy lòng chú ấy, đây là phép lịch sự thôi!” Lâm Xuân Nhi biện hộ cho sự chột dạ của mình, Tống Thu Hàn nắm chặt lấy tay cô, nhận ra lòng bàn tay cô đang đổ mồ hôi, trên đời này e cũng chỉ có mình Tống Lương Ngọc mới khiến Lâm Xuân Nhi sợ thành như vậy.

Anh nắm chặt tay Lâm Xuân Nhi không buông, sau khi bước vào nhà, Lâm Xuân Nhi liền vùng tay ra, cô cảm thấy thân mật quá cũng không tốt, Tống Lương Ngọc nhìn thấy sẽ nổi giận. Nhưng Tống Thu Hàn lại không chịu buông tay cô ra, kiên quyết kéo cô đến trước mặt Tống Lương Ngọc. Tối hôm qua Tống Lương Ngọc nói cuộc sống và công việc của họ trói buộc với nhau, ông biết rất rõ. Trong lòng Tống Thu Hàn cũng đã có phỏng đoán, đó chính là bất luận như thế nào đi chăng nữa, ít nhất bố anh cũng đã bị lợi đả động. Ít nhất ông cũng hiểu, đối với Tống Thu Hàn trong giai đoạn này, Lâm Xuân Nhi không chỉ là người yêu của anh, mà còn là đối tác làm ăn.

“Bố, bọn con tới rồi.”

Tống Lương Ngọc nâng kính viễn thị lên: “Ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đã.”

Lâm Xuân Nhi vội vàng đưa đến trước mặt ông những món đồ mà cô mang đến: “Cháu biết chú thích uống trà nên cháu đã mua một ít, còn có một cái cốc chủ nhân, không biết chú có thích không ạ.”

Cô quả thật rất có mắt nhìn, chiếc cốc chủ nhân cô chọn có lai lịch không phải tầm thường, Tống Lương Ngọc cầm kính lúp lên ngắm một hồi rồi gật đầu: “Đẹp lắm, chú rất thích, cảm ơn cháu.”

Sau đó ông đứng lên: “Vậy chúng ta cùng uống trà cháu mua đi.”

“Vâng ạ.” Sự căng thẳng của Lâm Xuân Nhi cuối cùng cũng vơi đi được một chút, Tống Lương Ngọc cũng không khiến cô sợ hãi và cẩn trọng đến vậy.

Tống Lương Ngọc vừa pha trà vừa quan sát Lâm Xuân Nhi, thấy cô ngồi ngay thẳng, gương mặt sáng ngời thì thầm nghĩ:

Hình như mắt nhìn người của Tống Thu Hàn cũng không đến nỗi tệ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6252 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5658 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5331 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4946 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter