Chương : 28
Đoàn người Uyển Lâm vừa bước ra đã thấy ba thiếu nữ bước đến trước mặt hành lễ, rồi gọi một tiếng tỷ tỷ vô cùng thân mật, đây không phải ba vị muội muội của nàng, Uyển Oanh, Uyển Mộng, Uyển Sang thì là ai.
Nhìn thấy hai vị hoàng tử ngọc thụ lâm phong trước mặt, ánh mắt của các nàng không khỏi loé lên. Lục hoàng tử văn võ song toàn, nổi tiếng lạnh lùng, mẫu phi là ái phi được hoàng đế cưng chiều nhất, là cái gai trong mắt của Thái tử và Tam hoàng tử. Thất hoàng tử tuy không giỏi văn chương, nhưng diện mạo cũng là phi phàm, hoàng đế niệm tình mẫu phi hắn nên cũng không để hắn thiếu thốn thứ gì. Tuy đối với ngôi vị hoàng đế vô duyên nhưng nếu được gả vào, sau này trở thành Vương phi cũng không tệ.
Sáng nay các nàng nghe nói hai vị hoàng tử đến đây dùng bữa, vốn muốn dựa vào quan hệ với Uyển Lâm mà chen một chân vào cùng, ai ngờ thị vệ bên ngoài không cho vào, các nàng đứng đợi từ sáng sớm, bụng cũng đói đến nổi dính vào lưng rồi, rốt cuộc cũng đợi được.
Để thu hút sự chú ý, Uyển Oanh hôm nay mặc một bộ gấm màu đỏ, cài trâm hồng, đeo vòng cổ màu trắng, chưa kể vòng tay các loại, thật là vừa loè loẹt, vừa tục khí hết sức. Uyển Lâm đâu biết rằng lúc trước nàng cho người làm mấy bộ y phục quê mùa kia đã bị Uyển Oanh biết được, lại nghĩ bắt chước nàng nên làm những thứ tương tự.
Uyển Mộng, Uyển Sang cũng không khá hơn là bao, một người mặc y phục màu tím sen, một người mặc màu xanh lá, còn có trang sức nặng mấy cân trên người. Nơi này là bên ngoài thành, lỡ như gặp thú dữ, ngựa chạy loạn hay thích khách, không biết các nàng làm sao thoát thân.
Uyển Lâm lúc này có chút buồn cười. Trước kia nàng dự định sẽ khoác lên mình những thứ như thế để bị người hoàng gia ghét bỏ, lần này vì không muốn Đại công chúa chú ý nên chỉ mặc những y phục nhạt màu, trang sức cũng là tối giản nhất có thể. Nay nhìn những thứ muội ăn mặc thế này, nàng quyết định sẽ không theo phong cách thế nữa, muốn bị ghét bỏ có nhiều cách, nàng là nữ nhân, không muốn làm mình tục khí đến thế.
Ba thứ muội này, Uyển Oanh năm nay 14 tuổi, Uyển Mộng, Uyển Sang 12 tuổi, cũng không còn nhỏ nữa, xem ra đến đây là đánh chủ ý vào mấy vị hoàng tử rồi.
Giữa lúc Uyển Lâm đang thẩn thờ, Uyển Oanh chạy đến kéo tay, tỏ ra thân thiết:
“Đại tỷ, hôm nay bọn muội cố ý đến gặp tỷ, từ lúc tỷ đến An Quốc Công phủ tới nay, muội vẫn luôn muốn đến thăm tỷ mà không có cơ hội. Hôm nay thấy tỷ mọi thứ đều tốt trong lòng muội mới an tâm. Sau này muội có thể thường xuyên đến An Quốc Công phủ thăm tỷ không?”
Lời này nghe qua như là tỷ muội tình thâm, thực chất Uyển Oanh đây là đang giả vờ. Chuyện Uyển Lâm chuyển đến An Quốc Công phủ sớm đã truyền ra ngoài, còn chuyện rắn xuất hiện trong phủ Lễ Bộ Thị Lang thì đã bị phủ Thị Lang và An Quốc Công trợ giúp giấu giếm. Bởi vì bên trong truyện này còn liên quan đến việc Uyển Lâm cứu Nhị công chúa lần trước, nếu truyền ra chỉ sợ người khác lại suy đoán là Uyển Lâm tự biên tự diễn, giả vờ cứu người để lập công. Lại nói vận số Uyển Lâm thật quá tốt, lại có thể kết giao với quý nhân, nếu Uyển Oanh cố gắng tiếp cận, không chừng tất cả hào quang sẽ là của nàng, lúc đó nàng sẽ đem Uyển Lâm giẫm nát dưới chân.
“Tỷ ở An Quốc Công phủ rất tốt, không cần phiền muội muội đến thăm. Nếu có thời gian muội muội nên về phủ Thừa tướng nhiều một chút thì tốt hơn, dù sao đó mới là nhà ngoại tổ phụ của muội.”
Uyển Lâm không chừa chút mặt mũi, lên tiếng cự tuyệt. Nói giỡn, nếu lần này không nói rõ nàng ta sẽ lấy cớ mà chạy đến An Quốc Công phủ, làm chướng khí mù mịt. Uyển Lâm không tin sau những chuyện trước kia nàng ta không hận mình, còn ở đây giả vờ tỷ muội.
Uyển Mộng và Uyển Sang nghe xong cúi đầu muốn cười, Nhị tỷ và Bạch di nương đúng là huyết mạch phủ Thừa tướng không sai, nhưng trong phủ không ai chào đón họ, nếu không lấy địa vị phủ Thừa tướng, Bạch di nương sớm đã được nâng lên làm Bình thê, ở đâu còn làm di nương như hiện nay. Nhưng đồng thời hai nàng cũng ganh ghét Uyển Lâm, lại được ngoại tổ phụ quyền thế thương yêu, còn được đón về đó sống.
Đám người An Duyệt Hiên nghe Uyển Lâm nói xong cảm thấy hơi sửng sốt. Biểu muội xưa nay nhu thuận, có đôi lúc nghịch ngợm đáng yêu, nhưng mà lần này nói chuyện không chút lưu tình, khiến nữ nhân trước mắt này tức đến đỏ mặt, thật là thú vị.
“Nếu các muội không có việc gì nữa thì tỷ đi trước đây.”
Nói xong Uyển Lâm định rời đi.
“Tỷ tỷ, bọn muội đến đây không quen biết ai, tỷ có thể dẫn bọn muội đi cùng, thuận đường tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh không?”
Uyển Oanh lần nữa mặt dày lấn tới, dù bị Uyển Lâm mang phủ Thừa tướng ra trêu chọc, nhưng nếu nàng không tranh thủ cơ hội lần này, sao có thể lọt vào mắt hai vị hoàng tử.
“Đúng vậy tỷ tỷ, cho bọn muội đi cùng có được không?”
Uyển Mộng và Uyển Sang đồng thanh lên tiếng. Các nàng thân phận chỉ là thứ nữ, từ hôm qua đến đây luôn bị các tiểu thư đích nữ chướng mắt, phụ thân lại bận việc thu xếp tiếp đãi vua Cát Nhĩ Tân, không có thời gian dẫn các nàng đến gặp những vương tôn, công tử nơi đây. Hôm qua thấy Đại công chúa trừng phạt Uyển Lâm, các nàng còn vui mừng cười trộm, không ngờ nàng ta lại được người của An Quốc Công phủ, còn có Nhị công chúa, Lục hoàng tử và Thất hoàng tử cứu giúp. Sáng nay họ lại còn nói cười đi cùng một chỗ, thật hết sức đáng hận. Nói thế nào lần này các nàng cũng phải tỏa sáng, không thể để mọi người chỉ biết đến đích nữ phủ Lễ Bộ Thị Lang mà không biết đến các nàng.
“Các ngươi là thân phận gì, cũng xứng đi cùng bổn công chúa. Hừ. Lâm tỷ tỷ chúng ta đi thôi, đám người này thật là phiền.”
Nhị công chúa kéo tay Uyển Lâm rời đi, để lại ba người Uyển Oanh, Uyển Mộng, Uyển Sang xấu hổ không biết phải nói cái gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo họ.
Nhị công chúa tuy hơi trẻ con nhưng lại không ngốc. Trước nay người khác luôn tìm cách tiếp cận, lấy lòng nàng, còn không phải vì thân phận của nàng, vì Lục hoàng huynh của nàng sao. Ba nữ nhân kia ánh mắt cứ nhìn về phía Lục ca và Thất ca, nàng cũng thấy Uyển Lâm tỷ tỷ phiền chán họ nên thay Lâm tỷ tỷ từ chối. Cũng chỉ có Lâm tỷ tỷ thật lòng tốt với nàng, xem nàng như muội muội, không tìm cách nịnh bợ, lại còn xả thân cứu nàng. Ừ Lâm tỷ tỷ thực tốt, rất thích hợp làm hoàng tẩu của nàng. Nghĩ đến đây Nhị công chúa nhìn về phía Lục hoàng tử, nàng đã quyết tâm sẽ kết hợp hai người này với nhau.
Ba người Uyển Oanh nghiến răng nghiến lợi, nếu Uyển Lâm đã không nghĩ tình tỷ muội, vậy thì các nàng sẽ tự tìm cách thay thế nàng ta.
Nhìn thấy hai vị hoàng tử ngọc thụ lâm phong trước mặt, ánh mắt của các nàng không khỏi loé lên. Lục hoàng tử văn võ song toàn, nổi tiếng lạnh lùng, mẫu phi là ái phi được hoàng đế cưng chiều nhất, là cái gai trong mắt của Thái tử và Tam hoàng tử. Thất hoàng tử tuy không giỏi văn chương, nhưng diện mạo cũng là phi phàm, hoàng đế niệm tình mẫu phi hắn nên cũng không để hắn thiếu thốn thứ gì. Tuy đối với ngôi vị hoàng đế vô duyên nhưng nếu được gả vào, sau này trở thành Vương phi cũng không tệ.
Sáng nay các nàng nghe nói hai vị hoàng tử đến đây dùng bữa, vốn muốn dựa vào quan hệ với Uyển Lâm mà chen một chân vào cùng, ai ngờ thị vệ bên ngoài không cho vào, các nàng đứng đợi từ sáng sớm, bụng cũng đói đến nổi dính vào lưng rồi, rốt cuộc cũng đợi được.
Để thu hút sự chú ý, Uyển Oanh hôm nay mặc một bộ gấm màu đỏ, cài trâm hồng, đeo vòng cổ màu trắng, chưa kể vòng tay các loại, thật là vừa loè loẹt, vừa tục khí hết sức. Uyển Lâm đâu biết rằng lúc trước nàng cho người làm mấy bộ y phục quê mùa kia đã bị Uyển Oanh biết được, lại nghĩ bắt chước nàng nên làm những thứ tương tự.
Uyển Mộng, Uyển Sang cũng không khá hơn là bao, một người mặc y phục màu tím sen, một người mặc màu xanh lá, còn có trang sức nặng mấy cân trên người. Nơi này là bên ngoài thành, lỡ như gặp thú dữ, ngựa chạy loạn hay thích khách, không biết các nàng làm sao thoát thân.
Uyển Lâm lúc này có chút buồn cười. Trước kia nàng dự định sẽ khoác lên mình những thứ như thế để bị người hoàng gia ghét bỏ, lần này vì không muốn Đại công chúa chú ý nên chỉ mặc những y phục nhạt màu, trang sức cũng là tối giản nhất có thể. Nay nhìn những thứ muội ăn mặc thế này, nàng quyết định sẽ không theo phong cách thế nữa, muốn bị ghét bỏ có nhiều cách, nàng là nữ nhân, không muốn làm mình tục khí đến thế.
Ba thứ muội này, Uyển Oanh năm nay 14 tuổi, Uyển Mộng, Uyển Sang 12 tuổi, cũng không còn nhỏ nữa, xem ra đến đây là đánh chủ ý vào mấy vị hoàng tử rồi.
Giữa lúc Uyển Lâm đang thẩn thờ, Uyển Oanh chạy đến kéo tay, tỏ ra thân thiết:
“Đại tỷ, hôm nay bọn muội cố ý đến gặp tỷ, từ lúc tỷ đến An Quốc Công phủ tới nay, muội vẫn luôn muốn đến thăm tỷ mà không có cơ hội. Hôm nay thấy tỷ mọi thứ đều tốt trong lòng muội mới an tâm. Sau này muội có thể thường xuyên đến An Quốc Công phủ thăm tỷ không?”
Lời này nghe qua như là tỷ muội tình thâm, thực chất Uyển Oanh đây là đang giả vờ. Chuyện Uyển Lâm chuyển đến An Quốc Công phủ sớm đã truyền ra ngoài, còn chuyện rắn xuất hiện trong phủ Lễ Bộ Thị Lang thì đã bị phủ Thị Lang và An Quốc Công trợ giúp giấu giếm. Bởi vì bên trong truyện này còn liên quan đến việc Uyển Lâm cứu Nhị công chúa lần trước, nếu truyền ra chỉ sợ người khác lại suy đoán là Uyển Lâm tự biên tự diễn, giả vờ cứu người để lập công. Lại nói vận số Uyển Lâm thật quá tốt, lại có thể kết giao với quý nhân, nếu Uyển Oanh cố gắng tiếp cận, không chừng tất cả hào quang sẽ là của nàng, lúc đó nàng sẽ đem Uyển Lâm giẫm nát dưới chân.
“Tỷ ở An Quốc Công phủ rất tốt, không cần phiền muội muội đến thăm. Nếu có thời gian muội muội nên về phủ Thừa tướng nhiều một chút thì tốt hơn, dù sao đó mới là nhà ngoại tổ phụ của muội.”
Uyển Lâm không chừa chút mặt mũi, lên tiếng cự tuyệt. Nói giỡn, nếu lần này không nói rõ nàng ta sẽ lấy cớ mà chạy đến An Quốc Công phủ, làm chướng khí mù mịt. Uyển Lâm không tin sau những chuyện trước kia nàng ta không hận mình, còn ở đây giả vờ tỷ muội.
Uyển Mộng và Uyển Sang nghe xong cúi đầu muốn cười, Nhị tỷ và Bạch di nương đúng là huyết mạch phủ Thừa tướng không sai, nhưng trong phủ không ai chào đón họ, nếu không lấy địa vị phủ Thừa tướng, Bạch di nương sớm đã được nâng lên làm Bình thê, ở đâu còn làm di nương như hiện nay. Nhưng đồng thời hai nàng cũng ganh ghét Uyển Lâm, lại được ngoại tổ phụ quyền thế thương yêu, còn được đón về đó sống.
Đám người An Duyệt Hiên nghe Uyển Lâm nói xong cảm thấy hơi sửng sốt. Biểu muội xưa nay nhu thuận, có đôi lúc nghịch ngợm đáng yêu, nhưng mà lần này nói chuyện không chút lưu tình, khiến nữ nhân trước mắt này tức đến đỏ mặt, thật là thú vị.
“Nếu các muội không có việc gì nữa thì tỷ đi trước đây.”
Nói xong Uyển Lâm định rời đi.
“Tỷ tỷ, bọn muội đến đây không quen biết ai, tỷ có thể dẫn bọn muội đi cùng, thuận đường tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh không?”
Uyển Oanh lần nữa mặt dày lấn tới, dù bị Uyển Lâm mang phủ Thừa tướng ra trêu chọc, nhưng nếu nàng không tranh thủ cơ hội lần này, sao có thể lọt vào mắt hai vị hoàng tử.
“Đúng vậy tỷ tỷ, cho bọn muội đi cùng có được không?”
Uyển Mộng và Uyển Sang đồng thanh lên tiếng. Các nàng thân phận chỉ là thứ nữ, từ hôm qua đến đây luôn bị các tiểu thư đích nữ chướng mắt, phụ thân lại bận việc thu xếp tiếp đãi vua Cát Nhĩ Tân, không có thời gian dẫn các nàng đến gặp những vương tôn, công tử nơi đây. Hôm qua thấy Đại công chúa trừng phạt Uyển Lâm, các nàng còn vui mừng cười trộm, không ngờ nàng ta lại được người của An Quốc Công phủ, còn có Nhị công chúa, Lục hoàng tử và Thất hoàng tử cứu giúp. Sáng nay họ lại còn nói cười đi cùng một chỗ, thật hết sức đáng hận. Nói thế nào lần này các nàng cũng phải tỏa sáng, không thể để mọi người chỉ biết đến đích nữ phủ Lễ Bộ Thị Lang mà không biết đến các nàng.
“Các ngươi là thân phận gì, cũng xứng đi cùng bổn công chúa. Hừ. Lâm tỷ tỷ chúng ta đi thôi, đám người này thật là phiền.”
Nhị công chúa kéo tay Uyển Lâm rời đi, để lại ba người Uyển Oanh, Uyển Mộng, Uyển Sang xấu hổ không biết phải nói cái gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn theo họ.
Nhị công chúa tuy hơi trẻ con nhưng lại không ngốc. Trước nay người khác luôn tìm cách tiếp cận, lấy lòng nàng, còn không phải vì thân phận của nàng, vì Lục hoàng huynh của nàng sao. Ba nữ nhân kia ánh mắt cứ nhìn về phía Lục ca và Thất ca, nàng cũng thấy Uyển Lâm tỷ tỷ phiền chán họ nên thay Lâm tỷ tỷ từ chối. Cũng chỉ có Lâm tỷ tỷ thật lòng tốt với nàng, xem nàng như muội muội, không tìm cách nịnh bợ, lại còn xả thân cứu nàng. Ừ Lâm tỷ tỷ thực tốt, rất thích hợp làm hoàng tẩu của nàng. Nghĩ đến đây Nhị công chúa nhìn về phía Lục hoàng tử, nàng đã quyết tâm sẽ kết hợp hai người này với nhau.
Ba người Uyển Oanh nghiến răng nghiến lợi, nếu Uyển Lâm đã không nghĩ tình tỷ muội, vậy thì các nàng sẽ tự tìm cách thay thế nàng ta.