Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Diệp An

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Diệp An
  3. Chương 20: 20: | Có Biến

Chương 20: 20: | Có Biến

Tiếng vỡ vụn vang lên, hai vòng tay bằng băng khóa cổ tay Diệp An lại, cứng rắn ghim cậu xuống đất, hạn chế hành động của cậu.

Cổ tay bị khóa không thể di chuyển, Diệp An bị bắt ngửa cằm lên, đối mặt với đôi con ngươi trong suốt.

Trong một thoáng kinh hãi, bàn tay còn lại của Tiêu Môn chạm lên sườn mặt cậu, ngón tay men theo khóe môi trượt xuống, cuối cùng dừng nơi bả vai, lạnh đến thấu xương.

"Quả nhiên, là ấm."

Diệp An không hiểu ý nghĩa trong lời nói của đối phương, đùi phải đã mất cảm giác, Tiêu Môn thì ghé sát lại, cả người bị hơi lạnh bao phủ, đến cả suy nghĩ chớp mắt cũng khựng lại.

Tiêu Môn nhìn thấy xương cá rơi vãi ở bên cạnh, ánh mắt lướt qua răng cá sấu được cột trên đó, đường nhìn quay trở lại gương mặt Diệp An lần nữa, cúi người dựa sát, tham lam hấp thu hơi ấm gần như không mấy chân thật này.

"Cậu đã đi qua vịnh cá sấu?"

Diệp An lạnh đến nỗi răng run lập cập, vang lên tiếng va chạm rất nhỏ.

Vòng băng cực kỳ cứng rắn, cổ tay giãy dụa mãi khiến vết sưng phù lên.

Chân trái đột nhiên cong lên, đầu gối húc về phía eo Tiêu Môn, nhưng lại dễ dàng bị bắt lại.

Cậu biết mình không phải đối thủ của đối phương, liều mạng tới mức đầu đau như muốn nứt ra, cố gắng tìm kiếm sự tồn tại nào đó có thể giúp đỡ được.

Máu trào ra từ mũi và tai, tụ lại thành dòng suối nhỏ màu đỏ, nhỏ giọt xuống bụi cỏ, mau chóng tan biến không còn vết tích.

Nhìn thấy tình hình của Diệp An, Tiêu Môn đột nhiên ghé sát lại, giữ chặt gò má cậu, hơi thở gần ngay tại chóp mũi cậu: "Dừng lại."

Diệp An không dừng lại, máu chảy càng nhanh hơn, đầu đau như muốn vỡ tung.

Tiêu Môn hiểu tình trạng của cậu là gì, lấy một bình thuốc từ trên người ra, đổ ra hai viên muốn đút vào miệng cậu.

Đôi mắt Diệp An chuyển thành màu đen thăm thẳm, đối diện với Tiêu Môn, thoáng như một vực sáu không thấy đáy.

Trong một khoảnh khắc, suy nghĩ Tiêu Môn đột nhiên khựng lại, giống như bị một sợi dây vô hình dẫn dắt, hoàn toàn thoát khỏi kiểm soát của mình.

Ra sức lắc đầu, Tiêu Môn nắm cằm Diệp An, bắt cậu há miệng, cưỡng chế nhét thuốc vào trong miệng cậu, ngón tay đẩy viên thuốc vào sâu trong yết hầu đối phương, mặc kệ Diệp An nôn khan không ngừng, mãi đến khi viên thuốc tan ra mới thu tay lại.

Liếm vụn thuốc còn sót lại, Tiêu Môn nhìn xuống Diệp An, vẻ mặt khó lường.

Diệp An ho khan không ngừng, ấy vậy mà tình trạng đau đầu lại dần nhẹ đi.

cậu không tin nổi mà nhìn Tiêu Môn, máu đỏ tươi chảy qua gò má, để lại vệt đỏ còn sót.

"Cậu là biến dị giả." Tiêu Môn nâng cằm Diệp An lên, một đầu gối đè lên đùi cậu, khống chế hành động của cậu.

Lời tương tự thế này Diệp An đã nghe hai lần, hai lần đều là khi mạng sống bị uy hiếp, gần như bước tới bờ vực sụp đổ.

Cậu không rõ động cơ của Tiêu Môn, người này đã từng muốn giết cậu, nhưng bây giờ lại cho cậu uống thuốc, hành vi mâu thuẫn thế này làm cậu rất khó hiểu, càng khiến cậu ngờ vực không thôi.

Đây là một thế giới rất tàn nhẫn, ảo tương cầu xin kẻ khác thương hại sẽ chỉ khiến mình yếu hơn mà thôi.

Muốn sống nhất định phải tàn nhẫn, tàn nhẫn đến mức làm kẻ địch run rẩy sợ hãi!

Trong quá trình đồng hóa với cá biến dị, suy nghĩ của Diệp An khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Sự biến đổi này khó mà nói là tốt hay xấu, nhưng khi đối mặt với hoàn cảnh sinh tồn, chỉ có thể nói là lợi nhiều hơn hại.

Đôi mắt Diệp An biến thành màu đen thăm thẳm lần nữa.

Ngay vừa nãy, cậu cảm nhận được một ý chí cực kỳ mãnh liệt, mạnh đến mức gần như muốn nuốt chửng cậu hoàn toàn.

Đất đai dưới chân đột nhiên bắt đầu rung động, lắc lư không thôi, tròng trành trái phải, giống như sắp xảy ra động đất.

Tiêu Môn cảm thấy tình huống có gì đó không đúng, tháo bỏ vòng băng trói tay Diệp An ra, vứt dây thừng trong tay, chuẩn bị mang cậu ra khỏi khu rừng.

Không đợi anh kịp bắt Diệp An lại, ngay khoảnh khắc vòng băng trói buộc được phá bỏ, Diệp An nghiêng người lăn mình, mặc kệ cỏ hình răng cưa làm xước khắp người, máu tươi lấm tấm văng lên trong bụi cỏ, ngay cả một tiếng rên cũng không thèm vang lên.

Một tiếng động lớn vang lên, phần đất giữa hai người tựa như bị một cái rìu lớn bổ đôi, đứt gãy tạo thành một khe hở hình răng cưa.

Khe hở không ngừng mở rộng thêm, mau chóng kéo dài thành một khe nứt sâu thăm thẳm.

Rễ cây cạnh khe bị gãy lìa, cây cối cao to rơi xuống khe nứt, cả cỏ biến dị và bùn đất cũng ào ào đổ xuống như thác nước.

Khe nứt cứ kéo dài mãi, toàn bộ ngọn cô đảo như muốn bị xẻ đôi.

Giữa hàng loạt tiếng vang nhức óc, cây to không ngừng đổ rạp, đá vụn lăn từ trên cao xuống, làm kinh sợ chim thủy sinh trên đảo.

Đàn chim vỗ cánh bay lên, bay lòng vòng trong mưa kêu lên mấy tiếng sợ hãi.

Cạnh cô đảo, sóng nước dâng trào, cuốn đi những thân gỗ tròn và đá vụn.

Cột nước cao mấy mét vọt lên trời, đỉnh cột nước tan ra, xen lẫn cùng nước mưa rào rạt.

Sóng nước cuồn cuộn, đàn ếch chen chúc xung quanh trên cô đảo không có đường trốn, bị hất văng khắp nơi, lục tục rơi xuống nước.

Bầy cá kinh hoàng tản ra, liên tiếp bị xoáy nước dưới đáy sông cuốn đi.

Đối mặt với tình huống thế này, hung hãn như cá xương cũng không dám ở lại lâu hơn.

Trước khi rời đi, cá lớn màu xanh đen do dự vòng quanh cô đảo, muốn đến gần đài đá nửa chìm trong nước.

Nhưng sau vài lần tốn công vô ích, còn bị sóng nước dập ra xa không tới gần được, mới đành phải bơi xuống hạ du tránh đi.

Xe cải tạo không chống lại được nước sông dâng trào mãnh liệt, lục tục bị chìm vào trong nước.

Đám Jason và Rose rốii rít vứt hết dây thừng trên người, dùng mọi khả năng tìm đồ vật để chống đỡ, sợ bị sóng nước cuốn đi.

Mọi người vội tìm cách giữ mạng, ếch biến dị bắt được và cả lưới kim loại đều bị dòng nước cuốn trôi, mau chóng mất hút.

"Thành chủ!"

Thành Thợ Săn tập trung toàn mấy kẻ điên, hở chút là chém giết.

Tiêu Môn là sự tồn tại quan trọng nhất, không phải chỉ vì anh mạnh, mà còn vì anh có sức thống trị tuyệt đối.

Nếu là Tiêu Môn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thành Thợ Săn lập tức sẽ bị chia năm xẻ bảy, các thế lực lớn nhỏ đều tự mình đấu nhau, nếu bị thế lực bên ngoài thừa nước đục thả câu, sự hùng mạnh hiện nhất định sẽ tan thành bong bóng.

"Thành chủ còn ở trên đảo!"

Nước sông dâng trào mãnh liệt, một câu ngắn ngủi, Jason lại gào rất chi là gắng sức, suýt nữa còn bị sặc chết.

"Hết cách rồi." Rose cắm đao lá liễu lên tảng đá lớn gần nhất, rồi dùng dây thừng quấn từng vòng, sau đó lập tức ném dây thừng cho đồng bạn đang giãy dụa trong nước.

"Không qua được, qua đó chỉ có thể đi chịu chết."

Tại trung tâm cô đảo, một khe nứt to tới mức khiến người nhìn sợ hãi đang vắt ngang khu rừng, một con mãng xà biến dị dài hơn mười mét tỉnh dậy từ giấc ngủ say, cái đầu cực lớn xuất hiện ngay mép khe nứt.

Hiện tại không phải thời điểm nó tỉnh giấc, vốn là đang nằm trong hang động dưới nước ngủ say đợi mùa khô đến.

Nhưng suy nghĩ và cảm xúc của Diệp An đã quấy nhiễu nó, khiến nó không thể ngủ được.

Mưa to tầm tã, gột sạch bùn lầy trên người mãng xà biến dị.

Mãng xà biến dị ngẩng đầu, chính giữa cặp mắt vàng óng là hai con ngươi hẹp dài.

Cái lưỡi màu đen phun ra, tỏa định* Diệp An nằm giữa bụi cỏ.

*tỏa định có nghĩa là tập trung, phong tỏa, từ này được lặp lại xuyên suốt bộ truyện, tùy tình huống Ngạn sẽ chuyển sang từ thích hợp hơn hoặc giữ nguyên

Cơ thể khổng lồ chậm chạp bò ra khỏi khe nứt, dựa theo sự dẫn dắt khi mỏng manh khi mãnh liệt mà tìm đến mục tiêu, quan sát một chốc, bỗng nhiên há miệng, tránh đi răng nanh sắc bén đầy nọc độc, ngậm Diệp An bê bết máu vào trong miệng, vòng vèo trườn trở về khe nứt.

Cơ thể mãng xà biến dị khổng lồ vòng vèo trườn đi, để lại vết lõm rộng chừng hai mét.

Tiêu Môn rút trường đao ra, thả người xông đến cạnh khe nứt, đang muốn chém một đao, mãng xà biến dị đã chui xuống khe nứt, không thấy đâu nữa.

Bùn lầy đục ngầu lập tức trồi lên, hòa với nước mưa, mau chóng lấp đầy khe nứt nọ.

Dọc theo hướng vết nứt của cái khe, ngọn cô đảo bị phân làm đôi, sát mép vết nứt, một vài sợi xích bạc bay xuống theo chiều thẳng đứng tạo thành một thác nước đổ ào ạt, toàn bộ ngọn núi đã còn không hình dáng như cũ, địa hình đã thay đổi..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5754 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5280 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5012 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4588 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4512 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4466 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter