Chương : 31
Bạch Vũ không có đủ tiền.
Phương pháp phối được thức ăn của Triệu hoán thú tăng lên 100% tư chất căn bản không nên xuất hiện ở Vân Vũ Thần Châu, đó là bí phương từ thời kỳ viễn cổ Sáng Thế Thần lưu truyền đến nay, cho dù ở trên Ngũ Hành đại lục cũng cực kỳ trân quý, xuất ra có thể khiến cho cả Vân Vũ Thần Châu nghiêng trời lệch đất!
Phối phương trân quý như thế đương nhiên nếu sử dụng những dược liệu tự nhiên không có khả năng tạo thành, loại thức ăn của Triệu hoán thú này tên là bánh ngọt Du Linh, nguyên liệu chủ yếu chính là Du Linh Thảo ngoài 3000 năm. Nếu Bạch Vũ trong tay không phải có Du Linh Thảo sư phụ đưa cho, nàng căn bản sẽ phải lo lắng việc làm ra bánh ngọt Du Linh.
Theo dự đoán thì niên kỷ phải cực cao, mặt khác nguyên liệu tự nhiên khác niên đại cũng không thể thấp, nếu không có cho vào cũng không hiệu quả.
Bạch Vũ cần hai loại dược liệu, Mật Hồng cùng Dung Nha Phấn đều ít nhất phải trên 500 năm mới được. Mật Hồng cùng Dung Nha Phấn là dược liệu cực kỳ thông thường, nhưng hơn 500 năm cũng cực kỳ trân quý, cộng vào cũng phải hết 120 vạn tinh thể thứ phẩm.
Sư phụ cho nàng tiền nhìn qua rất nhiều, nhưng nếu dùng để tu luyện thì chính là như muối bỏ biển.
Bạch Vũ há hốc mồm nhìn dược liệu trên quầy hàng, chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày nàng vì tiền mà gặp khó khăn. Thời điểm ở Bắc La Quận quốc, nàng đi theo sư phụ chữa bệnh cho người khác, hoàn toàn không lo thiếu tiền tiêu.
Chẳng lẽ hiện tại nàng cũng phải đi làm Y sư chữa bệnh cho người hay sao? Nàng một Y sư tuổi còn trẻ như vậy, chắc sẽ bị người ta xem như kẻ lừa đảo đi? Vẫn là làm Dược thiện sư bán đồ vật này nọ nhanh chóng kiếm tiền. 100 vạn tinh thể thứ phẩm, không phải 100 tảng đá, cũng chỉ có thể bán cái gì đó mà nàng luyện ra mới có thể nhanh kiếm tiền được.
Nàng càng nghĩ, theo trong trí nhớ tìm ra một loại Linh tửu có thể ngưng tụ linh lực, tên rất êm tai, gọi là Phi Hồng Chi Nguyệt. Nguyên liệu không quý, hiệu quả còn phi thường tốt, khẳng định có thể bán với giá tốt.
Bạch Vũ đem toàn bộ 10 khối tinh thể đổi thành tinh thể thứ phẩm, mua 10 linh quả trăm năm có thể khôi phục linh khí, còn có dược liệu 300 năm giàu linh khí, mất gần nửa ngày, cũng mua được dược liệu chế tác 5 phần Phi Hồng Chi Nguyệt.
Thời điểm từ trong Công hội Triệu hoán đi ra, Bạch Vũ kỳ thật đã trở thành một kẻ nghèo hàn.
Bạch Vũ buồn bực cất túi tiền trống trơn trở lại cổng thành lâu, môt người dẫn đầu nghênh đón nàng, an bài nàng vào ở trong một Thạch phòng ở trong thành, Thạch phòng không lớn, nhưng ghế dựa, cái bàn, giường..... toàn bộ gia cụ nên có đều có, đồ ăn cũng là cung cấp cho mỗi người, còn hơn lều trại bên ngoài, quả thực có thể coi như thiên đường.
Người dẫn đầu trả sinh hoạt phí tháng này cho nàng, 500 tinh thể thứ phẩm cùng một phần thức ăn cho Triệu hoán thú cực kỳ bình thường, mặt khác còn có một ít trang sức.
”Trang sức này là Hoằng thiếu gia tặng cho ngươi, người nói nếu ngươi thích loại nào, người lần sau sẽ tặng tiếp cho ngươi.”
”Hắn vì cái gì lại đưa trang sức cho ta?” Bạch Vũ khó hiểu.
”Cái này..... ta cũng không rõ lắm.” Người dẫn đầu trong lòng vì Sa Hoằng mà rơi lệ một phen, tâm tư đã được biểu đạt rõ ràng như vậy, cô nương người ta vẫn là không hiểu.
Có thể lấy đi bán không? Bạch Vũ nhìn thấy chỉ biết là trang sức rất đắt tiền, nghĩ muốn nói Sa Hoằng: Lần sau có thể trực tiếp tặng tiền cho ta hay không, ta cho ngươi mắc nợ, ta gần đây thật sự thực, thiếu, tiền!
Thu thập Thạch phòng ổn thỏa, Bạch Vũ đi vào một gian phòng bếp nhỏ trong thành lâu, đem chính mình nhốt lại bên trong, tìm chút bình gốm cùng rượu đế, thử chế tác Linh tửu.
Hạ Lâu Trinh nghe nói Bạch Vũ một lời chào hỏi cũng không có liền chiếm phòng bếp nhỏ, đầy một bụng hỏa cũng không dám đi quản Bạch Vũ, chỉ có thể âm thầm nguyền rủa trong lòng: “Cho ngươi kiêu ngạo vài ngày, chờ Hoàn tỷ trở lại, ta sẽ nhìn thật tốt!”
Nàng đang buồn bực suy nghĩ, phòng bếp bên kia đột nhiên phát ra một thanh âm bạo liệt.
Phương pháp phối được thức ăn của Triệu hoán thú tăng lên 100% tư chất căn bản không nên xuất hiện ở Vân Vũ Thần Châu, đó là bí phương từ thời kỳ viễn cổ Sáng Thế Thần lưu truyền đến nay, cho dù ở trên Ngũ Hành đại lục cũng cực kỳ trân quý, xuất ra có thể khiến cho cả Vân Vũ Thần Châu nghiêng trời lệch đất!
Phối phương trân quý như thế đương nhiên nếu sử dụng những dược liệu tự nhiên không có khả năng tạo thành, loại thức ăn của Triệu hoán thú này tên là bánh ngọt Du Linh, nguyên liệu chủ yếu chính là Du Linh Thảo ngoài 3000 năm. Nếu Bạch Vũ trong tay không phải có Du Linh Thảo sư phụ đưa cho, nàng căn bản sẽ phải lo lắng việc làm ra bánh ngọt Du Linh.
Theo dự đoán thì niên kỷ phải cực cao, mặt khác nguyên liệu tự nhiên khác niên đại cũng không thể thấp, nếu không có cho vào cũng không hiệu quả.
Bạch Vũ cần hai loại dược liệu, Mật Hồng cùng Dung Nha Phấn đều ít nhất phải trên 500 năm mới được. Mật Hồng cùng Dung Nha Phấn là dược liệu cực kỳ thông thường, nhưng hơn 500 năm cũng cực kỳ trân quý, cộng vào cũng phải hết 120 vạn tinh thể thứ phẩm.
Sư phụ cho nàng tiền nhìn qua rất nhiều, nhưng nếu dùng để tu luyện thì chính là như muối bỏ biển.
Bạch Vũ há hốc mồm nhìn dược liệu trên quầy hàng, chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày nàng vì tiền mà gặp khó khăn. Thời điểm ở Bắc La Quận quốc, nàng đi theo sư phụ chữa bệnh cho người khác, hoàn toàn không lo thiếu tiền tiêu.
Chẳng lẽ hiện tại nàng cũng phải đi làm Y sư chữa bệnh cho người hay sao? Nàng một Y sư tuổi còn trẻ như vậy, chắc sẽ bị người ta xem như kẻ lừa đảo đi? Vẫn là làm Dược thiện sư bán đồ vật này nọ nhanh chóng kiếm tiền. 100 vạn tinh thể thứ phẩm, không phải 100 tảng đá, cũng chỉ có thể bán cái gì đó mà nàng luyện ra mới có thể nhanh kiếm tiền được.
Nàng càng nghĩ, theo trong trí nhớ tìm ra một loại Linh tửu có thể ngưng tụ linh lực, tên rất êm tai, gọi là Phi Hồng Chi Nguyệt. Nguyên liệu không quý, hiệu quả còn phi thường tốt, khẳng định có thể bán với giá tốt.
Bạch Vũ đem toàn bộ 10 khối tinh thể đổi thành tinh thể thứ phẩm, mua 10 linh quả trăm năm có thể khôi phục linh khí, còn có dược liệu 300 năm giàu linh khí, mất gần nửa ngày, cũng mua được dược liệu chế tác 5 phần Phi Hồng Chi Nguyệt.
Thời điểm từ trong Công hội Triệu hoán đi ra, Bạch Vũ kỳ thật đã trở thành một kẻ nghèo hàn.
Bạch Vũ buồn bực cất túi tiền trống trơn trở lại cổng thành lâu, môt người dẫn đầu nghênh đón nàng, an bài nàng vào ở trong một Thạch phòng ở trong thành, Thạch phòng không lớn, nhưng ghế dựa, cái bàn, giường..... toàn bộ gia cụ nên có đều có, đồ ăn cũng là cung cấp cho mỗi người, còn hơn lều trại bên ngoài, quả thực có thể coi như thiên đường.
Người dẫn đầu trả sinh hoạt phí tháng này cho nàng, 500 tinh thể thứ phẩm cùng một phần thức ăn cho Triệu hoán thú cực kỳ bình thường, mặt khác còn có một ít trang sức.
”Trang sức này là Hoằng thiếu gia tặng cho ngươi, người nói nếu ngươi thích loại nào, người lần sau sẽ tặng tiếp cho ngươi.”
”Hắn vì cái gì lại đưa trang sức cho ta?” Bạch Vũ khó hiểu.
”Cái này..... ta cũng không rõ lắm.” Người dẫn đầu trong lòng vì Sa Hoằng mà rơi lệ một phen, tâm tư đã được biểu đạt rõ ràng như vậy, cô nương người ta vẫn là không hiểu.
Có thể lấy đi bán không? Bạch Vũ nhìn thấy chỉ biết là trang sức rất đắt tiền, nghĩ muốn nói Sa Hoằng: Lần sau có thể trực tiếp tặng tiền cho ta hay không, ta cho ngươi mắc nợ, ta gần đây thật sự thực, thiếu, tiền!
Thu thập Thạch phòng ổn thỏa, Bạch Vũ đi vào một gian phòng bếp nhỏ trong thành lâu, đem chính mình nhốt lại bên trong, tìm chút bình gốm cùng rượu đế, thử chế tác Linh tửu.
Hạ Lâu Trinh nghe nói Bạch Vũ một lời chào hỏi cũng không có liền chiếm phòng bếp nhỏ, đầy một bụng hỏa cũng không dám đi quản Bạch Vũ, chỉ có thể âm thầm nguyền rủa trong lòng: “Cho ngươi kiêu ngạo vài ngày, chờ Hoàn tỷ trở lại, ta sẽ nhìn thật tốt!”
Nàng đang buồn bực suy nghĩ, phòng bếp bên kia đột nhiên phát ra một thanh âm bạo liệt.