Chương 45
Trương Hồ, tôi không hề đề cậu ta vào mát, đừng lo lăng, tôi sẽ không bạo giờ bị đuôi học!” Lâm Vân ngẩng đầu nhũ Vương Tuyết.
“Nhưng…”
Trên gương mặt xinh đẹp của Vương Tuyết vẫn có chút lo lăng, cô biệt nhà Trương Hỗ có tiền đồ, gia thế vững vàng, Lâm Vân không phải là đôi thủ của hắn.
“Không có nhưng nhị gì hết, dù gì thì cậu cũng không giúp được tôi. Cho dù là đi văn phòng cũng vô dụng thôi.” Lâm Vân lắc đâu.
Vương Tuyết “ừ xong thất vọng bỏ đi.
Một bên khác.
“Anh Hồ, em nghe nói ngày mai chỉ nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh sẽ tô chức một bữa tiệc.
Vậy Anh Hỗ có đến đó không?” Một kẻ đi theo Trương Hỗ hỏi.
“Đương nhiên, gia đình tao và tập đoàn Hoa Đỉnh là đối tác rất quan trọng, tao đương nhiên sẽ tham gia.”
Trương Hồ tự hào nói.
“Oa, thật là ghen tị! Đây là bữa tiệc của tập đoàn Hoa Đỉnh đấy!”
“Khi nào thì chúng ta mới được may mắn có thể vào những nơi đẳng cấp như vậy nhỉ?”
Những kẻ theo đuôi đều tỏ vẻ ngưỡng mộ.
Không chỉ các bạn học của Trương Hồ ghen tị mà các bạn trong lớp cũng tỏ ra rât ghen tị.
Cần phải biết là, tập đoàn Hoa Đỉnh là một tập đoàn hàng đầu nồi tiếng ở ba tỉnh Tây Nam, danh tiếng rât lớn, được tham gia tiệc của Tập đoàn Hoa Đỉnh chắc chắn rất vinh dự.
Trương Hồ thấy mọi người ghen tị với mình, kẻ ham hư vinh như hắn vô cùng mãn nguyện., “Như kẻ rác rưởi nào đó, e rằng đời này cũng không được tham dự buổi tiệc đẳng cấp như vậy!” Trương Hồ chế nhạo.
Trương Hồ khi nói lời này, liền nhìn về phía Lâm Vân, dường như đang chê nhạo Lâm Vấn.
“Trương Hồ, ngươi cũng đừng nói quá, có lẽ ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau ở trong buổi tiệc đó đây.” Lâm Vân cười nói.
“Mày? Ha ha, nghèo như mày thì vĩnh viên cũng không. vào được nơi đói Hơn nữa mày nên suy. nghĩ đến chuyện mày sắp bị đuôi học đi.”
Trương Hỗ đắc thắng cười nói.
Mập vỗ vai Lâm Vân, thấp giọng hỏi: “Lâm Vân, có phải ngày mai cậu đi dự tiệc này không?”
Mập đã biết thân phận của Lâm Vân.
“Buổi tiệc này do mình tổ chức.” Lâm Vân cười nói với Mập.
“Cái gì?” Mập ngạc nhiên.
Ngay sau đó, Mập cười thích thú: “Vậy thì… ngày mai cậu và Trương Hỗ chẳng phải là gặp nhau ở buổi tiệc sao?”
“Nếu nó tham gia, đương nhiên sẽ gặp.” Lâm Vân cười gật đầu.
“Thật thú vị! Ha ha thú vị quá! mình rất muốn nhìn xem ngày mai nó sẽ phản ứng thế nào khi gặp cậu!” Mập hào hứng nói.
“Muốn xem sao? Vậy ngày mai ngươi cậu cũng đến đó đi, đên lúc đó mình dẫn cậu đi vào.” ” Lâm Vân cười nói.
“Nhưng…”
Trên gương mặt xinh đẹp của Vương Tuyết vẫn có chút lo lăng, cô biệt nhà Trương Hỗ có tiền đồ, gia thế vững vàng, Lâm Vân không phải là đôi thủ của hắn.
“Không có nhưng nhị gì hết, dù gì thì cậu cũng không giúp được tôi. Cho dù là đi văn phòng cũng vô dụng thôi.” Lâm Vân lắc đâu.
Vương Tuyết “ừ xong thất vọng bỏ đi.
Một bên khác.
“Anh Hồ, em nghe nói ngày mai chỉ nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh sẽ tô chức một bữa tiệc.
Vậy Anh Hỗ có đến đó không?” Một kẻ đi theo Trương Hỗ hỏi.
“Đương nhiên, gia đình tao và tập đoàn Hoa Đỉnh là đối tác rất quan trọng, tao đương nhiên sẽ tham gia.”
Trương Hồ tự hào nói.
“Oa, thật là ghen tị! Đây là bữa tiệc của tập đoàn Hoa Đỉnh đấy!”
“Khi nào thì chúng ta mới được may mắn có thể vào những nơi đẳng cấp như vậy nhỉ?”
Những kẻ theo đuôi đều tỏ vẻ ngưỡng mộ.
Không chỉ các bạn học của Trương Hồ ghen tị mà các bạn trong lớp cũng tỏ ra rât ghen tị.
Cần phải biết là, tập đoàn Hoa Đỉnh là một tập đoàn hàng đầu nồi tiếng ở ba tỉnh Tây Nam, danh tiếng rât lớn, được tham gia tiệc của Tập đoàn Hoa Đỉnh chắc chắn rất vinh dự.
Trương Hồ thấy mọi người ghen tị với mình, kẻ ham hư vinh như hắn vô cùng mãn nguyện., “Như kẻ rác rưởi nào đó, e rằng đời này cũng không được tham dự buổi tiệc đẳng cấp như vậy!” Trương Hồ chế nhạo.
Trương Hồ khi nói lời này, liền nhìn về phía Lâm Vân, dường như đang chê nhạo Lâm Vấn.
“Trương Hồ, ngươi cũng đừng nói quá, có lẽ ngày mai chúng ta sẽ gặp nhau ở trong buổi tiệc đó đây.” Lâm Vân cười nói.
“Mày? Ha ha, nghèo như mày thì vĩnh viên cũng không. vào được nơi đói Hơn nữa mày nên suy. nghĩ đến chuyện mày sắp bị đuôi học đi.”
Trương Hỗ đắc thắng cười nói.
Mập vỗ vai Lâm Vân, thấp giọng hỏi: “Lâm Vân, có phải ngày mai cậu đi dự tiệc này không?”
Mập đã biết thân phận của Lâm Vân.
“Buổi tiệc này do mình tổ chức.” Lâm Vân cười nói với Mập.
“Cái gì?” Mập ngạc nhiên.
Ngay sau đó, Mập cười thích thú: “Vậy thì… ngày mai cậu và Trương Hỗ chẳng phải là gặp nhau ở buổi tiệc sao?”
“Nếu nó tham gia, đương nhiên sẽ gặp.” Lâm Vân cười gật đầu.
“Thật thú vị! Ha ha thú vị quá! mình rất muốn nhìn xem ngày mai nó sẽ phản ứng thế nào khi gặp cậu!” Mập hào hứng nói.
“Muốn xem sao? Vậy ngày mai ngươi cậu cũng đến đó đi, đên lúc đó mình dẫn cậu đi vào.” ” Lâm Vân cười nói.