Chương 45
Ông nội Mạc cười tươi nói" Ôi! Cẩn Mai sao con lại đến sớm thế? Ông cứ tưởng sẽ khó mà gặp con nữa đấy! Chắc là con mới về phải không?Vậy phải ở nhà nghỉ ngơi chứ!"
Vương Cẩn Mai ngồi kế bên ông nội Mạc cười nói" Không sao đâu ông, cũng may là Mạc Tổng chiếu cố cháu,làm việc bên cạnh ông ấy không mệt lắm"
Ồ! thì ra là nhân viên của Mạc Thiên Nhật Dạ ai ngờ nhìn cứ quen quen.
Nói rồi Vương Cẩn Mai đưa cho ông một hộp quà.
Ông nội Mạc mỉm cười nói" Đến đây là đã vui rồi! Cháu tặng quà chi nữa vậy" nói rồi ông phấn khởi nhận lấy.
" Đây không phải là Vương Cẩn Mai sao? Nghe nói con bé đang ở nước ngoài sao bây giờ lại ở đây? Đúng là tâm lí thật mà!" mấy bậc trưởng bối thấy Vương Cẩn Mai liền đi lại.
Một người trong đám đo hùa theo nói" Nghe nói Vương Cẩn Mai sắp làm Mạc phu nhân rồi đúng không nhưng ai ngờ"
Người đàn bà đó chưa nói hết câu đã bị ông chồng đánh vào cái tay một cái khiến bà ta câm nín.
Mọi ánh mắt của mọi người đều đổ rạp lên Lý Thiên Nguyệt.
Cứ tưởng sẽ có kịch hay để xem nhưng không ngờ Lý Thiên Nguyệt đứng dậy tỏ ra không nghe thấy gì nói đặt hợp quà mà cô cất công chuẩn bị xuống kệ quà nói" Mọi người ngồi đây chơi nhá để con đi rọt trái cây ạ"
Ai ai ở đây cũng bất ngờ trước cứ hành xử của Lý Thiên Nguyệt.
Tướng đi cách nói chuyện phong thái không khác gì một nữ chủ nhân nhà họ Mạc.
Thấy họp quà của mình bị đặt dưới quà của người khác nhưng Vương Cẩn Mai vẫn không biểu hiện gì nhưng ánh mắt lơ đãng dõi theo Lý Thiên Nguyệt.
Hình như những gì cô ta nghe nói về Lý Thiên Nguyệt trước khi về nước rất khác với cô gái ở đây.
Lý Thiên Nguyệt bê trái cây vừa mới cắt xong ra ngoài cả hành động và lời nói đều không chừa cho ai có cơ hội bắt bẻ.Những bậc trưởng bối thấy ông nội Mạc ngồi ở đây cũng không dám nói gì chỉ tỏ ra ánh mắt chán ghét.
" Cháu dâu, con ra ngoài xem thử xe của Nhật Dạ đã về chưa?" Thấy khách đã muốn đông đủ ông nội Mạc lên tiếng nói với Lý Thiên Nguyệt.
Hiện tại không chỉ bị mọi người soi mói khắp nơi ngay cả ông nội Mạc cũng muốn lên tiếng muốn chứng minh thân phận của cô.Ánh mắt của mọi người nhìn Lý Thiên Nguyệt ông nội Mạc thấy rõ chứ không phải không thấy.
Đi ra khỏi đường đá xanh cô thoáng nhìn thấy Mạc Ái Thi đang đứng nói chuyện với những người lứa tuổi bà ta nhưng cô không quan tâm định đi luôn nhưng không ngờ bà ta quay lại thấy cô thì cái bản mặt lạnh lại liếc cô một cái.
Lý Thiên Nguyệt không quan tâm định đi ra ngoài.
Đột nhiên Mạc Ái Thi chặn đường cô nói với giọng mỉa mai" Không phải mới đến sao? Sao đi ra ngoài nhanh vậy? Không lẽ bị đuổi rồi? Ha nếu không có ông nội thì khó mà cô có thể sống được ở đây vì người thân và bạn bè kẹp chặt đến chết cô rồi.Vì vậy tôi dám chắc bây giờ vẫn có rất nhiều người ghét cô đấy!"
Đường đường là Mạc Gia là một gia tộc lớn mạnh nhưng lại bị Lý Thiên Nguyệt bôi nhọ không muốn lấy con trai độc nhất vô nhị nhà họ Mạc thì chắc cũng chỉ có Lý Thiên Nguyệt dám thôi.
Cô tỉnh bơ nói" Nhìn gần thì cháu mới thấy cô đấy.Sao cô không đi vào trong mà đứng ngoài đây ăn hạt dưa thế?"
Mạc Ái Thi cứng họng nhưng chưa kịp nói gì đã nghe Lý Thiên Nguyệt nói với giọng chân thành" Mà cũng đúng thôi cô chỉ là họ hàng xa chứ đâu thân thiết gì với họ Mạc nếu cô đi vào bên trong chưa chắc có chỗ cho cô ngồi.Vì họ Mạc chỉ cho những người thân thiết và nhân vật vào bên trong thôi còn cô chỉ có thể đứng ở đây ăn hạt dưa và khoát lác"
Mạc Ái Thi tức điên người nói" Cô nghĩ cô là ai? Cứ nghĩ được ông nội và Nhật Dạ che chở cái không xem ai ra gì chưa chắc cô được vào…"
" Thiên Nguyệt là con dâu được cưới hỏi đàng hoàng nên nếu người khác không được vào thì nhất định Lý Thiên Nguyệt cũng phải được vào" đột nhiên giọng nói Mạc Thiên Nhật Dạ vang lên sau lưng Mạc Ái Thi.
Mạc Ái Thi hơi khựng lại, chẳng mấy chóc đã chạm phải ánh mắt lạnh lùng trong trẻo của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy anh đi ngang qua bà ta đi lại chỗ cô.
Đúng là Mạc Thiên Nhật Dạ sở hữu mọi điểm thu hút khiến người ta không thể không chú ý.
Không cần phải mặt vest như trong công ty chỉ cần mặc áo len màu xám tro với chiếc áo khoác kem chiếc quần đen thẳng tấp đã khiến cho người ta chú ý rồi.Cách ăn mặc bình dân gần gũi hôm nay của Mạc Thiên Nhật Dạ đã khiến cho cô có cách nhìn khác về Mạc Thiên Nhật Dạ.
Hôm nay Mạc Thiên Nhật Dạ đã đi ra sân bay từ sớm.Dù đón khách khứa rất mệt nhưng điều đó lại không thể hiện trên mặt anh.Đi lại chỗ cô lông mày của anh dãn ra kéo lại áo khoác cho cô dịu dành nói" Sao đi ra ngoài đây?"
" Ồn nội thấy lâu mà anh chưa về nên kêu em đi ra đây xem sao"
" Nhanh chóng vào nhà đi coi chừng em bị cảm"
Vương Cẩn Mai ngồi kế bên ông nội Mạc cười nói" Không sao đâu ông, cũng may là Mạc Tổng chiếu cố cháu,làm việc bên cạnh ông ấy không mệt lắm"
Ồ! thì ra là nhân viên của Mạc Thiên Nhật Dạ ai ngờ nhìn cứ quen quen.
Nói rồi Vương Cẩn Mai đưa cho ông một hộp quà.
Ông nội Mạc mỉm cười nói" Đến đây là đã vui rồi! Cháu tặng quà chi nữa vậy" nói rồi ông phấn khởi nhận lấy.
" Đây không phải là Vương Cẩn Mai sao? Nghe nói con bé đang ở nước ngoài sao bây giờ lại ở đây? Đúng là tâm lí thật mà!" mấy bậc trưởng bối thấy Vương Cẩn Mai liền đi lại.
Một người trong đám đo hùa theo nói" Nghe nói Vương Cẩn Mai sắp làm Mạc phu nhân rồi đúng không nhưng ai ngờ"
Người đàn bà đó chưa nói hết câu đã bị ông chồng đánh vào cái tay một cái khiến bà ta câm nín.
Mọi ánh mắt của mọi người đều đổ rạp lên Lý Thiên Nguyệt.
Cứ tưởng sẽ có kịch hay để xem nhưng không ngờ Lý Thiên Nguyệt đứng dậy tỏ ra không nghe thấy gì nói đặt hợp quà mà cô cất công chuẩn bị xuống kệ quà nói" Mọi người ngồi đây chơi nhá để con đi rọt trái cây ạ"
Ai ai ở đây cũng bất ngờ trước cứ hành xử của Lý Thiên Nguyệt.
Tướng đi cách nói chuyện phong thái không khác gì một nữ chủ nhân nhà họ Mạc.
Thấy họp quà của mình bị đặt dưới quà của người khác nhưng Vương Cẩn Mai vẫn không biểu hiện gì nhưng ánh mắt lơ đãng dõi theo Lý Thiên Nguyệt.
Hình như những gì cô ta nghe nói về Lý Thiên Nguyệt trước khi về nước rất khác với cô gái ở đây.
Lý Thiên Nguyệt bê trái cây vừa mới cắt xong ra ngoài cả hành động và lời nói đều không chừa cho ai có cơ hội bắt bẻ.Những bậc trưởng bối thấy ông nội Mạc ngồi ở đây cũng không dám nói gì chỉ tỏ ra ánh mắt chán ghét.
" Cháu dâu, con ra ngoài xem thử xe của Nhật Dạ đã về chưa?" Thấy khách đã muốn đông đủ ông nội Mạc lên tiếng nói với Lý Thiên Nguyệt.
Hiện tại không chỉ bị mọi người soi mói khắp nơi ngay cả ông nội Mạc cũng muốn lên tiếng muốn chứng minh thân phận của cô.Ánh mắt của mọi người nhìn Lý Thiên Nguyệt ông nội Mạc thấy rõ chứ không phải không thấy.
Đi ra khỏi đường đá xanh cô thoáng nhìn thấy Mạc Ái Thi đang đứng nói chuyện với những người lứa tuổi bà ta nhưng cô không quan tâm định đi luôn nhưng không ngờ bà ta quay lại thấy cô thì cái bản mặt lạnh lại liếc cô một cái.
Lý Thiên Nguyệt không quan tâm định đi ra ngoài.
Đột nhiên Mạc Ái Thi chặn đường cô nói với giọng mỉa mai" Không phải mới đến sao? Sao đi ra ngoài nhanh vậy? Không lẽ bị đuổi rồi? Ha nếu không có ông nội thì khó mà cô có thể sống được ở đây vì người thân và bạn bè kẹp chặt đến chết cô rồi.Vì vậy tôi dám chắc bây giờ vẫn có rất nhiều người ghét cô đấy!"
Đường đường là Mạc Gia là một gia tộc lớn mạnh nhưng lại bị Lý Thiên Nguyệt bôi nhọ không muốn lấy con trai độc nhất vô nhị nhà họ Mạc thì chắc cũng chỉ có Lý Thiên Nguyệt dám thôi.
Cô tỉnh bơ nói" Nhìn gần thì cháu mới thấy cô đấy.Sao cô không đi vào trong mà đứng ngoài đây ăn hạt dưa thế?"
Mạc Ái Thi cứng họng nhưng chưa kịp nói gì đã nghe Lý Thiên Nguyệt nói với giọng chân thành" Mà cũng đúng thôi cô chỉ là họ hàng xa chứ đâu thân thiết gì với họ Mạc nếu cô đi vào bên trong chưa chắc có chỗ cho cô ngồi.Vì họ Mạc chỉ cho những người thân thiết và nhân vật vào bên trong thôi còn cô chỉ có thể đứng ở đây ăn hạt dưa và khoát lác"
Mạc Ái Thi tức điên người nói" Cô nghĩ cô là ai? Cứ nghĩ được ông nội và Nhật Dạ che chở cái không xem ai ra gì chưa chắc cô được vào…"
" Thiên Nguyệt là con dâu được cưới hỏi đàng hoàng nên nếu người khác không được vào thì nhất định Lý Thiên Nguyệt cũng phải được vào" đột nhiên giọng nói Mạc Thiên Nhật Dạ vang lên sau lưng Mạc Ái Thi.
Mạc Ái Thi hơi khựng lại, chẳng mấy chóc đã chạm phải ánh mắt lạnh lùng trong trẻo của Mạc Thiên Nhật Dạ.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy anh đi ngang qua bà ta đi lại chỗ cô.
Đúng là Mạc Thiên Nhật Dạ sở hữu mọi điểm thu hút khiến người ta không thể không chú ý.
Không cần phải mặt vest như trong công ty chỉ cần mặc áo len màu xám tro với chiếc áo khoác kem chiếc quần đen thẳng tấp đã khiến cho người ta chú ý rồi.Cách ăn mặc bình dân gần gũi hôm nay của Mạc Thiên Nhật Dạ đã khiến cho cô có cách nhìn khác về Mạc Thiên Nhật Dạ.
Hôm nay Mạc Thiên Nhật Dạ đã đi ra sân bay từ sớm.Dù đón khách khứa rất mệt nhưng điều đó lại không thể hiện trên mặt anh.Đi lại chỗ cô lông mày của anh dãn ra kéo lại áo khoác cho cô dịu dành nói" Sao đi ra ngoài đây?"
" Ồn nội thấy lâu mà anh chưa về nên kêu em đi ra đây xem sao"
" Nhanh chóng vào nhà đi coi chừng em bị cảm"