Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch Full)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch Full)
  3. Chương 13: Tuyên bố nhiệm vụ

Chương 13: Tuyên bố nhiệm vụ


Tuyên bố nhiệm vụ
Ma Thiên các, Kim Đình Sơn.
“Sư phụ, Từ gia ở An Dương Thành cầu kiến.”
“Từ gia?”
“Họ là tộc nhân của Tiểu Diên Nhi.”
Hình ảnh năm năm trước khi thu Tiểu Diên Nhi làm đồ đệ ở An Dương Thành hiện lên trong đầu.
Lục Châu vuốt cằm nói: “Cho bọn họ vào, nhân tiện gọi Tiểu Diên Nhi tới đây.”
“Vâng.”
Không bao lâu sau.
Ba tên ác đồ dẫn theo người Từ gia tiến vào Ma Thiên Các.
Tiểu Diên Nhi nhận được tin tức lập tức chạy tới.
Ba người nhà Từ gia hoàn toàn không ngờ mình có thể thuận lợi vào được Ma Thiên Các. Càng thuận lợi, bọn họ càng lo lắng bất an.
Khi bọn họ nhìn thấy ông lão Lục Châu, hai chân đều run lẩy bẩy, không dám làm ra một hành động nào bất kính.
“Bái kiến Các chủ!” Quản sự Từ gia quỳ rạp xuống đất, hai người khác cũng quỳ theo.
Ánh mắt Lục Châu đảo qua ba người, thản nhiên nói:
“Bản toạ từng lập ra quy củ, phàm là người đã bái nhập vào Ma Thiên Các thì không được qua lại với tộc nhân và bằng hữu cũ. Tiểu Diên Nhi, con còn nhớ chứ?”
Tiểu Diên Nhi nghe vậy, vội vàng nói:
“Đồ nhi nhớ rõ. Đồ nhi sẽ đuổi bọn họ đi ngay.”
Quản sự Từ gia quay đầu nhìn về phía Tiểu Diên Nhi, mặt đầy mồ hôi nói: “Thiếu chủ, ta… là Từ An đây!”
“Từ An? Là ngươi?!”
Tiểu Diên Nhi kinh ngạc nhìn người đàn ông trung niên trước mắt.
Từ An lập tức khóc lên: “Thiếu chủ, ta cuối cùng cũng được gặp người! Từ gia gặp nạn, lão gia và phu nhân cũng gặp nạn rồi!”
Vừa nói vừa chảy nước mắt nước mũi.
Dù sao Tiểu Diên Nhi cũng chỉ mới xa nhà năm năm, trong năm năm này nàng cũng thường xuyên nhớ tới cha mẹ ruột của mình. Lão ma đầu cũng rất yêu thương chứ không làm hư nàng.
Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân và Chiêu Nguyệt lại có vẻ xem thường.
Một đại nam nhân mà khóc sướt mướt, đúng là mất hết mặt mũi.
Đoan Mộc Sinh trầm giọng nói: “To gan!”
Từ An ngừng khóc thút thít, hắn khẩn trương và thấp thỏm cúi thấp đầu xuống.
“Đây là Ma Thiên Các, không phải nơi để ngươi khóc lóc ỉ ôi.” Chiêu Nguyệt cười nói. “Tiểu sư muội, nếu không phải nể mặt đây là tộc nhân của muội thì tỷ tỷ đã lấy kim châm khâu miệng hắn lại từ lâu rồi.”
Từ An: “…”
Tiểu Diên Nhi quỳ rạp xuống đất. “Sư phụ.”
Lục Châu tỏ ra rất bình tĩnh, không biểu lộ cảm xúc gì.
Tứ đồ đệ Minh Thế Nhân đảo mắt một vòng rồi chắp tay nói: “Sư phụ, quy củ là người định. Người nhà của tiểu sư muội cũng chính là người nhà bọn sư huynh sư tỷ chúng con. Người nhà gặp nạn, nếu không ra tay tương trợ thì chẳng bằng loài heo chó.”
“Chiêu Nguyệt cũng tán thành.” Chiêu Nguyệt nói hùa theo.
“Tứ sư đệ nói có lý, ta cũng nghĩ vậy.” Đoan Mộc Sinh nói.
Thấy ba vị sư huynh sư tỷ thay mình nói chuyện, Tiểu Diên Nhi cảm thấy ngoài ý muốn.
Lục Châu khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Trẻ con dễ dạy. Không uổng công vi sư dạy dỗ các ngươi.”
Ánh mắt hắn lướt qua ba tên ác đồ.
Độ trung thành của bọn hắn đã tăng thêm 5 điểm, gần đạt 70%.
“Có điều Ma Thiên Các không phải chuyện gì cũng sẽ nhúng tay.” Ánh mắt Lục Châu rơi vào người Từ An.
“Đúng vậy, sư phụ thần uy cái thế, sao có thể để người xử lý mấy chuyện lông gà vỏ tỏi.” Minh Thế Nhân nói.
Chiêu Nguyệt trắng mắt liếc hắn.
Tứ sư huynh không chỉ giỏi phân tích mà kỹ năng vỗ mông ngựa cũng xịn hơn hẳn người thường!
Tiểu Diên Nhi nháy mắt với Từ An một cái.
Từ An vội vàng nói:
“Toàn bộ Từ gia khoảng một ngàn người sống ở An Dương Thành lâu nay luôn rất quy củ, cũng chỉ làm giao thương buôn bán với người bình thường, mấy năm nay đều bình an vô sự. Một tháng trước, thương đội của Từ gia đi ngang qua Hà Cốc gặp phải một đám mã tặc cướp bóc. Từ gia không muốn gây chuyện thị phi nên giao nộp một khoản tiền lớn cho mã tặc… Không ngờ bọn mã tặc này được một tấc lại muốn một thước, chạy suốt đêm đến An Dương Thành tấn công Từ phủ, bắt trói hơn một trăm người của Từ gia làm con tin!”
Tiểu Diên Nhi khẽ nhíu mày.
Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Chiêu Nguyệt mỉm cười nói: “Một đám mã tặc thôi mà, sao không đi báo quan?”
“Lão gia cũng nghĩ như vậy, nhưng quan phủ vừa nghe là mã tặc ở Hà Cốc liền đuổi lão gia đi, không dám quản!”
“Bọn mã tặc này lợi hại như vậy?” Chiêu Nguyệt xem thường.
Từ An khẩn trương nói: “Nghe nói sau lưng bọn mã tặc này có tu hành giả làm chỗ dựa…”
“Khó trách.”
Đầu đuôi sự tình đã rõ ràng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Lục Châu.
Dựa theo thói quen trước kia của lão nhân gia, ông ta nhất định sẽ không để Ma Thiên Các nhúng tay vào loại sự tình này.
Nhưng trước khác nay khác.
Cộng thêm việc này còn liên quan đến tiểu sư muội mà sư phụ thương yêu nhất…
Cho nên.
Không đợi sư phụ nói chuyện, Minh Thế Nhân bước ra, đại nghĩa lẫm nhiên nói: “Sư phụ, việc này người cứ giao cho đồ nhi làm… Đám mã tặc này dám bắt cóc người nhà của tiểu sư muội, sao có thể tha cho chúng. Đồ nhi nhất định sẽ xử lý chuyện này thoả đáng.”
Đoan Mộc Sinh: “…”
Chiêu Nguyệt: “…”
Lão tứ, ngươi thật vô sỉ.
Từ An nghe vậy vô cùng vui mừng như thể đang nằm mơ. Việc này còn thuận lợi hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.
Lục Châu cũng đang suy nghĩ.
Dựa vào thực lực trước mắt của hắn, nhúng tay vào chuyện của bọn tu hành giả chẳng khác gì tự tìm phiền phức. Nhưng nếu giao cho đồ đệ làm thì hắn lại còn thu được điểm công đức, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
“Sư phụ, xin hãy cho đồ nhi được lấy công chuộc tội. Trước kia đồ nhi nghiệp chướng nặng nề, nay người nhà của tiểu sư muội đang gặp nguy, con là sư huynh há có thể ngồi xem mặc kệ. Tuy sư phụ đang cấm túc con, nhưng tình huống đặc thù nên mong sư phụ cho phép.” Từng câu từng chữ của Minh Thế Nhân đều toát ra phong thái của bọn nhân sĩ phe chính đạo, khiến Đoan Mộc Sinh và Chiêu Nguyệt đều được mở rộng tầm mắt.
Kỹ thuật diễn của lão tứ từ khi nào lại tốt như vậy?
Lục Châu nhìn về phía Minh Thế Nhân, thản nhiên nói: “Chuyện này vốn nên để Tiểu Diên Nhi tự mình xử lý. Nhưng Diên Nhi tuổi còn nhỏ, ra tay không có chừng có mực. Nếu người sư huynh như ngươi đã có tâm thì ta giao việc này cho ngươi làm.”
“Đồ nhi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Minh Thế Nhân cực kỳ mừng rỡ.
“Ta cho ngươi thời gian ba ngày.”
“A? Ba, ba ngày… Sư phụ, có phải là hơi gấp quá không…” Minh Thế Nhân cò kè mặc cả.
Chiêu Nguyệt cười nói: “Sư huynh, huynh dù gì cũng là cường giả Thần Đình cảnh, nếu là muội thì chỉ cần hai ngày là đủ. Từ khi nào mà huynh trở nên thiếu tự tin quá vậy?”
“Ách…”
Vốn là sư huynh đệ đồng môn, muội thọc gậy bánh xe vậy mà coi được sao?
“Đi làm việc đi.” Lục Châu phất tay.
“Cẩn tuân sư mệnh.”
[Ting — tuyên bố nhiệm vụ thành công: cứu Từ gia. Thời hạn nhiệm vụ: ba ngày.]
Lục Châu ngơ ngác.
Hắn còn có thể tuyên bố nhiệm vụ?
Trên bảng nhiệm vụ quả nhiên hiện ra một mục mới là ‘tuyên bố nhiệm vụ’, hàng đầu tiên ghi rất rõ: cứu Từ gia, người chấp hành: Minh Thế Nhân, thời gian đếm ngược 2 ngày 32 giờ…
Tiểu Diên Nhi quỳ bái nói: “Đa tạ sư phụ.”
Đám ba người Từ An cũng quỳ bái: “Tạ ơn Các chủ.”
[Ting — thu hoạch được ba người thành kính quỳ bái, ban thưởng 30 điểm công đức.]
“Tiểu Diên Nhi, con đưa bọn họ xuống núi đi.”
“Vâng.” Tiểu Diên Nhi muốn nói lại thôi.
Lục Châu nhìn thấy vẻ mặt nàng bèn nói: “Tứ sư huynh của con tuy ham chơi rong ruổi thế gian phồn hoa, nhưng nó luôn luôn nghiêm túc làm việc, biết dùng đầu óc. Với tính tình của nó thì chưa đến một ngày đã giải quyết xong vấn đề rồi, không cần lo lắng.”
“Đồ nhi minh bạch.”
Đoan Mộc Sinh và Chiêu Nguyệt đồng thời giật mình.
Sư phụ rõ ràng biết lão tứ sẽ ham chơi thêm hai ngày.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của ông ta!
“Lão ngũ.”
“Có đồ nhi.”
“Vi sư cho con thời gian hai ngày, con đến Thiên Kiếm Môn điều tra tình hình của đại đệ tử Thiên Kiếm Môn, Chu Kỷ Phong.”
Chiêu Nguyệt nghe vậy vẻ mặt mừng rỡ nói: “Đồ nhi tuân mệnh. Đồ nhi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
[Ting — tuyên bố nhiệm vụ thành công: điều tra Chu Kỷ Phong của Thiên Kiếm Môn, thời hạn hai ngày.]

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5752 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5279 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5011 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4586 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4509 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4463 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter