Chương 57
Trương Hồ nghe xong, toàn thân run lên sợ hãi, hắn biệt Lâm Vân có ý gì, là sẽ không cho hắn cơ hội!
Trương Hỗ trực tiếp bò về phía dưới chân Lâm Vân, ôm lây đùi anh mà van xin: “Lâm Vân, câu xin cậu, cậu nghĩ tình mình là bạn học với nhau, có thê cho mình một cơ hội nữa không, tha thứ cho mình đi!”
Giờ phút này, còn đâu Trương Hồ với vẻ kiêu ngạo độc đoán ở trước mặt Lâm Vân nữa? Chỉ còn lại sự vô
Lâm Vân trực tiếp đá bay Trương Hồ.
Những người như Trương Hồ không đáng được thương xót chút nào.
Lâm Vân khoanh tay đứng nhìn Lưu Ba, nói: “Lưu Ba, bắt đâu từ hôm nay, châm dứt hợp tác với công ty Vật liệu Xây dựng Hồng Đạt và không mua bắt kỳ vật liệu xây dựng nào từ công ty của họ nữa.”
“Vâng, chủ tịch!” Lưu Ba gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Đại Xuân nghe xong liền nóng lòng, nêu như tập đoàn Hoa Đỉnh mà không còn hợp tác với bọn họ, công ty của ông ta có thể sẽ đóng cửa!
“Lâm thiếu, xin ngài… hãy cho chúng tôi một cơ hội nữal Tôi nhất định sẽ về dạy dỗ lại thằng con trại tôi!”
Trương Đại Xuân cũng bắt đầu van xin.
“Câm miệng!” Lâm Vân cau mày.
Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt, đầy khí thế nói: “kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muôn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết! Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!”
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thất làm cho sắc mặt tái nhọt, ông ta biết Lâm Vân là cháu của Liễu Chí Trụng, nêu Lâm Vân thật sự muôn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hồ ngã xuống đắt, vẻ mặt tuyệt vọng. ˆ “Vâng, chủ tịch!” Lưu Ba gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Đại Xuân nghe xong liền nóng lòng, nêu như tập đoàn Hoa Đỉnh mà không còn hợp tác với bọn họ, công ty của ông ta có thể sẽ đóng cửa!
“Lâm thiếu, xin ngài… hãy cho chúng tôi một cơ hội nữal Tôi nhất định sẽ về dạy dỗ lại thằng con trại tôi!”
Trương Đại Xuân cũng bắt đầu van xin.
“Câm miệng!” Lâm Vân cau mày.
Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt, đầy khí thế nói: “Kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muôn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết! Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!”
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thất làm cho sắc mặt tái nhọt, ông ta biết Lâm Vân là cháu của Liễu Chí Trung, nêu Lâm Vân thật sự muôn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hồ ngã xuống đắt, vẻ mặt tuyệt vọng. ˆ rồi, Trương Đại Xuân và Trương Hỗ không có mặt mũi tiếp tục ở lại tiệc rượu, hai người trực tiếp rời khỏi buổi tiệc rượu.
Bên trong phòng chờ VỊP.
“Lâm tông, cho dù ngài không có ân oán gì với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, thì thực ra lần này là tôi đang chuẩn bị dừng hợp tác với họ.”
Lưu Ba nói.
“Ò? Tại sao?” Lâm Vân ngắng đầu nhìn Lưu Ba.
“Bởi vì vật liệu xây dựng do công ty của họ cung cập không chỉ đặt mà nguyên vật liệu cũng ở mức trung bình. Họ hợp tác được với công ty chúng ta đó là vì đã hồi lộ cho hai cha con nhà họ Ngô.” Lưu Ba nói.
Trương Hỗ trực tiếp bò về phía dưới chân Lâm Vân, ôm lây đùi anh mà van xin: “Lâm Vân, câu xin cậu, cậu nghĩ tình mình là bạn học với nhau, có thê cho mình một cơ hội nữa không, tha thứ cho mình đi!”
Giờ phút này, còn đâu Trương Hồ với vẻ kiêu ngạo độc đoán ở trước mặt Lâm Vân nữa? Chỉ còn lại sự vô
Lâm Vân trực tiếp đá bay Trương Hồ.
Những người như Trương Hồ không đáng được thương xót chút nào.
Lâm Vân khoanh tay đứng nhìn Lưu Ba, nói: “Lưu Ba, bắt đâu từ hôm nay, châm dứt hợp tác với công ty Vật liệu Xây dựng Hồng Đạt và không mua bắt kỳ vật liệu xây dựng nào từ công ty của họ nữa.”
“Vâng, chủ tịch!” Lưu Ba gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Đại Xuân nghe xong liền nóng lòng, nêu như tập đoàn Hoa Đỉnh mà không còn hợp tác với bọn họ, công ty của ông ta có thể sẽ đóng cửa!
“Lâm thiếu, xin ngài… hãy cho chúng tôi một cơ hội nữal Tôi nhất định sẽ về dạy dỗ lại thằng con trại tôi!”
Trương Đại Xuân cũng bắt đầu van xin.
“Câm miệng!” Lâm Vân cau mày.
Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt, đầy khí thế nói: “kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muôn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết! Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!”
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thất làm cho sắc mặt tái nhọt, ông ta biết Lâm Vân là cháu của Liễu Chí Trụng, nêu Lâm Vân thật sự muôn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hồ ngã xuống đắt, vẻ mặt tuyệt vọng. ˆ “Vâng, chủ tịch!” Lưu Ba gật đầu đồng ý.
Sau khi Trương Đại Xuân nghe xong liền nóng lòng, nêu như tập đoàn Hoa Đỉnh mà không còn hợp tác với bọn họ, công ty của ông ta có thể sẽ đóng cửa!
“Lâm thiếu, xin ngài… hãy cho chúng tôi một cơ hội nữal Tôi nhất định sẽ về dạy dỗ lại thằng con trại tôi!”
Trương Đại Xuân cũng bắt đầu van xin.
“Câm miệng!” Lâm Vân cau mày.
Ngay sau đó, Lâm Vân híp mắt, đầy khí thế nói: “Kết cục như vậy là tôi đã cho mấy người đủ mặt mũi rồi. Nếu thật sự muôn truy cứu, thì ông và con trai ông đều sẽ phải chết! Đến ông trời cũng không cứu được hai người đâu!”
Trương Đại Xuân nghe vậy thì trái tim co thất làm cho sắc mặt tái nhọt, ông ta biết Lâm Vân là cháu của Liễu Chí Trung, nêu Lâm Vân thật sự muôn giết con mình, thì nhất định sẽ làm được!
Trương Hồ ngã xuống đắt, vẻ mặt tuyệt vọng. ˆ rồi, Trương Đại Xuân và Trương Hỗ không có mặt mũi tiếp tục ở lại tiệc rượu, hai người trực tiếp rời khỏi buổi tiệc rượu.
Bên trong phòng chờ VỊP.
“Lâm tông, cho dù ngài không có ân oán gì với công ty vật liệu xây dựng Hồng Đạt, thì thực ra lần này là tôi đang chuẩn bị dừng hợp tác với họ.”
Lưu Ba nói.
“Ò? Tại sao?” Lâm Vân ngắng đầu nhìn Lưu Ba.
“Bởi vì vật liệu xây dựng do công ty của họ cung cập không chỉ đặt mà nguyên vật liệu cũng ở mức trung bình. Họ hợp tác được với công ty chúng ta đó là vì đã hồi lộ cho hai cha con nhà họ Ngô.” Lưu Ba nói.