Chương 20: Hương trời
Ở nơi khác không khí đông đang về ồ ạt. Những đợt mưa tuyết trắng xâm chiếm cả bầu không gian mờ mịch... Tại lúc đó ở Bắc Hoang Đại Lục đã vào Hạ... Trời Bắc Hoang vốn lạnh vào Hạ nhiệt độ chỉ tăng lên tầm 18 19°c. Đủ để lớp băng mỏng trên đất tan ra. Cây cỏ sau một thời gian dài ngủ yên nay cũng đua nhau nở rộ trên khắp các vùng châu thổ màu mở ven biển. Những ngọn đồi phủ tuyết thay nên lớp áo mới lộng lẫy sắc hoa.
Xa xa ở một ngọn đồi vắng, Liuan Ning ngồi tựa lưng vào gốc cây. Ánh mắt xa xăm hướng về phía chân trời. Nhìn ánh dương chậm khuất như lòng người dần đấm trong niềm đau tâm tối kia. Người dang tay đón lấy vài bông hoa tuyết rơi xuống. Những đoá hoa mỏng manh vừa chạm vào bàn tay ấm nóng của người đã vội tan biến.
Liuan Ning là Thần nên chuyện anh cô đơn một mình cũng không còn mấy xa lạ. Dù ở nhân gian hay thiên giới anh chỉ ru rú một thân một mình. Ít qua lại, ít giao tiếp với mọi người. Không phải anh nhút nhát hay sợ hãi thứ gì ngoài kia... Chỉ là bản thân anh thích yên tĩnh một mình.
Cơn gió ào ạt thổi đến làm cành lá cây rũ rụi cuốn bay. Khung cảnh xung quanh nên thơ hữu tình nhưng sao qua đôi mắt kẻ suy tư lại xám xịt một màu u tối. Người nặng nhọc hít một hơi thật sâu, thở phào mà suy nghĩ:
Liuan Ning –“ Ngày xưa em ấy từng nói... Nếu bản thân em là Tuyết Hạ thì anh chính là Nắng Đông... Hoa Tuyết Của Hạ chỉ xuất hiện khi không còn nắng ấm... Nắng Ấm của Đông chỉ chiếu sáng khi Hoa Tuyết kia tàn... Có lẽ đó là những thứ trái ngược nhau xuất hiện vào sai thời điểm... Nhưng cảm giác xao xuyến nó để lại sẽ rất lâu để ngui ngoai. Nói xem, người ta chỉ để ý đến những gì đặc biệt còn những thứ tồn tại xung quanh quá nhiều họ sẽ dần lãng quên đi...Tình ta chỉ đẹp khi vừa bắt đầu... Dịu dàng em đến... Nồng nàn em đi...”
Chuyện Xuân Thần ngan cảng không cho anh động tay đến Winter hay bất cứ đều gì của thế gian làm anh bực dộc. Càng điên tiết hơn là việc chứng kiến người thương bị hãm hại mà chẳng làm được gì.
Người hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy. Dù mệt mỏi anh vẫn gắng tiếp tục công việc còn dang dở. Đi diệt trừ manh mối của Snowy để lại. Anh muốn cả thế gian không ai biết đến cô lần thứ hai cũng như việc tìm ra thân phận của cô một lần nào nữa.
Chính anh năm xưa là người ra tay đánh lui Snowy để đưa cô đến đảo Phượng Hoàng lánh nạn vì Xuân Thần đang đi bắt cô về thiên giới. Cũng một tay anh tước đi tiên cốt cô đưa cho một thường dân xa lạ. Người đó không ai khác là Yuna Haan.
Snowy vì muốn quay về chấp nhận hoà làm một với Yuna Haan cùng cô quay về Trấn Luân Đại Lục tìm Henry. Nhưng vì ý thức quá ít nên cô đã rơi vào cơn mê trong cơ thể của Yuna Haan.
Liuan Ning biết Snowy chỉ đang ngủ yên giấc để từ từ xâm nhập chiếm quyền điều khiển thân xác mới nên anh cũng không muốn can dự vào. Dù sao Yuna Haan là Yuna Haan còn Snowy không phải.
Quay lại với Đông Lãnh Quốc
Hôm nay Winter đích thân đi gặp Thống Soái của một đội quân phản động cực kỳ lớn mạnh ở Nam Chu Quốc. Anh men theo dấu vết thủ hạ để lại mà tìm đến nơi.
Vừa tới cỗng doanh cả đám quân gác đã sững sốt khi thấy mặc anh
Vài kẻ hô rõ to:
- Ác Linh đến rồi...
Winter thở dài một hơi – Gì chứ... Gọi là Ác Linh cơ à... Mấy người có mắt nhìn không đấy?
Cả đám lại thoát kinh hãi – Hắn đến rồi...
Winter phẫy tay làm cả đám lá bay xoẹt qua mặt bọn chúng gây không ít tổn thương. Anh khằn giọng – Gọi ta là Huyết Ma Thần!
Cả đám quỳ xuống không dám hó hé
Bên trong đã có người đi đến bản danh báo cáo với Thống Soái – Thống Soái! Huyết Ma Thần đến rồi!
Hắn ta vui vẻ đi ra nghinh tiếp Winter:
Thống Soái phản quân Thu U – Nam Chu, Tên Julian Dikatus
Julian niềm nở cuối đầu chào – Huyết Ma Thần! Khiến người phải đến tận nơi đây thật là ta không chu đáo!
Winter bày tỏ vẻ khó chịu – Chỉnh lại ngôn từ của mấy tên thủ hạ đi... Ác Linh cái gì chứ...
Julian trong lòng hơi chút hoảng nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn cứ niềm nở với Winter. Anh ta đáp – Vâng... Mời ngài vào trong nói chuyện...
Winter phẫy tay từ chối – Ở đây đi... Ta còn phải về sớm!
Julian cuối đầu – Vậy tôi vào chuyện chính!
Hắn ta trình bày
- Hiện nay 2/3 quân đội Nam Chu Quốc thuộc về tay Đại Tướng Quốc. Ông ta hiện đang ở dưới trướng của Tam Hoàng Tử Henry! Cứ tiếp tục đà này e Tam Hoàng Tử sẽ chiếm được u thế lớn trong quân đội!
Winter – Vậy còn Darius thì sao?
Julian – Darius nắm giữ số binh lực còn lại... Tuy không nhiều nhưng đa số là tinh nhuệ của binh chủng trong 5 năm gần đây... Rất khó để đối phó...
Winter mỉm cười – Vậy sao? Bọn chúng hiện có bao nhiêu người?
Julian lắc đầu – Không rõ... Đại Nội Hoàng Cung có hơn 3000 người là cao thủ cấp Trung Thần 5 trở lên Và Đại Thần 5 trở xuống... Trong đó không biết còn ai đã đột phá Đại Thần hơn hay không thôi...
Winter cười lạnh –“ hơn 1/3 trong số đó là người của mình và cả Henry... Mấy tên Đại Thần hắn nói chắc cũng bị Henry hạ sát không ít rồi...”
Winter – Được rồi... Tháng sau ta sẽ điều Hắc Tộc đến trợ giúp các ngươi! Mục tiêu là khu mỏ khoáng thạch phía Bắc Nam Chu!
Anh kề sát mặt Julian nói – Nhớ... Làm thật lớn chuyện này! Phải loạt đến tai Phoenix Viện Trưởng Học Viện Tinh Tú!
Julian lain kính cẩn cuối đầu đáp – Đã rõ!
Hắn ta ngẩn đầu lên thì Winter đã biến mất không để lại dấu vết.
Trong căn tần hầm ở dinh thự Winter vừa tỉnh lại. Anh mệt mỏi thở gấp một hơi – Điều khiển con rối ở xa như vậy... Tốn sức thật mà... Nay thanh tẩy huyết mạch rồi không đi đến kĩ viện chơi được... Chán ghê...
Vừa than thở anh vừa đi lên phía trên. Căn hầm đóng lại rồi biến mất vào hư không như chưa hề tồn tại.
Bước đến hành lang đối diện sân vườn anh đã cảm thấy hơi lành lạnh xương sống.
Winter –“ Phan đã... Cái cảm giác này...”
Đề cao cảnh giác anh phát động pháp thuật Thao Khống Thiên Không ra. Nhưng tất cả đã quá muộn... Liuan Ning từ trên cao lao xuống sút 1 đá vào mặt Winter.
Liuan Ning tức giận quát – Mày giấu Yuna Haan ở đâu? Đưa em ấy về ngay cho tao. Nếu không hôn nay tao sẽ giết chết mày đó thằng khốn!
Winter nũng nịu đáp - Ụa... Gặp người ta lại muốn giết rồi... Anh không nói thêm lời nào được hả?
Liuan Ning phát kinh tởm với cái địu dáng đó của Winter. Anh hầm hực phát động tấn công ngay lập tức, Winter thân thủ nhanh nhẹn đã né được đòn tất công vừa rồi.
Winter đứng dậy lướt qua Liuan Ning, trên tay anh cầm theo viên nội đan của Haan. Trực tiếp đưa tay lên đưa vào miệng nuốt
Winter mỉm cười nhìn Liuan – Đánh em đi! Em không chắc Yuna Haan sẽ không bị phản phệ đâu nhé!
Liuan Ning liền thu hồi pháp thuật lại – Hèn hạ...
Winter lấy con dao cắt tay vẩy máu lên người Liuan rồi quát – Hỗn Mang Thần Pháp! Thao Khống Thiên Không!
Trong khoảnh khắc một kết giới Tinh Tú lấp lánh bao lấy người Liuan. Anh cố sức vùng vẫy nhưng không thể trốn được.
Winter hả hê – Liuan Ning em thấy anh cũng xinh đẹp lắm đấy! Hay ở lại ngủ cùng em một đêm! Chuyện hôm nay coi như bỏ!
Liuan Ning cũng nhanh chóng dùng sức mạnh của mình – Trật Tự Thần Pháp! Thanh Tẩy Thiên Không!
Lớp kết giới của Winter nhanh chóng bị phá vỡ. Liuan lao về phía Winter định cho anh ta một nhát chí mạng
Winter không những không sợ còn đắc ý cười thầm rồi dang tay đón lấy Liuan Ning đang phi đến như con thiêu thân kia.
Winter hô – Thi Huyết Huyền Thiên Thuật! Kích!
Lập tức dòng máu Bạch Kim của Liuan Ning bị bay hơi đi mất. Không có máu bạch kim thì anh cũng như bao người phàm nhân khác không thể chiến đấu được.
Liuan Ning sửng sốt – Mày dám lấy huyết mạch của em ấy...
Winter thuận đà ôm lấy Liuan Ning trong tay đáp – Em không biết là cô ấy điều khiển được anh đâu... Chỉ mới phát hiện thôi! Hihi
Liuan gào lên tuyệt vọng – Không... thả tao ra... Tao là NAM NHÂN... LÀ NAM NHÂN LÀ NAM NHÂN đó!
Điều quan trọng nói 3 lần
Winter ôm lấy Liuan, vẫn là cái nụ cười ngây ngô thương hiệu đó. Anh nói – Anh có 2 nhân dạng mà... Nào hoá nhân dạng nữ đi...
Liuan Ning dẫy dụa kêu góng lên – MÀY CÚTTT... TAO KHÔNG HOÁ ĐƯỢC NHÂN DẠNG NỮ...
Cùng lúc đó anh nghĩ –“ Nhân dạng nữ mình đưa Snowy rồi còn đâu... Cái thằng khốn này nó định...”
Winter dịch chuyển Liuan Ning vào phòng. Liuan thì dãy đạch đạch lên kêu trời gọi đất nhưng cái nhân dạng phàm nhân của anh thật sự quá yếu ớt. Winter nhẹ nhàng đã cưỡng chế được anh nằm ngay ngắn trên giường... Hắn còn chả thấy mệt mỏi nữa là...
Xa xa ở một ngọn đồi vắng, Liuan Ning ngồi tựa lưng vào gốc cây. Ánh mắt xa xăm hướng về phía chân trời. Nhìn ánh dương chậm khuất như lòng người dần đấm trong niềm đau tâm tối kia. Người dang tay đón lấy vài bông hoa tuyết rơi xuống. Những đoá hoa mỏng manh vừa chạm vào bàn tay ấm nóng của người đã vội tan biến.
Liuan Ning là Thần nên chuyện anh cô đơn một mình cũng không còn mấy xa lạ. Dù ở nhân gian hay thiên giới anh chỉ ru rú một thân một mình. Ít qua lại, ít giao tiếp với mọi người. Không phải anh nhút nhát hay sợ hãi thứ gì ngoài kia... Chỉ là bản thân anh thích yên tĩnh một mình.
Cơn gió ào ạt thổi đến làm cành lá cây rũ rụi cuốn bay. Khung cảnh xung quanh nên thơ hữu tình nhưng sao qua đôi mắt kẻ suy tư lại xám xịt một màu u tối. Người nặng nhọc hít một hơi thật sâu, thở phào mà suy nghĩ:
Liuan Ning –“ Ngày xưa em ấy từng nói... Nếu bản thân em là Tuyết Hạ thì anh chính là Nắng Đông... Hoa Tuyết Của Hạ chỉ xuất hiện khi không còn nắng ấm... Nắng Ấm của Đông chỉ chiếu sáng khi Hoa Tuyết kia tàn... Có lẽ đó là những thứ trái ngược nhau xuất hiện vào sai thời điểm... Nhưng cảm giác xao xuyến nó để lại sẽ rất lâu để ngui ngoai. Nói xem, người ta chỉ để ý đến những gì đặc biệt còn những thứ tồn tại xung quanh quá nhiều họ sẽ dần lãng quên đi...Tình ta chỉ đẹp khi vừa bắt đầu... Dịu dàng em đến... Nồng nàn em đi...”
Chuyện Xuân Thần ngan cảng không cho anh động tay đến Winter hay bất cứ đều gì của thế gian làm anh bực dộc. Càng điên tiết hơn là việc chứng kiến người thương bị hãm hại mà chẳng làm được gì.
Người hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy. Dù mệt mỏi anh vẫn gắng tiếp tục công việc còn dang dở. Đi diệt trừ manh mối của Snowy để lại. Anh muốn cả thế gian không ai biết đến cô lần thứ hai cũng như việc tìm ra thân phận của cô một lần nào nữa.
Chính anh năm xưa là người ra tay đánh lui Snowy để đưa cô đến đảo Phượng Hoàng lánh nạn vì Xuân Thần đang đi bắt cô về thiên giới. Cũng một tay anh tước đi tiên cốt cô đưa cho một thường dân xa lạ. Người đó không ai khác là Yuna Haan.
Snowy vì muốn quay về chấp nhận hoà làm một với Yuna Haan cùng cô quay về Trấn Luân Đại Lục tìm Henry. Nhưng vì ý thức quá ít nên cô đã rơi vào cơn mê trong cơ thể của Yuna Haan.
Liuan Ning biết Snowy chỉ đang ngủ yên giấc để từ từ xâm nhập chiếm quyền điều khiển thân xác mới nên anh cũng không muốn can dự vào. Dù sao Yuna Haan là Yuna Haan còn Snowy không phải.
Quay lại với Đông Lãnh Quốc
Hôm nay Winter đích thân đi gặp Thống Soái của một đội quân phản động cực kỳ lớn mạnh ở Nam Chu Quốc. Anh men theo dấu vết thủ hạ để lại mà tìm đến nơi.
Vừa tới cỗng doanh cả đám quân gác đã sững sốt khi thấy mặc anh
Vài kẻ hô rõ to:
- Ác Linh đến rồi...
Winter thở dài một hơi – Gì chứ... Gọi là Ác Linh cơ à... Mấy người có mắt nhìn không đấy?
Cả đám lại thoát kinh hãi – Hắn đến rồi...
Winter phẫy tay làm cả đám lá bay xoẹt qua mặt bọn chúng gây không ít tổn thương. Anh khằn giọng – Gọi ta là Huyết Ma Thần!
Cả đám quỳ xuống không dám hó hé
Bên trong đã có người đi đến bản danh báo cáo với Thống Soái – Thống Soái! Huyết Ma Thần đến rồi!
Hắn ta vui vẻ đi ra nghinh tiếp Winter:
Thống Soái phản quân Thu U – Nam Chu, Tên Julian Dikatus
Julian niềm nở cuối đầu chào – Huyết Ma Thần! Khiến người phải đến tận nơi đây thật là ta không chu đáo!
Winter bày tỏ vẻ khó chịu – Chỉnh lại ngôn từ của mấy tên thủ hạ đi... Ác Linh cái gì chứ...
Julian trong lòng hơi chút hoảng nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn cứ niềm nở với Winter. Anh ta đáp – Vâng... Mời ngài vào trong nói chuyện...
Winter phẫy tay từ chối – Ở đây đi... Ta còn phải về sớm!
Julian cuối đầu – Vậy tôi vào chuyện chính!
Hắn ta trình bày
- Hiện nay 2/3 quân đội Nam Chu Quốc thuộc về tay Đại Tướng Quốc. Ông ta hiện đang ở dưới trướng của Tam Hoàng Tử Henry! Cứ tiếp tục đà này e Tam Hoàng Tử sẽ chiếm được u thế lớn trong quân đội!
Winter – Vậy còn Darius thì sao?
Julian – Darius nắm giữ số binh lực còn lại... Tuy không nhiều nhưng đa số là tinh nhuệ của binh chủng trong 5 năm gần đây... Rất khó để đối phó...
Winter mỉm cười – Vậy sao? Bọn chúng hiện có bao nhiêu người?
Julian lắc đầu – Không rõ... Đại Nội Hoàng Cung có hơn 3000 người là cao thủ cấp Trung Thần 5 trở lên Và Đại Thần 5 trở xuống... Trong đó không biết còn ai đã đột phá Đại Thần hơn hay không thôi...
Winter cười lạnh –“ hơn 1/3 trong số đó là người của mình và cả Henry... Mấy tên Đại Thần hắn nói chắc cũng bị Henry hạ sát không ít rồi...”
Winter – Được rồi... Tháng sau ta sẽ điều Hắc Tộc đến trợ giúp các ngươi! Mục tiêu là khu mỏ khoáng thạch phía Bắc Nam Chu!
Anh kề sát mặt Julian nói – Nhớ... Làm thật lớn chuyện này! Phải loạt đến tai Phoenix Viện Trưởng Học Viện Tinh Tú!
Julian lain kính cẩn cuối đầu đáp – Đã rõ!
Hắn ta ngẩn đầu lên thì Winter đã biến mất không để lại dấu vết.
Trong căn tần hầm ở dinh thự Winter vừa tỉnh lại. Anh mệt mỏi thở gấp một hơi – Điều khiển con rối ở xa như vậy... Tốn sức thật mà... Nay thanh tẩy huyết mạch rồi không đi đến kĩ viện chơi được... Chán ghê...
Vừa than thở anh vừa đi lên phía trên. Căn hầm đóng lại rồi biến mất vào hư không như chưa hề tồn tại.
Bước đến hành lang đối diện sân vườn anh đã cảm thấy hơi lành lạnh xương sống.
Winter –“ Phan đã... Cái cảm giác này...”
Đề cao cảnh giác anh phát động pháp thuật Thao Khống Thiên Không ra. Nhưng tất cả đã quá muộn... Liuan Ning từ trên cao lao xuống sút 1 đá vào mặt Winter.
Liuan Ning tức giận quát – Mày giấu Yuna Haan ở đâu? Đưa em ấy về ngay cho tao. Nếu không hôn nay tao sẽ giết chết mày đó thằng khốn!
Winter nũng nịu đáp - Ụa... Gặp người ta lại muốn giết rồi... Anh không nói thêm lời nào được hả?
Liuan Ning phát kinh tởm với cái địu dáng đó của Winter. Anh hầm hực phát động tấn công ngay lập tức, Winter thân thủ nhanh nhẹn đã né được đòn tất công vừa rồi.
Winter đứng dậy lướt qua Liuan Ning, trên tay anh cầm theo viên nội đan của Haan. Trực tiếp đưa tay lên đưa vào miệng nuốt
Winter mỉm cười nhìn Liuan – Đánh em đi! Em không chắc Yuna Haan sẽ không bị phản phệ đâu nhé!
Liuan Ning liền thu hồi pháp thuật lại – Hèn hạ...
Winter lấy con dao cắt tay vẩy máu lên người Liuan rồi quát – Hỗn Mang Thần Pháp! Thao Khống Thiên Không!
Trong khoảnh khắc một kết giới Tinh Tú lấp lánh bao lấy người Liuan. Anh cố sức vùng vẫy nhưng không thể trốn được.
Winter hả hê – Liuan Ning em thấy anh cũng xinh đẹp lắm đấy! Hay ở lại ngủ cùng em một đêm! Chuyện hôm nay coi như bỏ!
Liuan Ning cũng nhanh chóng dùng sức mạnh của mình – Trật Tự Thần Pháp! Thanh Tẩy Thiên Không!
Lớp kết giới của Winter nhanh chóng bị phá vỡ. Liuan lao về phía Winter định cho anh ta một nhát chí mạng
Winter không những không sợ còn đắc ý cười thầm rồi dang tay đón lấy Liuan Ning đang phi đến như con thiêu thân kia.
Winter hô – Thi Huyết Huyền Thiên Thuật! Kích!
Lập tức dòng máu Bạch Kim của Liuan Ning bị bay hơi đi mất. Không có máu bạch kim thì anh cũng như bao người phàm nhân khác không thể chiến đấu được.
Liuan Ning sửng sốt – Mày dám lấy huyết mạch của em ấy...
Winter thuận đà ôm lấy Liuan Ning trong tay đáp – Em không biết là cô ấy điều khiển được anh đâu... Chỉ mới phát hiện thôi! Hihi
Liuan gào lên tuyệt vọng – Không... thả tao ra... Tao là NAM NHÂN... LÀ NAM NHÂN LÀ NAM NHÂN đó!
Điều quan trọng nói 3 lần
Winter ôm lấy Liuan, vẫn là cái nụ cười ngây ngô thương hiệu đó. Anh nói – Anh có 2 nhân dạng mà... Nào hoá nhân dạng nữ đi...
Liuan Ning dẫy dụa kêu góng lên – MÀY CÚTTT... TAO KHÔNG HOÁ ĐƯỢC NHÂN DẠNG NỮ...
Cùng lúc đó anh nghĩ –“ Nhân dạng nữ mình đưa Snowy rồi còn đâu... Cái thằng khốn này nó định...”
Winter dịch chuyển Liuan Ning vào phòng. Liuan thì dãy đạch đạch lên kêu trời gọi đất nhưng cái nhân dạng phàm nhân của anh thật sự quá yếu ớt. Winter nhẹ nhàng đã cưỡng chế được anh nằm ngay ngắn trên giường... Hắn còn chả thấy mệt mỏi nữa là...