Chương 43
“Rốt cuộc thì trình độ võ nghệ của vị sư đệ này đã đến cảnh giới thế nào rồi đây?”, trong lòng Vương Như Yên thầm tò mò, đôi mắt xinh đẹp lập lòe không ngừng.
“Sư đệ, giờ em đã là cảnh giới gì rồi?”, Vương Như Yên hỏi.
“Sư tỷ, em cũng không biết nữa”.
“Đến cảnh giới Đại Tông Sư chưa?”
“Em không biết thật mà, dù sao cũng chưa gặp được Đại Tông Sư”.
“Hai cái người Thanh Long và Chu Tước ban nãy ấy, nếu em dùng hết sức mạnh thì có thể đánh bại họ trong mấy chiêu?”, Vương Như Yên tò mò hỏi.
Diệp Bắc Minh trầm ngâm một lát, nghiêm túc suy nghĩ. Một lát sau. anh mới đáp:
“Thực lực của hai người họ đều bình thường, em mà dùng hết sức mạnh thì…”
“Ừ… có lẽ, có thể đánh chết họ trong một quyền”.
“Phụt!”
Vương Như Yên lảo đảo, suýt nữa thì ngã sấp mặt.
“Sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh vội vàng đỡ lấy cô ấy, thân thiết hỏi han: “Sư tỷ, chị không sao chứ?”
“Khụ, khụ, khụ…”
Trong mắt Vương Như Yên tràn ngập vẻ kinh ngạc, nói: “Sư đệ, em chắc không vậy? Kia chính là hai cao thủ đứng đầu quân khu tỉnh Đông Nam đó”.
“Thanh Long, trung tướng, Tông Sư võ đạo”.
“Chu Tước, thiếu tướng, Tông Sư võ đạo”.
“Em có thể một quyền đánh chết bọn họ?”
“Đúng vậy”, Diệp Bắc Minh trả lời một cách chắc chắn.
Trong mắt Vương Như Yên tràn đầy vẻ kinh ngạc và mừng rỡ, cuối cùng đều biến thành vẻ cưng chiều, rủa một câu: “Em đúng là biến thái mà!”
“Reng, reng, reng…”
Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Như Yên chợt vang lên, có một cuộc gọi đến.
Cô ấy nhận nghe thì sắc mặt chợt đổi tới đổi lui: “Cái gì? Trong nhà…”
“Được, tôi sẽ về ngay”.
“Sư tỷ, sao thế?”, Diệp Bắc Minh hỏi, cảm thấy thập sư tỷ hơi khác lạ.
Vương Như Yên lắc đầu: “Không có gì, chỉ là gia đình bên Kim Lăng đã xảy ra chút chuyện”.
“Sư đệ, chị đi về một chuyến đã, sau lại đến tìm em”.
“Được rồi, em sẽ ở Giang Nam tiếp tục điều tra nguyên nhân bố mẹ mình mất. Có lẽ, chú Chu biết một chút gì đó”, Diệp Bắc Minh gật đầu.
“Được rồi”.
Vương Như Yên gật đầu.
Cô ấy lại dặn cấp dưới, nếu Diệp Bắc Minh đến khách sạn Đế Hạo ăn cơm thì không cần thu tiền.
Diệp Bắc Minh nhìn thập sư tỷ rời khỏi rồi đến thẳng biệt thự nhà họ Chu. Chu Thiên Hạo, Lý Hải Hà, Chu Nhược Giai đều ở nhà lo lắng chờ đợi. Diệp Bắc Minh vừa xuất hiện, họ lập tức xông tới.
“Sư đệ, giờ em đã là cảnh giới gì rồi?”, Vương Như Yên hỏi.
“Sư tỷ, em cũng không biết nữa”.
“Đến cảnh giới Đại Tông Sư chưa?”
“Em không biết thật mà, dù sao cũng chưa gặp được Đại Tông Sư”.
“Hai cái người Thanh Long và Chu Tước ban nãy ấy, nếu em dùng hết sức mạnh thì có thể đánh bại họ trong mấy chiêu?”, Vương Như Yên tò mò hỏi.
Diệp Bắc Minh trầm ngâm một lát, nghiêm túc suy nghĩ. Một lát sau. anh mới đáp:
“Thực lực của hai người họ đều bình thường, em mà dùng hết sức mạnh thì…”
“Ừ… có lẽ, có thể đánh chết họ trong một quyền”.
“Phụt!”
Vương Như Yên lảo đảo, suýt nữa thì ngã sấp mặt.
“Sư tỷ!”
Diệp Bắc Minh vội vàng đỡ lấy cô ấy, thân thiết hỏi han: “Sư tỷ, chị không sao chứ?”
“Khụ, khụ, khụ…”
Trong mắt Vương Như Yên tràn ngập vẻ kinh ngạc, nói: “Sư đệ, em chắc không vậy? Kia chính là hai cao thủ đứng đầu quân khu tỉnh Đông Nam đó”.
“Thanh Long, trung tướng, Tông Sư võ đạo”.
“Chu Tước, thiếu tướng, Tông Sư võ đạo”.
“Em có thể một quyền đánh chết bọn họ?”
“Đúng vậy”, Diệp Bắc Minh trả lời một cách chắc chắn.
Trong mắt Vương Như Yên tràn đầy vẻ kinh ngạc và mừng rỡ, cuối cùng đều biến thành vẻ cưng chiều, rủa một câu: “Em đúng là biến thái mà!”
“Reng, reng, reng…”
Đúng lúc này, điện thoại di động của Vương Như Yên chợt vang lên, có một cuộc gọi đến.
Cô ấy nhận nghe thì sắc mặt chợt đổi tới đổi lui: “Cái gì? Trong nhà…”
“Được, tôi sẽ về ngay”.
“Sư tỷ, sao thế?”, Diệp Bắc Minh hỏi, cảm thấy thập sư tỷ hơi khác lạ.
Vương Như Yên lắc đầu: “Không có gì, chỉ là gia đình bên Kim Lăng đã xảy ra chút chuyện”.
“Sư đệ, chị đi về một chuyến đã, sau lại đến tìm em”.
“Được rồi, em sẽ ở Giang Nam tiếp tục điều tra nguyên nhân bố mẹ mình mất. Có lẽ, chú Chu biết một chút gì đó”, Diệp Bắc Minh gật đầu.
“Được rồi”.
Vương Như Yên gật đầu.
Cô ấy lại dặn cấp dưới, nếu Diệp Bắc Minh đến khách sạn Đế Hạo ăn cơm thì không cần thu tiền.
Diệp Bắc Minh nhìn thập sư tỷ rời khỏi rồi đến thẳng biệt thự nhà họ Chu. Chu Thiên Hạo, Lý Hải Hà, Chu Nhược Giai đều ở nhà lo lắng chờ đợi. Diệp Bắc Minh vừa xuất hiện, họ lập tức xông tới.