Chương 12: Biểu tỷ
Edit: Nibbles
Truyện được edit tại wattpad trinhanhquynh0902
Vân Thiên Trọng ngẩn ra, hắn không nghĩ tới sự uy hiếp của hắn đối với Tô Ngôn Sơ thế nhưng một chút tác dụng đều không có.
Trước kia chỉ cần là hắn cùng Tô Yên Nhiên nói về sau không cùng cô lui tới, cô liền khẩn trương, hận không thể đem những thứ tốt đều dâng đến trước mặt bọn họ mặc cho bọn họ chọn.
Nhưng loại uy hiếp như thế này, giống như liền mất đi hiệu lực từ ba ngày trước.
Nhưng hắn không chết tâm, chung quy vẫn cảm thấy loại uy hiếp này còn có thể dùng. Chính là Tô Ngôn Sơ lại vẫn như cũ một chút không để bụng loại uy hiếp như vậy, cô thật sự là thay đổi?
Hắn bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa mắt ra hiệu để Tô Yên Nhiên mở miệng.
"Tỷ tỷ, chuyện này, liền không cần nháo đến bệ hạ? Bệ hạ trăm công ngàn việc......" Tô Yên Nhiên nhận được tín hiệu của hắn, nhẹ nhàng mở miệng nói.
Nhưng cô ta còn không có nói xong, đã bị Tô Ngôn Sơ mở miệng đánh gãy.
"Câm miệng. Trước kia là ta sai rồi, đối với các ngươi quá ôn hòa, chung quy khiến cho các ngươi ở trước mặt ta nhảy nhót. Hôm nay ta liền nói cho ngươi, con người của ta, cực kì không thích có người vô duyên vô cớ uy hiếp ta. Chuyện này, có hai cách giải quyết, một là để bệ hạ tới tra rõ, hoặc là người dám uy hiếp ta, quỳ xuống xin lỗi. Ngươi chọn đi!"
"Tỷ tỷ...... Tỷ...... Sao tâm tư của tỷ có thể ác độc đến như vậy......" Tô Yên Nhiên nhìn Tô Ngôn Sơ nói.
"Bang ——" Tô Ngôn Sơ một cái tát đánh qua đi.
Tô Yên Nhiên bất ngờ, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất: "Tỷ tỷ, ngươi......"
"Muội muội......" Tô Hữu An kinh ngạc, muốn mở miệng khuyên bảo.
Nhưng lời đến cửa miệng, bị Tô Ngôn Sơ liếc mắt một cái, dọa cho nuốt trở về.
Tô Hữu An ngơ ngẩn, hắn lần đầu tiên thấy muội muội có ánh mắt lạnh băng như vậy, trong đó còn tràn ngập sát khí, liền phảng phất như địa ngục Tu La.
Hắn bỗng nhiên có chút đau lòng.
Muội muội rốt cuộc đã trải qua cái gì, mới đây còn ôn nhu kiều khí, hiện tại lại biến thành bộ dáng này?
"Miệng chó không nhả được ngà voi, chỉ trích ta tâm tư ác độc, đây là thái độ của ngươi đối với đích tỷ*? Tô Yên Nhiên, ngươi tốt nhất rõ ràng mà nói cho ta xem ta tâm tư ác độc thế nào. Nếu không nói được, ta sẽ cảm thấy loại thứ muội** như ngươi, không có cũng chẳng sao." Sau khi dùng ánh mắt đem Tô Hữu An ngậm miệng lại, Tô Ngôn Sơ nhìn Tô Yên Nhiên lạnh giọng nói.
*con của vợ chính (chính thất)
**con của vợ lẽ (mấy chương trước mình quên không giải thích hehe)
Tô Yên Nhiên cắn môi, nửa ngày cũng nghẹn không ra một câu.
Tâm tư ác độc, bất quá là cô ta vừa thuận miệng nói thôi.
Tuy rằng Tô Ngôn Sơ có chút hùng hổ doạ người, nhưng cũng là nói có sách mách có chứng.
"Thực xin lỗi." Tô Yên Nhiên trầm mặc thật lâu, chỉ có thể xin lỗi.
"Ừ." Tô Ngôn Sơ nhàn nhạt gật gật đầu, xem như cho qua, sau đó nhìn về phía Vân Thiên Trọng, "Đến trước mặt bệ hạ đối chứng, hoặc là quỳ xuống xin lỗi, ngươi chọn!"
"Ngôn Sơ, ta thật sự không phải cố ý muốn uy hiếp ngươi, ngươi có thể hay không......" Vân Thiên Trọng trầm mặt mở miệng.
"Xem ra ngươi là muốn tới trước mặt bệ hạ đối chứng." Tô Ngôn Sơ đánh gãy lời hắn nói, xoay người rời đi.
"Ngôn Sơ, chờ một chút, ta xin lỗi!" Nhìn đến Tô Ngôn Sơ phải rời khỏi, Vân Thiên Trọng vội vàng hô một tiếng.
Cuối cùng, coi như là Vân Thiên Trọng có nghiến nát răng, thì cũng không thể không hướng tới Tô Ngôn Sơ quỳ xuống xin lỗi.
Hắn không dám để chuyện này truyền tới tai của bệ hạ, hắn thậm chí không nghĩ chuyện này bị Tô Thịnh Niên biết.
Bởi vì nếu Tô Thịnh Niên biết việc này, khẳng định có thể đoán được hắn đối với Tô Ngôn Sơ mưu đồ gây rối.
Tô Ngôn Sơ nhìn Vân Thiên Trọng quỳ gối trước mặt mình xin lỗi, đạm mạc mà mở miệng: "Chuyện này coi như đi qua. Ta hy vọng Vân Thiên Trọng ngươi có thể nhớ kỹ, uy hiếp ta, ngươi không xứng! Còn có, ta Tô Ngôn Sơ nếu là nguyện ý, các ngươi tự nhiên có thể ở trước mặt ta nhảy nhót, nếu là ta không muốn, chỉ bằng một cái thứ nữ, một cái hoàng tử không được sủng ái, không có mẫu tộc* dựa vào, xuất hiện ở trước mặt ta đều không xứng. Hiểu rõ chưa?"
*gia tộc của người mẹ hay còn gọi là đằng ngoại đó
Tô Ngôn Sơ nói xong, xoay người rời đi.
Tô Hữu An thấy thế, cũng đi theo đi ra ngoài, hắn cảm thấy bản thân vẫn là nên đi khuyên muội muội nhà mình một chút.
Cô làm như vậy thật sự không ổn.
Tô Ngôn Sơ vừa mới ra cửa, liền thấy được một thiếu nữ mặc sa y vàng nhạt, mang một kẹp tóc màu vàng kim, trốn ở ngoài cửa, hướng tới cô cười cười làm mặt quỷ.
Kia là con gái của cữu cữu*, sinh cùng năm với cô, sinh sớm hơn cô vài ngày, là biểu tỷ của cô.
*Bác
"Biểu tỷ, sao tỷ lại tới đây?" Tô Ngôn Sơ có chút ngoài ý muốn.
Thiếu nữ đưa tay lên ra hiệu "Suỵt" một cái, sau đó lôi kéo Tô Ngôn Sơ chạy lên phía trước.
Hai người chạy được một đoạn xa, mới dừng lại.
Tô Hữu An đang đi theo ở phía sau cũng không nhịn được mà bắt đầu chạy. .
Mãi cho đến khi hai người dừng lại, hắn mới có chút không vui mà mở miệng nói: "Tiêu Thiển Ngữ, ngươi lại mang muội muội của ta đi dạy hư!"
Tiêu Thiển Ngữ hướng tới Tô Hữu An hừ một tiếng, sau đó liền không để ý tới hắn, mà lại có chút hưng phấn mà ôm cánh tay Tô Ngôn Sơ, nói: "Vừa nãy biểu muội làm quá đẹp, ta đã sớm thấy kia hai người không vừa mắt, muốn sớm thu thập bọn họ cho tốt. Tô Yên Nhiên kia, suốt ngày chỉ biết giả vờ nhu nhược, am hiểu nhất là làm cho người khác hiểu nhầm lẫn nhau, thế mà có người vẫn ngu ngốc tin tưởng không chút nghi ngờ."
Tô Hữu An nghe xong, nhíu mày, Tô Yên Nhiên am hiểu nhất là khiến cho người khác hiểu nhầm lẫn nhau?
Còn có, ngu xuẩn trong miệng Tiêu Thiển Ngữ, sao hắn lại cảm thấy là cố ý mắng ở trước mặt hắn?
Tiêu Thiển Ngữ lại không thèm để ý tới Tô Hữu An suy nghĩ cái gì, tiếp tục nói: "Trước kia, biểu muội luôn che chở hai người này, ta còn sợ hãi biểu muội bị hai người này lừa. Bất quá hôm nay xem biểu muội thu thập bọn họ, trong lòng thật là sảng khoái!"
Tô Ngôn Sơ nghe xong Tiêu Thiển Ngữ nói, không khỏi nhớ tới đời trước, vị tiểu biểu tỷ này xác thật có rất nhiều lần cùng cô nói qua, hai người này dụng tâm kín đáo, để cô nhất định phải cẩn thận.
Nhưng lúc ấy cô cũng không có đem lời biểu tỷ nói đặt ở trong lòng.
Sau đó, tiểu biểu tỷ còn nhắc nhở cô vài lần, nhưng dưới sự châm ngòi của Tô Yên Nhiên, cô cùng tiểu biểu tỷ hung hăng mà cãi nhau một trận, cuối cùng cả đời không qua lại với nhau.
Cô đời trước, là có chút không biết tốt xấu.
"Này đều làm phiền tỷ nhắc nhở ta, sau khi ta cẩn thận quan sát, mới phát hiện tâm tư bọn họ, bằng không chỉ sợ ta đã bị bọn họ chỉnh chết mà còn không phát hiện ra. Cảm ơn tiểu biểu tỷ." Tô Ngôn Sơ cười tủm tỉm mà nói.
Tiêu Thiển Ngữ nghe xong, cơ hồ là trong lòng nở hoa, bởi vì Tô Ngôn Sơ trước kia đều không bao giờ gọi cô là biểu tỷ.
"Biểu muội quá khách khí, bọn họ đối biểu muội mưu đồ gây rối, ta tự nhiên là phải nhắc nhở biểu muội." Tiêu thiển ngữ lôi kéo Tô Ngôn Sơ nói, "Đi, chúng ta đi xem của hồi môn mà gia đình cho muội."
"Hửm?" Tô Ngôn Sơ có chút khó hiểu, nhưng vẫn là đi theo Tiêu Thiển Ngữ.
"Chắc muội không biết a, trong nhà vẫn luôn giúp muội chuẩn bị một phần của hồi môn, lần này sau khi muội đính hôn, cha của muội* đã viết thư, báo cho bà nội hôn sự của muội, bà nội liền vô cùng lo lắng, vì muội mà chuẩn bị thêm trang sức, sửa soạn lại, rồi đưa tới đây. Đồ vật cũng không ít đâu!" Tiêu Thiển Ngữ che miệng cười nói.
*ở trong tiếng trung thì là 姑父, dịch là dượng, hoặc là chồng của cô, có thể hiểu là chú. Giải thích thêm là Tiêu Thiển Ngữ là đằng nhà ngoại của Tô Ngôn Sơ, tức là mẹ của Tô Ngôn Sơ là em của bố Tiêu Thiển Ngữ
Ở trong ấn tượng của Tô Ngôn Sơ, bà ngoại đối cô rất tốt, cô cũng tò mò của hồi môn mà bà ngoại chuẩn bị cho cô gồm những gì, cho nên đi theo qua đi nhìn.
Bị hai người ném ở phía sau Tô Hữu An gắt gao cau mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Tô Yên Nhiên cùng Vân Thiên Trọng đối với muội muội không có ý tốt? Tại sao hắn lại không có cảm giác được?
-
Tô Ngôn Sơ đem của hồi môn bà ngoại chuẩn bị cho cô đều nhìn một lần, phát hiện hơn phân nửa cũng là một ít vàng bạc châu báu, bất quá số lượng là thật sự nhiều.
Nhiều đến mức cô cảm thấy nếu bản thân mỗi ngày đều trầm mê tiêu tiền, cả đời cũng không nhất định có thể xài hết.
- -----
Hôm nay up chương mới có hơi muộn:3
23:23, 1/6/2022
Truyện được edit tại wattpad trinhanhquynh0902
Vân Thiên Trọng ngẩn ra, hắn không nghĩ tới sự uy hiếp của hắn đối với Tô Ngôn Sơ thế nhưng một chút tác dụng đều không có.
Trước kia chỉ cần là hắn cùng Tô Yên Nhiên nói về sau không cùng cô lui tới, cô liền khẩn trương, hận không thể đem những thứ tốt đều dâng đến trước mặt bọn họ mặc cho bọn họ chọn.
Nhưng loại uy hiếp như thế này, giống như liền mất đi hiệu lực từ ba ngày trước.
Nhưng hắn không chết tâm, chung quy vẫn cảm thấy loại uy hiếp này còn có thể dùng. Chính là Tô Ngôn Sơ lại vẫn như cũ một chút không để bụng loại uy hiếp như vậy, cô thật sự là thay đổi?
Hắn bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa mắt ra hiệu để Tô Yên Nhiên mở miệng.
"Tỷ tỷ, chuyện này, liền không cần nháo đến bệ hạ? Bệ hạ trăm công ngàn việc......" Tô Yên Nhiên nhận được tín hiệu của hắn, nhẹ nhàng mở miệng nói.
Nhưng cô ta còn không có nói xong, đã bị Tô Ngôn Sơ mở miệng đánh gãy.
"Câm miệng. Trước kia là ta sai rồi, đối với các ngươi quá ôn hòa, chung quy khiến cho các ngươi ở trước mặt ta nhảy nhót. Hôm nay ta liền nói cho ngươi, con người của ta, cực kì không thích có người vô duyên vô cớ uy hiếp ta. Chuyện này, có hai cách giải quyết, một là để bệ hạ tới tra rõ, hoặc là người dám uy hiếp ta, quỳ xuống xin lỗi. Ngươi chọn đi!"
"Tỷ tỷ...... Tỷ...... Sao tâm tư của tỷ có thể ác độc đến như vậy......" Tô Yên Nhiên nhìn Tô Ngôn Sơ nói.
"Bang ——" Tô Ngôn Sơ một cái tát đánh qua đi.
Tô Yên Nhiên bất ngờ, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất: "Tỷ tỷ, ngươi......"
"Muội muội......" Tô Hữu An kinh ngạc, muốn mở miệng khuyên bảo.
Nhưng lời đến cửa miệng, bị Tô Ngôn Sơ liếc mắt một cái, dọa cho nuốt trở về.
Tô Hữu An ngơ ngẩn, hắn lần đầu tiên thấy muội muội có ánh mắt lạnh băng như vậy, trong đó còn tràn ngập sát khí, liền phảng phất như địa ngục Tu La.
Hắn bỗng nhiên có chút đau lòng.
Muội muội rốt cuộc đã trải qua cái gì, mới đây còn ôn nhu kiều khí, hiện tại lại biến thành bộ dáng này?
"Miệng chó không nhả được ngà voi, chỉ trích ta tâm tư ác độc, đây là thái độ của ngươi đối với đích tỷ*? Tô Yên Nhiên, ngươi tốt nhất rõ ràng mà nói cho ta xem ta tâm tư ác độc thế nào. Nếu không nói được, ta sẽ cảm thấy loại thứ muội** như ngươi, không có cũng chẳng sao." Sau khi dùng ánh mắt đem Tô Hữu An ngậm miệng lại, Tô Ngôn Sơ nhìn Tô Yên Nhiên lạnh giọng nói.
*con của vợ chính (chính thất)
**con của vợ lẽ (mấy chương trước mình quên không giải thích hehe)
Tô Yên Nhiên cắn môi, nửa ngày cũng nghẹn không ra một câu.
Tâm tư ác độc, bất quá là cô ta vừa thuận miệng nói thôi.
Tuy rằng Tô Ngôn Sơ có chút hùng hổ doạ người, nhưng cũng là nói có sách mách có chứng.
"Thực xin lỗi." Tô Yên Nhiên trầm mặc thật lâu, chỉ có thể xin lỗi.
"Ừ." Tô Ngôn Sơ nhàn nhạt gật gật đầu, xem như cho qua, sau đó nhìn về phía Vân Thiên Trọng, "Đến trước mặt bệ hạ đối chứng, hoặc là quỳ xuống xin lỗi, ngươi chọn!"
"Ngôn Sơ, ta thật sự không phải cố ý muốn uy hiếp ngươi, ngươi có thể hay không......" Vân Thiên Trọng trầm mặt mở miệng.
"Xem ra ngươi là muốn tới trước mặt bệ hạ đối chứng." Tô Ngôn Sơ đánh gãy lời hắn nói, xoay người rời đi.
"Ngôn Sơ, chờ một chút, ta xin lỗi!" Nhìn đến Tô Ngôn Sơ phải rời khỏi, Vân Thiên Trọng vội vàng hô một tiếng.
Cuối cùng, coi như là Vân Thiên Trọng có nghiến nát răng, thì cũng không thể không hướng tới Tô Ngôn Sơ quỳ xuống xin lỗi.
Hắn không dám để chuyện này truyền tới tai của bệ hạ, hắn thậm chí không nghĩ chuyện này bị Tô Thịnh Niên biết.
Bởi vì nếu Tô Thịnh Niên biết việc này, khẳng định có thể đoán được hắn đối với Tô Ngôn Sơ mưu đồ gây rối.
Tô Ngôn Sơ nhìn Vân Thiên Trọng quỳ gối trước mặt mình xin lỗi, đạm mạc mà mở miệng: "Chuyện này coi như đi qua. Ta hy vọng Vân Thiên Trọng ngươi có thể nhớ kỹ, uy hiếp ta, ngươi không xứng! Còn có, ta Tô Ngôn Sơ nếu là nguyện ý, các ngươi tự nhiên có thể ở trước mặt ta nhảy nhót, nếu là ta không muốn, chỉ bằng một cái thứ nữ, một cái hoàng tử không được sủng ái, không có mẫu tộc* dựa vào, xuất hiện ở trước mặt ta đều không xứng. Hiểu rõ chưa?"
*gia tộc của người mẹ hay còn gọi là đằng ngoại đó
Tô Ngôn Sơ nói xong, xoay người rời đi.
Tô Hữu An thấy thế, cũng đi theo đi ra ngoài, hắn cảm thấy bản thân vẫn là nên đi khuyên muội muội nhà mình một chút.
Cô làm như vậy thật sự không ổn.
Tô Ngôn Sơ vừa mới ra cửa, liền thấy được một thiếu nữ mặc sa y vàng nhạt, mang một kẹp tóc màu vàng kim, trốn ở ngoài cửa, hướng tới cô cười cười làm mặt quỷ.
Kia là con gái của cữu cữu*, sinh cùng năm với cô, sinh sớm hơn cô vài ngày, là biểu tỷ của cô.
*Bác
"Biểu tỷ, sao tỷ lại tới đây?" Tô Ngôn Sơ có chút ngoài ý muốn.
Thiếu nữ đưa tay lên ra hiệu "Suỵt" một cái, sau đó lôi kéo Tô Ngôn Sơ chạy lên phía trước.
Hai người chạy được một đoạn xa, mới dừng lại.
Tô Hữu An đang đi theo ở phía sau cũng không nhịn được mà bắt đầu chạy. .
Mãi cho đến khi hai người dừng lại, hắn mới có chút không vui mà mở miệng nói: "Tiêu Thiển Ngữ, ngươi lại mang muội muội của ta đi dạy hư!"
Tiêu Thiển Ngữ hướng tới Tô Hữu An hừ một tiếng, sau đó liền không để ý tới hắn, mà lại có chút hưng phấn mà ôm cánh tay Tô Ngôn Sơ, nói: "Vừa nãy biểu muội làm quá đẹp, ta đã sớm thấy kia hai người không vừa mắt, muốn sớm thu thập bọn họ cho tốt. Tô Yên Nhiên kia, suốt ngày chỉ biết giả vờ nhu nhược, am hiểu nhất là làm cho người khác hiểu nhầm lẫn nhau, thế mà có người vẫn ngu ngốc tin tưởng không chút nghi ngờ."
Tô Hữu An nghe xong, nhíu mày, Tô Yên Nhiên am hiểu nhất là khiến cho người khác hiểu nhầm lẫn nhau?
Còn có, ngu xuẩn trong miệng Tiêu Thiển Ngữ, sao hắn lại cảm thấy là cố ý mắng ở trước mặt hắn?
Tiêu Thiển Ngữ lại không thèm để ý tới Tô Hữu An suy nghĩ cái gì, tiếp tục nói: "Trước kia, biểu muội luôn che chở hai người này, ta còn sợ hãi biểu muội bị hai người này lừa. Bất quá hôm nay xem biểu muội thu thập bọn họ, trong lòng thật là sảng khoái!"
Tô Ngôn Sơ nghe xong Tiêu Thiển Ngữ nói, không khỏi nhớ tới đời trước, vị tiểu biểu tỷ này xác thật có rất nhiều lần cùng cô nói qua, hai người này dụng tâm kín đáo, để cô nhất định phải cẩn thận.
Nhưng lúc ấy cô cũng không có đem lời biểu tỷ nói đặt ở trong lòng.
Sau đó, tiểu biểu tỷ còn nhắc nhở cô vài lần, nhưng dưới sự châm ngòi của Tô Yên Nhiên, cô cùng tiểu biểu tỷ hung hăng mà cãi nhau một trận, cuối cùng cả đời không qua lại với nhau.
Cô đời trước, là có chút không biết tốt xấu.
"Này đều làm phiền tỷ nhắc nhở ta, sau khi ta cẩn thận quan sát, mới phát hiện tâm tư bọn họ, bằng không chỉ sợ ta đã bị bọn họ chỉnh chết mà còn không phát hiện ra. Cảm ơn tiểu biểu tỷ." Tô Ngôn Sơ cười tủm tỉm mà nói.
Tiêu Thiển Ngữ nghe xong, cơ hồ là trong lòng nở hoa, bởi vì Tô Ngôn Sơ trước kia đều không bao giờ gọi cô là biểu tỷ.
"Biểu muội quá khách khí, bọn họ đối biểu muội mưu đồ gây rối, ta tự nhiên là phải nhắc nhở biểu muội." Tiêu thiển ngữ lôi kéo Tô Ngôn Sơ nói, "Đi, chúng ta đi xem của hồi môn mà gia đình cho muội."
"Hửm?" Tô Ngôn Sơ có chút khó hiểu, nhưng vẫn là đi theo Tiêu Thiển Ngữ.
"Chắc muội không biết a, trong nhà vẫn luôn giúp muội chuẩn bị một phần của hồi môn, lần này sau khi muội đính hôn, cha của muội* đã viết thư, báo cho bà nội hôn sự của muội, bà nội liền vô cùng lo lắng, vì muội mà chuẩn bị thêm trang sức, sửa soạn lại, rồi đưa tới đây. Đồ vật cũng không ít đâu!" Tiêu Thiển Ngữ che miệng cười nói.
*ở trong tiếng trung thì là 姑父, dịch là dượng, hoặc là chồng của cô, có thể hiểu là chú. Giải thích thêm là Tiêu Thiển Ngữ là đằng nhà ngoại của Tô Ngôn Sơ, tức là mẹ của Tô Ngôn Sơ là em của bố Tiêu Thiển Ngữ
Ở trong ấn tượng của Tô Ngôn Sơ, bà ngoại đối cô rất tốt, cô cũng tò mò của hồi môn mà bà ngoại chuẩn bị cho cô gồm những gì, cho nên đi theo qua đi nhìn.
Bị hai người ném ở phía sau Tô Hữu An gắt gao cau mày, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Tô Yên Nhiên cùng Vân Thiên Trọng đối với muội muội không có ý tốt? Tại sao hắn lại không có cảm giác được?
-
Tô Ngôn Sơ đem của hồi môn bà ngoại chuẩn bị cho cô đều nhìn một lần, phát hiện hơn phân nửa cũng là một ít vàng bạc châu báu, bất quá số lượng là thật sự nhiều.
Nhiều đến mức cô cảm thấy nếu bản thân mỗi ngày đều trầm mê tiêu tiền, cả đời cũng không nhất định có thể xài hết.
- -----
Hôm nay up chương mới có hơi muộn:3
23:23, 1/6/2022