Chương 42: Rắc rối
- Mọi người để ý một chút, từ ánh mắt của đám đệ tử Thiên Lan tông, thì bọn chúng có vẻ như cũng không phải chào đón chúng ta, ngược lại là có âm mưu khác.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Lần này Thiên Lan tông trọn rể bằng hình thức ném tú cầu, tất cả những người nam giới chưa có gia đình đều có thể tham gia. Thậm chí những người cho dù có gia đình rồi, vẫn có thể tới đây cầu may. Nếu trúng tú cầu thì người kia chỉ cần để cho thánh nữ Thiên Lan tông làm chính thất là được.
Vũ Anh Khải nói đến đây, hắn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt sau có mỉm cười trêu ghẹo.
- Tuấn Kiệt đệ nếu bắt được tú cầu thì phải làm sao, lẽ nào để vị vương phi nhỏ của ngươi chuyển làm vợ bé hay sao.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì lúc này lập tức cảm thấy cánh tay của mình đã bị siết chặt, quay đầu nhìn sang thì thấy là Đào Cẩm Nhung lúc này một bộ mặt giận dữ đang nhìn về phía hắn, khiến cho hắn cười khổ không thôi.
Nhìn điệu bộ của hai người Vũ Tuấn Kiệt và Đào Cẩm Nhung. Lúc này Vũ Thiên mỉm cười sau đó nói rằng:
- Tuấn Kiệt em họ xem ra tình cảm của ngươi với vợ rất tốt.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cười khổ, Đào Cẩm Nhung mà là vợ của hắn hay sao. Hắn giống như đang nuôi một con lợn con thì đúng hơn.
Đã vậy Đào Cẩm Nhung còn nhỏ, năm nay mới chỉ 15 tuổi. Nếu tính theo độ tuổi của Trái Đất, bất quá mới đang học cấp 3 mà thôi biết cái gì cơ chứ.
Thở dài một hơi, Vũ Tuấn Kiệt lúc này xoa đầu Đào Cẩm Nhung một chút, rồi cùng đám người đứng đây tiếp tục chờ đợi để xem vị thánh nữ của Thiên Lan tông kén rể như thế nào.
Đám người Vũ Tuấn Kiệt đứng đợi không lâu lắm, thì âm thanh chuông vang điểm giờ lành đã đến. Lúc này 50 tên đệ tử của Thiên Lan tông lập tức nhường ra một con đường. Hàng vạn thanh niên và người của các đại gia tộc, cũng như người muốn đến đây xem lễ đều ào ào tiến đến quảng trường của Thiên Lan tông.
Cùng lúc này tại quảng trường, tông chủ của Thiên Lan tông Bùi Cẩm Thạch và các trưởng lão của Thiên Lan tông đều có mặt tại đây.
Mà ngồi song song với họ, vậy mà cũng có một đám người vây quanh một vị thiếu niên làm chủ.
Nhìn về phía từng tốp người đến đây tham gia buổi kén rể, đang tràn vào quảng trường, Bùi Cẩm Thạch lúc này nhìn về phía vị thanh niên kia sau đó nói rằng.
- Trần thánh tử tiểu nữ nhà ta tính tình ương bướng, không muốn cùng ngài kết thân. Việc này cũng khiến cho chúng ta đau đầu, ngày hôm nay tiểu nữ muốn sử dụng duyên phận để kết thân, mong rằng thánh tử không phản đối.
Nghe Bùi Cẩm Thạch nói vậy, Trần Thiên Quân thánh tử của đan các đến từ trung vực lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bùi tông chủ nói đùa rồi, duyên phận vốn dĩ không thể ép buộc. Ngày hôm nay Bùi thánh nữ muốn tự mình nhờ ông trời xe duyên, thì ta tất nhiên cũng không phản đối. Có điều một lúc nữa ta cũng muốn tham gia, hi vọng Bùi tông chủ không ngăn cản.
- Trần thánh tử nói đùa rồi, ngài nếu muốn tham gia, chúng ta tất nhiên là vui mừng làm sao dám ngăn cản.
Nghe Bùi Cẩm Thạch nói vậy, Trần Thiên Quân lúc này cũng mỉm cười tỏ vẻ không quan trọng. Sau đó tiếp tục ngồi đây, nhìn về phía đoàn người đang tiến vào quảng trường mà nở một nụ cười lạnh lùng.
Thời gian không lâu lắm khi quảng trường đã đứng chật ních người, lúc này Bùi Cẩm Thạch đứng dậy hướng về phía quảng trường sau đó lên tiếng:
- Ngày hôm nay tiểu nữ quăng tú cầu tìm duyên phận, nhờ ông trời xe duyên. Các vị đến đây đều có cơ hội có thể trở thành phu quân của tiểu nữ.
- Ta hi vọng các vị sau này nếu như ai có được may mắn kết thân với tiểu nữ, thì hãy đối xử với nó thật tốt. Bằng không Thiên Lan tông sẽ không tha cho các người.
Âm thanh của Bùi Cẩm Thạch vang lên làm cho đám đông tại quảng trường lúc này đều cầm nín. Bọn họ phần lớn đến đây cầu may, nhưng cũng một lượng không ít là đến xem cho vui mà thôi. Vậy nên những lời mà Bùi Cẩm Thạch vừa nói thật ra là cảnh cáo bọn họ mà thôi.
Dù sao chỉ những kẻ ngu ngốc mới không biết sự mờ ám trong cuộc tuyển tân lang lần này. Ngoài ra những ai thực sự dám bắt tú cầu, đương nhiên không có thế lực hùng mạnh phía sau đây chính là tìm chết.
Nhìn về phía hiện trường bỗng nhiên trở nên im ắng, Bùi Cẩm Thạch lúc này hừ lạnh trong lòng. Nhưng vẻ ngoài vẫn mỉm cười sau đó lên tiếng:
- Lời ta vừa nói hi vọng các vị đã nhớ kỹ, hiện giờ hãy để tiểu nữ ra ngoài để cùng các vị gặp mặt, nhờ ông trời se duyên tung tú cầu.
Âm thanh của Bùi Cẩm Thạch vừa kết thúc. Lúc này từ phía bên trên cung điện có bốn nữ đệ tử của Thiên Lan tông mang theo một cái giỏ tre, vừa đi vừa tung cánh hoa xuất hiện. Sau đó một cô gái mặc trang phục tân nương màu đỏ, đeo khăn trùm đầu, giẫm lên những cánh hoa đó mà từng bước tiến về phía quảng trường.
Nhìn thấy người con gái này đến, lúc này Mạc Nhược Lan mới lên tiếng giới thiệu cho mấy người Vũ Tuấn Kiệt.
- Cô ta chính là Bùi Cẩm Tú, thánh nữ của Thiên Lan tông, cũng là con gái độc nhất của tông chủ Bùi Cẩm Thạch.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía vị tân nương kia một chút sau đó không quan tâm. Hắn lúc này lại để ý đến người thanh niên có một sắc mặt lạnh nhạt, ngồi song song với tông chủ Bùi Cẩm Thạch lên tiếng nói rằng:
- Kẻ kia là ai, tại sao có thể cùng với tông chủ Thiên Lan tông ngồi song song với nhau.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì theo hướng chỉ của Vũ Tuấn Kiệt mà nhìn lên, qua một lúc cô ta thở dài nói rằng:
- Hắn tên là Trần Thiên Quân, nghe nói tuổi chưa đến 30 đã đạt đến cảnh giới lục phẩm đan sư. Trên người hắn mang theo thể chất cường đại Thanh Tâm thể. Bởi vì loại thể chất này, khiến hắn được các lão già quyền uy nhất của Đan Các tại trung vực phong làm thánh tử.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu, sau đó hứng thú lên tiếng nói rằng:
- Từ xưa đến nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Tên Trần Thiên Quân này tuổi trẻ lại có thể chất và bối cảnh hùng mạnh, có thể nói tương lai rộng mở. Nhưng lại vì một cô gái mà dính đến quan hệ rắc rối giữa hai thế lực thật sự khiến ta cảm thấy thú vị.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này một âm thanh quen thuộc lại vang lên bên tai của hắn.
- Vũ huynh thật sự đã nhìn thấu hồng trần, nhưng mà tuổi trẻ ai lại không có một thời kỳ phong lưu đâu. Đứng trước đại mỹ nhân như Bùi Cẩm Tú, ai có thể giữ được trái tim trong sáng đây.
Âm thanh này vừa vang lên, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều đồng loạt quay đầu nhìn lại. Thì thấy ngay một thanh niên tay cầm một chiếc quạt xếp, đang mỉm cười đi đến chỗ họ. Thấy kẻ này Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh sao lại đến đây rồi, ta tưởng ngươi đang tại Thiên Minh Vương Triều buôn bán chứ.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Bạch Thần Anh lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Ta đến đây bất quá để lịch luyện mà thôi, hơn nữa thời gian tranh đấu giành chức hội trưởng của Bạch Long thương hội cũng đang đến gần.
- Vậy nên ta cũng đang trên đường trở về trung vực, lần này vừa hay nghe nói thánh nữ Thiên Lan tông tuyển tân lang. Ta cũng muốn đến đây kiến thức một phen, thật không nghĩ đến lại gặp Vũ huynh ở đây.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này Vũ Anh Khải lên tiếng nói rằng:
- Lần này Thiên Lan tông trọn rể bằng hình thức ném tú cầu, tất cả những người nam giới chưa có gia đình đều có thể tham gia. Thậm chí những người cho dù có gia đình rồi, vẫn có thể tới đây cầu may. Nếu trúng tú cầu thì người kia chỉ cần để cho thánh nữ Thiên Lan tông làm chính thất là được.
Vũ Anh Khải nói đến đây, hắn nhìn về phía Vũ Tuấn Kiệt sau có mỉm cười trêu ghẹo.
- Tuấn Kiệt đệ nếu bắt được tú cầu thì phải làm sao, lẽ nào để vị vương phi nhỏ của ngươi chuyển làm vợ bé hay sao.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì lúc này lập tức cảm thấy cánh tay của mình đã bị siết chặt, quay đầu nhìn sang thì thấy là Đào Cẩm Nhung lúc này một bộ mặt giận dữ đang nhìn về phía hắn, khiến cho hắn cười khổ không thôi.
Nhìn điệu bộ của hai người Vũ Tuấn Kiệt và Đào Cẩm Nhung. Lúc này Vũ Thiên mỉm cười sau đó nói rằng:
- Tuấn Kiệt em họ xem ra tình cảm của ngươi với vợ rất tốt.
Vũ Tuấn Kiệt nghe vậy thì cười khổ, Đào Cẩm Nhung mà là vợ của hắn hay sao. Hắn giống như đang nuôi một con lợn con thì đúng hơn.
Đã vậy Đào Cẩm Nhung còn nhỏ, năm nay mới chỉ 15 tuổi. Nếu tính theo độ tuổi của Trái Đất, bất quá mới đang học cấp 3 mà thôi biết cái gì cơ chứ.
Thở dài một hơi, Vũ Tuấn Kiệt lúc này xoa đầu Đào Cẩm Nhung một chút, rồi cùng đám người đứng đây tiếp tục chờ đợi để xem vị thánh nữ của Thiên Lan tông kén rể như thế nào.
Đám người Vũ Tuấn Kiệt đứng đợi không lâu lắm, thì âm thanh chuông vang điểm giờ lành đã đến. Lúc này 50 tên đệ tử của Thiên Lan tông lập tức nhường ra một con đường. Hàng vạn thanh niên và người của các đại gia tộc, cũng như người muốn đến đây xem lễ đều ào ào tiến đến quảng trường của Thiên Lan tông.
Cùng lúc này tại quảng trường, tông chủ của Thiên Lan tông Bùi Cẩm Thạch và các trưởng lão của Thiên Lan tông đều có mặt tại đây.
Mà ngồi song song với họ, vậy mà cũng có một đám người vây quanh một vị thiếu niên làm chủ.
Nhìn về phía từng tốp người đến đây tham gia buổi kén rể, đang tràn vào quảng trường, Bùi Cẩm Thạch lúc này nhìn về phía vị thanh niên kia sau đó nói rằng.
- Trần thánh tử tiểu nữ nhà ta tính tình ương bướng, không muốn cùng ngài kết thân. Việc này cũng khiến cho chúng ta đau đầu, ngày hôm nay tiểu nữ muốn sử dụng duyên phận để kết thân, mong rằng thánh tử không phản đối.
Nghe Bùi Cẩm Thạch nói vậy, Trần Thiên Quân thánh tử của đan các đến từ trung vực lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bùi tông chủ nói đùa rồi, duyên phận vốn dĩ không thể ép buộc. Ngày hôm nay Bùi thánh nữ muốn tự mình nhờ ông trời xe duyên, thì ta tất nhiên cũng không phản đối. Có điều một lúc nữa ta cũng muốn tham gia, hi vọng Bùi tông chủ không ngăn cản.
- Trần thánh tử nói đùa rồi, ngài nếu muốn tham gia, chúng ta tất nhiên là vui mừng làm sao dám ngăn cản.
Nghe Bùi Cẩm Thạch nói vậy, Trần Thiên Quân lúc này cũng mỉm cười tỏ vẻ không quan trọng. Sau đó tiếp tục ngồi đây, nhìn về phía đoàn người đang tiến vào quảng trường mà nở một nụ cười lạnh lùng.
Thời gian không lâu lắm khi quảng trường đã đứng chật ních người, lúc này Bùi Cẩm Thạch đứng dậy hướng về phía quảng trường sau đó lên tiếng:
- Ngày hôm nay tiểu nữ quăng tú cầu tìm duyên phận, nhờ ông trời xe duyên. Các vị đến đây đều có cơ hội có thể trở thành phu quân của tiểu nữ.
- Ta hi vọng các vị sau này nếu như ai có được may mắn kết thân với tiểu nữ, thì hãy đối xử với nó thật tốt. Bằng không Thiên Lan tông sẽ không tha cho các người.
Âm thanh của Bùi Cẩm Thạch vang lên làm cho đám đông tại quảng trường lúc này đều cầm nín. Bọn họ phần lớn đến đây cầu may, nhưng cũng một lượng không ít là đến xem cho vui mà thôi. Vậy nên những lời mà Bùi Cẩm Thạch vừa nói thật ra là cảnh cáo bọn họ mà thôi.
Dù sao chỉ những kẻ ngu ngốc mới không biết sự mờ ám trong cuộc tuyển tân lang lần này. Ngoài ra những ai thực sự dám bắt tú cầu, đương nhiên không có thế lực hùng mạnh phía sau đây chính là tìm chết.
Nhìn về phía hiện trường bỗng nhiên trở nên im ắng, Bùi Cẩm Thạch lúc này hừ lạnh trong lòng. Nhưng vẻ ngoài vẫn mỉm cười sau đó lên tiếng:
- Lời ta vừa nói hi vọng các vị đã nhớ kỹ, hiện giờ hãy để tiểu nữ ra ngoài để cùng các vị gặp mặt, nhờ ông trời se duyên tung tú cầu.
Âm thanh của Bùi Cẩm Thạch vừa kết thúc. Lúc này từ phía bên trên cung điện có bốn nữ đệ tử của Thiên Lan tông mang theo một cái giỏ tre, vừa đi vừa tung cánh hoa xuất hiện. Sau đó một cô gái mặc trang phục tân nương màu đỏ, đeo khăn trùm đầu, giẫm lên những cánh hoa đó mà từng bước tiến về phía quảng trường.
Nhìn thấy người con gái này đến, lúc này Mạc Nhược Lan mới lên tiếng giới thiệu cho mấy người Vũ Tuấn Kiệt.
- Cô ta chính là Bùi Cẩm Tú, thánh nữ của Thiên Lan tông, cũng là con gái độc nhất của tông chủ Bùi Cẩm Thạch.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt nhìn về phía vị tân nương kia một chút sau đó không quan tâm. Hắn lúc này lại để ý đến người thanh niên có một sắc mặt lạnh nhạt, ngồi song song với tông chủ Bùi Cẩm Thạch lên tiếng nói rằng:
- Kẻ kia là ai, tại sao có thể cùng với tông chủ Thiên Lan tông ngồi song song với nhau.
Mạc Nhược Lan nghe vậy thì theo hướng chỉ của Vũ Tuấn Kiệt mà nhìn lên, qua một lúc cô ta thở dài nói rằng:
- Hắn tên là Trần Thiên Quân, nghe nói tuổi chưa đến 30 đã đạt đến cảnh giới lục phẩm đan sư. Trên người hắn mang theo thể chất cường đại Thanh Tâm thể. Bởi vì loại thể chất này, khiến hắn được các lão già quyền uy nhất của Đan Các tại trung vực phong làm thánh tử.
Mạc Nhược Lan vừa nói vậy, Vũ Tuấn Kiệt lúc này gật đầu, sau đó hứng thú lên tiếng nói rằng:
- Từ xưa đến nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Tên Trần Thiên Quân này tuổi trẻ lại có thể chất và bối cảnh hùng mạnh, có thể nói tương lai rộng mở. Nhưng lại vì một cô gái mà dính đến quan hệ rắc rối giữa hai thế lực thật sự khiến ta cảm thấy thú vị.
Vũ Tuấn Kiệt vừa nói vậy, lúc này một âm thanh quen thuộc lại vang lên bên tai của hắn.
- Vũ huynh thật sự đã nhìn thấu hồng trần, nhưng mà tuổi trẻ ai lại không có một thời kỳ phong lưu đâu. Đứng trước đại mỹ nhân như Bùi Cẩm Tú, ai có thể giữ được trái tim trong sáng đây.
Âm thanh này vừa vang lên, đám người Vũ Tuấn Kiệt đều đồng loạt quay đầu nhìn lại. Thì thấy ngay một thanh niên tay cầm một chiếc quạt xếp, đang mỉm cười đi đến chỗ họ. Thấy kẻ này Vũ Tuấn Kiệt lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Bạch huynh sao lại đến đây rồi, ta tưởng ngươi đang tại Thiên Minh Vương Triều buôn bán chứ.
Nghe Vũ Tuấn Kiệt nói vậy, Bạch Thần Anh lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:
- Ta đến đây bất quá để lịch luyện mà thôi, hơn nữa thời gian tranh đấu giành chức hội trưởng của Bạch Long thương hội cũng đang đến gần.
- Vậy nên ta cũng đang trên đường trở về trung vực, lần này vừa hay nghe nói thánh nữ Thiên Lan tông tuyển tân lang. Ta cũng muốn đến đây kiến thức một phen, thật không nghĩ đến lại gặp Vũ huynh ở đây.