Chương 29
“Có lẽ là không, kê hoạch của chúng ta hoàn toàn hoàn hảo mài Có lẽ là di động của tên trọc đầu bị hết pin, vậy thì chờ thôi.” Ngô Đại Dũng nói.
“Cốc cốc!”
Đúng lúc này, một tiếng gõ cửa vang lên.
“Hẳn là đầu trọc trở lại rồi, con đi mở cửa!” Ngô thiếu vội vàng đi tới mở cửa.
Ngô Đại Dũng vội vàng theo sau.
Sau khi cửa được mở.
Đập vào mắt họ là hình dáng của Lưu Ba.
“Lưu… Lưu Ba? Sao lại là mày?” Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều ngạc nhiên.
“Hai vị, chủ tich Lâm Vân nhờ tôi mang đên cho mọi người mây lời.
Hiện tại ngài ây rất khỏe. Những thủ đoạn nhỏ của mây người còn kém quá xa để đối phó với ngài ấy.” Lưu Ba cười nói.
“Mày… mày nói gì vậy? Nó không sao?”
Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều ngạc nhiên nhìn chằm chăm.
Họ không thể tưởng tượng là làm thế nào mà Lâm Vân trốn thoát khỏi kế hoạch hoàn hảo của họ.
“Đúng vậy, ngài ấy không sao, „nhưng mây người đã chọc giận ngài vây, vậy nên mây người xem như xong rồi!”
Lưu Ba chê nhạo. . ngôn tình hài
‘Rằm!”
Đột nhiên, bảy hoặc tám người đàn ông mặc đồ phục cảnh sát từ cả hai phía tràn vào nơi này, và khống chế cả hai cha con nhà họ Ngô và Phỉ Phi.
“Mấy người làm gì hả?” ; “Đúng vậy, máy người làm gì vậy?”
Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều hét lên.
Phỉ Phỉ ở trong nhà sợ hãi đến xanh mặt.
“Ngô Đại Dũng, máy năm nay hai cha con ông đã tham ô của công ty biết bao nhiêu rôi, trong lòng mây người không biết sao? Từ lâu tôi đã có chứng cứ, bây giờ là lúc bắt người, sô tiên lớn như vậy đủ để ông ngồi xôm trong tù cả nửa đời.” Lưu Ba chế nhạo.
“Cái gì?”
Ngô Đại Dũng bị sốc, tất nhiên ông ta biết mình đã tham ô bao nhiêu tiền của công ty.
“Vốn dĩ chủ tịch Lâm chỉ định sa thải mây người, cũng không tiếp tục muốn đuôi củng giết tận mây người, nhưng máy người không biệt tốt xâu gì mà còn muôn giết chủ tịch, mây người đây là tự tìm đường chết mà!” Lưu Ba lạnh lùng nói.
“Ba, làm sao đây? Làm sao đây? Con không muôn vào tù! Con không muốn!” Ngô thiếu bị còng tay, hoảng Sợ nói.
“Hả?2”
“Mày còn không biệt xâu hỗ hả, nêu không phải mày cướp bạn gái của Lâm Vân thì có xảy ra chuyện này không hả?”
Ngô Đại Dũng thẳng tay tát mạnh vào mặt Ngô thiêu.
“Giải họ đi!”
Người đàn ông mặc sắc phục cảnh sát dẫn đầu vẫy tay, trực tiệp đưa hai cha con nhà họ Ngô rời khỏi biệt thự.
“Cốc cốc!”
Đúng lúc này, một tiếng gõ cửa vang lên.
“Hẳn là đầu trọc trở lại rồi, con đi mở cửa!” Ngô thiếu vội vàng đi tới mở cửa.
Ngô Đại Dũng vội vàng theo sau.
Sau khi cửa được mở.
Đập vào mắt họ là hình dáng của Lưu Ba.
“Lưu… Lưu Ba? Sao lại là mày?” Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều ngạc nhiên.
“Hai vị, chủ tich Lâm Vân nhờ tôi mang đên cho mọi người mây lời.
Hiện tại ngài ây rất khỏe. Những thủ đoạn nhỏ của mây người còn kém quá xa để đối phó với ngài ấy.” Lưu Ba cười nói.
“Mày… mày nói gì vậy? Nó không sao?”
Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều ngạc nhiên nhìn chằm chăm.
Họ không thể tưởng tượng là làm thế nào mà Lâm Vân trốn thoát khỏi kế hoạch hoàn hảo của họ.
“Đúng vậy, ngài ấy không sao, „nhưng mây người đã chọc giận ngài vây, vậy nên mây người xem như xong rồi!”
Lưu Ba chê nhạo. . ngôn tình hài
‘Rằm!”
Đột nhiên, bảy hoặc tám người đàn ông mặc đồ phục cảnh sát từ cả hai phía tràn vào nơi này, và khống chế cả hai cha con nhà họ Ngô và Phỉ Phi.
“Mấy người làm gì hả?” ; “Đúng vậy, máy người làm gì vậy?”
Ngô Đại Dũng và Ngô thiếu đều hét lên.
Phỉ Phỉ ở trong nhà sợ hãi đến xanh mặt.
“Ngô Đại Dũng, máy năm nay hai cha con ông đã tham ô của công ty biết bao nhiêu rôi, trong lòng mây người không biết sao? Từ lâu tôi đã có chứng cứ, bây giờ là lúc bắt người, sô tiên lớn như vậy đủ để ông ngồi xôm trong tù cả nửa đời.” Lưu Ba chế nhạo.
“Cái gì?”
Ngô Đại Dũng bị sốc, tất nhiên ông ta biết mình đã tham ô bao nhiêu tiền của công ty.
“Vốn dĩ chủ tịch Lâm chỉ định sa thải mây người, cũng không tiếp tục muốn đuôi củng giết tận mây người, nhưng máy người không biệt tốt xâu gì mà còn muôn giết chủ tịch, mây người đây là tự tìm đường chết mà!” Lưu Ba lạnh lùng nói.
“Ba, làm sao đây? Làm sao đây? Con không muôn vào tù! Con không muốn!” Ngô thiếu bị còng tay, hoảng Sợ nói.
“Hả?2”
“Mày còn không biệt xâu hỗ hả, nêu không phải mày cướp bạn gái của Lâm Vân thì có xảy ra chuyện này không hả?”
Ngô Đại Dũng thẳng tay tát mạnh vào mặt Ngô thiêu.
“Giải họ đi!”
Người đàn ông mặc sắc phục cảnh sát dẫn đầu vẫy tay, trực tiệp đưa hai cha con nhà họ Ngô rời khỏi biệt thự.