Chương 23
“Sư đệ ơi sư đệ, sao em lại cho chị một bất ngờ lớn… hay nói cách khác là một tin dữ lớn thế này vậy?”, người phụ nữ mặc sườn xám khoe ra dáng người hoàn hảo không tỳ vết.
Hàng lông mày xinh đẹp khi thì giãn ra, khi thì chau lại, cô ấy thở dài: “Haiz, thế này mới hợp với tính của em chứ, nhớ lúc ban đầu khi ở trên núi, em đã đánh bại cả mười chị em bọn chị không thể đánh trả được kia mà”.
“Ha ha!”
Người phụ nữ nói xong bỗng bật cười, khiến trăm hoa đều bị lu mờ.
Cô ấy hạ lệnh: “Được rồi, lập tức phái người đi dọn dẹp chiến trường cho sư đệ của tôi, không được truyền tin chuyện nhà họ Triệu ra ngoài”.
“Rõ!”
Người đàn ông trung niên trước mặt cô ấy là một võ giả cấp Thiên đỉnh phong đứng thứ ba Giang Nam.
“À đúng rồi chủ nhân, còn có một chuyện nữa”, võ giả cấp Thiên này lại lên tiếng: “Sư đệ của cô vác theo một chiếc quan tài đi tìm vua Giang Nam, hôm nay cũng vừa khéo chính là tiệc mừng thọ sáu mươi tuổi của vua Giang Nam, chắc mấy vị kia cũng sẽ đến”.
“Cái gì?”
Cuối cùng người phụ nữ cũng không thể bình tĩnh được nữa, cô ấy ngạc nhiên bảo: “Sao ông không nói sớm?”
“Chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đến phủ vua Giang Nam, sư đệ của tôi sắp gây ra hoạ lớn rồi”.
“Diệt nhà họ Triệu không sao, chỉ là chuyện nhỏ, thế nhưng…”
Người phụ nữ vội vàng lao ra khỏi phòng khách, lên chiếc Rolls-Royce chống đạn, đi thẳng đến phủ vua Giang Nam: “Hy vọng tới kịp, động đến vua Giang Nam cũng không sao, nhưng nếu khiến mấy vị kia của Kim Lăng nổi giận thì sẽ hơi rắc rối đấy…”
Phủ của vua Giang Nam ở trung tâm thành phố, là khu phồn hoa nhất.
Toàn bộ phủ vua chiếm diện tích cực lớn, hai ba quảng trường cộng lại cũng không bì kịp, giống như Hoàng cung vậy.
Trong đô thị hiện đại sầm uất, khắp nơi đều là cao ốc, những toà nhà chọc trời.
Nhưng sâu trong những toà nhà chọc trời này lại có một phủ vua phong cách Trung Hoa, khiến người ta không khỏi xúc động, rốt cuộc vua Giang Nam này giàu có đến mức nào?
Hôm nay, trong phủ của vua Giang Nam tràn đầy cảm giác vui mừng, khắp nơi giăng đèn kết hoa, chiêng trống vang trời, dây pháo vang dội, cờ đỏ phất phới, người người tấp nập.
Vì hôm nay chính là đại thọ sáu mươi tuổi của vua Giang Nam!
Những nhân vật nổi tiếng và ông trùm đứng đầu xã hội đều đến chúc thọ cho vua Giang Nam.
Nhà họ Triệu chọn đính hôn vào hôm nay cũng vì muốn hưởng chung không khí vui mừng của vua Giang Nam.
Nhưng không ngờ rằng Diệp Bắc Minh lại quay về vào ngày hôm nao.
“Đây là ai?”
“Tình huống gì vậy? Một người trẻ tuổi vác theo một cái quan tài, cậu ta muốn làm gì?”
Người đi đường nhìn thấy một hình ảnh khiến người khác khiếp sợ.
Một người trẻ tuổi sải bước, lưng đeo một cái quan tài nhuốm máu, anh đi trên đường lớn của thành phố hiện đại, thật sự rất thu hút sự chú ý của người khác.
Hàng lông mày xinh đẹp khi thì giãn ra, khi thì chau lại, cô ấy thở dài: “Haiz, thế này mới hợp với tính của em chứ, nhớ lúc ban đầu khi ở trên núi, em đã đánh bại cả mười chị em bọn chị không thể đánh trả được kia mà”.
“Ha ha!”
Người phụ nữ nói xong bỗng bật cười, khiến trăm hoa đều bị lu mờ.
Cô ấy hạ lệnh: “Được rồi, lập tức phái người đi dọn dẹp chiến trường cho sư đệ của tôi, không được truyền tin chuyện nhà họ Triệu ra ngoài”.
“Rõ!”
Người đàn ông trung niên trước mặt cô ấy là một võ giả cấp Thiên đỉnh phong đứng thứ ba Giang Nam.
“À đúng rồi chủ nhân, còn có một chuyện nữa”, võ giả cấp Thiên này lại lên tiếng: “Sư đệ của cô vác theo một chiếc quan tài đi tìm vua Giang Nam, hôm nay cũng vừa khéo chính là tiệc mừng thọ sáu mươi tuổi của vua Giang Nam, chắc mấy vị kia cũng sẽ đến”.
“Cái gì?”
Cuối cùng người phụ nữ cũng không thể bình tĩnh được nữa, cô ấy ngạc nhiên bảo: “Sao ông không nói sớm?”
“Chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đến phủ vua Giang Nam, sư đệ của tôi sắp gây ra hoạ lớn rồi”.
“Diệt nhà họ Triệu không sao, chỉ là chuyện nhỏ, thế nhưng…”
Người phụ nữ vội vàng lao ra khỏi phòng khách, lên chiếc Rolls-Royce chống đạn, đi thẳng đến phủ vua Giang Nam: “Hy vọng tới kịp, động đến vua Giang Nam cũng không sao, nhưng nếu khiến mấy vị kia của Kim Lăng nổi giận thì sẽ hơi rắc rối đấy…”
Phủ của vua Giang Nam ở trung tâm thành phố, là khu phồn hoa nhất.
Toàn bộ phủ vua chiếm diện tích cực lớn, hai ba quảng trường cộng lại cũng không bì kịp, giống như Hoàng cung vậy.
Trong đô thị hiện đại sầm uất, khắp nơi đều là cao ốc, những toà nhà chọc trời.
Nhưng sâu trong những toà nhà chọc trời này lại có một phủ vua phong cách Trung Hoa, khiến người ta không khỏi xúc động, rốt cuộc vua Giang Nam này giàu có đến mức nào?
Hôm nay, trong phủ của vua Giang Nam tràn đầy cảm giác vui mừng, khắp nơi giăng đèn kết hoa, chiêng trống vang trời, dây pháo vang dội, cờ đỏ phất phới, người người tấp nập.
Vì hôm nay chính là đại thọ sáu mươi tuổi của vua Giang Nam!
Những nhân vật nổi tiếng và ông trùm đứng đầu xã hội đều đến chúc thọ cho vua Giang Nam.
Nhà họ Triệu chọn đính hôn vào hôm nay cũng vì muốn hưởng chung không khí vui mừng của vua Giang Nam.
Nhưng không ngờ rằng Diệp Bắc Minh lại quay về vào ngày hôm nao.
“Đây là ai?”
“Tình huống gì vậy? Một người trẻ tuổi vác theo một cái quan tài, cậu ta muốn làm gì?”
Người đi đường nhìn thấy một hình ảnh khiến người khác khiếp sợ.
Một người trẻ tuổi sải bước, lưng đeo một cái quan tài nhuốm máu, anh đi trên đường lớn của thành phố hiện đại, thật sự rất thu hút sự chú ý của người khác.