Chương 9: Tại sao lại như thế...
Giữa những lời nói ác ý ấy, Quỳnh Anh không có phản ứng gì chỉ nhàn nhạt cuối đầu, cái mà cô giỏi nhất chính là sự chịu đựng, đằng nào từ trước đến nay tính tình họ vẫn luôn như thế, dù sao cũng chỉ là nói vài câu quá đáng, cứ một lúc họ cũng rời đi thôi.
Nhưng không thấy Quỳnh Anh có phản ứng gì khiến cho Gia Linh có chút mất kiên nhẫn, được đà lấn tới, Gia Linh bước lại gần mạnh tay nâng mặt Quỳnh Anh lên.
“Nè, bị câm rồi hả?"
Những người xung quanh nghe thấy động tĩnh cũng bắt đầu quay sang nhìn. Quỳnh Anh gạt tay Gia Linh ra cầm lấy túi bìa đựng hồ sơ của mình bỏ đi, được rồi, chỉ cần đi khuất mắt hai người họ là được chứ gì.
Vai mang túi xách tay cầm hồ sơ, Quỳnh Anh vội vã rời đi, Kim Lan đứng gần đó nét mặt âm hiểm đưa chân ra chắn trước bước đi của Quỳnh Anh, không tránh kịp cô đã bị vấp ngã xuống, đầu gối tiếp đất vang lên tiếng bụp đầy đau đớn, túi hồ sơ cũng văng ra một bên.
Gia Linh cũng không có ý định buông tha, cô ta với tay lấy chai nước trên bàn vặn chiếc nắp bước tới đầy vẻ hóng hách đổ thẳng xuống đầu Quỳnh Anh, dòng nước lạnh lẽo đổ xuống bất chợt khiến cô hoang mang đến run rẩy, Gia Linh và Kim Lan vô cùng thỏa mãn cười ra tiếng.
Những người xung quanh thấy náo nhiệt tụ tập lại càng đông để hóng drama, nhưng ai cũng đứng đấy nhìn, có người lấy điện thoại ra quay video, có người nhỏ to bàn tán nhưng không một ai đứng ra giúp đỡ cho Quỳnh Anh.
Bộ dáng lúc này trông vô cùng thảm, tóc và một phần quần áo đều ướt cả, bàn tay cô run rẩy bất lực, đón nhận tất cả ánh mắt có chê cười có chăm chọc lại có hả hê, lại một lần nữa, một lần nữa cô để cho người khác nhìn thấy bộ dạng thảm hại của mình.
Tại sao lại như vậy chứ, những kí ức ngày xưa như một thước phim ùa về, cô nhớ lại cảnh tượng lúc ba mẹ cô mất, lại nhớ về ngày tháng ở cô nhi viện, rồi nhớ lại những sự chèn ép bắt nạt của mẹ nuôi và anh trai... Tại sao cuộc đời cô lại thảm hại như thế chứ... tại sao lại đối xử với cô như vậy...
Đổ hết nước trong chai trên tay, Gia Linh ném cái vỏ chai vào người Quỳnh Anh.
“Mày biết mày và cái vỏ chai này có điểm gì giống nhau không?” Cô ta cuối người xuống gần trước mặt Quỳnh Anh “Đó là cả 2… đều là những thứ đáng bị người ta vứt bỏ.”
Nói xong Gia Linh và Kim Lan huênh hoang bỏ đi, Quỳnh Anh vẫn ngồi thẫn ra đó, cô chưa hết bàng hoàng, đôi tay run rẩy phải cố nắm chặt lại, khoé mắt cay dần, giọt nước mắt hoà lẫn cũng những giọt nước trên mặt cô chảy xuống từng giọt từng giọt lạnh buốt, tại sao lại như vậy!?.
Đúng, đây không phải lần đầu tiên cô bị họ nhắm tới, rõ ràng cô không làm gì gây rắc rối với họ nhưng tại sao họ lại không tha cho cô, xung quanh vẫn là những lời bàn tán xì xào, một lúc sau có tiếng thông báo của nhân viên “Trần Thị Kim Tuyền chuẩn bị ” mới khiến mọi người tản ra bớt. Quỳnh Anh lau nước mắt trên mặt, với ra nhặt túi tài liệu từ từ chống tay đứng dậy, đi thẳng về phía nhà vệ sinh.
- -
Bên ngoài tập đoàn Hướng Dương, Trọng Khánh sau khi đỗ xe thì đi dạo gần đó, đằng nào phỏng vấn cũng rất lâu, có khi một hai tiếng nữa cũng chưa xong, ngồi mãi trong xe thì chán chết nên hắn đang muốn tìm một quán nào đó vào ngồi đợi.
Đi vòng vòng một lúc hắn chợt đứng khựng lại, nét mặt cứng đờ lộ rõ sự căng thẳng, anh ta quay người bước đi thật nhanh. Nhưng phía sau lưng một giọng nữ vang lên gấp gáp.
“Anh Khánh, anh không muốn gặp em tới vậy sao?”
Vừa nói cô ta vừa bước nhanh về phía Trọng Khánh, hắn ta cũng từ từ quay người lại, ánh mắt tránh né hai tay đút vào túi quần, cố làm ra vẻ thản nhiên.
“Hả, Phương Trinh à… ừ thì mừng em mới về nước”
Phương Trinh lộ ra ý cười, nhẹ nhàng bước tới gần Trọng Khánh.
“Mấy năm rồi mình mới gặp lại, anh cùng em nói chuyện một chút có được không?”
Nhìn dáng vẻ dịu dàng thục nữ, giọng nói ngọt ngào khiến Trọng Khánh không khỏi thấy đỏ mặt, hắn im lặng suy ngẫm một lúc rồi cũng đồng ý.
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT
• Nguyễn Phương Trinh:
Vợ sắp cưới của Quang Tuấn, từng có mối quan hệ với Trọng Khánh.
Con gái chủ tịch tập đoàn Hướng Dương, tính tình cao ngạo thích hơn thua, nhưng ở trước mặt đàn ông lại luôn tỏ ra bộ dáng hiền lành yểu điệu.
Đặc điểm: Tóc nhuộm màu tím trầm, uốn xoăn, thường buộc lên cao nhưng cũng có lúc thả tóc. Ăn mặc phong cách dịu dàng nữ tính, nhưng đôi lúc cũng rất lả lơi quyến rũ.
• Trương Gia Linh:
Bạn học đại học với Quỳnh Anh, gia đình làm buôn bán cũng có điều kiện, tính tình chanh chua xem thường người khác. Không ưa Quỳnh Anh.
Đặc điểm: nhuộm tóc màu xanh đen, hay mặc những chiếc váy ôm sát khoe body
• Hồ Ngọc Kim Lan:
Bạn học đại học với Quỳnh Anh, chơi thân với Gia Linh. Gia đình cũng thuộc dạng điều kiện. Tính tình nham hiểm, thích gây rắc rối cho người khác. Lấy việc chà đạp người khác làm trò vui.
Đặc điểm: nhuộm tóc màu đỏ cam, hay búi tròn. Cũng rất thích ăn mặc sexy.
Nhưng không thấy Quỳnh Anh có phản ứng gì khiến cho Gia Linh có chút mất kiên nhẫn, được đà lấn tới, Gia Linh bước lại gần mạnh tay nâng mặt Quỳnh Anh lên.
“Nè, bị câm rồi hả?"
Những người xung quanh nghe thấy động tĩnh cũng bắt đầu quay sang nhìn. Quỳnh Anh gạt tay Gia Linh ra cầm lấy túi bìa đựng hồ sơ của mình bỏ đi, được rồi, chỉ cần đi khuất mắt hai người họ là được chứ gì.
Vai mang túi xách tay cầm hồ sơ, Quỳnh Anh vội vã rời đi, Kim Lan đứng gần đó nét mặt âm hiểm đưa chân ra chắn trước bước đi của Quỳnh Anh, không tránh kịp cô đã bị vấp ngã xuống, đầu gối tiếp đất vang lên tiếng bụp đầy đau đớn, túi hồ sơ cũng văng ra một bên.
Gia Linh cũng không có ý định buông tha, cô ta với tay lấy chai nước trên bàn vặn chiếc nắp bước tới đầy vẻ hóng hách đổ thẳng xuống đầu Quỳnh Anh, dòng nước lạnh lẽo đổ xuống bất chợt khiến cô hoang mang đến run rẩy, Gia Linh và Kim Lan vô cùng thỏa mãn cười ra tiếng.
Những người xung quanh thấy náo nhiệt tụ tập lại càng đông để hóng drama, nhưng ai cũng đứng đấy nhìn, có người lấy điện thoại ra quay video, có người nhỏ to bàn tán nhưng không một ai đứng ra giúp đỡ cho Quỳnh Anh.
Bộ dáng lúc này trông vô cùng thảm, tóc và một phần quần áo đều ướt cả, bàn tay cô run rẩy bất lực, đón nhận tất cả ánh mắt có chê cười có chăm chọc lại có hả hê, lại một lần nữa, một lần nữa cô để cho người khác nhìn thấy bộ dạng thảm hại của mình.
Tại sao lại như vậy chứ, những kí ức ngày xưa như một thước phim ùa về, cô nhớ lại cảnh tượng lúc ba mẹ cô mất, lại nhớ về ngày tháng ở cô nhi viện, rồi nhớ lại những sự chèn ép bắt nạt của mẹ nuôi và anh trai... Tại sao cuộc đời cô lại thảm hại như thế chứ... tại sao lại đối xử với cô như vậy...
Đổ hết nước trong chai trên tay, Gia Linh ném cái vỏ chai vào người Quỳnh Anh.
“Mày biết mày và cái vỏ chai này có điểm gì giống nhau không?” Cô ta cuối người xuống gần trước mặt Quỳnh Anh “Đó là cả 2… đều là những thứ đáng bị người ta vứt bỏ.”
Nói xong Gia Linh và Kim Lan huênh hoang bỏ đi, Quỳnh Anh vẫn ngồi thẫn ra đó, cô chưa hết bàng hoàng, đôi tay run rẩy phải cố nắm chặt lại, khoé mắt cay dần, giọt nước mắt hoà lẫn cũng những giọt nước trên mặt cô chảy xuống từng giọt từng giọt lạnh buốt, tại sao lại như vậy!?.
Đúng, đây không phải lần đầu tiên cô bị họ nhắm tới, rõ ràng cô không làm gì gây rắc rối với họ nhưng tại sao họ lại không tha cho cô, xung quanh vẫn là những lời bàn tán xì xào, một lúc sau có tiếng thông báo của nhân viên “Trần Thị Kim Tuyền chuẩn bị ” mới khiến mọi người tản ra bớt. Quỳnh Anh lau nước mắt trên mặt, với ra nhặt túi tài liệu từ từ chống tay đứng dậy, đi thẳng về phía nhà vệ sinh.
- -
Bên ngoài tập đoàn Hướng Dương, Trọng Khánh sau khi đỗ xe thì đi dạo gần đó, đằng nào phỏng vấn cũng rất lâu, có khi một hai tiếng nữa cũng chưa xong, ngồi mãi trong xe thì chán chết nên hắn đang muốn tìm một quán nào đó vào ngồi đợi.
Đi vòng vòng một lúc hắn chợt đứng khựng lại, nét mặt cứng đờ lộ rõ sự căng thẳng, anh ta quay người bước đi thật nhanh. Nhưng phía sau lưng một giọng nữ vang lên gấp gáp.
“Anh Khánh, anh không muốn gặp em tới vậy sao?”
Vừa nói cô ta vừa bước nhanh về phía Trọng Khánh, hắn ta cũng từ từ quay người lại, ánh mắt tránh né hai tay đút vào túi quần, cố làm ra vẻ thản nhiên.
“Hả, Phương Trinh à… ừ thì mừng em mới về nước”
Phương Trinh lộ ra ý cười, nhẹ nhàng bước tới gần Trọng Khánh.
“Mấy năm rồi mình mới gặp lại, anh cùng em nói chuyện một chút có được không?”
Nhìn dáng vẻ dịu dàng thục nữ, giọng nói ngọt ngào khiến Trọng Khánh không khỏi thấy đỏ mặt, hắn im lặng suy ngẫm một lúc rồi cũng đồng ý.
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT
• Nguyễn Phương Trinh:
Vợ sắp cưới của Quang Tuấn, từng có mối quan hệ với Trọng Khánh.
Con gái chủ tịch tập đoàn Hướng Dương, tính tình cao ngạo thích hơn thua, nhưng ở trước mặt đàn ông lại luôn tỏ ra bộ dáng hiền lành yểu điệu.
Đặc điểm: Tóc nhuộm màu tím trầm, uốn xoăn, thường buộc lên cao nhưng cũng có lúc thả tóc. Ăn mặc phong cách dịu dàng nữ tính, nhưng đôi lúc cũng rất lả lơi quyến rũ.
• Trương Gia Linh:
Bạn học đại học với Quỳnh Anh, gia đình làm buôn bán cũng có điều kiện, tính tình chanh chua xem thường người khác. Không ưa Quỳnh Anh.
Đặc điểm: nhuộm tóc màu xanh đen, hay mặc những chiếc váy ôm sát khoe body
• Hồ Ngọc Kim Lan:
Bạn học đại học với Quỳnh Anh, chơi thân với Gia Linh. Gia đình cũng thuộc dạng điều kiện. Tính tình nham hiểm, thích gây rắc rối cho người khác. Lấy việc chà đạp người khác làm trò vui.
Đặc điểm: nhuộm tóc màu đỏ cam, hay búi tròn. Cũng rất thích ăn mặc sexy.