Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đoạn Tình (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân Iii)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đoạn Tình (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân Iii)
  3. Chương 71: Tỉnh Lại.

Chương 71: Tỉnh Lại.

Tờ mờ sáng.

Không gian vô cùng tĩnh lặng. Bóng dáng người đàn ông gầy gò gật gù bên cạnh giường bệnh. Còn người con gái xinh đẹp kia mắt vẫn nhắm nghiềm lại, một chút động tĩnh cũng không có. Máy đo nhịp tim bên cạnh phát ra từng tiếng tít tít đều đặn nhưng khiến người nghe đôi lúc lại cảm thấy ồn ào khó chịu.

Tiếng lách cách từ chiếc đồng hồ bất chợt làm người con gái trên giường tỉnh giấc. Ánh mắt mơ hồ không chút sắc khí, bờ môi trắng bệch muốn mở miệng ra nói gì đó nhưng cổ họng không tài nào phát ra tiếng. Cánh tay cô rất mỏi, muốn đưa lên cử động nhưng nhúc nhích một chút cũng không nổi.

Thẩm Gia Tuyết lim dim mở mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt cô là trần nhà làm bằng gỗ thượng hạng, không gian trống rỗng, lênh đênh khiến cô cảm thấy mệt mỏi hơn.

Bất chợt đưa mắt nhìn sang, hình ảnh mà cô thấy tiếp theo là Vương Nguyên đang nắm chặt tay cô, dường như anh đã ngủ rồi. Thẩm Gia Tuyết biết anh đã tiều tùy cả đêm để chăm sóc mình, nội tâm cô vừa cảm thấy áy náy vừa thấy thương xót cho anh.

Có lẽ, bây giờ Thầm Gia Tuyết mới nhận ra, người không yêu mình thì mình mù quáng theo đuổi, còn người yêu mình thì bị phớt lờ một cách phũ phàng…

Thẩm Gia Tuyết kéo dài hơi thở, hành động này của cô khiến Vương Nguyên chợt thức giấc. Vẻ mặt bơ phờ, sốt ruột vì mấy ngày chưa ngủ để theo dõi tình hình của cô.

“Em tỉnh rồi.” Thẩm Gia Tuyết nhìn thấy sự phấn khởi nhưng có phần sợ sệt trong ánh mắt của Vương Nguyên, là sự đau khổ, vui sướng, tất cả hòa trộn vào nhau, trông rất khó tả.

Vương Nguyên chòm người, nắm lấy tay cô, vội vàng hỏi hang: “Em thấy khó chịu chỗ nào không, đợi tí anh kiểm tra cho em nhé?”

Không kịp để Thẩm Gia Tuyết lên tiếng, Vương Nguyên lập tức đi lấy dụng cụ y tế, đầu tiên kiểm tra thân nhiệt, sau đó kiểm tra mắt, thay ống truyền nước, thao tác vô cùng nhanh nhẹn và có tính kỹ thuật.

Được một lúc, tất cả đều ổn, Vương Nguyên mới ngồi xuống chiếc ghế vừa rồi, ánh mắt lo âu nhìn Thẩm Gia Tuyết: “Sức khỏe của em vẫn chưa ổn hẳn đâu, em nghỉ ngơi thêm lát nữa đi, có khó chịu hay đau chỗ nào thì phải nói anh nghe, biết chưa?"

Thẩm Gia Tuyết nhẹ nhàng gật đầu: “Vương Nguyên, có phải là bệnh của em rất nặng không?”

Nhìn vẻ mặt bất an của Thẩm Gia Tuyết, Vương Nguyên hiểu nhưng anh không muốn cô lo lắng thêm nên ngồi xuống cạnh cô, ôm cô vào lòng: “Không sao cả, anh sẽ...”

“Em còn sống được bao lâu nữa?” Thẩm Gia Tuyết cắt lời bằng câu hỏi thẳng thừng, cô ở trong lòng anh, bất động, không chút phản kháng.

Nghe như vậy, Vương Nguyên chợt buông người cô ra. Anh hiểu cô, vừa thông minh, vừa cố chấp, vừa ương bướng, anh dù có nói dối giỏi đến đâu cũng không giấu được cô.

“Tiểu Tuyết, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, anh vẫn luôn bên cạnh em, nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho em.”

"Em muốn biết em bị bệnh gì?"

Bạch Doanh Thần thở dài: "Em bị nhiễm một loại virus ác tính, kể từ khi từ Trung Đông trở về, những triệu chứng như đau đầu, nóng rát ở cổ đều là dấu hiệu của loại virus này, nhưng những phương tiện y học ở đây không đủ tiên tiến để phát hiện ra. Để đến bây giờ thì bệnh tình càng ngày càng..." Vương Nguyên nhìn vào ánh mắt của Thẩm Gia Tuyệt, dường như không muốn nói nữa.

"Nghiêm trọng hơn phải không?"

Vương Nguyên thở dài gật đầu.

"Tuy rất nguy hiểm nhưng có một người đã điều chế ra một loại vactin khống chế loại virus này. Anh đã nói chuyện với Bạch Doanh Thần, cậu ấy nhất định sẽ tìm được người đó. Vì vậy em cứ yên tâm nghỉ ngơi, đừng nghĩ ngợi nhiều nhé."

Hốc mắt Thẩm Gia Tuyết đỏ ngầu, gân máu nổi lên như sắp khóc đến nơi, “Vương Nguyên, cảm ơn anh nhiều.”

“Giữa anh và em đừng nên nói cảm ơn.”

Hai trái tim cùng nhịp đập, nước mắt Thẩm Gia Tuyết khẽ rơi, cô không nói một lời, chỉ mím môi, giữa không gian bơ vơ, chật chội, tưởng chừng như cô sẽ mãi cô đơn trong chính bức tranh tối tăm mà mình vẽ ra, nhưng đâu đó vẫn có chút tia sáng le lói, thắp sáng bức tranh mù mịt này.

……

Mặt trời lên cao, cái thời tiết nắng nóng khiến ai cũng khó chịu, bức rức.

Swan đặt cốc nước xuống bàn, sau đó ngồi xuống ghế với tư thế khá uể oải.

Tiếng chuông tin nhắn điện thoại chợt vang lên thu hút sự chú ý của Swan.

“Ba bệnh rồi, con về nhà đi…”

Swan hờ hững nhìn tin dòng tin nhắn ngắn ngủi chỉ vài ba chữ, sau đó để lại điện thoại chỗ cũ, thư thả vừa ăn trái cây vừa xem tivi như chưa có chuyện gì xảy ra.

“Cạch.” Tiếng mở cửa hòa trộn cùng thanh âm ấm áp của Trịnh Mặc, khiến Swan quên đi chuyện vừa xảy ra.

“Anh có mua chút đồ ăn, em chờ anh tí anh lấy ra cho em.”

Nụ cười trên khuôn mặt của Trịnh Mặc khá ngây thơ, mặc dù bận công việc của Bạch gia nhưng vẫn thường xuyên đi đến nơi này để gặp Swan, nếu không tâm trạng anh sẽ không tốt, tính khí thất thường.

Trịnh Mặc đặt chén đĩa đã đựng sẵn đồ ăn lên cái bàn trước mặt Swan, tất cả đều là những món cô thích.

“Sáng giờ em chưa ăn gì rồi, nếu mà bây giờ bỏ nữa anh sẽ phạt em đấy.”

Phạt đòn thì chắc không nỡ rồi, nhưng mà phạt gì khác thì chưa biết trước.

Swan cầm đùa, khẽ bĩu môi cười, sau đó thì mới gắp thức ăn để ăn, đồ ăn anh mua trên đường đến đây nên còn nóng, Swan ăn khá vừa miệng.

“Em có chuyện gì à? Thấy sắc mặt em không được tốt?”

Swan khẽ im lặng, vẻ mặt cũng trở nên rầu rĩ, lo âu. Cô bỏ đũa xuống bàn rồi nhìn Trịnh Mặc với vẻ mặt nghiêm túc.

“Em muốn nói với anh một chuyện.” Swan có chút e dè “Anh từng nói muốn biết quá khứ của em thế nào đúng không? Hôm nay em sẵn sàng rồi, em sẽ nói cho anh biết.”

Không thấy Trịnh Mặc trả lời, lặng lẽ nhìn vào ánh mắt thương cảm của cô gái trước mặt.

….

Lệ thị.

Lệ Chấn Giang sắp xếp công việc ổn thỏa thì về phòng làm việc nghỉ ngơi một lúc. Lát sau, Tạ Thẩm Hoa mở cửa bước vào, trên tay cầm một cốc sữa nóng, cô chần chừ đứng ngay cửa và dường như không dám vào.

Lệ Chấn Giang ngồi trên ghế làm việc, đầu tựa ra sau ghế, mắt nhắm nghiền, dường như anh rất mết mỏi vì giải quyết rất nhiều việc, Tạ Thẩm Hoa đi tới đặt ly sữa lên bàn.

Nghe tiếng động, Lệ Chấn Giang khẽ mở mắt. Nhìn thấy Tạ Thẩm Hoa, anh có chút khó chịu nhưng cũng không quá lộ liễu.

Tạ Thẩm Hoa dù gì cũng là con nhà thương gia, gia thế khủng, mới đi du học trở về chưa có nhiều kinh nghiệm, vừa hay Bác Á và Lệ thị đang hợp tác, hai bên lại có quen biết nên Lệ Chấn Giang mới đồng ý cho cô tới đây để truyền đạt kinh nghiệm. Đâu ai biết được anh cảm thấy chán ghét và khó chịu thế nào.

Bác Á là tập đoàn lớn, nhiều lần vượt mặt các công ty của Mỹ trên thương trường quốc tế, cổ phiểu tăng dần theo các năm.

Rất nhiều công ty khác muốn ký hợp đồng hợp tác nhưng không phải công ty nào cũng thành công.

Vốn dĩ, Lệ Chấn Giang không có hứng thú với thế giới này, anh sinh ra đã thích sống chết trong giới Hắc đạo, Lệ thị cũng chỉ là bàn đạp để nâng cơ Hắc Dạ Môn.

Nhưng, Lệ Thị thôi vẫn chưa đủ để Hắc Dạ Môn tồn tại vững chắc, Bác Á chính là tâm điểm tiếp theo của tầm ngắm mà Lệ Chấn Giang đã xác định.

“Em thấy anh hôm nay có vẻ hơi mệt nên em có mang sữa đến, anh uống đi!”

Nói rồi, Tạ Thẩm Hoa mím môi, hay tay đan lại, e thẹn nhìn hướng khác.

Lệ Chấn Giang liếc nhìn cốc sửa còn nóng hổi, trầm giọng trả lời.

“Tôi không thích uống sữa.”

“Vậy để em đổi cái khác.”

Lệ Chấn Giang nheo mắt: “Em biết tôi thích uống gì à?”

Còn nhớ lúc trước, khi còn học Trung học, Lệ Chấn Giang rất trầm tính và ít nói. Đôi lúc có chút thân thiện nhưng không đáng để nhắc tới. Cô muốn tìm hiểu anh cũng khó, rất khó. Cô chỉ thấy anh uống nước lọc sau giờ tập bóng rổ do các nữ sinh các mang tới, còn ngoài ra cô không biết anh thích gì cả.

Nói tới đây, Tạ Thẩm Hoa nhẹ nhàng lắc đầu, “Em không biết, vậy anh thích uống gì, em đi chuẩn bị cho anh?”

Lệ Chấn Giang giãn mày, thoải mái hơn khi nãy: “Đây không phải là công việc của em.”

“Nhưng em muốn làm gì đó cho anh.”

“Đâu nhất thiết phải là cái này, sau này còn nhiều vấn đề khác mà.” Lệ Chấn Giang đứng dậy, cho tay vào túi quần: “Đến phòng họp với tôi, tôi nghĩ em còn nhiều điều phải biết.”

Tạ Thẩm Hoa đứng ngây người trong chốc lát mới định thần lại, dường như cô cảm thấy Lệ Chấn Giang có chút gì đó thay đổi, có lẽ là quan tâm cô hơn trước.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4469 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter