Chương 5: Thăm dò
Đến cuối buổi tối ngày hôm đó, tại phủ của đại hoàng tử Vũ Anh Khải. Lúc này quản gia của Vũ Anh Khải nhìn về phía hắn lên tiếng nói rằng:
- Bẩm điện hạ người chúng ta phái đi đến lúc này vẫn không hề trở lại, một chút tin tức cũng không có.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng:
- Xử lý kỹ lưỡng việc này đi, đừng để tin tức nào lọt ra ngoài.
- Tuân lệnh.
Tên quản gia nhận lệnh thì rới đi, Vũ Anh Khải nhìn về phía hắn rồi nở một nụ cười trầm tư. Qua một lúc hắn lúc này lên tiếng nói rằng:
- Đã tìm hiểu tin tức của Đào Cẩm Nhung hay chưa.
Vũ Anh Khải vừa nói vậy thì từ một góc phòng, một Hắc Y Nhân đi ra ngoài. Sau đó hắn quỳ một chân xuống đất chắp tay với Vũ Anh Khải nói rằng:
- Bẩm điện hạ đã điều tra, Đào Cẩm Nhung mẫu thân là một tỳ nữ. Địa vị của hai mẹ con họ trong phủ nhà họ Đào cực kỳ tồi tệ.
- Đại tiểu thư Đào Cẩm Tiên và nhị tiểu thư Đào Hạnh Nga của nhà họ Đào, thường xuyên bắt nạt vị tam tiểu thư con thứ kia. Theo như tin tức chúng ta nhận được, mới hôm nay khi từ hoàng cung trở về. Đại tiểu thư Đào Cẩm Tiên đã đánh tam tiểu thư một trận.
Nghe thuộc hạ của mình nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này cười nhạt nói rằng:
- Nhị đệ của ta thật sự là biết tính toán. Đào Thế Hiển thân là đại tướng quân, uy vọng trong quân của hắn tại Thiên Lang quốc có thể nói rất to lớn. Nhưng lúc này phụ hoàng vẫn còn minh mẫn, mà ông ta đã lựa chọn phe phái thật sự là ngu ngốc.
Tên hắc y nhân nghe Vũ Anh Khải nói vậy thì không đáp lời. Hắn chỉ im lặng quỳ một chân xuống đất, thấy cảnh này Vũ Anh Khải cười nhạt sau đó nói rằng:
- Những ngày tới giám sát chặt chẽ động tĩnh của bọn chúng. Đặc biệt phủ đệ của Tuấn Kiệt phải nhìn chằm chằm. Tuyệt đối không được để hắn thoát khỏi sự giám sát của các ngươi.
- Tuân lệnh.
Nhìn tên hắc y nhân lại biến mình vào trong bóng tối. Vũ Anh Khải lúc này lại ngồi đó rơi vào trầm tư, trên miệng hắn nở một nụ cười lạnh lẽo. Nếu ai lúc này nhìn thấy bộ dạng của hắn, có thể sẽ sợ hãi mà run rẩy. Bởi vì không biết con ác quỷ này trong lòng đang nghĩ gì.
Tại trong hoàng cung, hoàng hậu Võ Mị Nguyệt và quý phi Hồ Mỹ Ngọc đang cùng với hoàng đế Vũ Thành Minh dùng cơm.
- Bệ hạ Tuấn Kiệt nó vậy mà lại ẩn nhẫn mười mấy năm. Lẽ nào nó sợ thần thiếp hay sao mà lại làm như vậy.
Võ Mị Nguyệt vừa nói vậy, lúc này quý phi Hồ Mỹ Ngọc cũng lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ thân tiếp cũng là có ý này. Từ nhỏ đến lớn ta cũng không ít lần hỏi han sức khỏe nó. Nhưng đứa trẻ này vẫn một bộ dạng lạnh lùng, tránh xa người lạ. Lẽ nào là đám tiện thiếp không quan tâm tốt đến nó hay sao.
Nghe hai vị thê thiếp của mình nói vậy, Vũ Thành Minh nhìn qua bọn họ một chút. Sau đó ông ta lại nở một nụ cười, dùng một đôi đũa gắp thức ăn cho hai người họ rồi nói rằng:
- Lão tam từ nhỏ tính cách quái dị, rất ít tiếp xúc với người khác. Thời gian qua khi nó lập phủ cũng không giao du với quá nhiều người. Đối với tính cách của nó thì ta cũng không giải thích quá nhiều.
- Về việc nó tại sao lại ẩn nhẫn nhiều năm, vấn đề này các ngươi muốn biết thì trực tiếp hỏi nó thôi. Chứ ta cũng không thể nào nắm rõ được.
Vũ Thành Minh vừa nói vậy, Võ Mị Nguyệt và Hồ Mỹ Ngọc đều đánh mắt nhìn nhau, sau đó mỉm cười không nói về chuyện này nữa. Nhìn thấy điệu bộ của chúng như vậy, Vũ Thành Minh lúc này ở trong lòng nở một nụ cười lạnh lùng. Nhưng mặt ngoài vẫn bình tĩnh cùng họ nói chuyện.
Đợi sau khi bữa cơm dùng hết, Vũ Thành Minh lại trở về thư phòng của mình. Thấy hắn trở về Tào Thọ lúc này bưng lên một ly trà đưa cho hắn, rồi lên tiếng thấp giọng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ ngày hôm nay tam điện hạ khi trở về thì bị ám sát.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì nhìn về phía Tào Thọ một chút. Sau đó ông ta lại nhẩn nha uống trà, đợi khi trà đã được uống hết thì ông ta mới lên tiếng nói rằng:
- Lão tam có bị thương không.
- Bẩm bệ hạ sát thủ kia đã bị giết, thi thể hiện giờ đã được tiêu hủy.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, lên tiếng nói rằng:
- Lão Tam nó có phản ứng như thế nào.
- Bẩm bệ hạ tam điện hạ rất chi là bình tĩnh, không nháo sự. Thần có cảm tưởng tam điện hạ coi việc này như chưa từng tồn tại.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc ông ta nói rằng:
- Ai là người phái sát thủ.
- Bẩm bệ hạ tiểu nhân vẫn đang cho người điều tra.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì nhìn về phía tên Tào Thọ này một chút, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Chuyện này hãy tìm hiểu cho kỹ lưỡng đừng để cho mất tin tức. Đồng thời vụ việc ám sát này có thể sẽ chỉ là mở màn mà thôi. Trong thời gian tới thành Vĩnh Nhạc này sóng gió mới thật sự sẽ bùng nổ.
Tào Thọ nghe vậy thì không dám đáp lời, thấy điệu bộ của hắn như vậy. Vũ Thành Minh lúc này lại tiếp tục lên tiếng:
- Việc điều tra thế lực của lão tam thế nào rồi.
- Tào Thọ nghe vậy lúc này hắn hơi suy tư, không dám trả lời ngay lập tức. Thấy cảnh này Vũ Thành Minh hơi nhíu mày nói rằng:
- Thế nào chuyện gì khiến cho ngươi lại có vẻ sợ hãi.
Tào Thọ nghe vậy thì chắp tay với Vũ Thành Minh sau đó nói rằng:
- Bẩm bệ hạ không tra tin tức thì thôi. Một khi tra tin tức khiến cho thần có chút bất ngờ, trước thế lực của tam điện hạ.
- Ồ, nói thế nào.
- Bẩm bệ hạ theo quy chế của Thiên Lang quốc, mỗi một vị hoàng tử được nuôi dưỡng 400 tư binh. Số lượng người hầu trong phủ không vượt quá 300 người.
- Các vị hoàng tử có thể mua lại ruộng đất của dân chúng để trồng trọt, cũng như sử dụng đất phong của mình cho các mục đích ngoài lề. Nhưng số lượng tiền thuế hàng năm phải đóng cho đất nước một cách đầy đủ.
- Có điều qua điều tra, tam điện tử ngoài lực lượng tư binh và người hầu. Vậy mà ở trong bóng tối còn sở hữu đến hơn 4.000 mẫu đất, với bốn thôn trang tại xung quanh phủ đệ của mình.
- Nếu như dựa vào hệ thống tráng đinh để xem xét vũ lực của chúng. Thì ít nhất xung quanh phủ đệ của tam hoàng tử lúc này, phải có đến 2.000 binh sĩ.
- Đặc biệt ngày hôm nay để xử lý tên thích khách kia. Tam hoàng tử đã huy động trong bóng tối một lực lượng hoàn toàn mới. Bọn chúng được gọi là gì chúng ta vẫn chưa điều tra được, nhưng người người tinh nhuệ. Thậm chí ám tử của chúng ta còn có mấy kẻ chết trong tay chúng.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc ông ta nói rằng:
- Nói như vậy tổng số quân mà Tuấn Kiệt có trong tay vào tầm 3.000 đi. Mà lực lượng khó phán đoán nhất của nó, chính là đám tử sĩ nuôi dưỡng trong bóng tối đúng không.
Tào Thọ nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng:
- Dựa theo tính toán người của chúng ta báo về, đám người bí ẩn kia số lượng chỉ tầm từ 3 đến 400 mà thôi. Nhưng sự tinh nhuệ và sức chiến đấu của chúng tuyệt đối có thể lấy một địch 10.
- Quan trọng nhất ám tử của chúng ta phát hiện trong phủ của Tam điện hạ, tồn tại rất nhiều công tượng. Nhóm công tượng này tay nghề khá tốt.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng:
- Được rồi chuyện này cứ vậy đi, tiếp tục cử người theo dõi động thái của nó, cũng như các lực lượng ngầm của nó. Ngoài ra liên hệ với lễ bộ, chọn ngày tốt để tổ chức hôn lễ cho lão tam và lão nhị đi.
- Ý của bệ hạ là tổ chức đám cưới của hai vị hoàng tử vào một ngày hay sao.
- Phải ngươi hãy truyền đạt mệnh lệnh này của ta cho lễ bộ để bọn chúng sắp xếp.
- Tuân lệnh bệ hạ.
- Bẩm điện hạ người chúng ta phái đi đến lúc này vẫn không hề trở lại, một chút tin tức cũng không có.
Vũ Anh Khải nghe vậy thì cười nhạt sau đó nói rằng:
- Xử lý kỹ lưỡng việc này đi, đừng để tin tức nào lọt ra ngoài.
- Tuân lệnh.
Tên quản gia nhận lệnh thì rới đi, Vũ Anh Khải nhìn về phía hắn rồi nở một nụ cười trầm tư. Qua một lúc hắn lúc này lên tiếng nói rằng:
- Đã tìm hiểu tin tức của Đào Cẩm Nhung hay chưa.
Vũ Anh Khải vừa nói vậy thì từ một góc phòng, một Hắc Y Nhân đi ra ngoài. Sau đó hắn quỳ một chân xuống đất chắp tay với Vũ Anh Khải nói rằng:
- Bẩm điện hạ đã điều tra, Đào Cẩm Nhung mẫu thân là một tỳ nữ. Địa vị của hai mẹ con họ trong phủ nhà họ Đào cực kỳ tồi tệ.
- Đại tiểu thư Đào Cẩm Tiên và nhị tiểu thư Đào Hạnh Nga của nhà họ Đào, thường xuyên bắt nạt vị tam tiểu thư con thứ kia. Theo như tin tức chúng ta nhận được, mới hôm nay khi từ hoàng cung trở về. Đại tiểu thư Đào Cẩm Tiên đã đánh tam tiểu thư một trận.
Nghe thuộc hạ của mình nói vậy, Vũ Anh Khải lúc này cười nhạt nói rằng:
- Nhị đệ của ta thật sự là biết tính toán. Đào Thế Hiển thân là đại tướng quân, uy vọng trong quân của hắn tại Thiên Lang quốc có thể nói rất to lớn. Nhưng lúc này phụ hoàng vẫn còn minh mẫn, mà ông ta đã lựa chọn phe phái thật sự là ngu ngốc.
Tên hắc y nhân nghe Vũ Anh Khải nói vậy thì không đáp lời. Hắn chỉ im lặng quỳ một chân xuống đất, thấy cảnh này Vũ Anh Khải cười nhạt sau đó nói rằng:
- Những ngày tới giám sát chặt chẽ động tĩnh của bọn chúng. Đặc biệt phủ đệ của Tuấn Kiệt phải nhìn chằm chằm. Tuyệt đối không được để hắn thoát khỏi sự giám sát của các ngươi.
- Tuân lệnh.
Nhìn tên hắc y nhân lại biến mình vào trong bóng tối. Vũ Anh Khải lúc này lại ngồi đó rơi vào trầm tư, trên miệng hắn nở một nụ cười lạnh lẽo. Nếu ai lúc này nhìn thấy bộ dạng của hắn, có thể sẽ sợ hãi mà run rẩy. Bởi vì không biết con ác quỷ này trong lòng đang nghĩ gì.
Tại trong hoàng cung, hoàng hậu Võ Mị Nguyệt và quý phi Hồ Mỹ Ngọc đang cùng với hoàng đế Vũ Thành Minh dùng cơm.
- Bệ hạ Tuấn Kiệt nó vậy mà lại ẩn nhẫn mười mấy năm. Lẽ nào nó sợ thần thiếp hay sao mà lại làm như vậy.
Võ Mị Nguyệt vừa nói vậy, lúc này quý phi Hồ Mỹ Ngọc cũng lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ thân tiếp cũng là có ý này. Từ nhỏ đến lớn ta cũng không ít lần hỏi han sức khỏe nó. Nhưng đứa trẻ này vẫn một bộ dạng lạnh lùng, tránh xa người lạ. Lẽ nào là đám tiện thiếp không quan tâm tốt đến nó hay sao.
Nghe hai vị thê thiếp của mình nói vậy, Vũ Thành Minh nhìn qua bọn họ một chút. Sau đó ông ta lại nở một nụ cười, dùng một đôi đũa gắp thức ăn cho hai người họ rồi nói rằng:
- Lão tam từ nhỏ tính cách quái dị, rất ít tiếp xúc với người khác. Thời gian qua khi nó lập phủ cũng không giao du với quá nhiều người. Đối với tính cách của nó thì ta cũng không giải thích quá nhiều.
- Về việc nó tại sao lại ẩn nhẫn nhiều năm, vấn đề này các ngươi muốn biết thì trực tiếp hỏi nó thôi. Chứ ta cũng không thể nào nắm rõ được.
Vũ Thành Minh vừa nói vậy, Võ Mị Nguyệt và Hồ Mỹ Ngọc đều đánh mắt nhìn nhau, sau đó mỉm cười không nói về chuyện này nữa. Nhìn thấy điệu bộ của chúng như vậy, Vũ Thành Minh lúc này ở trong lòng nở một nụ cười lạnh lùng. Nhưng mặt ngoài vẫn bình tĩnh cùng họ nói chuyện.
Đợi sau khi bữa cơm dùng hết, Vũ Thành Minh lại trở về thư phòng của mình. Thấy hắn trở về Tào Thọ lúc này bưng lên một ly trà đưa cho hắn, rồi lên tiếng thấp giọng nói rằng:
- Bẩm bệ hạ ngày hôm nay tam điện hạ khi trở về thì bị ám sát.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì nhìn về phía Tào Thọ một chút. Sau đó ông ta lại nhẩn nha uống trà, đợi khi trà đã được uống hết thì ông ta mới lên tiếng nói rằng:
- Lão tam có bị thương không.
- Bẩm bệ hạ sát thủ kia đã bị giết, thi thể hiện giờ đã được tiêu hủy.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, lên tiếng nói rằng:
- Lão Tam nó có phản ứng như thế nào.
- Bẩm bệ hạ tam điện hạ rất chi là bình tĩnh, không nháo sự. Thần có cảm tưởng tam điện hạ coi việc này như chưa từng tồn tại.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc ông ta nói rằng:
- Ai là người phái sát thủ.
- Bẩm bệ hạ tiểu nhân vẫn đang cho người điều tra.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì nhìn về phía tên Tào Thọ này một chút, sau đó lên tiếng nói rằng:
- Chuyện này hãy tìm hiểu cho kỹ lưỡng đừng để cho mất tin tức. Đồng thời vụ việc ám sát này có thể sẽ chỉ là mở màn mà thôi. Trong thời gian tới thành Vĩnh Nhạc này sóng gió mới thật sự sẽ bùng nổ.
Tào Thọ nghe vậy thì không dám đáp lời, thấy điệu bộ của hắn như vậy. Vũ Thành Minh lúc này lại tiếp tục lên tiếng:
- Việc điều tra thế lực của lão tam thế nào rồi.
- Tào Thọ nghe vậy lúc này hắn hơi suy tư, không dám trả lời ngay lập tức. Thấy cảnh này Vũ Thành Minh hơi nhíu mày nói rằng:
- Thế nào chuyện gì khiến cho ngươi lại có vẻ sợ hãi.
Tào Thọ nghe vậy thì chắp tay với Vũ Thành Minh sau đó nói rằng:
- Bẩm bệ hạ không tra tin tức thì thôi. Một khi tra tin tức khiến cho thần có chút bất ngờ, trước thế lực của tam điện hạ.
- Ồ, nói thế nào.
- Bẩm bệ hạ theo quy chế của Thiên Lang quốc, mỗi một vị hoàng tử được nuôi dưỡng 400 tư binh. Số lượng người hầu trong phủ không vượt quá 300 người.
- Các vị hoàng tử có thể mua lại ruộng đất của dân chúng để trồng trọt, cũng như sử dụng đất phong của mình cho các mục đích ngoài lề. Nhưng số lượng tiền thuế hàng năm phải đóng cho đất nước một cách đầy đủ.
- Có điều qua điều tra, tam điện tử ngoài lực lượng tư binh và người hầu. Vậy mà ở trong bóng tối còn sở hữu đến hơn 4.000 mẫu đất, với bốn thôn trang tại xung quanh phủ đệ của mình.
- Nếu như dựa vào hệ thống tráng đinh để xem xét vũ lực của chúng. Thì ít nhất xung quanh phủ đệ của tam hoàng tử lúc này, phải có đến 2.000 binh sĩ.
- Đặc biệt ngày hôm nay để xử lý tên thích khách kia. Tam hoàng tử đã huy động trong bóng tối một lực lượng hoàn toàn mới. Bọn chúng được gọi là gì chúng ta vẫn chưa điều tra được, nhưng người người tinh nhuệ. Thậm chí ám tử của chúng ta còn có mấy kẻ chết trong tay chúng.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc ông ta nói rằng:
- Nói như vậy tổng số quân mà Tuấn Kiệt có trong tay vào tầm 3.000 đi. Mà lực lượng khó phán đoán nhất của nó, chính là đám tử sĩ nuôi dưỡng trong bóng tối đúng không.
Tào Thọ nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng:
- Dựa theo tính toán người của chúng ta báo về, đám người bí ẩn kia số lượng chỉ tầm từ 3 đến 400 mà thôi. Nhưng sự tinh nhuệ và sức chiến đấu của chúng tuyệt đối có thể lấy một địch 10.
- Quan trọng nhất ám tử của chúng ta phát hiện trong phủ của Tam điện hạ, tồn tại rất nhiều công tượng. Nhóm công tượng này tay nghề khá tốt.
Vũ Thành Minh nghe vậy thì gật đầu sau đó nói rằng:
- Được rồi chuyện này cứ vậy đi, tiếp tục cử người theo dõi động thái của nó, cũng như các lực lượng ngầm của nó. Ngoài ra liên hệ với lễ bộ, chọn ngày tốt để tổ chức hôn lễ cho lão tam và lão nhị đi.
- Ý của bệ hạ là tổ chức đám cưới của hai vị hoàng tử vào một ngày hay sao.
- Phải ngươi hãy truyền đạt mệnh lệnh này của ta cho lễ bộ để bọn chúng sắp xếp.
- Tuân lệnh bệ hạ.